Mười năm tuổi, anh cùng gia đình đến cô nhi làm từ thiện đã gặp được cô. giữa muôn vàn đứa trẻ anh lại chỉ chú ý duy nhất một đứa bé ngồi bên gốc cây một cách lặng lẽ.Và anh đã hứa sẽ đưa cô ra khỏi nơi này.
Năm anh mười bảy tuổi, hai người gặp lại, cô vốn tưởng anh đã quên đi lời hứa năm nào nhưng anh lại thực hiện nó. Đưa cô ra ngoài cô nhi viện sống một cuộc sống khác.
Tình cảm hai người cũng ngày một lớn dần.
Năm anh hai mươi tuổi bắt đầu quản lý việc kinh doanh của gia đình, cô vui vẻ ủng hộ hắn.
Năm anh hai mươi lăm tuổi hắn từ hôn với vị hôn thê sắp đặt của mình, phản đối lại người nhà chỉ vì muốn lấy một đứa cô nhi như cô.
Sau hai năm đám cưới cô và anh, cô đã tìm được người anh trai thất lạc của mình nhưng anh lại hiểu nhầm khiến hai người rời xa nhau.
Sau năm năm sống ở nước ngoài cô trở về và gặp lại anh đang đi bên cạnh cô gái khác.
Anh vui vẻ cười đùa với cô gái đó và lướt qua cô như cơn gió.
Mẹ anh lâm bệnh, cô nhận lời làm bác sĩ trị liệu riêng cho bà ấy tại nhà. Ngày nào cô cũng đến nhà anh và ngày nào cô cũng thấy anh cùng cô gái khác ân ân ái ái trước mặt mình.
Nhưng thật ra chỉ là anh muốn chọc tức cô, muốn cô nhận ra cô bỏ anh là một sai lầm.