Quách Thiểu Đình than thở cả buổi, trong chốc lát kéo tới quán bar náo nhiệt nào đó kinh thành, trong chốc lát kéo tới Giang Bắc ngửi không khí đầy bùn, cả buổi không có trọng điểm. Rốt cuộc Tần Mục mất đi tính nhẫn nại, uy hiếp Quách Thiểu Đình sẽ cúp điện thoại, hắn mới đáng thương nói ra:
- Ai, Tần đại thiếu gia, tôi chọc ra chuyện lớn, lão gia nhà tử nhà tôi sẽ lột da tôi ra, huynh đệ có thể đi Quảng Châu tìm nơi nương tựa không?
Tần Mục nghi hoặc hỏi:
- Anh không phải làm tốt phòng đốc tra sao? Sao lại chọc ra chuyện thủng trời? Có phải có trở ngại không?
Cái gọi là gặp trở ngại chính là tra ra đại nhân vật, tác dụng của phòng đốc tra chính là như vậy, hơn nữa tâm tính Quách Thiểu Đình thiếu gia này nóng lên thì chuyện gì cũng làm được.
- Người hiểu tôi không phải Tần đại thiếu gia không ai khác.
Quách Thiểu Đình tiếp tục dùng ngữ khí khóc lóc nỉ non, nói:
- Cũng trách tôi ngày đó uống nhiều, không có việc gì lôi kéo mấy gia hỏa chạy đến Giang Bắc phong hoa tuyết nguyệt cùng mấy tên làm quan hiện hành.
Hắn ngữ điệu chuyển biến, trở nên buồn cười, nói thêm:
- Thời điểm tôi mông lung say lờ mờ, lại bắt được Dương môn tam kiệt Dương Ngọc Lan tiểu thư.
Tần Mục nhất thời cứng họng, Dương Ngọc Lan? Dương gia lão nhị, chủ nhiệm bộ tin tức ở kinh thành, bị Quách Thiểu Đình dùng tội danh bắt, tiểu tử này chọc ra chuyện không nhỏ rồi.
Quan hệ giữa Lô phó cục và Đàm Tiểu Nhã , tất cả mọi người đều biết, hắn cũng không để ý, vẻ mặt của Tần Mục, vừa vặn cho thấy hắn đang chờ đợi Lô phó cục phê chỉ thị, nếu như đồng ý sẽ lưu lại vài chỗ cho Đàm Tiểu Nhã, nếu Lô phó cục nói chú ý ảnh hưởng, hắn đương nhiên sẽ làm theo ý kiến của Lô phó cục. Cũng không để Lưu phó cục phải nếm cảm giác ghen tuông, hắn lại cẩn thận, có chút ý tứ đặt Lô phó cục trên Quản phó cục, biểu hiện như vậy khiến Lô phó cục vô cùng hài lòng. Vừa rồi khi Tần Mục nhận quả bóng da, cũng tránh cho Quản phó cục và Lô phó cục xuất hiện bất hòa, thủ pháp này cũng làm cho hai vị phó cục đưa mắt nhìn nhau, càng thêm tán thưởng Tần Mục.
Tổng thể mà nói, lần gặp mặt này giúp Tần Mục mở rộng được quan hệ với bên kế hoạch và xây thành, một hai lần chưa có gì, Tần Mục tranh thủ rèn sắt khi còn nóng, liên lạc thêm mấy lần, quan hệ này sẽ từ từ vững chắc. Cộng thêm trong thời gian này Phổ Thượng với bên cục quy hoạch và cục xây dựng khẳng định có không ít qua lại, sự thân cận của Tần Mục cũng khiến địa vị của hai người nhanh chóng tăng lên, loại chuyện này ai cũng thích nhìn thấy.
Nếu không có lợi nhuận đầy đủ sẽ không cách nào khiến người khác mạo hiểm, nhưng lợi nhuận gấp mười phần, rất có thể sai khiến người ta phạm tội. Khối thịt Phổ Thượng thật sự là quá mập, ba khu quy hoạch còn lại hiện tại đã bị thành viên thường ủy độc chiếm, chỉ có Phổ Thượng trước mắt vẫn trong giai đoạn phát triển mạnh mẽ, vẫn chưa có thường ủy nào lộ ra ý tứ muốn áp sát Phổ Thượng, bí thư Phương Chấn Bang đương nhiên không nằm trong danh sách này. Cho nên, gần gũi với Tần Mục là chuyện rất quan trọng.
Không bao lâu, Lô phó cục tìm lý do đẩy Đàm Tiểu Nhã đi, nhưng Đàm Tiểu Nhã trước khi đi còn có chút lưu luyến không rời, điều này làm cho Tần Mục thoáng đổ mồ hôi. Thừa dịp uống rượu với hai vị phó cục, Tần Mục bắt đầu lôi việc nhà ra, than thở mình và thê tử phải sống xa nhau, ngay cả hài tử vừa mới ra đời cũng không thể nào chăm sóc.
Lô phó cục vốn có chút bất mãn với biểu hiện trước khi đi của Đàm Tiểu Nhã, nhưng thổn thức của Tần Mục đã thu hút hắn. Nghe hắn khuyên nhủ, tâm tư của Tần Mục bắt đầu ổn định lại, biểu hiện dáng vẻ lo lắng cho gia đình. Cứ như vậy, tâm tư của Lô phó cục cũng phai nhạt, cười ha ha kêu Kim Bình Quốc chuẩn bị thuê phòng, mọi người cùng nhau ca hát, nhớ lại kỷ niệm năm xưa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT