Trần Tân Mưu theo Trần Kinh, nghe nói còn cùng Trần Phó bí thư thú tội, cuối cùng Trần Kinh thả cho ông ta một con ngựa, cho ông ta lấy công chuộc tội.
Lời đồn đại này dường như được rất nhiều người trong chính đàn Tẩu Mã Hà nhận thức.
Vì vậy tính hợp lý của lời đồn rất mạnh, theo lẽ thường, Trần Kinh không thể nào tiếp tục dùng Trần Tân Mưu.
Trần Tân Mưu là tâm phúc của Trương Bình Hoa, Trương Bình Hoa bị tra ra nhiều vấn đề như vậy, Trần Tân Mưu sao có thể sạch sẽ đây?
Nhưng Trần Kinh lại sống chết bảo vệ ông ta.
Chuyện này rất dễ hiểu, Trần Tân Mưu đã ra đòn sát thủ nào đó, khiến Trần Kinh nhận thức được giá trị của ông ta.
Những nghị luận bên ngoài rất sôi nổi, nhưng bất kể là nghị luận thế nào đi nữa, Trần Tân Mưu cũng không có ngã đài, những cán bộ lúc trước tránh né ông ta, lại lục tục tìm đủ loại lý do chủ động tiếp cận ông ta.
Bí thư Đảng ủy Lỗ Dương văn phòng quản lý khu phố Thiên Tâm, chính là phần tử tích cực trong số đó.
Văn phòng quản lý khu phố Thiên Tâm, Tẩu Mã Hà chính trung tâm trọng yếu của Quận Tẩu Mã Hà.
Bí thư Lỗ Dương văn phòng quản lý khu phố Thiên Tâm là một người khéo léo, trong thời đại Trương Bình Hoa ông ta được Trương Bình Hoa rất tín nhiệm. Mặt khác, quan hệ của ông ta và Lý Ủng Quân còn cả Chiêm Ích cũng khá tốt, là một người đặc biệt trong chính đàn Tẩu Mã Hà.
Trần Tân Mưu là ai. Lỗ Dương hiểu rõ tâm tư của ông ta, ông ta cũng có thể hiểu rõ ý tứ của Lỗ Dương. Cho nên ông ta cố tình không đồng tình với đối phương.
Lỗ Dương ở đầu bên kia ngẩn người, cười cười, xấu hổ.
Tuy nhiên, ông ta liền nói tiếp: -Trần Chủ nhiệm. Lão Lỗ tôi là một người đàn ông thô kệch, trong số quan chức ở Quận ủy, người khiến tôi bội phục không nhiều. Nhưng Trần Chủ nhiệm là người khiến tôi khâm phục! Gần đây, Quận của chúng ta xảy ra một số chuyện, chúng ta ai nấy đều bị ảnh hưởng ít nhiều.
Có một số chuyện, lão Lỗ tôi làm sai, ngài đại nhân đại lượng đừng chấp tiểu nhân, ngàn vạn lần đừng để trong lòng!
Ông ta dừng một chút, nói tiếp: -Trần Chủ nhiệm, như vậy được không, tối nay chúng ta gặp mặt, tôi đã lâu chưa được chè chén với ngài. Tối cùng ngài nói chuyện, tôi có thể đột nhiên hiểu ra, mở rộng tư tưởng. Coi như tôi là đàn em cầu mong anh giúp tôi thoát khỏi bến mê...
Điểm lợi hại của Lỗ Dương chính là điểm này, ông ta giỏi đoán lòng người khác, nhưng lợi hại hơn là da mặt ông ta rất dày, chỉ cần được giá sẵn sàng hạ mình.
Trong chính đàn Tẩu Mã Hà, có một số cán bộ có chút thù hận với ông ta ngầm trào phúng ông ta, nói ông ta thăng quan chính là dựa vào liếm phân lãnh đạo.
Lời này tuy rằng cay nghiệt, ác độc, nhưng thông qua những lời này có thể thấy được một số đặc điểm làm việc của Lỗ Dương.
-Cũng được, lão Lỗ, anh sắp xếp đơn giản một chút, hai người chúng ta cùng nhau tâm sự!
Lỗ Dương chọn địa điểm tại khách sạn Âu Lãng, đồ ăn không nhiều lắm, nhưng rất tinh xảo.
Bởi vì hai người quen biết đã lâu, Trần Tân Mưu thích gì ông ta đều biết, cho nên những món ăn hôm nay hoàn toàn là những món Trần Tân Mưu yêu thích.
Rượu là rượu Mao Đài, hai người đối ẩm, không khí dần dần được thả lỏng.
Trần Tân Mưu hiện tại đang cố gắng trở thành phụ tá đắc lực cho Trần Kinh, cho nên những công tác liên quan đến Tẩu Mã Hà, ông ta đều rất để tâm chú ý.
Làm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật phải làm sao để có thể quán triệt được ý chí của lãnh đạo, giúp lãnh đạo dọn sạch chướng ngại, đây là điều ông ta nhất định phải làm.
Thái độ của Trần Tân Mưu thay đổi, cũng không hoàn toàn là do cảm kích trong lòng.
Quan trọng nhất vẫn là Trần Tân Mưu thông qua khoảng thời gian này, quan sát, phát hiện Trần Kinh đích thực là có phong thái của lãnh đạo.
Lỗ Dương kiềm chế thần sắc, kinh ngạc không nói lên lời.
Qua thật lâu, ông ta ảm đạm thở dài một tiếng nói: -Trần Chủ nhiệm, ông em tôi hiện tại áp lực rất lớn, văn phòng quản lý khu phố của chúng tôi làm sao có thể phát triển, làm sao làm tốt, trong đầu tôi không có ý tưởng nào hay cả. Vì vậy vấn đề mới phức tạp. Chúng tôi gần đây cảm thấy không khí làm việc rất bức bối, tất cả mọi người đều cảm thấy áp lực!
Anh là lãnh đạo quận, nhìn xa trông rộng, hơn nữa, anh cũng là người ngoài cuộc, tỉnh tảo, anh có thể đưa ra đề xuất cho chúng tôi hay không?
Trần Tân Mưu không nói lời nào.
Lỗ Dương này rất khó đối phó, Trần Tân Mưu để cho ông ta bốn chữ “tự mình giải quyết”, ông ta liền giả ngây giả dại, nói tới cái gì mà phát triển văn phòng quản lý khu phố.
Trần Tân Mưu ý thức được, muốn cho Lỗ Dương thay đổi thái độ với một chuyện, chỉ e không dễ như vậy.
Trong lòng của ông ta u ám, thở dài một tiếng, không khỏi cảm thấy cục diện thật khó khăn.
Ông ta là cán bộ lão thành của Tẩu Mã Hà, làm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật nhiều năm như vậy.
Trong thời đại Trương Bình Hoa, ông ta là nhân vật uy phong hiển hách.
Nhưng hiện tại, uy phong khi đó của ông ta chủ yếu vẫn chỉ là cáo mượn oai hùm. Sau thời đại của Trương Bình Hoa, danh vọng của ông ta vẫn là không đủ để cho người khác tin phục.
Ít nhất cũng không thể nào tin tưởng Lỗ Dương.
Trần Tân Mưu ý thức được điểm này, ông ta tiếp tục nói chuyện, tâm tư cũng liền nhạt dần.
Ông ta chỉ chỉ thức ăn trên bàn nói: -Được rồi, lão Lỗ, tôi không nói chuyện công tác. Đi ra gặp gỡ, thật vất vả mới có chút thời gian nghỉ ngơi, lão nói công chuyện nhiều mất hứng lắm. Chúng ta cạn chén tiếp, không say không về!
Trần Tân Mưu không nói chuyện công tác, Lỗ Dương cũng không tiện bác bỏ ý của ông ta.
Ông ta đoán ý qua lời nói và sắc mặt của Trần Tân Mưu, bộ dạng khí định thần nhàn này khiến trong lòng ông ta cảm thấy có chút bất ổn.
Trần Tân Mưu khí định thần nhàn, có phải có ý ông ta có đầy đủ tự tin hay không?
Vốn muốn thông qua Trần Tân Mưu thử xem một chút động thái của Quận ủy gần đây, nhưng hai người nói chuyện lâu như vậy... Trần Tân Mưu lại cẩn thận, căn bản không để lộ cho ông ta nửa điểm.
Điều này khiến cho ông ta có chút tức giận, mặt khác, ông ta cũng rất cảnh giác.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT