- Được rồi, được rồi, tùy ý một chút đi!

Lý Lân buồn cười nói. Lúc ấy hắn mang theo huynh muội Hổ Âm đi phủ Trấn Bắc Hầu, cũng để bọn họ ở lại nơi đó. Hổ Si vẫn như trước kia tiếp tục con đường võ si của mình. Dựa vào tố chất thân thể vượt xa người thường này, hơn nữa Lý Lân lại duy trì tài nguyên đầy đủ, hơn một tháng, Hổ Si thành công đột phá nhất phẩm, đạt đến Võ Tông ngũ phẩm, lại cộng thêm lực lượng siêu việt của hắn, đủ để hướng cao thủ Võ Tông bảy tám phẩm tạo thành áp lực. Hổ Âm bởi vì nhỏ tuổi, lại là nữ hài tử, Lý Lân hoàn toàn không nghĩ đào tạo thành nhân viên chiến đấu. Bởi vậy La phu nhân mới có thể dạy nàng mấy chuyện nữ công gia chánh. Đáng tiếc, nhìn tình huống trước mắt, Hổ Âm cũng không phải là người có khiếu thục nữ.

- Tạ điện hạ!

Mặt Hổ Âm giãn ra, cười, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một xấp thư đưa cho Lý Lân.

- Đây là thư Trấn Bắc Hầu cùng phu nhân gửi cho điện hạ, còn lại là thời điểm chúng ta từ Địch Sơn tiểu thành đến, tướng quân cùng quân sư bảo ta giao cho ngài.

Lý Lân tiếp nhận thư, tạm thời đem thư thăm hỏi ân cần của vợ chồng Bắc Hầu qua một bên, mở thư của Bạch Tố Tố.

- Binh lực Vệ binh là do Bạch Tố Tố cùng Chu Thắng Nam chủ động cắt giảm, mà có người ngang ngược can thiệp vào Vệ binh?

Lý Lân hơi khó hiểu hỏi.

- Dạ! Quân sư cho rằng Vệ binh là cây to đón gió lớn, cả lại tinh nhuệ trong đó không nhiều lắm, miễn cưỡng duy trì binh lực quy mô lớn ngược lại là mối họa. Hơn nữa, trong khoảng thời gian này, không khí trong quân có chút không đúng, cắt giảm binh lực cũng có thể tránh phiền toái không cần thiết.

Hổ Âm đem điều mình ở Địch Sơn tiểu thành biết được nói cho Lý Lân. Điều này làm cho Lý Lân đối với hình thức bây giờ của Vệ binh càng thêm hiểu rõ.

- Vậy quân nhân cắt giảm đâu? Cứ như vậy giải tán?

- Đương nhiên không phải, Vệ binh lúc ở Địch Sơn tiểu thành, chỉ trong thời gian ngắn chiếm lĩnh vài chục dặm thổ địa, thanh trừ thổ phủ, bảo hộ thương nhân. Hơn nữa quân nhân cắt giảm không giải tán, mà sắp xếp làm quân đoàn khẩn nông, chuyên môn vì Vệ binh cung cấp lương thực, nuôi dưỡng vật tư!

- Quân bộ đã chặt đứt lương thực của chúng ta sao?

Mày Lý Lân nhăn lại, nhược điểm lớn nhất của quân đội thế tục là hậu cần. Không có hậu cần sung túc bảo đảm, quân đội cường hãn nữa cũng không có sức chiến đấu.

- Dạ, hiện tại quân lương của Vệ binh vẫn do Tần Suất gánh vác áp lực cung cấp. Điện hạ, tướng quân để ta báo cho người biết, hiện tại quân lương đủ để chống đỡ ba tháng, nhưng sau ba tháng nhất định phải bổ sung quân lương. Hơn nữa các loại vật liệu chiến tranh khác, quân bộ cũng đình chỉ cung ứng toàn bộ, những thứ này cũng cần chúng ta phải tự nghĩ biện pháp.

Hổ Âm đem lời Chu Thắng Nam thuật lại cho Lý Lân.

- Đã biết!

Lý Lân gật đầu, lão gia hỏa Vũ Vương kia là muốn rút củi dưới đáy nồi a! Lợi dụng chuyện Hắc Thủy vương thành đất phong của Lý Lân, đem Vệ binh từ trong danh sách biên quân đá ra. Còn chặt đứt vật tư gửi nuôi đại quân, buộc đại quân tự cắt giảm binh lực. Nếu không phải Hắc Thủy vương thành là khu vực nguy hiểm, thổ địa trong vòng ngàn dặm vốn cũng không dùng đến nhiều binh lực như vậy.

- Điện hạ, từ tin tức Hổ Âm cô nương mang đến, việc thu xếp lương thực cùng vật tư trước mắt của Vệ binh chỉ sợ khó có thể có tác dụng lớn.

Trương Hạo đi tới nói.

- Không sao, Hắc Thủy vương thành dựa lưng vào Hắc Thủy Lâm, các loại tài nguyên cực kỳ phong phú, cho dù Vệ binh tiêu hao lớn, nhưng trước mắt vẫn chỉ là một quân đội thế tục, tiêu hao cần thiết rất có hạn. Huống chi chỗ bản vương cũng không thiếu tinh thạch, đủ để bảo đảm cung ứng đại quân.

Lý Lân ngược lại cũng không quá lo lắng.

- Có lẽ chúng ta cũng có thể làm chút sinh ý, dù sao từ thế cục khẩn trương của Hắc Thủy vương thành, giá vật tư vận chuyển về từ bốn phương tám hướng tăng mạnh, tình huống lúc trước chúng ta có thể lo tự nhiên không phải tranh giành. Hiện tại thì khác, có A Kim tiên sinh Cửu phẩm Vương tọa tọa trấn, an toàn phủ tổng đốc không có vấn đề. Hơn nữa chúng ta cần phát triển, tự nhiên không thể để miệng ăn núi lở. Cho nên, điện hạ, ta hy vọng ngài có thể tập trung một khoản tinh thạch, hoặc là thành lập một cái thương hội!

Trương Hạo mở miệng đề nghị.

- Ý tưởng thành lập thương hội không tồi! Nhưng mà hiện tại chúng ta không đủ nhân tài chuyên môn quản lý. Thật sự mà nói, để bản vương đánh nhau, có thể, xử lý chuyện tình thương vụ, thật sự là hữu tâm vô lực.

Lý Lân đương nhiên biết đóng góp của buôn bán đối với tài phú, nhưng bất kể là kiếp trước kiếp này, Lý Lân cũng chỉ là một tên vũ phu, đối với kinh thương thật sự là không hiểu biết nhiều lắm.

- Điểm ấy điện hạ không cần phải lo lắng, Tiểu Thiên Sư vốn ở Hắc Thủy vương thành nhiều năm như vậy, vẫn luôn có chút người của mình. Nếu điện hạ tín nhiệm, chuyện này liền giao cho ta đi!

Trương Hạo tự tin nói.

- Ta cũng có thể hỗ trợ!

Hổ Âm xung phong.

- Ngươi?

Lý Lân hoài nghi nói.

- Điện hạ đừng coi thường, ta cùng ca ca lưu lạc mấy năm, tất cả tài vụ đều là ta chưởng quản, người đừng xem ta tuổi còn nhỏ, đối với chuyện tình, công việc thương hội người khác chưa chắc đã hiểu hơn ta!

Hổ Âm bất mãn nói.

- Điện hạ, muội muội quả thật tinh thông thương nghiệp, năm đó khi ở quê nhà, phụ thân cũng đã nói, muội muội có được thiên phú kinh thương hiếm thấy!

Hổ Si thở hổn hển đi tới. Hắn tuy rằng trời sinh sức mạnh khủng bố, nhưng cảnh giới võ đạo vẫn thấp một chút, đấu sức đơn thuần vẫn là bại dưới tay Trương Thiên Lôi.

Lý Lân nhìn Hổ Si thật thà, Hổ Âm tự tin một cái, nói:

- Được rồi! Hổ Âm, chuyện này liền giao cho ngươi cùng Trương Hạo đi! Chỉ cần không ảnh hưởng đến phát triển của phủ tổng đốc Hắc Thủy, bất kỳ chuyện gì các ngươi cũng có thể quyết định! Hơn nữa đây mới là tài chính ban đầu, nếu cần, bản vương còn có thể tiếp tục xuất thêm.

Lý Lân nói xong, từ không gian giới chỉ lấy ra một khoản tinh thạch không rẻ giao cho Trương Hạo.

- Yên tâm đi điện hạ, người sẽ phát hiện quyết đinh ngày hôm nay của người là cỡ nào chính xác!

Trương Hạo tràn đầy tự tin nói.

Chuyện thành lập thương hội, Lý Lân là người ngoài nghề cũng không can thiệp, Trương Hạo là Thiên Cơ đệ tử muốn lời ít tiền vẫn là thực dễ dàng. Về phần Hổ Âm có phải có được thiên phú kinh thương như Hổ Si nói hay không, Lý Lân cũng không thèm để ý. Dù sao có hậu chiêu trong Hắc Thủy Lâm, tài phú đối với hắn mà nói cũng không phải khó thực hiện.

Thời gian đảo mắt trôi qua, hội đấu giá làm cho thế lực khắp nơi chờ mong cuối cùng cũng tới.

Thiên Uyên các ở giải đất trung tâm Hắc Thủy vương thành, từ bên ngoài nhìn tới chẳng qua là tòa kiến trúc ba tầng cao mấy chục mét, trình độ rộng lớn này còn thua xa những thế lực lớn trong Hắc Thủy vương thành, động một tí là lấy cả ngọn núi lớn làm sơn môn.

Vì che dấu hình dạng, Lý Lân chẳng những dịch dung, còn cố ý sử dụng lực lượng Lục Mang Tinh, trực tiếp thuấn di ra khỏi phủ tổng đốc. Về phần linh thú cấp năm đỉnh phong Ngao Kim, Lý Lân cũng để lại phủ tổng đốc. Dù sao mấy người Trương Hạo, Mạc Phi Linh... đều ở lại trong phủ tổng đốc, phương diện an toàn phải để ý.

Lý Lân dịch dung thành một hán tử trung niên, một thân mãng long bào màu vàng, thoạt nhìn rất có uy thế. Hơn nữa trên người còn có hơi thở cao thủ Tiên Thiên Vương tọa, liếc mắt nhìn lại cũng khiến người khác không dám khinh thường.

Trong khi đi vào Thiên Uyên các thì phát hiện rất nhiều đệ tử thế lực lớn lẳng lặng đứng chờ, từ thế đối địch lẫn nhau cũng là bộ dáng đằng đằng sát khí, Lý Lân đương nhiên hiểu các thế lực lớn cso chủ ý gì, trong đó bốn thế lực lớn là bá đạo nhất, chiếm cứ chỗ trống trước cửa Thiên Uyên các, như hổ rình mồi nhìn cửa Thiên Uyên các, đồng thời cũng phòng bị lẫn nhau.

- Xem ra tình hình còn khó khăn hơn ta nghĩ. Bốn thế lực lớn chỉ sợ không chỉ phòng bị tập kích, lớn hơn nữa có thể là uy hiếp thế lực khác, không cho hàng loạt vật liệu chiến tranh rơi vào trong tay thế lực khác, vì chiến tranh tương lại giảm bớt chuyện xấu.

Mày Lý Lân cau lại. Bốn thế lực lớn quả thật rất phách lối, Thiên Uyên các bọn họ không muốn đắc tội, bởi vậy rất không có khả năng ở trên hội đấu giá đùa giỡn thủ đoạn. Nhưng là ở bên ngoài, Thiên Uyên các cũng không quản được bốn thế lực lớn tranh đấu gay gắt như thế nào. Bốn thế lực lớn biệu hiện thực lực rất rõ ràng, rất có ý xao sơn chấn hổ.

Lý Lân đương nhiên sẽ không bị những thứ này làm sợ. Hắn lẳng lặng hướng cửa Thiên Uyên các đi đến.

- Tiểu tử, ngươi muốn làm gì?

Một người lãnh ngạo đột nhiên chắn trước mặt Lý Lân.

Lý Lân nhướng mày, nhìn về phía thanh niên vẻ mặt kiêu căng, trên người là kim sắc lang bào, cực kỳ dễ thấy đây là y phục mà đệ tử nòng cốt của Thần Lang giáo mới có thể mặc.

- Ta đi hội đấu giá!

Lý Lân không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.

- Ta khuyên ngươi vẫn là không nên đi vào thì hơn, cẩn thận có mạng vào, ra mất mạng!

Thực lực thanh niên không kém, cảnh giới võ đạo so với Lý lân còn cao hơn một chút. Thoạt nhìn chắc là công pháp làm cho vẻ ngoài nhìn trẻ hơn tuổi thật rất nhiều. Hắn ngăn cản Lý Lân tự nhiên không phải xuất phát từ cái hảo tâm gì, chỉ là được phía trên chỉ thị, cố hết sức chặn lại càng nhiều người tiến vào càng tốt, phòng ngừa trên hội đấu giá xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

- Điểm ấy không phiền lo lắng! Xin nhường đường!

Lý Lân mặt không chút thay đổi nói. Ở đây đã là cửa Thiên Uyên các, Thần Lang giáo cho dù lại bá đạo cũng không thể thật sự động thủ ở chỗ này.

Trong mắt thanh niên hiện lên một chút giẫn dữ. Khí tức trên thân dao động, cuối cùng lại cũng không ra tay.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play