Edit: Tiểu Linh

Beta: Đậu

“Cái này phải xem ý kiến cấp trên.” Hai mắt Vu Chân nhìn nội dung Weibo, con mắt u ám không biết đang nghĩ gì, có chút âm trầm: “Chúng ta đều là làm công bằng, đúng không?”

Hàn Tố Tố nghe vậy cười một tiếng: “Dĩ nhiên, chị Vu là công bằng nhất. Dù người ta có nói thế nào nữa chị cũng nên cho hắn một bài học. Lúc trước em thích hắn rất nhiều. Nhưng mà hắn không để ý đến em, máu lạnh cực kỳ. Nếu hắn thích những cô gái khác em còn có thể đoạt lại, nhưng hắn lại thích đàn ông, lại còn thích Tần đại ca, như vậy quả thực chính là có mắt như mù.”

Hàn gia bọn họ như thế, chỗ nào không xứng với hắn?

Cô ta đầu tư bao nhiêu tiền ủng hộ hắn.

Người kia ngược lại, không tặng lại cũng không tính, còn có bộ dáng này.

“Chị Vu, chị yên tâm, chị bắt hắn trước. Chúng ta phải cho hắn biết ở Giang Thành chọc chị và em mất hứng, sẽ chịu hậu quả gì!”

Nói trắng ra, Hàn Tố Tố chính là ỷ vào chính mình có quyền thế, gặp phải người thì xòe ra một chút tiền. Những người đó liền sẽ tự động giúp cô ta, ví như trước kia cô ta qua lại với mấy fan Hắc Đào.

Thiếu niên cố tình không thích cô ta, cô ta vốn là không cam lòng. Hơn nữa biết được thiếu niên là cong. Tức giận như vậy cũng là phù hợp tính cách của cô ta.

Bởi vì trên thế giới này, có rất nhiều loại con gái.

Có một loại chính là như Hàn Tố Tố.

Ngay từ đầu, Bạc Cửu không có ý muốn cùng cô ta trao đổi, cũng là bởi vì đã sớm nhìn thấu bản chất của người này như thế nào.

Vài lần gặp nhau.

Hàn Tố Tố nhìn Tiết Dao Dao bằng ánh mắt luôn mang theo khinh thường, mặc kệ người khác có chọc tới cô ta hay không.

Thích dùng tiền giải quyết mọi chuyện, cũng không có vấn đề gì.

Nhưng tự nhận dùng tiền, thì đối phương nhất định phải đáp lại cô ta.

Bạc Cửu chưa bao giờ cho rằng mình là bán thân. Cô là chơi trò chơi, không phải là phục vụ.

Cho nên khi một ít fan Hắc Đào tìm tới cửa.

Bạc Cửu nhìn Trần Hiểu Đông, chậm rãi đứng lên, một tay cầm lấy túi: “Cậu lặp lại lần nữa, bên ngoài có người nào?”

“Hình như là fan trước kia của thiếu gia.” Trần Hiểu Đông giọng nói có chút trầm: “Nói là thiếu gia cho bọn họ một câu trả lời hợp lý.”

Bạc Cửu nở nụ cười: “Nói hay, tới nhà của tôi chắn trước cửa nhà tôi. Để tôi cho bọn họ một câu trả lời hợp lý?”

Nói xong, hai mắt cô nhíu một cái, vô cùng sắc bén: ” Được, tôi liền cho bọn họ một câu trả lời hợp lý.”

Chờ một chút!

Trần Hiểu Đông xoa nhẹ hai mắt. Bộ dạng của thiếu gia mười phần tàn ác, không giống như là đi cho người ta một câu trả lời hợp lý, ngược lại giống như đi điều tra tra!

Bên ngoài mười mấy người vẫn còn đang ồn ào.

Trong đó, một nửa là thường xuyên chơi cùng Hàn Tố Tố.

Còn lại là fan Hắc Đào trước kia.

Trong lời nói của bọn họ đều là một câu: “Tôi thích cậu như vậy, tại sao cậu làm như vậy với chúng tôi.”

Bạc Cửu lần này là thật không có nể mặt.

Cái gì cũng không có nói, hướng về phía người đàn ông đang đẩy lái xe Vương thúc, chính là một đấm!

Một đấm kia rất hung ác.

Người kia đau đến nỗi mặt biến dạng!

Những người đứng ở bên cạnh tự xưng fan Hắc Đào thoáng cái liền hét lớn lên: “Cậu làm sao có thể đánh người, Cậu…”

Kia tiếng hét chói tai vẫn chưa thôi.

Bạc Cửu liền cười, thanh âm lạnh phát rét: “Thật không khéo, trước cửa nhà tôi có camera. Các ngươi tới gây chuyện, thậm chí đẩy Vương thúc ba lần, dưới chân tôi còn có mắt kính của ông ấy. Tôi động thủ không quá phận, các người bây giờ nên vui mừng. Mấy người đều là con gái, bằng không mỗi người tôi đánh một lần.” Vừa nói, thiếu niên bỏ tay ra, đỡ Vương thúc dậy, ánh mắt như băng: “Hiểu Đông.”

“Thiếu gia, tôi ở đây.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play