Sở Văn Tân, Tiết Phong, Mạc Bắc Thiên Tinh khách ba người sau đó cũng đến, năm người tựa lưng vào nhau tạo thành thế trận ngũ giác để bắt đầu toàn lực phản kích. Rất nhanh, lưới sáng thu lại gặp phải phản kích của năm người, sức mạnh hai bên tích lũy lại, thỉnh thoảng phát ra tiếng sét chói tai và hoa lửa tung tóe. Cảnh tượng này kéo dài rất lâu, cuối cùng sức mạnh lũy kế không sao phát tiết liền phát nổ, hất bắn năm người đi.
Ngự gió mà đến, Tuyết Ẩn Cuồng Đao ánh mắt lạnh lùng tàn khốc nhìn năm người dưới chân, âm hiểm nói:
- Không ngờ lại là các ngươi, xem ra thật là oan gia ngõ hẹp.
Giang Thanh Tuyết uốn người đứng lên, giận dữ nhìn Tuyết Ẩn Cuồng Đao quát to:
- Ngươi nói như vậy cho thấy ngươi đã sớm biết chúng ta sẽ đến?
Tuyết Ẩn Cuồng Đao cười lớn nói:
- Ngươi cho là vậy chăng?
Sở Văn Tân lên tiếng:
- Nói như vậy là ngươi đã sớm có mưu đồ.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao hừ giọng nói:
- Không sai, đây là kế hoạch chúng ta đã sớm dự tính. Trước hết dẫn dụ cao thủ Đằng Long cốc, sau đó phát ra tin tức dẫn dụ các ngươi phái người chi viện, ta liền ở giữa đường giết chết.
Cơ Tuyết Ny giận dữ nói:
- Quỷ kế thật âm hiểm, ngươi không cảm thấy mất mặt sao?
Tuyết Ẩn Cuồng Đao không thèm để ý nói:
- Vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn, đây là phương pháp thông dụng nhất. Được rồi, các ngươi đã biết được nguyên do thì cũng an tâm lên đường.
Cổ tay xoay ngược, trường đao rung động, tiếng đao ngâm điếc tai phá không gào thét cùng với tầng tầng lớp lớp làn đao, ánh đao cuồn cuộn tuôn trào chém thẳng xuống năm người. Lúc này, bầu trời ánh đỏ rực hẳn lên, năm làn đao đỏ rực hệt như rồng lửa quay cuồng chớp mắt đã xuất hiện trước mặt năm người Cơ Tuyết Ny. Biết Tuyết Ẩn Cuồng Đao thực lực kinh khiếp, năm người Cơ Tuyết Ny không dám đón đỡ thẳng, ai nấy nhanh chóng triển khai thân pháp né tránh rất nhanh trong phương viên vài chục trượng. Tuyết Ẩn Cuồng Đao thấy vậy, miệng cười lạnh một tiếng, trường đao trong tay chuyển động liên tục phát ra công kích liên miên không ngừng. Như thế, một bên né tránh một bên công kích, trên Băng Nguyên bằng phẳng lấp lánh ánh đỏ, bóng người luân phiên xuất hiện tình thế tạm thời giằng co.
Trong lúc giao chiến, Sở Văn Tân vừa né tránh vừa suy nghĩ đối sách. Đối với tình hình thực lực địch và ta cách biệt rất lớn, hắn dù tâm cơ không kém cũng không nghĩ được đối sách hay nào cả. Giang Thanh Tuyết cực lực phản kích, nhờ vào uy thế của thần kiếm trong tay định đánh nát thế công của Tuyết Ẩn Cuồng Đao, nhưng luôn luôn thiếu đi một chút.
Vì thế, trong não Giang Thanh Tuyết có một biện pháp lóe lên, mở miệng nói:
- Tuyết Ẩn Cuồng Đao, ngươi có dám quang minh chính đại tỷ thí với chúng ta không?
Tuyết Ẩn Cuồng Đao khinh bỉ nói:
- Chỉ bằng các ngươi?
Giang Thanh Tuyết đáp:
- Không sai, chỉ bằng chúng ta, ngươi có dám chăng?
Tuyết Ẩn Cuồng Đao thu lại thế công, hừ khẽ nói:
- Thế nào mà không dám. Tỉ thí thế nào ngươi nói đi.
Giang Thanh Tuyết tập trung bốn người kia lại, nói với Tuyết Ẩn Cuồng Đao:
- Đơn đả độc đấu chúng ta đúng là không bằng ngươi. Nhưng nếu như tập hợp sức mạnh của chúng ta, không chắc phải thất bại trước ngươi.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao cười lớn nói:
- Ta tại sao phải đáp ứng với ngươi?
Giang Thanh Tuyết đáp:
- Ngươi có thể không đồng ý, nhưng như vậy thì cho dù ngươi thắng cũng không đủ quang minh.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao ngưng cười, nhìn Giang Thanh Tuyết một lúc rồi gật đầu nói:
- Được, ta cho ngươi một cơ hội. Đến đây.
Tay trái chắp sau lưng, Tuyết Ẩn Cuồng Đao ngạo nghễ đứng để lộ bá khí của kẻ mạnh.
Giang Thanh Tuyết hơi mừng, quay đầu nói với những người bên cạnh:
- Pháp quyết các vị tu luyện có phải là thuộc tính cực dương cực cương không?
Cơ Tuyết Ny nói:
- Huyền Dương thần quyền của Ly Hận Thiên Cung cương mãnh vô cùng, chúng ta bình thường cũng tu luyện thêm Băng Hỏa Song Trọng pháp quyết, có thể cực dương cực cương, cũng có thể cực âm cực hàn.
Sở Văn Tân nói:
- Pháp quyết ta tu luyện cương nhu tương đương, hoàn toàn không có khác biệt rõ ràng.
Giang Thanh Tuyết nói:
- Thế thì tốt, bốn người các vị đem tu vi cả đời truyền vào trong cơ thể ta, chúng ta dung hợp sức mạnh năm người rồi nhờ vào lực của Ảo Vân kiếm, quyết một trận sinh tử với Tuyết Ẩn Cuồng Đao.
Mấy người Cơ Tuyết Ny chần chừ một chút sau đó gật đầu đồng ý. Lúc này, Cơ Tuyết Ny đứng sau lưng của Giang Thanh Tuyết, Thiên Tinh khách, Sở Văn Tân, Tiết Phong ba người đứng song song phía sau Cơ Tuyết Ny, ba người tay nối tay rồi để Thiên Tinh khách và Tiết Phong phát lực đem sức mạnh cả đời ba người truyền vào trong người Cơ Tuyết Ny. Tiếp nhận được chân nguyên mạnh mẽ của ba người, Cơ Tuyết Ny hai tay đẩy tới, lòng bàn tay ấn vào vai của Giang Thanh Tuyết, sức mạnh năm người chớp mắt đã hợp nhất. Như vậy, Giang Thanh Tuyết thân thể chấn động, toàn thân hiện lên ánh sáng màu đỏ rực, ý niệm trong đầu tập trung lại, bắt đầu toàn lực thúc động Phượng Hoàng pháp quyết. Lập tức, cuồng phong quanh năm người nổi dậy, vô số vùng xoáy cùng với băng tuyết xông thẳng lên trời hóa thành một trận mưa bão, trong quá trình rơi xuống bị Phượng Hoàng pháp quyết cực dương cực cương của Giang Thanh Tuyết nung lên hóa thành sương mù bao trùm phương viên vài dặm. Đồng thời, không trung phía sau lưng năm người Giang Thanh Tuyết xuất hiện một vầng mây sáng màu đỏ như máu từ nhỏ to dần lên, chớp mắt đã hóa thành một đám mây đỏ phương viên to chừng vài chục dặm lơ lửng ở trên bầu trời.
Thấy vậy, Tuyết Ẩn Cuồng Đao hơi kinh hoảng, vội vàng thu thế chuẩn bị, trường đao trong tay giơ cao, toàn thân tầng tầng lửa đỏ trùng điệp đang theo sự điều khiển bằng ý niệm của lão mà chuyển động tăng nhanh gấp chục lần, không bao lâu đã làm nhiễm đỏ trời cao. Lập tức, Tuyết Ẩn Cuồng Đao la lớn một tiếng, trường đao trong tay bay vút lên không xoay chuyển, toàn thân nó có ánh sáng đỏ rực bao trùm lập tức, rồi toàn bộ hội tụ lên trường đao. Đến lúc này, thân đao rung chuyển, tiếng đao ngâm chấn động cả trời, mũi đao phát xuất một chùm cột sáng đỏ rực bắn thẳng lên chín tầng trời cao. Bốn phía, mây gió đột nhiên thổi cho tuyết bay tản ra, một luồng đao khí sắc bén vô cùng với bá khí ngút trời hệt như Thái Sơn đè xuống, cơ hồ ngưng đọng cả không gian lân cận.
- Đến đây, hãy để ta được thấy, uy lực năm người hợp nhất của các ngươi như thế nào?
Trong tiếng rống to, Tuyết Ẩn Cuồng Đao múa đao chém xuống, cột sáng nối tới tận trời trong quá trình chém xuống dần chuyển biến thành một làn đao đỏ rực cùng với khí thế không gì chống nổi chém thẳng xuống đầu của mấy người Giang Thanh Tuyết. Phát hiện được nguy hiểm, Giang Thanh Tuyết không dám chậm trễ, thần kiếm trong tay múa lên phát xuất vài trăm ngàn làn kiếm, tất cả dung hợp lại với nhau hình thành một cột kiếm đỏ rực, theo sự khống chế của Giang Thanh Tuyết mà bắn thẳng đến Tuyết Ẩn Cuồng Đao.
Bầu trời, mây gió hội tụ.
Đám mây đỏ to lớn kia lúc này đã biến thành một con chim phượng hoàng lửa khổng lồ, miệng phát ra tiếng kêu rung trời đồng thời bắn mình thẳng xuống mặt đất. Khi cột kiếm do Giang Thanh Tuyết phát ra bay lên đến một vị trí nhất định, con phượng hoàng lửa đang chụp xuống gặp phải cột kiếm. Lập tức, cột kiếm do Giang Thanh Tuyết phát ra rực hẳn ánh sáng, uy lực của nó chớp mắt đã tăng lên vài lần, rồi lập tức gặp phải làn đao của Tuyết Ẩn Cuồng Đao chém xuống.
Một chiêu này, hai bên tận hết sức lực, có thể nói là tỉ thí công bằng. Nhưng kết quả sẽ như thế nào? Thời gian sẽ khai mở mọi bí mật.
Khi thế công của hai bên chạm vào nhau, sức mạnh đáng sợ của nó chớp mắt đã kích hóa, từ điểm gặp nhau bắt đầu tuôn trào ra ngoài, chốc lát đã hình thành một khu vực khuếch tán phát nổ liên miên không ngừng. Đến lúc đó, tiếng sấm nổ đinh tai, chớp điện rung giật, vô số hoa lửa tung bay bốn phía, mây mù bao trùm quanh đó nhìn không xuyên qua được. Cảnh tượng khiến người ta kinh hãi vô cùng, hai bên giao chiến toàn bộ đều chìm vào bên trong, nhất thời cũng không cách nào nhìn rõ được chi tiết cụ thể trận chiến.
Trên trời, sấm chớp không ngừng.
Bốn phía, cuồng phong bất tận.
Những vụ nổ trong khu vực giao chiến liên miên không ngừng, cứ kéo dài liên tục một lúc cuối cùng mới dần dần lắng lại. Đến lúc đó, cuồng phong tan biến, sương khói tản đi, để lộ một cảnh tượng tàn phá và kết quả kinh người vô cùng. Hiện trường giao chiến vốn là mặt băng bằng phẳng lúc này đã gập ghềnh, xuất hiện rất nhiều những vết tích của những vụ nổ vừa rồi. Giang Thanh Tuyết, Cơ Tuyết Ny, Sở Văn Tân, Thiên Tinh khách, Tiết Phong năm người nằm ngay đơ trên mặt đất, ai nấy khóe miệng cũng tươm máu, vẻ mặt trông rõ bị thương không nhẹ. Giữa không trung, Tuyết Ẩn Cuồng Đao đã mất đi vẻ cuồng ngạo trước kia, khuôn mặt kinh ngạc, khóe miệng cũng tuôn máu tươi. Kết quả như vậy là lưỡng bại câu thương, quả thật khiến người ta ngạc nhiên.
Bầu trời, hoa tuyết tung bay phá vỡ sự yên lặng của nhau.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao nhìn Giang Thanh Tuyết dưới mặt đất, hận thù nói:
- Nha đầu thúi, ngươi đúng là quỷ kế đa đoan lại có tâm cơ. Đáng tiếc hôm nay ngươi sẽ không còn gặp may, ta phải tự tay giết chết ngươi.
Một chiêu đánh thẳng, Tuyết Ẩn Cuồng Đao bị thương không nhẹ. Nhưng cho dù là vậy, lão vẫn có thực lực tuyệt đối có thể đưa năm người Giang Thanh Tuyết vào đất chết. Uốn người đứng lên, Giang Thanh Tuyết lắc lư vài lần, ánh mắt cảnh giác nhìn địch nhân trên không trung, lạnh lùng nói:
- Tỉ thí vừa rồi ngươi hoàn toàn không chiếm được chút tiện nghi nào.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao thản nhiên đáp:
- Trận chiến vừa rồi, hợp lực của năm người các ngươi quả thật kinh khiếp. Nhưng cơ hội như vậy chỉ có một lần, các ngươi bây giờ ai cũng bị thương không nhẹ, căn bản không còn biện pháp tiếp tục liên thủ tấn công, ta cũng không cho các ngươi có cơ hội nữa. Kể từ đây, đơn đả độc đấu, các ngươi đã định sẵn ai cũng chớ mong còn sống mà rời khỏi đây.
Nghe vậy, cả bọn Cơ Tuyết Ny vẻ mặt nặng nề, không tìm được câu nào phản bác lại câu vừa rồi của Tuyết Ẩn Cuồng Đao. Vào lúc, nguy hiểm đến gần, năm người đều không khỏi có phần thương tâm.
Giang Thanh Tuyết vẫn còn đấu chí, hừ lạnh nói:
- Nếu như đã gặp, thế thì đó là định mệnh. Ngươi muốn giết chết chúng ta, ngươi cũng phải trả giá đắt mới được.
Hoành kiếm ngang trước ngực, Giang Thanh Tuyết ra tư thế phòng ngự, không hề chịu thua trước sự mạnh mẽ của địch nhân.
Sở Văn Tân thấy vậy phấn chấn nói:
- Giang cô nương nói không sai, chúng ta phải liều mạng đánh một trận cho đến chết mới thôi.
Cơ Tuyết Ny, Thiên Tinh khách, Tiết Phong nghe vậy ai nấy gật đầu đồng ý, nhất thời năm người lại phục hồi đấu chí.
Bật cười khinh bỉ, Tuyết Ẩn Cuồng Đao hừ giọng nói; - Dũng khí có thừa, thực lực lại quá kém. Hay để ta tiễn các ngươi đi về tây phương cực lạc.
Thân hình loáng lên, Tuyết Ẩn Cuồng Đao xông đến, trường đao trong tay rung lên, tiếng đao ngâm chói tai kinh hồn chớp mắt đã khiến cả người chấn động hồn vía.