Sau mấy ngày liên tục online, Diệp Từ cuối cùng cũng đăng xuất.
Kỳ thực hôm nay cũng là ngày Bạch Mạch đăng xuất, kể từ khi bắt đầu xây dựng hệ thống phòng thủ, Diệp Từ và Bạch Mạch đều chưa từng đăng xuất. Nên hôm nay khi họ đăng xuất khỏi hệ thống, Tả Hiểu Lan và Diệp Nam Thiên vô cùng cao hứng, lại đúng lúc hôm nay Đàm Phá Lãng trở về nhà, nên không chỉ có một bàn ăn vô cùng phong phú, mà Diệp Nam Thiên còn cao hứng khui một chai Nhất Điểm Hồng. Mọi người cùng nhau uống rượu vui vẻ.
Tuy rằng Đàm Phá Lãng đang bận học thi, nhưng cậu cũng không hề bỏ qua bất cứ tin tức nào ở trong game, huống chi tin tức liên quan đến hệ thống phòng thủ đó đã được chính thức truyền bá trên mạng, khắp mọi nơi đều không ngừng nói về việc đó. Vì thế nên Đàm Phá Lãng có biểu hiện vô cùng hưng phấn, cũng có vô vàn tiếc nuối khi không thể tham gia trận chiến đó.
Cơm nước xong, ba người ngồi ở ban công nói chuyện phiếm. Đàm Phá Lãng tựa hồ vẫn còn chìm đắm vào thắng lợi áp đảo của Lão Lục nên rất huênh hoang bốc phét, cứ như chính cậu đã trực tiếp tham gia trận chiến đó vậy. Còn hai người đã tham gia trận chiến là Bạch Mạch và Diệp Từ thì chỉ nhìn nhau nở nụ cười, thỉnh thoảng lại đáp lời một câu. Ngược lại so với Đàm Phá Lãng, hai người bình tĩnh hơn rất nhiều.
“Đúng rồi, chị Diệp Từ, chị nói xem, nếu như Lão Lục lợi hại như vậy, sau này nếu như mở Thành Chiến, không phải là một người phá vạn quân sao?” Đàm Phá Lãng hưng phấn đến mức khó kiềm chế được, cậu cảm thấy Lão Lục đánh đâu thắng đó bất khả chiến bại. Mắt cậu lúc nói chuyện này hoàn toàn rực sáng, khiến người khác không thể nhìn vào.
Diệp Từ nghe Đàm Phá Lãng nói vậy, theo bản năng nhìn sang phía Bạch Mạch. Bạch Mạch mặc dù không hiểu lắm về việc phi hành, nhưng cũng không hề lạc quan giống như Đàm Phá Lãng.
Anh nắm tóc, sau đó nói “Anh không nghĩ là có khả năng này lắm, dù sao trò chơi cũng mới mở có một năm rưỡi, nếu như hiện tại có một sinh vật mạnh mẽ như vậy xuất hiện, như vậy không phải sẽ làm mất thăng bằng trong game sao? Công ty game nhất định sẽ không làm chuyện như vậy.”
Diệp Từ gật gù, tiếp lời. “Đúng vậy, Lão Lục không lợi hại đến như vậy, chẳng qua là hiện tại có hai điều. Một là hiện tại chưa có thú cưỡi phi hành, thứ hai là toàn bộ game thủ công kích đều là gà con hai mươi mấy cấp. Phi hành thú đều có lực công kích nhất định, có thể so sánh với một cao thủ cùng cấp, đối phó với những game thủ cùng cấp là chuyện bình thường, chứ đừng nói là chỉ đối phó với mấy chú gà con hai mươi mấy cấp, vì thế nên mới có thể chiến thắng dễ dàng như vậy. Còn việc Công Thành Chiến là chuyện của ít nhất của một hai năm sau, lúc đó cho dù không có Phi Hành Thú thì cũng đã xuất hiện vô số người chơi cao cấp rồi. Lúc đó nhìn lại, em sẽ không thấy Lão Lục có lực sát thương mạnh mẽ như vừa rồi nữa.” Cô cũng không phải tự hạ thấp chính bản thân mình, mà chính là dựa vào thiết kế sau này của game để nói chuyện.
Vận Mệnh là một game khá cân bằng, tuyệt đối sẽ không xuất hiện chuyện phá hoại thiết kế cân bằng của game, cho dù Rồng có là môt sinh vật nghịch thiên đi nữa, cũng sẽ có một khác chế gì đó.
“Thứ gì có thể khác chế được Thánh Long?” Bạch Mạch và Đàm Phá Lãng đồng thanh hỏi lại.
Diệp Từ đứng lên, hoạt động một chút chân tay, sau đó đưa ra một nút mở. “Nếu mọi người có thời gian đi thư viện của Quán Quân Thành, có thể tìm một quyển sách có tên là “Đồ Long Kí Sự”, bên trong có một chương chuyên nói về việc khắc chế Long Tộc.” Quyển sách là đời trước lúc Diệp Từ đang tránh truy sát vô tình tìm thấy. Nhưng bởi vì tên sách này có vẻ tiểu thuyết hóa, Diệp Từ nguyên bản chỉ nghĩ nó là một câu chuyện thần thoại thú vị, chỉ đến khi có công hội thuê cô tham gia Công Thành Chiến, lúc trực tiếp đối mặt với Rồng, mới biết hóa ra là sự thật…
“A?” Hai người liệc mắt nhìn nhau, hết sức bất mãn với việc Diệp Từ thừa nước đục thả câu, vội vã đi theo sau lưng diệp Từ liên tục hỏi. “Rốt cuộc là gì vậy? Em không nói ra làm sao tụi anh có thể ăn ngon ngủ yên được chứ!”
Còn Diệp Từ chỉ đáp lại một câu. “Phải tự mình tìm ra đáp án mới để lại ấn tượng sâu sắc được.” Cô lảng tránh truy hỏi của hai người trốn vào trong phòng, sau đó online game.
Kỳ thực vật dùng để khắc chế Long Tộc vô cùng đơn giản, chính là thứ mà Diệp Từ đang cố sống cô chết bảo vệ - Bí Ngân.
Bởi vì hầu hết Long Tộc đều thuộc công kích ma pháp, mà trang bị dùng Bí Ngân tạo thành lại có khắc chế nhất định đối với phép thuật của Long Tộc. Nên sau khi Bí Ngân được phổ biến sau này. Nếu như một người mang trang bị Bí Ngân đối mặt với việc bị Long Tộc tập kích, thì sẽ không gặp phải sát thương chí mạng. Phòng cụ Bí Ngân có tác dụng hạ thấp sát thương phép thuật của Long Tộc, khiến người chơi có thể tiếp thu được sát thương đó.
Dĩ nhiên nó cũng áp dụng với những thú cưỡi phi hành thuộc tính phép thuật khác.
Có điều, khi đang chiến đấu trên không, cho dù người chơi có thể hạ thấp sát thương pháp thuật đến mức bình hường, thì thú cưỡi cũng không chịu nổi điều này. Vì thế nên nếu là Phi Hành Thú là sinh vật đẳng cấp thấp, thi khi đối điện với Long Tộc sẽ chịu một áp chế nhất định nào đó. Điểm này Đàm Phá Lãng cũng không hề nói không có căn cứ.
Chỉ là chuyện này ít nhất cũng phải là hai năm sau. Tạm thời Diệp Từ căn bản không cần lo lắng đến chuyện đó, ở thời điểm hiện tại, khi thú cưỡi phi hành chưa phổ biến, Lão Lục tuyệt đối là sinh vật nghịch thiên. Cô chỉ cần cẩn thận không vượt quá ranh giới của công ty game, không tiếp tục làm chuyện tình biến thái như hôm trước nữa, công ty game cũng tuyệt đối sẽ không quan tâm đến cô.
Nói trắng ra, hiện tại chỉ cần Diệp Từ cúp đuôi lại, không làm mấy sự tình bắt nạt người yếu là được, như vậy công ty game cũng sẽ không lấy lại con Rồng nghịch thiên này để làm cân bằng lại game.
Kỳ thực, ngay tại thời điểm Diệp Từ muốn làm vậy, số số gà con của Thịnh Thế đã lấy lý do Rồng quá mức nghịch thiên, vô cớ tàn sát gà con gửi phản ánh đến công ty game.
Thật là không may cho họ, người chịu trách nhiệm giải quyết lại là Vọng Giang Nam. Anh gõ bàn phím lạch cạch để tìm thấy thông tin dữ liệu của Lão Lục. Ngay khi nhìn thấy chủ nhân của Lão Lục là Diệp Từ, khóe miệng anh giật giật, đến khi nhìn thấy lai lịch của Lão Lục, khóe miệng lại càng co giật lợi hại.
Anh đến chết cũng không thể quên được, lúc lần đầu hai người gặp gỡ dưới ánh chiều tà, trên nền cát biển, chính đồ ngốc nhà anh đã tự tay giao cho Diệp Từ một quả trứng thần bí. Vì lẽ đó, nếu chuyện này truy cứu đến tận cùng, thật giống như mình có chút tẹo liên quan thì phải….
Hiện tại game Vận Mệnh đang bị chia thành hai nhóm, một nhóm chủ trương hợp tác khai phá game Thần Vũ cùng tập đoàn Thiên Địa, nhóm khác chủ trương đi tiếp con đường này, tự mình khai phá Vận Mệnh. Không những thế, vì sự giằng co giữa tập đoàn Thiên Địa và tập đoàn Vinh Quang mà giá cổ phiếu tập đoàn Vinh Quang đang rớt xuống, cũng có không ít nhân viên cao cấp của Vận Mệnh đã bị tập đoàn Thiên Địa lấy được.
Đặc biệt là từ lúc Thịnh Thế tiến vào game, mặc dù bọn họ hiện tại đều có đẳng cấp khá thấp, nhưng cũng tạo thành lực công kích nhất định cho mỗi Đại Lục. Còn ở phương diện game thủ, lực phá hoại của Thịnh Thế đối với người chơi cũng dần dần được nhận ra. Có thể hiện tại những ảnh hưởng này không quá nổi bật, nhưng có thể tưởng tượng được là nếu càng đi xa về phía tương lai, không chịu những hạn chế này nữa, thì sớm hay muộn Thịnh Thế cũng sẽ phá hủy game này. Dù sao từ các số liệu, quan sát khách quan, từ khi Thịnh Thế tiến vào game, số lượng người chơi AFK (away from keyboard) đã cao hơn hẳn so với hai tháng trước trước đó….
Tập đoàn Vinh Quang dĩ nhiên sẽ không cúi đầu mà chấp nhận hợp tác với tập đoàn Thiên Địa, có điều, tập đoàn Thiên Địa hiện đang là tập đoàn có lực lượng tài chính mạnh mẽ nhất trong giới game. Tập đoàn Vinh Quang mặc dù cũng kiếm được kha khá tiền từ game Vận Mệnh, nhưng nếu so sánh với tập đoàn Thiên Địa thì vẫn chưa là gì cả. Cho nên mặc dù hiện tại tập đoàn Thiên Địa không thể dùng trừng phạt kinh tế đối với tập đoàn Vinh Quang, nhưng việc rút củi dưới đáy nồi, cướp nhân viên của tập đoàn Vinh Quang, là chuyện bình thường.
Giống như sáng sớm nay, Đại Trương vừa lén nói với Vọng Giang Nam là số 07 và 011 ở phòng kế hoạch vừa nộp đơn từ chức. Theo như tin tức ngầm của anh ta, là họ kiếm được một chỗ làm trọng yếu ở game Thần Vũ của tập đoàn Thiên Địa. Khi nghe được tin tức đó, Vọng Giang Nam kì thực cũng không có quá nhiều ngạc nhiên, dù sao từ lần tổng giám đốc Thư tới tập đoàn, loại chuyện thay đổi nhân viên này mỗi ngày đều xảy ra.
Vọng Giang Nam nhìn vào phòng làm việc trước kia luôn đông đúc ồn ào, bây giờ đã trống đến một phần ba chỗ ngồi, trong lòng không tránh khỏi lạnh lẽo. Nếu cứ tiếp tục như vậy, Vận Mệnh có phải sẽ gặp khó khăn không? Hiện tại những thành viên cao cấp cũng dần dần rời khỏi đây, có phải Vận Mệnh chỉ còn lại bốn bức tường hay không?
Bên này, Vọng Giang Nam còn đang trầm ngâm suy tưởng, bên kia số gà con Thịnh Thế liên tục kêu ca, khiến cho Vọng Giang Nam nhất thời cảm thấy phiền lòng, liền trấn an vài câu, sau đó khách sáo nói cho họ biết là anh sẽ kiểm tra số liệu, sau 24 giờ sẽ cho một câu trả lời chắc chắn, sau đó cúp điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại, Vọng Giang Nam tựa vào lưng ghế, thở ra một hơi thật dài. Trong lòng anh giống như có một tảng đá đang đè ép xuống. Ngoại trừ việc lo lắng cho Vện Mệnh, còn có một chút là do lá thư đang nằm trong bưu kiện kia. Đây là bưu kiện anh vừa nhận được sáng nay. Người gửi là bộ phận nhân sự của tập đoàn Thiên Địa, họ nói họ có một vị trí cho anh, cũng tăng lương lên gấp đôi so với số lương hiện tại, điều kiện hậu đãi cũng khiến cho người phải động lòng. Cho dù là sự thăng tiến hay là tiền lương đều hấp dẫn hơn nhiều so với tập đoàn Vinh Quang. Dưới sự cám dỗ như vậy, Vọng Giang Nam nghĩ, anh có lung lay cũng là chuyện bình thường.
Rốt cuộc là anh có nên giống như người khác rời khỏi đây không, hay là vẫn tiếp tục ở lại chiến đấu hăng say đây? Anh không phải là những người đầu tiên sáng lập game Vận Mệnh, nhưng kể từ khi anh bắt đầu làm cho game này, anh liền đem toàn bộ giấc mơ kí thác vào trò chơi này. Tuy rằng hiện tại trong game chức vụ của anh chỉ là một nhân vật nho nhỏ ẩn náu nơi hẻo lánh, nhưng mỗi khi nhìn tới cái góc màn hình kia, anh lại cảm thấy thỏa mản không nói nên lời, mà bây giờ, anh thật sự có thể bỏ rơi nó được sao?
Đầu óc Vọng Giang Nam hỗn loạn, móc điện thoại di động từ trong túi ra, mở ra tấm hình mà lần Diệp Từ chụp hình cùng với mọi người, lẳng lặng nhìn dung nhan lạnh lùng trên tấm hình kia, một hồi lâu mới bỏ điện thoại xuống, thở ra một hơi thật dài, sau đó đứng lên, rút ra thẻ trò chơi từ bàn làm việc của mình, sau đó nhấn điện thoại nói với nhân viên trực là mình muốn online game để kiểm tra một vài vấn đề, nên sẽ không nhân điện thoại một thời gian, sau đó đi về hướng phòng quản lý cao cấp của trò chơi.
Phòng này là phòng game mà tập đoàn Vinh Quang đặc chế, nó giúp cho kí ức nhân vật không bị trói chặt vào cơ chế hoạt động của game, dùng để trù bị kế hoạch, những admin thường dùng khoang game này đăng nhập để kiểm tra vấn đề của game thủ.
Vọng Giang Nam cắm thẻ nhớ của mình vào khoang trò chơi đăng nhập vào game, sau đó mong chóng xuất hiện trong game. Anh kiểm tra vị trí của Công Tử U, quả nhiên vẫn đang online, sau đó nhập một số chuỗi mật mã, cuối cùng Vọng Giang Nam cũng phát hiện được vị trí của Diệp Từ.
Thế nhưng, anh lại không nghĩ tới, là Công Tử U hiện tại, lại đang ở - trên không trung.
Anh vừa mới di động tới tọa độ của Công Tử U thì lập tức bị lực hấp dẫn kéo xuống đất, điều này khiến Vọng Giang Nam đầu đầy hắc tuyến, thế này cũng quá nhọ đi mà….
Còn Diệp Từ chỉ cảm thấy dường như ban nãy có thứ gì xuất hiện bên cạnh mình, thế nhưng vừa chớp mắt lại không thấy đâu nữa, cô nhìn xung quanh, quả nhiên là không thấy gì, liền dụi dụi mắt thở dài. “Quả nhiên là online liên tục mấy ngày quá mệt mỏi rồi, chút nữa tới chỗ kia phải đăng xuất đi ngủ mới được.”
Vọng Giang Nam là ai cơ chứ? Thiết kế của game thì sao, ngay khi đang rơi xuống, anh gõ lạch cạch mấy cái số liệu, ngay lập tức đứng lại ngay giữa không trung, sau đó lại gõ lạch cạch mấy cái nữa, ngay lập tức xuất hiện bên cạnh Diệp Từ, hơn nữa còn vô cùng uy phong cưỡi trên một con Thánh Long to gấp mấy lần so với Lão Lục mà Diệp Từ đang cưỡi.
Diệp Từ bị một con quái vật khổng lồ đột nhiên xuất hiện làm hết hồn, vội vã chuẩn bị bày ra công kích, thì lại nghe được một âm thanh hảo hữu bắt chuyện. “Công Tử U, đã lâu không gặp!”
Diệp Từ híp mắt, nhìn chằm chằm về phía xa hồi lâu, sau đó mới phát hiện người cưỡi con quái vật khổng lồ kia chính là Vọng Giang Nam. Cô lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, dọa cô một trận, cô suýt nữa nghĩ đây là BUG, nên mới đột nhiên xuất hiện con quái vật này.
“Vọng Giang Nam, đây có phải là anh cố ý nói cho tôi biết, là anh đang lợi dụng chức vụ trong tay để làm những việc mà người khác không làm được phải không? Nhìn xem đi, một con Thánh Long cấp mười thuộc tính hoàn mỹ, anh muốn làm gì vậy hả?” Diệp Từ nhìn qua thuộc tính của con Thánh Long Vọng Giang Nam đang cưỡi, vô cùng bĩu môi khinh thường, người này bày ra vụ này để làm gì vậy chứ?
“Muốn khoe mẽ!” Vọng Giang Nam nheo mắt lại cười hắc hắc, sau đó lại lạch cạch đánh vào mấy số liệu, liền nhìn thấy con Cự Long bên kia đột nhiên biến mất, khiến cho Diệp Từ ngạc nhiên trợn mắt há mồm không giải thích được là có phải anh đang bị bệnh thần kinh hay không, thì đã nghe thấy tiếng nói vang lên ngay phía sau mình. “Công Tử U đại thần à, cô tính đem hồng danh này đi đâu vậy?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT