Mọi người nghe vậy càng thêm hiếu kỳ, chỉ có Tuyết Sơn thánh tăng vẻ mặt nặng nề, dường như đoán được ý nghĩ trong lòng của gấu Bắc Cực.
Lúc này, cơn động đất dần dần mất đi, mấy người Bạch Đầu Thiên Ông ở xa quan sát chia nhau đi mất, chỉ còn lại một mình Tây Bắc Cuồng Đao còn lưu lại ở đó.
Nhẹ nhàng hạ xuống, Triệu Ngọc Thanh thở phào, cảm xúc nói:
- Cuối cùng cũng bảo vệ được Đằng Long cốc.
Mọi người đều vui vẻ, chỉ có Tuyết Sơn thánh tăng mặt mày nặng nề, khẽ than:
- Nhất thời hoàn toàn không phải là cả đời.
Triệu Ngọc Thanh dường như hiểu được ý của ông, cười khổ đáp:
- Bảo vệ nhất thời thì tính nhất thời, thiên hạ làm gì có bữa tiệc nào không tan đâu.
Giang Thanh Tuyết nói:
- Cốc chủ chớ lo lắng, chỉ cần chúng ta tự hỏi không có gì xấu hổ, tận hết sức lực, kết quả như thế nào hoàn toàn không phải quan trọng.
Linh Hoa nói:
- Sư tổ, vừa rồi địch nhân Ngũ Sắc Thiên Vực xuất hiện, chúng ta có cần phải truy đuổi theo bọn họ không?
Triệu Ngọc Thanh trả lời:
- Thời cơ chưa đúng, đuổi theo cũng uổng công mà thôi, hay là mọi người hãy vào cốc trước đã.
Thiên Ảnh Trương nghe vậy lập tức khai mở trận pháp phòng ngự, mọi người cùng nhau đi vào bên trong. Gấu Bắc Cực ngượng ngùng đứng nguyên tại chỗ, nó tự nhận mình là người ngoài, không nên đi vào trong. Băng Tuyết lão nhân dường như thấy được tâm tư của gấu Bắc Cực, đến bên cạnh nó khẽ nói:
- Đi vào đi, Tiểu Bạch.
Gấu Bắc Cực nghe vậy chấn động, vọt miệng nói:
- Ông ông lẽ nào là …
Gật khẽ, Băng Tuyết lão nhân cảm xúc đáp:
- Năm trăm năm qua rồi, không ngờ hôm nay chúng ta lại gặp nhau.
Gấu Bắc Cực vui mừng vô cùng, đưa hai cánh tay lông lá nắm lấy y phục của Băng Tuyết lão nhân, vẻ mặt toát ra nụ cười khác thường. Linh Hoa có phần kinh ngạc hỏi lại:
- Tứ sư thúc tổ, các người …
Băng Tuyết lão nhân cười trả lời:
- Nhớ lại năm xưa ta kể một số chuyện xưa cho các con, thực ra thì ta đã gặp được gấu Bắc Cực, còn ngầm truyền thụ cho nó một số thuật tu luyện đơn giản.
Linh Hoa chợt nói:
- Té ra là như vậy.
Đứng ở cửa cốc, Tân Nguyệt chờ đợi Băng Tuyết lão nhân, Linh Hoa và gấu Bắc Cực lạc bước đi sau, ánh mắt cứ chăm chú nhìn về phía Tây Bắc Cuồng Đao xa xa, trong lòng có cảm giác kỳ quái.
Rất nhanh, Băng Tuyết lão nhân đã đến, Tân Nguyệt nói với ba người:
- Mọi người hãy xuống trước đi, đệ tử đi gặp Tây Bắc Cuồng Đao, hắn dường như có điều gì đó muốn nói.
Linh Hoa lên tiếng:
- Cẩn thận một chút, đi nhanh về nhanh.
Tân Nguyệt ừ một tiếng rồi sau đó bỏ đi. Băng Tuyết lão nhân dẫn gấu Bắc Cực đến Đằng Long phủ, giới thiệu với mọi người trong đó:
- Gấu Bắc Cực nhiều năm trước đã có giao tình với ta, ta cũng từng truyền cho nó một số thuật tu luyện, sau này mọi người chớ nên bài xích nó.
Sở Văn Tân nói:
- Hiện nay tình thế Băng Nguyên nghiêm trọng, có thêm gấu Bắc Cực gia nhập thì chúng ta lại tăng thêm thực lực, tự nhiên chúng ta vô cùng hoan nghênh.
Gấu Bắc Cực lớn tiếng nói:
- Đa tạ các vị, Hùng Liệt sau này nhất định đứng về phía Đằng Long cốc, hỗ trợ mọi người cùng nhau ứng phó với kiếp nạn.
Mọi người nghe vậy liền lộ ra nụ cười mỉm thân thiện, nhất thời Đằng Long phủ tỏ ra náo nhiệt phi thường. Triệu Ngọc Thanh đưa tay ra dấu im lặng, nghiêm túc nói:
- Cơn động đất lần này vô cùng mãnh liệt, đối với Băng Nguyên đã tạo thành ảnh hưởng nhất định. Tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì thì chúng ta ai cũng không biết được. Vì thế ta hy vọng mọi người phải chuẩn bị cho tốt, đón chờ chúng ta rất có khả năng chính là tử vong, điều này cần mọi người phải có thêm dũng khí để chiến thắng nó.
Mọi người vẻ mặt nặng nề, một sự bất an nồng đậm dâng lên trong lòng của đại đa số. Lúc này, Tân Nguyệt từ bên ngoài quay vào, nói với mọi người:
- Vừa rồi Tây Bắc Cuồng Đao cho ta biết Thiên Lân sáng nay đã truy đuổi theo Thiên Tàm rồi.
Giang Thanh Tuyết nói:
- Với sự thông minh của Thiên Lân, chắc không có chuyện gì đáng ngại, muội chớ có lo lắng.
Tân Nguyệt nói:
- Muội hoàn toàn không lo lắng chuyện này, chuyện muội để ý chính là một chuyện khác do Tây Bắc Cuồng Đao nói. Theo hắn cho biết, ngay trước thời điểm xảy ra động đất, hắn có đi qua, vô tình phát hiện một vật thể toàn thân có ánh sáng mạnh vô cùng. Tây Bắc Cuồng Đao suy đoán rất có khả năng chính là Huyết Linh Nhục Chi trong truyền thuyết.
Công Dương Thiên Tung ngạc nhiên nói:
- Huyết Linh Nhục Chi? Món đồ gì vậy?
Đàm Thanh Ngưu kinh hãi la lên:
- Đây chính là thần vật trong truyền thuyết, vạn năm khó mà gặp được.
Công Dương Thiên Tung kinh ngạc nói:
- Thần vật? Thần ở chỗ nào?
Đàm Thanh Ngưu trả lời:
- Nhớ lại gia sư đã từng nhắc qua, trên thế gian chủng loại rất nhiều, trong đó kỳ lạ nhất có hai loại chính là Thiên Niên Linh Chi, người tu đạo nếu có thể dùng được nó, ít ra có thể tăng công lực lên một giáp tử, nếu như gặp được Vạn Niên Linh Chi thì công hiệu tự nhiên tăng lên gấp bội. Thứ nhì chính là Nhục Chi, thuộc về loại biến đổi từ Linh Chi, nhưng so với Linh Chi càng thêm quý báu hơn. Bởi vì Nhục Chi là Thiên Niên Linh Chi bị dị linh nuốt đi, sau đó trải qua vài ngàn năm tu luyện, dung hợp với ý thức và tu vi của dị linh, sau đó dị linh chết đi, linh chi trong cơ thể có khí tụ mà không tan, tự diễn hóa thành ra Nhục Chi. So với Linh Chi, Nhục Chi có thêm ý thức chủ quan, có thể nói là linh khí của trời đất tập họp vào một chỗ.
Từ Tĩnh lên tiếng:
- Nói như vậy, nếu có thể dùng được Nhục Chi tu vi sẽ tăng hẳn?
Đàm Thanh Ngưu trả lời:
- Về mặt lý luận là như vậy, nhưng trên thực tế còn phải xem vào tình hình cụ thể. Vừa rồi Tân Nguyệt cô nương nói qua, Tây Bắc Cuồng Đao suy đoán là Huyết Linh Nhục Chi, thuộc về loại Linh Chi bị Động Linh Lục Sinh dị linh nuốt mà biến hóa thành, có đặc tính thiện ác rõ ràng.
Nếu như lúc trước dị linh nuốt nó là một ác linh, thế thì ý thức của Huyết Linh Nhục Chi này có tính chất tà ác. Ngược lại thì là một tình trạng khác. Nếu như đây là Linh Chi bị Tĩnh Linh Lục Sinh dị linh nuốt lấy, thế thì nó cuối cùng có khả năng biến hóa thành một Tử Linh Nhục Chi mà thôi, thuộc tính tương đối bình hòa, so với Huyết Linh Nhục Chi càng đáng quý hơn.
Đông Quan Thành của Thiên Tà tông nghi hoặc nói:
- Cho dù là Nhục Chi có đặc tính như vậy, đối với Băng Nguyên sẽ tạo nên uy hiếp như thế nào?
Dao Quang đáp:
- Nếu như Nhục Chi bị địch nhân đoạt lấy, thế thì có thể tăng thêm tu vi của địch nhân, tạo thành uy hiếp to hơn đối với chúng ta. Nếu như là người trong chúng ta thu được, thế thì sẽ tăng thêm thực lực cho chúng ta, tạo nên sự ảnh hưởng lớn hơn nhất định cho sự bảo hộ bình an của Băng Nguyên.
Cơ Tuyết Ny của Ly Hận Thiên Cung nói:
- Nếu như có những đặc tính như vậy, chắc là Nhục Chi đó cũng nhất định sẽ né tránh người ta, không chủ động tham dự vào trong, trước mắt cũng sẽ không tạo nên ảnh hưởng quá lớn lao.
Giang Thanh Tuyết nói:
- Suy đoán như vậy vào lúc bình thường thì đúng là rất hợp lý. Nhưng hiện nay tình hình Băng Nguyên vô cùng phức tạp, ai cũng không đoán được Huyết Nhục Linh Chi này là thiện hay là ác cả.
Lâm Y Tuyết nói:
- Nếu đã không biết, hà tất phải phí đầu óc làm gì? Chi bằng nói chuyện vui vẻ thì hơn.
Câu này vừa nói ra, vẻ mặt mọi người vẫn đầy khổ sở, ai cũng không thể dễ dàng buông bỏ như Lâm Y Tuyết được. Tân Nguyệt nói:
- Điểm ta lo lắng hoàn toàn không phải chuyện đó, mà Huyết Linh Nhục Chi này từ đâu đến, nó đến đây để làm gì?
Sở Văn Tân nói:
- Vấn đề này không thể dễ dàng trả lời được, phỏng chừng phải sau khi gặp gỡ mới có thể tìm được kết quả.
Thiện Từ nói:
- Thời gian sẽ khiến chân tướng mọi thứ xuất hiện manh mối, bây giờ mọi người không cần phải quá quan tâm đến.
Triệu Ngọc Thanh lên tiếng:
- Thiện Từ nói rất có lý, chuyện chúng ta phải xử lý hiện nay rất nhiều, không cách nào đảm bảo chu đáo mọi mặt, phải tòng quyền mà thi hành thôi. Trước mắt, Thiên Lân truy đuổi Thiên Tàm rồi, còn chưa biết lúc nào mới quay trở lại, hay là chúng ta chờ đợi Khiếu Thiên trở về, xem thử ông ấy có mang được tin tức hữu dụng nào hay không.
Mọi người nghe vậy liền im lặng rút lui, sau đó, Đằng Long phủ lập tức yên tĩnh trở lại.