Trần Ngọc Loan và Lâm Vân Phong chăm chú quan sát động tĩnh của Thái Huyền Hỏa Quy, thấy y hoàn toàn không có hành động gì, hai người cũng giữ nguyên bất động chờ đợi thời cơ. Đồng thời, Trần Ngọc Loan và Lâm Vân Phong còn có một suy tính, chính là hy vọng bốn người Hứa Khiết có thể chiến thắng, như vậy càng có thể đả kích được khí thế của Thái Huyền Hỏa Quy.

Trầm mặc chốc lát, Thái Huyền Hỏa Quy cuối cùng nổi giận triển khai công kích, mục tiêu chọn lựa là Trần Ngọc Loan, y thi triển ngay Quang Ba trảm. Trước đây, cuộc chiến giữa hai phe, Thái Huyền Hỏa Quy dùng Quang Ba trảm mạnh mẽ đột phá liên thủ vây công giữa Trần Ngọc Loan và Lâm Vân Phong. Tuy y bị thương không nhẹ nhưng uy lực của Quang Ba trảm mạnh mẽ vô cùng, khiến cho Trần Ngọc Loan và Lâm Vân Phong đều bất ngờ, cả hai đều bị thương. Hiện nay, Thái Huyền Hỏa Quy chủ động công kích, vừa ra tay đã thể hiện uy lực tuyệt luân của Quang Ba trảm, sự phẫn nộ và sát khí trong lòng của y được hiển lộ không hề nghi ngại gì.

Đối mặt với công kích của địch nhân, Trần Ngọc Loan quát nhẹ một tiếng, toàn lực thúc động Thiên Hậu Linh triển khai phòng ngự. Lâm Vân Phong lóe lên ập đến bên cạnh Trần Ngọc Loan, thi triển Âm Dương pháp giới trong Âm Dương pháp quyết ý đồ muốn chống lại Quang Ba trảm của Thái Huyền Hỏa Quy. Chỉ trong chốc lát, Quang Ba trảm không gì chống được đã va chạm vào Âm Dương pháp giới của Lâm Vân Phong, xuất hiện dấu hiện dừng lại trong ngắn hạn, sau đó vang lên một âm thanh to lớn, Âm Dương pháp giới lập tức vỡ nát, Quang Ba trảm mạnh mẽ tuyệt luân ập thẳng đến quanh mình của Lâm Vân Phong.

Thấy vậy, vẻ mặt của Lâm Vân Phong lập tức biến sắc, thi triển chuyển dời không gian để thoát ra ngoài vài trăm trượng. Ở nguyên tại chỗ, Trần Ngọc Loan đứng yên bất động, Thiên Hậu Linh phát xuất kết giới ánh sáng màu tím tầng tầng lưu động, khi Quang Ba trảm đến gần thì đột nhiên chuyển động lập tức lõm vào bên trong, mãi đến cách Trần Ngọc Loan ba thước mới giảm chậm trở lại, cuối cùng giằng co một lúc rồi hóa giải được một chiêu Quang Ba trảm này của Thái Huyền Hỏa Quy.

Giải trừ được nguy cơ rồi, Trần Ngọc Loan lóe lên lập tức xuất hiện bên cạnh Lâm Vân Phong, khuôn mặt tuyệt đẹp có mấy phần phiền muộn, khẽ giọng nói:

- Công kích của Thái Huyền Hỏa Quy rất quỷ dị, dường như trong một không gian đồng nhất căn bản không cách nào né tránh được.

Lâm Vân Phong gật đầu trả lời:

- Ta cũng suy đoán như vậy, nếu thật sự giống vậy, tình hình của chúng ta rất bất an.

Trần Ngọc Loan lên tiếng:

- Ta đã phân tích qua tình hình giữa chúng ta và Thái Huyền Hỏa Quy, nếu để ta ra mặt hấp dẫn sức chú ý của địch nhân, huynh có thể lợi dụng thuật Thuấn Gian Chuyển Di để phát động đánh lén, cho dù không đánh trọng thương được địch nhân cũng có thể đối phó được trong một khoảng thời gian nhất định.

Lâm Vân Phong trầm ngâm nói:

- Theo tình hình trước mắt, trong tình hình không tìm được nhược điểm của địch nhân, chúng ta chỉ có thể tạm thời làm vậy.

Trần Ngọc Loan đáp:

- Thời gian khẩn cấp, chúng ta bắt đầu thôi.

Tung mình hạ xuống, Trần Ngọc Loan bắn thẳng đến Thái Huyền Hỏa Quy, triển khai công kích chủ động. Lâm Vân Phong thấy vậy liền lóe lên biến mất, thân thể lập tức không còn thấy giữa không trung, ẩn giấu đi hành tung.

Thái Huyền Hỏa Quy vẻ mặt nặng nề, khi phát hiện được Lâm Vân Phong biến mất không thấy nữa, trong lòng lập tức đề cao cảnh giác, bố trí một kết giới phòng ngự quanh mình, đồng thời phất tay triển khai phản kích. Trần Ngọc Loan cẩn thận né tránh, tránh nặng tìm nhẹ, nhờ vào thần khí Thiên Hậu Linh vừa phát xuất ra âm thanh linh thiêng làm nhiễu loạn sức chú ý của địch nhân, vừa nhờ vào năng lực phòng ngự cực mạnh của Thiên Hậu Linh để chống lại Quang Ba trảm đáng sợ của Thái Huyền Hỏa Quy, toàn lực chống đỡ y. Giữa không trung, Lâm Vân Phong quan sát tình hình giao chiến, vừa thu thế chuẩn bị, vừa tìm kiếm cơ hội. Rất nhanh, Thái Huyền Hỏa Quy đã bị thanh âm do Thiên Hậu Linh phát ra làm cho tâm tình phiền miệng, rối loạn, khiến y nổi giận gầm thét, liên tục phát ra hai lượt Quang Ba trảm mạnh mẽ như muốn đánh gục Trần Ngọc Loan. Thừa cơ hội này, Lâm Vân Phong đột nhiên xuất hiện trên đầu của Thái Huyền Hỏa Quy, Âm Dương pháp kiếm thu thế đã lâu lại xuất hiện lần nữa với uy lực mạnh mẽ tuyệt luân, nhắm chắc vào thân thể của Thái Huyền Hỏa Quy. Đối mặt với đánh lén của Lâm Vân Phong, Thái Huyền Hỏa Quy trong lòng đã sớm có chuẩn bị, nhưng đối với Âm Dương pháp kiếm, Thái Huyền Hỏa Quy lại có phần kiêng dè, chỉ đành lại thi triển Quang Ba trảm để mạnh mẽ chống lại.

Lập tức, Quang Ba trảm và Âm Dương pháp kiếm va chạm vào nhau, hai luồng sức mạnh hủy diệt lập tức phát nổ, dùng phương thức cứng đấu với cứng triển khai một trận sống mái. Hai lần gặp nhau, thế lực quân bình. Quang Ba trảm và Âm Dương pháp kiếm cực dương cực cứng, lập tức hất bay cả hai phe đang giao chiến.

Thái Huyền Hỏa Quy bị thương không nhẹ, Lâm Vân Phong cũng không hề chiếm được chút tiện nghi. Trần Ngọc Loan toàn lực ứng phó với Quang Ba trảm, nhất thời cũng không thoát ra ngoài được. Chốc lát sau, vụ nổ tan biến rồi, Lâm Vân Phong đã biến mất không thấy tung tích, Thái Huyền Hỏa Quy thì thừa cơ điều chỉnh lại tình trạng thân thể, ý đồ muốn áp chế thương thế trong cơ thể. Trần Ngọc Loan lơ lửng giữa không trung, thấy tình hình của Thái Huyền Hỏa Quy như vậy, lập tức hiểu rõ ý muốn của y, liền quát nhẹ một tiếng, triển khai một đợt công kích cực nhanh, không cho Thái Huyền Hỏa Quy cơ hội trị thương. Gầm nhẹ một tiếng, Thái Huyền Hỏa Quy tức giận vô cùng, y có được tấm thân kim cương bất hoại, vốn tự phụ cuồng vọng, không coi con người vào đâu cả. Nhưng hiện nay, Âm Dương pháp kiếm của Lâm Vân Phong, Thiên Hậu Linh của Trần Ngọc Loan đều là những binh khí sắc bén hiếm có của thế gian, liên tục đấu cứng với y, khiến Thái Huyền Hỏa Quy cũng bị nội thương không nhẹ.

Mở tròn mắt giận dữ, Thái Huyền Hỏa Quy tức giận trừng địch nhân đang bay đến, tay phải múa lên giữa không trung, Quang Ba trảm hệt như một cột kiếm phá không đón gió bành trướng, cùng với sức mạnh không gì chống được chém thẳng đến Trần Ngọc Loan. Quang Ba trảm chính là tuyệt kỹ thành danh của Thái Huyền Hỏa Quy, có kiêm cả hai phương thức khuếch tán và tụ lại. Bình thường, Quang Ba trảm do Thái Huyền Hỏa Quy phát ra đều dùng hình thức khuếch tán để tản ra bốn phương tám hướng, khiến cho địch nhân nếu ở trong không gian đồng nhất thì căn bản không cách gì né tránh được. Nhưng ngoại trừ phương thức này ra, Quang Ba trảm cũng có thể hệt như một làn kiếm, ngưng tụ thành một cột sáng hủy diệt cương mãnh tuyệt luân, bá đạo vô cùng, một khi đánh trúng địch nhân, uy lực của nó ít ra cũng có thể tăng gấp năm lần uy lực, đạt đến cảnh giới cực cường cực cứng chân chính của nó.

Nhìn thấy một chiêu đang chém thẳng xuống đầu của mình, Trần Ngọc Loan tâm thần căng thẳng, thân thể đang xông thẳng đến đảo chuyển giữa không trung, chớp mắt đã bay thẳng qua bên cạnh. Thái Huyền Hỏa Quy thấy vậy trong lòng không khỏi thở dài, Quang Ba trảm đang ngưng tụ lập tức chuyển đổi tính chất thành khuếch tán, giữa không trung đột nhiên tản ra, sau đó ánh sáng khuếch tán tứ bề, xung lực mạnh mẽ trùm khắp cả trời đất, chớp mắt đã va chạm vào kết giới phòng ngự của Trần Ngọc Loan. Do uy lực đã giảm đi rất nhiều, Trần Ngọc Loan hoàn toàn không có gì đáng ngại, thân thể quay vài vòng giữa không trung rồi lại tiếp tục xông thẳng về phía Thái Huyền Hỏa Quy.

Gầm giận một tiếng, Thái Huyền Hỏa Quy có phần bất đắc dĩ, y tuy có được thực lực kinh thế hãi tục, nhưng do xuất thân từ phái Huyền Hỏa, không thiện nghệ trong chiêu thức cũng như cách đánh âm nhu, đối với loại chiến thuật dùng nhu khắc cương này của Trần Ngọc Loan, Lâm Vân Phong cũng đành thúc thủ không có kế sách gì làm được. Lại thêm đánh lén của Lâm Vân Phong xuất thần nhập quỷ, Âm Dương pháp kiếm chém quỷ trừ ma phối hợp với Thiên Hậu Linh có thể nói là kiêm cả hai mặt tấn công và phòng thủ, căn bản khó mà có thể đột phá được.

Giao chiến kéo dài đối với Thái Huyền Hỏa Quy là một loại khổ nạn, trong bụng lửa giận bừng bừng, nhưng đối với Trần Ngọc Loan, Lâm Vân Phong cũng lại là vô cùng khó khăn cực khổ, hai người cũng phải trả giá rất lớn. Nói một cách khách quan, tấm thân kim cương bất hoại của Thái Huyền Hỏa Quy khiến cho Trần Ngọc Loan, Lâm Vân Phong không làm gì được. Còn phương thức ứng phó của Trần Ngọc Loan, Lâm Vân Phong cũng khiến cho Thái Huyền Hỏa Quy có lực mà không dùng được, hai phe cuối cùng chìm vào thế cục giằng co.

Ở xa xa, Tinh Tuyền thấy tình hình như vậy không nhịn được mở miệng lên tiếng:

- Đánh kiểu như vậy phải đánh đến lúc nào mới xong đây?

Quỷ Vu đáp:

- Đây chính là kết quả trong tính toán, ta trước đây đã từng nói qua. Bây giờ thời cơ cũng sắp đến rồi, cũng đến lúc chúng ta phải ra mặt rồi.

Tinh Tuyền nghe vậy lập tức hứng thú hẳn, hưng phấn nói:

- Cuối cùng cũng đến lượt ta lên đài rồi.

Dương Sát cười trả lời:

- Chớ có gấp, lần này ngươi ra tay chủ yếu là muốn dụ Thiện Từ đi, chớ có bị lôi vào trong vòng vây công của mấy người đó.

Tinh Tuyền tự phụ đáp:

- Yên tâm, ta đã sớm nghĩ rõ ràng rồi, trực tiếp dùng thuật Không Gian Chuyển Di mang Thiện Từ đi mất.

Quỷ Vu mỉm cười nói:

- Biện pháp này không sai, chúng ta cứ vậy bắt đầu hành động thôi. Dương Sát ở lại nơi này quan sát tình hình giao chiến giữa hai phe, ta đi trước một bước.

Tung mình bay lên, Quỷ Vu lóe lên đi liền, trong chớp mắt đã không còn tung tích. Tinh Tuyền có phần nóng lòng, thấy Quỷ Vu đã đi rồi lập tức không nhịn được vọt miệng nói:

- Ta cũng đi thôi.

Dương Sát lên tiếng:

- Chớ gấp, có một chuyện ngươi phải nhớ cho kỹ, chớ đem Thiện Từ quay lại nơi này, thân phận chúng ta còn tạm thời không nên để cho hắn biết được.

Tinh Tuyền đáp:

- Yên tâm, ta biết rồi.

Lời còn vang bên tai, Tinh Tuyền liền lóe lên bay đi hệt như một mũi tên ánh sắng đen ngòm lập tức vượt qua không gian chục dặm xuất hiện giữa chiến trường mấy người Hứa Khiết đang giao đấu với Kim Sí Huyết Ảnh. Thời khắc đó, Trần Ngọc Loan đang ở ngoài vài trăm trượng khẽ biến sắc mặt, Không Linh điểu trên vai đột nhiên phát xuất một tiếng kêu khẽ, hóa thân thành một mũi tên ánh sáng màu đỏ rực bay thẳng về phía Thiện Từ đang đứng. Đồng thời vào lúc đó, Thiện Từ đang tiến công thì tâm thần hơi lay động, mơ hồ cảm ứng được một luồng khí tức kỳ dị đặc biệt đang ép gần đến bản thân mình, nhưng đã không còn kịp né tránh nữa. Chớp mắt, hai mũi tên một đỏ một đen đồng thời bắn đến, gặp nhau ở một điểm bên cạnh Thiện Từ, lập tức phát nổ, sương khói mù mịt lập tức tản ra. Trong lúc đó, một âm thanh tức giận kinh hãi đột nhiên truyền ra, cùng với một luồng sát khí lạnh lẽo sắc bén và sự không cam lòng khiến cho những người đang giao chiến cảm thấy bất ngờ.

Dương Thiên biến hẳn sắc mặt, vọt miệng nói:

- Cẩn thận, có biến.

Hứa Khiết, Hoàng Thiên ào ào tản ra, ai nấy cảnh giác chăm chú nhìn Kim Sí Huyết Ảnh, hơn nữa cũng để ý đến những tình trạng chung quanh. Lùi lại vài trượng, Kim Sí Huyết Ảnh không hề thừa cơ phát động tấn công, ánh mắt kỳ quái nhìn sương đen tan ra, trong lòng cảm thấy rất là kinh ngạc. Chỉ trong chớp mắt, hai mũi tên ánh sáng một đen một đỏ đột nhiên bắn thẳng vào nhau khiến phát nổ, kết quả là Thiện Từ biến mất không thấy đâu nữa. Đây là hắn bị tiêu diệt cả hồn lẫn xác hay là còn có điểm huyền diệu nào khác? Tiếng gầm giận dữ phát ra trong vụ nổ kia là từ đâu mà ra?

Nhìn sương đen tản ra, Hoàng Thiên vẻ mặt kinh ngạc, ngơ ngác nói:

- Thiện Từ đâu rồi?

Hứa Khiết nhìn Không Linh điểm, vẻ mặt không hiểu nói:

- Không Linh điểu đột nhiên xuất hiện rõ ràng là có một luồng khí tà ác nào đó đã đến gần. Mà tiếng gầm giận mới vừa rồi hoàn toàn không phải phát ra từ Thiện Từ, lẽ nào có người đã mang Thiện Từ đi rồi?

Dương Thiên trầm giọng đáp:

- Từ tình hình trước mắt mà phân tích, người đến rất có khả năng là một hạng tà ác, khi đến gần Thiện Từ thì phát sinh va chạm với Không Linh điểu, hơn nữa còn thua thiệt không nhỏ nên mới phát ra tiếng gầm giận dữ. Hiện nay, Thiện Từ không thấy, người đến cũng không còn bóng dáng, rõ ràng sự biến mất giữa hai bên có quan hệ nhất định. Còn do trùng hợp hay là cố tình làm ra thì phải suy xét cẩn thận mới được.

Hoàng Thiên lên tiếng:

- Nếu như người này đến đây vì Thiện Từ, lại là hạng tà ác, thế thì Thiện Từ chắc là gặp nguy hiểm rồi?

Hứa Khiết lo lắng nói:

- Quả thật là như vậy, tình hình đúng là không ổn, hy vọng Thiện Từ là người tốt tự có thiên tướng phò trợ.

Dương Thiên đáp:

- Thiện Từ thực lực bất phàm, cho dù là như chúng ta tính toán bị hạng tà ác mang đi, chắc cũng có năng lực phản kháng.

Hoàng Thiên nóng nảy nói:

- Chỉ sợ là …

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play