Nhưng Diệp Trùng vẫn chưa tới mức mất đi lý trí, loại ý nghĩ điên cuồng này cũng chỉ có thể xoay chuyển trong đầu hắn một cái.
Nếu như công cụ trên tay đầy đủ, Diệp Trùng hoàn toàn có thể phân giải đống rác quang giáp này, lợi dụng với mức độ cao nhất. Nhưng trước mắt lại chỉ có thể quăng mấy thứ vô bổ này ra khỏi tàu.
Ngày tháng còn lại càng yên bình hơn nhiều, không xảy ra bất cứ bất ngờ nào. Mà một ngàn cái quang giáp tông ủi bảo vệ tàu vũ trụ đó giống như u linh vậy, tàu vũ trụ gặp trên đường khác lại không có chiếc nào phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ. Từ đó có thể thấy được sự ỷ lại của con người đối với hệ thống quét hình đã tới mức độ nào.
Ở một góc còn lại của thiên hà Hà Việt, một người đàn ông trung niên kinh ngạc nói: "Cái gì, Già Cơ lại bị người ta giết rồi?"
- Đúng vậy. Tử vong quân đoàn bị tiêu diệt toàn bộ, không có ai sống sót. Một gã tướng mạo bình thường trên màn hình trầm ổn nói.
Gã trung niên nói: "Biết ai làm không?"
Do dự một lát, tình báo mới nói: "Chắc là một sư sĩ đoàn gọi là Parpart, chúng tôi đã tra được tư liệu các loại của sư sĩ đoàn này. Bọn họ là một sư sĩ đoàn đẳng cấp chỉ có nửa sao, một tháng trước, từng giúp Phàn gia thâm nhập vành đai toái tinh tử vong, tìm thấy ba cây Liên Y Lan. Bọn họ lần này là hộ tống Mễ Kỳ và Mễ Tô của Mễ gia." Tình báo này nói năng rành rọt.
- Nửa sao? Gã trung niên không khỏi nhíu mày, lập tức trầm ngâm nói: "Phàn gia và Mễ gia trước giờ giao hảo, hai bên xài chung tình báo, điều này không kỳ quái, thực lực sư sĩ đoàn này thế nào?"
- Chưa biết. Tình báo lập tức giải thích nói: "Người của chúng ta không hề thấy tình hình chiến đấu lúc đó, nhưng đi qua khu vực đó lúc đó chỉ có Tử vong quân đoàn và sư sĩ đoàn Parpart. Theo xác nhận của tất cả tình báo xung quanh, sau khi Tử vong quân đoàn đi vào khu vực đó, chưa từng xuất hiện ở khu vực xung quanh, với lại, người của chúng ta ở khu vực đó phát hiện lượng lớn xác quang giáp, trải qua phân biệt, xác định tất cả là của Tử vong quân đoàn. Ngoài ra, chúng ta còn phát hiện linh kiện hư hỏng của quang giáp Già Cơ, từ chỗ này chúng tôi mới phán đoán toàn quân Tử vong quân đoàn đã bị tiêu diệt."
Gã trung niên lập tức nắm bắt được một tin tức quan trọng trong lời nói của đối phương: "Ngươi nói bọn họ chỉ có một tàu vũ trụ? Cỡ lớn hay là cỡ vừa?"
- Cỡ nhỏ. Tình báo nói.
- Không thể nào. Gã trung niên lắc lắc đầu: "Số người tàu vũ trụ cỡ nhỏ chở vô cùng có hạn, hoàn toàn không thể nào tiêu diệt Tử vong quân đoàn. Tử vong quân đoàn có 2541 người." Hắn rất tự tin với trí nhớ của mình.
- Thuộc hạ cũng chưa nghĩ thông điểm này. Tình báo thản nhiên nói.
Vẻ mặt gã trung niên ngưng trọng hỏi: "Đích đến của bọn họ là chỗ nào?"
- Hành tinh Nguyệt Mang.
- Ừm, luôn luôn chú ý tình hình bọn họ. Nếu như bọn họ thật sự có thể tiêu diệt Tử vong quân đoàn, vậy đây tuyệt đối là một lực lượng không nhỏ, nhưng chú ý không được để bọn họ phát giác. Gã trung niên trầm ngâm một hồi mới mở miệng.
- Vâng.
Hành tinh Nguyệt Mang, một tiểu đội một ngàn người mau chóng di động trên mặt đất. Nơi này hoang vu không bóng người, chỉ có vài cái quang giáp ngẫu nhiên bay qua trên không. Hiện giờ đã có công tắc không gian, tính di động và kín đáo của cả đội ngũ tăng lên rất nhiều. Nhưng Diệp Trùng không dám mang theo nhiều người như vậy vào thành. Người Tang tộc phỏng chừng trời sinh không học được thu liễm khí tức, mỗi người giống như dao nhọn ra khỏi vỏ, sát khí đằng đằng, hàn khí bức người, chỉ thiếu điều trên mặt viết hai chữ "hung đồ".
Mang theo đám người này vào thành, kết quả của nó cứ nghĩ là biết. Phần lớn đội ngũ đều đóng ở trong khe núi hoang dã, đối với sự an toàn của bọn họ, Diệp Trùng không lo lắng chút nào, người có thể tạo ra uy hiếp đối với bọn họ hiếm hoi vô cùng, với lại nào có ai lại lôi một lượng lớn người chạy tới nơi hoang vu này?
Diệp Trùng chỉ dẫn một trăm người, mục đích của bọn họ là Khuê La thành. Theo lời mấy người Mễ Kỳ, ở hành tinh Nguyệt Mang, không có ai dám to gan lớn mật chiến đấu quy mô lớn, nơi này là phạm vi thế lực của một chợ đen. Nhưng không hề nói trị an nơi này rất tốt, ngược lại, trị an nơi này cực kỳ hỗn loạn, ngư long hỗn tạp. Chiến đấu quy mô nhỏ trước giờ không ngừng, nếu như không có năng lực tự bảo vệ, vậy thì tuyệt đối chỉ có rơi vào kết cục chết không toàn thây.
Trong phạm vi ba trăm km Khuê La thành đều là khu cấm bay quang giáp. Trong thiên hà Hà Việt, khu cấm bay giống thế này thấy được khắp nơi, dù sao chiến đấu có thể xảy ra bất cứ lúc nào, hậu quả chiến đấu quang giáp mang lại là sự hủy diệt. Cho nên mỗi thành phố đều hoạch định khu cấm bay, nếu như trong khu cấm bay, điều khiển quang giáp chính là cho thấy không tôn trọng đối với thế lực địa phương, có nghĩa là tuyên bố đối địch, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.
Một trăm người, một tiểu tổ chiến đấu tiêu chuẩn. Năm người được vây ở chính giữa, trên tay mỗi người đều xách một cái rương. Diệp Trùng và ba người Mễ Kỳ, Mễ Tô, Vân thúc đi đầu tiên.
Hải Liên đeo mặt nạ, bị Tang Thiết xách trên tay, liên tục liếc ngang liếc dọc. Mấy ngày này, hắn bị Diệp Trùng ra lệnh trông coi mấy cái rương này, khó chịu vô cùng, rồi lại nhìn thấy ánh mặt trời, tự nhiên là hưng phấn dị thường. Đối với việc bị Tang Thiết xách trên tay, hắn cũng đã sớm quen thuộc vô cùng, đổi một tư thế khá thoải mái, Hải Liên rõ ràng khá nhàn nhã.
Tang Lăng xách Mễ Tô, Quả lão đại cũng bị một người Tang tộc xách, hai người Mễ Kỳ, Vân thúc lại dựa vào đôi chân của mình.
Tốc độ tiến tới của đội ngũ cực nhanh. Rất nhanh, sắc mặt Mễ Kỳ trắng bệch, hô hấp trở nên gấp rút, mồ hôi trên trán chảy xuống ròng ròng. Biểu hiện của Vân thúc tốt hơn nhiều, thần sắc như thường, nhưng hô hấp gấp rút làm lộ ra hắn không hề thong dong như thế.
Trong lòng Vân thúc kinh hãi tột cùng, thực lực mấy người này quả thật quá cường hãn rồi. Trước giờ, Vân thúc có tự tin tuyệt đối với thực lực của mình, nhưng hôm nay, hắn lại nhận được đả kích trước giờ chưa từng có.
Quả thật quá đáng sợ rồi! Tốc độ tiến tới trước mắt làm hắn cảm thấy khá vất vả, nhưng đám người này lại không lộ ra chút mệt mỏi nào, hô hấp mấy người bên cạnh hắn đều không thay đổi chút nào, vẫn nhẹ dài như trước. Điều làm hắn lác mắt nhất là đại hán xách theo một người đó, còn có cô gái xách tiểu thư đi trước đó nữa, hai người này trên tay xách một người, lại giống như không chịu bất cứ ảnh hưởng nào. Ngay cả người hướng dẫn chiến thuật Dương Minh đó, nhìn thì khá yếu ớt, nhưng không ngờ thực lực lại mạnh mẽ như vậy.
Nếu như nói những người còn lại là kiếm rút ra khỏi vỏ, vậy vị Dương Minh này lại là một thanh kiếm trong vỏ, không lộ chút sắc bén nào. Hiểu rõ việc đời, Vân thúc biết loại người này mới là đáng sợ nhất.
Nhìn công tử một cái, tình huống của hắn đã có chút không ổn. Tiến tới tốc độ cao kỳ thật là một hành động vô cùng tiêu hao thể lực, công tử tuy thực lực ở trong đám trẻ tuổi cũng coi như là xuất sắc, nhưng trước mặt mấy người này, quả thật chênh lệch quá xa.
Lúc nào mà thiên hà Hà Việt lại xuất hiện một đám cao thủ như vậy?
Vân thúc vừa muốn thò tay, Mễ Kỳ đột nhiên hô hấp hỗn loạn, bước chân loạng choạng. Kêu lên một tiếng, mắt thấy sắp té ngã, đột nhiên ở bên cạnh thò ra một cánh tay, Mễ Kỳ cố gắng ngước mắt lên nhìn, chính là Dương Minh, cảm kích nhìn Diệp Trùng một cái, chỉ cảm thấy bước chân nhẹ hẫng, giống như cưỡi gió cưỡi mây.
Đoàn người tới khu vực giám sát của Khuê La thành mới giảm tốc độ, người đi đường lúc này dần dần nhiều hơn. Bên người bọn họ liên tục có xe bay vèo vèo lướt qua, mấy thứ bay này chuyên dùng để chở khách.
Hải Liên lách tới bên cạnh Diệp Trùng, giới thiệu với Diệp Trùng: "Khuê La thành là chợ đen lớn thứ hai của thiên hà Hà Việt, nơi này cái gì cũng có. Nói tới chợ đen, cả hành tinh Nguyệt Mang, khắp nơi đều có. Nhưng nơi này vẫn là nổi tiếng nhất trong vô số chợ đen của hành tinh Khuê La. Đương nhiên, hoàn cảnh nơi này cũng khá phức tạp, căn bản là mỗi thế lực đều có nhân viên đồn trú ở chỗ này. Nơi này thường có một vài thứ cực kỳ hiếm lạ, cho nên bình thường có vài người dòm ngó chỗ này."
Thần sắc trên mặt Mễ Kỳ khôi phục không ít, nghe thấy cười nói: "Quý thuộc hạ xem ra khá quen thuộc với nơi này, hàn gia ở chỗ này cũng có vài người. Chỉ cần vào thành, vậy thì ủy thác của các vị cũng đã hoàn thành."
Ánh mắt của Vân thúc lại rơi trên năm cái rương được bảo vệ ở chính giữa đó, trong lòng mau chóng xoay chuyển, hiểu đây có lẽ chính là thứ được bảo vệ nghiêm ngặt trên tàu vũ trụ.
Nhiều ngày như vậy, nếu như mấy người vẫn nhìn không ra người làm chủ thật sự thật ra chính là người hướng dẫn chiến thuật này, vậy bọn họ hoàn toàn có thể cắt cổ mình được rồi.
Khí tức hung hãn của mấy người này quả thật là quá hiển hiện rồi, người đi trên đường ai nấy đều nhao nhao tránh ra.
Đi bộ vào thành, người đi đường đông đúc dị thường, nhưng so với Cơ Nguyên thành, người đi đường chỗ này ai nấy đều dáng vẻ cảnh giác, vẻ đề phòng trên mặt thấy rõ mồn một. Mấy người Tang tộc cực kỳ mẫn cảm đối với khí tức thế này, gần như có phản ứng lập tức, trận hình đột nhiên thu lại, sát khí bỗng nhiên phát ra.
Sắc mặt người đi đường bên cạnh ai nấy đều đại biến, mấy người Mễ Kỳ cũng không khỏi thầm kêu khổ, đám người này chẳng lẽ không có chút kinh nghiệm nào sao? Ở chỗ này, vẻ sắc bén đều lộ ra hết nào có kết quả gì tốt chứ? Trái tim mấy người bọn họ ai nấy đều thấp thỏm bất an, chỉ e chẳng bao lâu sẽ có người tìm tới tận cửa.
Nhưng, ra ngoài ý liệu của bọn họ, một mạch tới tận chỗ ở của Mễ gia cũng không có ai tới tìm phiền phức. May mà tới được chỗ của mình, ba người Mễ Kỳ ai nấy đều thở phào một hơi. Trước khi mấy người Mễ Kỳ xuất phát, nơi này đã sớm nhận được tin tức, vì đảm bảo an toàn của công tử, tiểu thư, toàn bộ tất cả lực lượng của Mễ gia xung quanh đều tập trung ở đây.
Mười triệu điểm cuối cùng cũng tới tay, mấy người Diệp Trùng cũng không khỏi thở phào.
Sau khi cáo từ, mấy người Diệp Trùng tìm khách sạn ở lại. Nghỉ ngơi một chút, Diệp Trùng liền lôi Hải Liên và Quả lão đại tới hỏi: "Chợ đen tự phục vụ, các người biết đi thế nào không?"
- Tôi biết. Quả lão đại vội vàng nói: "Lúc trước từng tới cùng một người bạn, nhưng đó đã là việc rất lâu trước kia rồi."
Hải Liên lắc đầu: "Tôi chưa từng tới, loại người nghèo giống ta, ngay cả quang giáp cũng mua không được, nào có tiền tới loại chỗ này."
- Ừm, vậy ngươi dẫn đường. Diệp Trùng nói với Quả lão đại, quay mặt nói với Tang Phàm ở một bên: "Dẫn hai mươi người, mang theo rương. Mấy người Tang Thiết còn lại ở lại trực."
- Vâng. Tang Phàm nhận lệnh.
Hải Liên và Quả lão đại nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra dáng vẻ hiểu rõ. Nhưng hai người đều đoán không ra trong mấy cái rương này rốt cuộc là cái gì, lại làm lão đại khẩn trương như vậy? Hải Liên phụ trách bảo vệ mấy cái rương này mấy ngày cũng không biết đáp án.
- Chính là chỗ này. Quả lão đại chỉ tòa nhà lớn cực có phong cách kim loại ở trước mắt. Tòa nhà cao vút đâm thẳng vào mây xanh, tường ngoài bằng kim loại dưới sự chiếu rọi của ánh mặt trời lấp lánh phát sáng.
Thật là xa xỉ a, tường ngoài của cả tòa nhà lớn lại đều là dùng kim loại chế thành. Mọi người không khỏi đồng thanh phát ra tiếng kêu cảm khái, giá trị của tòa nhà lớn trước mắt này đã là một con số trên trời rồi.
Đi vào tòa nhà lớn, quả nhiên giống như tên của nó, người ra ra vào vào chỗ này, hầu hết đều mang mặt nạ, thậm chí có người còn mặc đồ kín mít toàn thân. Đoàn người Diệp Trùng ở chỗ này ngược lại bình thường vô cùng, hai người Quả lão đại và Hải Liên nhìn nhau cười.
Trên mỗi tầng lầu đều được ngăn cách thành mấy trăm căn phòng nhỏ đóng kín, Quả lão đại giống như ngựa về lối cũ, dẫn mọi người đi vào một căn phòng phía trên báo không có người. Bước vào phòng mới phát hiện căn phòng này lớn hơn tưởng tượng nhiều, hai mươi mấy người cùng vào mà vẫn không chật chội chút nào.
Phía trước của căn phòng có một cái quang não, phía dưới quang não có một lỗ vào.
Mọi người đều tò mò đánh giá căn phòng, Quả lão đại giải thích nói: "Nơi này là phòng bình thường, chủ yếu dùng để bán một số thứ không lớn. Nếu như là vật lớn như quang giáp, thì cần phải ở lầu một tới lầu năm."
- Đặt rương ở lỗ vào này, bên trong có băng chuyền chuyên dụng. Chúng ta chỉ cần đặt đồ lên, sau đó nhập tài khoản của chúng ta vào cái quang não này thì hoàn thành rồi. Danh dự của chợ đen tự phục vụ này khá tốt, tới giờ vẫn chưa nghe nói bọn họ từng biển thủ dù chỉ một ví dụ nào. Chuyên gia chuyên môn của bọn họ thực hiện định giá vật phẩm, cuối cùng hắn sẽ căn cứ vào giá trị của nó, chia thành các đẳng cấp, cuối cùng đưa lên giao diện mua bán. Nhưng mỗi cuộc giao dịch, bọn họ đều phải rút lấy hai phần. Nếu như ngươi không cần chuyên gia giám định, vậy vật phẩm của ngươi chỉ có thể đưa vào loại tạp vật, nhưng nếu như như thế, họ chỉ thu một phần giá trị giao dịch.
Quả lão đại khó khăn ngừng một lúc rồi mới tiếp tục nói: "Nói thật, loại phương thức giao dịch này có quá nhiều kẽ hở, nhưng quản lý tên trong của bọn họ cực kỳ nghiêm ngặt, trải qua mấy mươi năm phát triển mới xây dựng được sự tín nhiệm của mọi người đối với nó như bây giờ. Hơn nữa, chỗ tốt nhất của loại phương thức giao dịch này chính là kín đáo, không có ai biết rốt cuộc là vật phẩm nào, rốt cuộc là ai."
Diệp Trùng lúc này mới gật đầu hiểu, bỏ rương vào trong lỗ vào, nhập tài khoản đã sớm chuẩn bị sẵn vào quang não.
Rất mau Diệp Trùng liền nhập xong, Quả lão đại lại nói: "Mỗi căn phòng mỗi ngày chỉ hạn chế sử dụng một lần, căn phòng này của chúng ta hôm nay, người khác không cách nào dùng được."
- Tốt. Diệp Trùng nói ngắn gọn: "Chúng ta có thể đi rồi."
Quả lão đại không hề đi mở cửa, mà lại đi tới tường bên, ấn một nút đỏ trên tường, soạt, bức tường lập tức trượt ra.
- Chỗ này là lối ra. Mấy người Diệp Trùng đi vào, Quả lão đại ấn một nút bên trong, nói: "Đây là truyền cách (cách thức truyền dẫn), cả tòa nhà có hơn chín trăm lối ra, lối xa nhất thậm chí ở thành đông. Truyền cách sẽ dùng phương thức ngẫu nhiên đưa chúng ta tới một lối ra nào đó, thế này nghe nói là vì sự an toàn của khách hàng mà nghĩ ra."
Diệp Trùng lập tức cảm thấy tụt xuống dưới, nhưng sự vận hành của truyền cách cực kỳ bình ổn, chẳng bao lâu, nó liền dừng lại.
Quả nhiên là ngẫu nhiên, Diệp Trùng nhìn cảnh vật lạ lẫm trước mắt, không khỏi hơi cười khổ.
Phản hồi và góp ý: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=53212
Nơi mọi người góp gió tạo bão đây: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=55451
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT