*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Dương cute
<3
Không chỉ là Lâm Phong ngây ngẩn cả người, ngay cả những đội viên chiến đội Đế Minh đi theo phía sau hắn cũng đều có cảm giác trong nháy mắt mọi thứ đều dừng lại.
Không phải nói đội trưởng ở chỗ này có việc chính sự sao?
Đây là chính sự trong miệng đội trưởng?
Mấu chốt nhất chính là bên người đội trưởng cho tới bây giờ đều không có con gái nha!
Lâm Phong đẩy đẩy Vân Hổ.
Vân Hổ vẻ mặt biểu tình tôi cũng không biết.
Vu Chân là người cuối cùng tiến vào, khi cô nhìn đến một màn này ở cửa hàng tiện lợi, ý cười trên mặt không khỏi trầm xuống vài phần: “Mạc đại ca, anh đây là đang làm cái gì? Bắt được người bị tình nghi sao? “
Phó Cửu nghe động tĩnh phía sau, cũng biết người tiến vào không ít.
Tình huống như vậy, nếu đại thần khăng khăng muốn vạch trần cô.
Cô cũng chỉ có thể tốt nhất trước tiên đi cùng cảnh sát, sau đó lại nghĩ cách.
Chỉ là, còn không có chờ đến lúc cô mở miệng.
Tay trái đã bị người túm trở về.
Ngay sau đó, ập vào mũi chính là mùi hương quen thuộc dễ ngửi của nam nhân kia.
Tần Mạc không có để tâm bất luận kẻ nào, liền như vậy một tay chống lên mặt bàn quầy bar phía sau Phó Cửu, cả người đều hạ thấp xuống dưới, thậm chí không màng đến cặp mắt kia lộ ra kinh ngạc, liền như vậy hôn thật sâu xuống!
Sườn mặt tự phụ tuấn mỹ, qua tấm kính cửa sổ của cửa hàng tiện lợi, giống như là đang thưởng thức một poster đẹp lãng mạn.
Bên ngoài còn vang lên tiếng còi xe cảnh sát ồn ào náo động.
Phó Cửu lại không có biện pháp để tập trung, phía sau là bóng đêm mờ mịt.
Trừ bỏ không khí chung quanh đảo hút chính là cảnh tượng minh bạch ngoài cửa sổ.
Tâm cô nhảy lên cùng đôi môi lạnh băng của anh giao điệp cùng nhau.
Hôn như vậy, như là con người của anh.
Bá đạo, cường hãn, làm người khác không thể chống cự được.
Lâm Phong đã không còn nói được gì, con ngươi đều trừng lớn, ngón tay duỗi ra bên ngoài: “Này, này, này” này là tình huống như thế nào, lại đây liền thấy đội trưởng đang ngược cẩu độc thân?
Vân Hổ cũng không hoàn hồn.
Trên thực tế, ai cũng đều không có nghĩ đến Tần Mạc sẽ có động tác như vậy.
Không coi ai ra gì liền cúi đầu hôn xuống, trên đời này chỉ phục đại thần.
Vu Chân đứng bên cạnh nhìn, đôi mắt đều đỏ lên, vẻ mặt tràn ngập sự ghen ghét vô tận.
Mập Mạp trên tay còn cầm máy tính, cả người đều có điểm ngốc, không phải, chờ một chút, đội trưởng không phải cùng hắn nói rõ, muốn phân công nhau xác định vị trí phong tỏa mục tiêu sao?
Hình ảnh trước mắt này, hắn nhìn có điểm choáng váng.
Phó Cửu mới chân chính là choáng váng.
Hô hấp trong khoang miệng như là toàn bộ đều bị đối phương đoạt đi rồi.
Quanh hơi thở trừ bỏ mùi hương thuốc lá dễ ngửi trên người nam nhân, còn lại không còn mùi gì khác.
Trái tim nhảy lên cũng bởi vì thiếu dưỡng khí mà trở nên nhanh hơn.
Bị hôn đến ngón tay một tia sức lực cuối cùng cũng không còn.
Tần Mạc mới buông tha người trước mắt, hai tay chống ở phía sau Phó Cửu, tư thế tà nịnh bá đạo, hướng tới bên trái hơi hơi trật phía dưới, đối với người tới nói: “Có việc?”
Thực đạm mạc hai chữ, tiếng nói trầm thấp đại khái là bởi vì vừa mới hôn môi xong còn mang theo từ tính làm người mê muội.
Sườn mặt tuấn mỹ, ánh mắt sâu thẳm, cùng với thái độ đương nhiên kia.
Thực sự làm nhóm người mới tới này, có điểm không biết nói gì tiếp.
Cuối cùng vẫn là Lâm Phong lá gan lớn, nhảy lên trước nói một câu: “Mập Mạp nói đội trưởng anh ở chỗ này chờ hắn, có chính sự.”
Những người đi theo còn lại gật đầu, động tác ánh mắt nhất trí rơi vào mặt Tần Mạc.
Tần Mạc lại thực bình tĩnh, tiếng nói nhàn nhạt hỏi lại: “Hẹn hò chẳng lẽ không phải chính sự?”
Hẹn hò?!!
Bọn họ nhất định là nghe lầm!
Đội trưởng sao có thể sẽ cùng ai hẹn hò!?
Lần này, Lâm Phong đối với việc “con gái” này còn không có mở miệng nói càng tò mò.
Đầu lệch về một bên, muốn nhìn diện mạo của cô gái này.