Phi Linh thấy thân ảnh nhỏ nhắn như cô bé của viện trưởng hồn đạo hệ Tiên Lâm Nhi khá khó chịu nhìn Phi Linh.
-Tất nhiên là có ý đó rồi. Mục lão, ngài làm sao lại mang một tên nhóc như thế tham gia hội nghị quan trọng như thế này.
Tiên Lâm Nhi ngón tay chỉ chỉ Phi Linh, mặt nhìn Mục lão nói.
-Này, Tiên Lâm Nhi. Ngươi ăn nói cẩn thận một chút. Phi Linh là người rất được sự tôn trọng của Mục lão. Ngươi không tôn trọng Mục lão sao?
-Cái…Xin lỗi Mục lão. Do ta nóng giận.
Ngôn Thiếu Triết bên võ hồn hệ đứng dậy bênh vực cho Phi Linh. Tiên Lâm Nhi nghe thế không khỏi hối lỗi.
-Được rồi, các ngươi chỉ là tranh luận tí thôi mà. Phi Linh, mong người đừng giận vì việc này.
-À, không có gì a. Chuyện nhỏ ấy mà.
Phi Linh nghe Mục lão nói, gãi gãi đầu cười.
-Tốt, vậy chúng ta tiếp tục về việc tranh luận. Hoắc Vũ Hạo đáng lẽ ra đã được sự chấp thuận của bên hệ võ hồn sẽ nhường cho hệ hồn đạo nhưng có vẻ bên hệ võ hồn hắn cũng có thiên phú hơn người. Ta muốn các ngươi cùng hợp tác giữa hai bên hệ hồn đạo cùng hệ võ hồn. Cho Hoắc Vũ Hạo song tu cả hai, Phi Linh ngươi thấy thế có hợp ý ngươi không?
Mục lão nói một loạt, sau đó đưa ra ý kiến. Xoay đầu sang hỏi ý kiến Phi Linh.
-Ồ, ngài nói thế không sai. Hoắc Vũ Hạo là người rất chịu khó, tính cách vô cùng tốt. Đây là cơ hội vô cùng tốt cho hắn phát triển sau này. Ta đồng ý với ngài.
Phi Linh phân tích một chút. Mục lão gật đầu, miệng mỉm cười rồi nhìn cả hai bên hệ. Không ai có ý kiến nào khác và có vẻ đề nghị của Mục lão được chấp nhận sau cuộc cải vã gay gắt.
-Phi Linh, ngươi ở lại một chút.
Sau khi giải tán cuộc họp. Mục lão bảo Phi Linh ở lại.
-Thân phận của ngươi, ta đã rõ ràng. Cùng hiểu vì sao lúc trước ngươi lại bảo ta thu Hoắc Vũ Hạo làm đệ tử của mình. Cảm ơn ngươi. Không có ngươi chắc ta cũng sẽ đưa ra quyết định này nhưng rồi phải bỏ lại hắn một mình không thầy.
-Ồ, không có gì. Ta chỉ làm những gì ta muốn thôi. Ngài không cần nói vậy. Còn về phần Long Tiêu Dao cùng Diệp Tịch Thủy hai người kia ngài định xử lí ra sao?
-Haizz, hai người kia sao? Nghe ngươi nói thế thì có vẻ cả hai còn sống. Không biết họ sống thế nào?
-Ngài không biết a. Họ nhưng là đang ở chung với nhau. Nhưng lại là quan hệ cấp trên cấp dưới a.
-Ồ, sao ngươi biết?
-Cũng như ngài đã biết. Ta từ thế giới khác đến, nhưng ta lại biết thế giới này thông qua sách vở, có lẽ nói đúng hơn là một bộ truyện.
-Chà, có vẻ như thế giới được dựng lên như một câu chuyện ở thế giới của ngươi. Ừm, có lẽ ngươi cũng biết tất cả sự tình sau này.
-Ân, nhưng ta sẽ không can thiệp nhiều đâu. Nó sẽ dẫn đến hiện tượng hồ điệp nếu ta sử dụng quá nhiều giúp đỡ đối với thế giới này. Ta chỉ làm gì trong phạm vi chấp nhận mà thôi. Cứu ngài, tiểu Đào,… Số phận bi thương. Haha, cứ như anh hùng ấy.
Mục lão cùng Phi Linh nói một tràng ra. Phi Linh gãi đầu cười.
-Thế thôi, nếu ngài không có gì để bàn thì ta sẽ đi trước. Mong ngài chăm lo một chút Vũ Hạo. Tên nhóc này rất ưu tú. Ngài cứ hưởng thụ những tháng ngày vui vẻ, nếu ngài không muốn can dự quá nhiều những việc quá khứ nữa thì ta sẽ thay ngài gánh. Chúc ngài một ngày tốt lành.
Phi Linh chào Mục lão.
-Haizz, nhóc con. Ngươi rốt cuộc là muốn làm gì đây? Sống tới tuổi này, ta cũng không nhìn thấu được ngươi.
Mục lão đứng dậy bước ra ban công. Ai mà thấy cảnh này chắc giật thột người kinh ngạc bởi Mục lão đứng rất tự nhiên, thẳng tắp. Mục lão mắt nhìn bầu trời thở dài.
Tin tức được quyết định cũng không hề bị giấu diếm gì. Đa số các học viên đều biết. Hoắc Vũ Hạo giờ đây cũng thỏa mãn tâm trí, vô cùng vui vẻ.
Vương Đông cũng đến đưa cho Hoắc Vũ Hạo phiếu mời đến tham dự Thương Bảo Hội của Tụ Bảo các để tham gia giao dịch.Thương Bảo hội là nơi buôn bán các hồn đạo khí cùng các mặt hàng hiếm có như hồn cốt,… của Sử Lai Khắc, vô cùng lớn, khoang trương. Là trung tâm của thương nghiệp Sử Lai Khắc, được thương nhân đầu tư khá nhiều.
Tại một góc nào đó. Đái Hoa Bân có vẻ theo dõi Hoắc Vũ Hạo đã tìm được thời cơ hành động. Sử dụng hồn đạo vật phẩm để liên lạc với thuộc hạ đợi thời cơ ra tay.
---------
Trời rơi vào khoảng tối. Tại Tụ Bảo các.
-Xin chào quý khách, chảo mừng đến Thương Bảo hội. Mời hai vị điền vào phiếu, để sau này xem xét mức độ cho vay.
Một cô nhân viên tiếp tân mặc đồ màu đỏ, tóc đen vô cùng mê người tiếp đón Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông. Cả hai cùng mau chóng điền vào tờ phiếu sau đó giao lại cho cô tiếp tân. Sau đó, hai người cùng trò chuyện một chút.
-Há, tiểu Hạo, tiểu Đông. Các ngươi đến đây mua đồ à.
Phi Linh xuất hiện bất ngờ trên tất cả, đi tới hỏi thăm Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông.
-A, Phi Linh sư huynh. Chào ngươi.
-Phi Linh sư huynh, xin chào.
Hoắc Vũ Hạo thấy Phi Linh cũng vui vẻ chào hỏi. Vương Đông thì còn khá khó khăn trong chào hỏi, vì chưa quen.
-Phi Linh sư huynh, ta vào được hạch tâm đệ tử rồi. Sau này chúng ta sẽ cùng được sát cánh rồi.
-Ồ, chúc mừng ngươi. Ta biết thế nào ngươi cũng đậu mà. Haha, nhớ khao nhiều cá nướng một chút đấy.
-Ngươi làm sao lại bắt hắn khao? Hắn tiền còn không có nhiều a.
-Ồ, thiếu tiền à. Sao không nói? Chỗ ta không thiếu.
Nói xong, Phi Linh trên tay sáng lên. Vô số hồn tệ dạng thẻ được tạo ra. Con số phía trên đều là 10.000 hồn tệ. Bởi sức chứa của mỗi thẻ chỉ được 10.000. Tiện thể thì tạo ra được như thế là nhờ Tạo tác thần thuật. Đúng là tiện lợi.
Vương Đông cũng cứng họng trước số lượng hồn tệ tạp mà Phi Linh lấy ra.
-Phi Linh sư huynh, ngươi lấy chúng từ nơi nào thế?
Hoắc Vũ Hạo để ý thấy lạ hỏi.
-À, những cái này là do ta tạo ra. Thích bao nhiêu thì tạo bấy nhiêu. Ta còn tạo được nhiều thứ lắm. Chắc là bất kì thứ gì.
Phi Linh giải thích. Nói là bất kì thì cũng không sai. Bởi tên của nó là thần thuật. Ngay cả vũ khí của thần, thánh khí,… nó đều tạo ra được.
-Woa, còn có khả năng như thế a. Tiện lợi thật.
Hoắc Vũ Hạo cũng cảm thán.
Nói đến đây, cô nhân viên tiếp tân cũng quay lại.
-Hai vị, bình xét đã xong.
Cô tiếp tân nói.
-Vương tiên sinh đây là thẻ tím của ngài. Ở tuổi của ngài thì nó đã là cao nhất.
Cô tiếp tân giao cho Vương Đông một tấm thể màu tím nói. Còn Hoắc Vũ Hạo thì lại nhận được một tấm thể màu đỏ có thêm mấy viền vàng kim rất sang trọng. Đồng thời, cả hai cũng nghe được giọng nói của Ngôn Thiếu Triết giải thích về tấm thẻ đỏ của Hoắc Vũ Hạo. Sau đó cả ba dạo bước đi tìm bảo vật mình quan tâm.
Đi được một lúc, thì cả ba gặp được Bối Bối cùng Từ Tam Thạch đang làm trò hề gì với nhau ấy. Không biết là yêu đương hay đưa tình nhau thì phải.
-Ya, tiểu Bối, tiểu Từ. Các ngươi đang tán tỉnh nhau à. Ta ủng hộ hết mình a.
Phi Linh nhìn thấy thế nghĩ câu trêu cả hai.
-Ồ, Phi Linh. Ngươi đến a.
-Há, có hai tiểu sư đệ của ngươi đến nữa kìa Bối Bối.
Từ Tam Thạch kể từ ngày kia, quan hệ với Phi Linh cũng cải thiện một chút. Bối Bối cùng Từ Tam Thạch đi đến phía cả ba.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT