Mưa gió bên ngoài không tạo ra bất cứ ảnh hưởng nào tới cuộc sống trong tàu Darkness. Đối với mấy người An Bỉ Lạc Kỳ mà nói, thiên hà Hà Việt là một địa phương hoàn toàn xa lạ. Một nơi xạ lạ thế này, cục thế thế nào, bọn họ làm sao lại để trong lòng? Ngược lại, chỉ cần hoàn thành mệnh lệnh đại nhân giao cho bọn họ là được.

Không giống sự nhàn nhã của Diệp Trùng, cả Tuyết Lai tộc hiện giờ, trên trên dưới dưới bận rộn tới mức gần như ngay cả thời gian rảnh hít thở cũng không có.

Người, quả thật quá nhiều!

Người Tuyết Lai tộc bận rộn tiếp đãi, rất nhiều người trẻ tuổi chưa từng được qua huấn luyện chuyên môn cũng bị đẩy lên tuyến đầu, bởi vì nhân thủ quả thật quá thiếu.

Quân đoàn tông ủi của Tang tộc tới đầu tiên, mà việc đầu tiên bọn họ tới hành tinh Tuyết Hồi chính là tới gặp Diệp Trùng.

- Tiểu tiên sinh! Khi Tang Thiết nhìn thấy Diệp Trùng, cực kỳ kích động, nhưng hắn rất mau khắc chế được tâm tình của mình, nhưng trong lời nói vẫn có thể nghe ra tâm tình hiện giờ của hắn không hề bình tĩnh: “Ngài… vẫn tốt chứ?”

Rất nhiều thành viên quân đoàn tông ủi sau lưng hắn đã kích động tới mức nói không ra lời. Trong số bọn họ, hầu hết đều là đám đầu tiên theo Diệp Trùng đi ra từ Tang gia thôn, thậm chí có một số người, Diệp Trùng còn từng tự mình chỉ dẫn bọn họ làm sao điều khiển quang giáp tông ủi. Sự sùng bái và tín nhiệm của bọn họ đối với Diệp Trùng, đã khắc sâu vào trong xương của bọn họ.

Tang Thiết trước mắt và trong ấn tượng của Diệp Trùng có khác biệt khá lớn, xem ra mọi người đều đang trưởng thành a, Diệp Trùng cảm khái trong lòng. Trừ Mục Thương và Băng, Tang tộc là người Diệp Trùng tin tưởng nhất. Cho nên nhìn thấy sự trưởng thành của mấy người Tang Thiết, Diệp Trùng cũng hơi vui mừng.

Liên quan tới lần tụ hội lớn này, thứ dùng nhiều nhất chính là mấy từ đại loại như rầm rộ chưa từng thấy, sử chưa tiền lệ. Đánh giá của mấy nhà lịch sử học đối với lần tụ hội lớn này, đầy dẫy lời khen ngợi. Nhưng chỉ có người thời đại này, mới có thể chân chính rõ ràng con người lúc này là kích động tới bực nào.

Diệp Trùng không hề biết, ảnh hưởng của việc hắn hiện đang làm này là sâu xa tới bực nào.

Trầm mặc một hồi, hắn hỏi: “Các người có liên hệ được với Mục Thương không?” Sự tồn tại của Mục Thương, nhân vật khá cốt lõi của Tang tộc đều biết.

Tang Thiết lắc đầu: “Không có. Nó không phải ở cùng ngài sao?”

Diệp Trùng không nói gì, trong lòng hắn đã rõ, Mục Thương nhất định vẫn ở Hôi cốc.

Mục Thương a. Các người vẫn tốt chứ? Diệp Trùng ngơ ngẩn nghĩ.

Hành tinh Tuyết Hồi hiện giờ, chỉ e là chỗ nhiều ký giả nhất của thiên hà Hà Việt. Mấy ký giả tới từ bốn phương tám hướng này, bọn họ không tiếc sức lực báo cáo về sự kiện lần này. Đương nhiên, điều này cũng được ích lợi từ sự ủng hộ của các thế lực đối với công việc của bọn họ. Đây không phải là lời xã giao qua quít, ở hành tinh Tuyết Hồi, Tuyết Lai tộc vì mấy ký giả này đã cung cấp chỗ ăn ở chuyên môn. Còn các thế lực, đối với công việc phỏng vấn của ký giả cũng cực kỳ phối hợp.

Mấy ký giả này tới hành tinh Tuyết Hồi đã là ngày thứ năm. Trong số bọn họ có rất nhiều người đã bắt đầu trở nên khó chịu. Tuy mọi người cực kỳ phối hợp đối với công việc của bọn họ, nhưng lại không ai có thể nhìn thấy mặt nhân vật thần bí trong truyền thuyết đó.

Thật ra, bọn họ đều biết nhân vật thần bí đó ở đâu, cả thiên hà Hà Việt, chỗ duy nhất vẫn giữ giới bị nghiêm ngặt thì chỉ có một tàu vũ trụ: tàu Darkness.

Chiến hạm bọn họ chưa từng nghe nói qua này khổng lồ như thế. Ở xa xa nhìn, vẫn có thể bị sức áp bức cường đại của nó làm chấn động. Bọn họ từ trong lời nói quanh co với Tuyết Lai tộc, bọn họ vẫn có được một số tin tức quý giá.

Thí dụ sức chiến đấu của chiến hạm này cực kỳ kinh người, thí dụ nhân vật thần bí trong truyền thuyết đó chính là ở trên chiến hạm này, thí dụ nhân vật thần bí này có nguồn gốc đặc biệt với Tuyết Lai tộc và nhà họ Diệp, thí dụ trên chiến hạm này có vô số sư sĩ bắn tỉa…

Hình ảnh tàu Darkness được truyền tới mỗi một ngóc ngách của thiên hà Hà Việt, một số người đánh giá vũ khí nổi tiếng bắt đầu tiến hành nghiên cứu nó. Mà khi một vị công trình sư trong lúc vô ý phát hiện chất liệu của chiến hạm này, mọi người mới bỗng nhiên phát hiện, cho dù mỗi một linh kiện trên chiến hạm này gỡ xuống làm tài liệu đem bán, giá trị của nó vẫn cao tới mức không thể với tới.

Nhân vật thần bí, chiến hạm thần bí, sư sĩ bắn tỉa…

Trong thời gian cực ngắn, tàu Darkness liền trở thành minh tinh chói mắt nhất của cả thiên hà Hà Việt. Nhưng chiến hạm đóng chặt này lại giống như một con rùa đen thu vào trong mai, làm mấy ký giả này hoàn toàn không biết ra tay từ đâu.

Nhưng hợp minh của thiên hà Hà Việt không chịu bất cứ ảnh hưởng nào, dưới sự dẫn dắt của ba đại thế gia và Tang tộc đã sớm có hẹn ngầm, hợp minh tiến triển vô cùng mau chóng.

Hai tuần sau, đồng minh thiên hà Hà Việt chính thức tạo lập. Trong danh sách nhân viên quan trong công bố, người ta không nhìn thấy bất cứ cái tên xa lạ nào. Tang tộc trong đồng minh chiếm số lượng nhiều nhất, ước chiếm hai mươi phần trăm, ba đại thế gia, mỗi nhà chiếm mười lăm phần trăm, số lượng còn lại do đầu lĩnh các thế lực khác nắm giữ. Từ trong này cũng có thể nhìn ra sự cường đại của Tang tộc, ít nhất trong lòng mọi người, Tang tộc hiện giờ so với bất kỳ một nhà nào trong ba đại thế gia đều cường đại hơn.

Nhưng người ta lại kỳ quái phát hiện, trong cả danh sách, bọn họ không hề phát hiện nhân vật thần bí đó. Nhân vật thần bí này giống như từ đầu tới cuối đều không tham gia trong hội nghị kết thành đồng minh, mà chiến hạm Darkness đó, cũng chưa từng mở cửa khoang.

Cánh quân đồng minh này, bất kể là quy mô, hay là sức chiến đấu, đều cường đại trước giờ chưa từng có, nó chiếm ba phần tư tất cả lực lượng quân sự của cả thiên hà Hà Việt. Mà người chỉ huy của nó, đương nhiên cần một tướng lĩnh có thể đủ phục chúng. Vì vậy, Tang Phổ chuyên môn dời từ hành tinh Dật Cúc tới.

Ánh mắt mọi người đều bị đội quân siêu cấp này hấp dẫn, mọi người hy vọng bọn họ có thể mau chóng quét sạch Xích vĩ thú của thiên hà Hà Việt. Tất cả ánh mắt đều tụ tập trên đội quân siêu cấp mới thành lập nên này, mọi người đều hiểu rõ, đội quân này sẽ quyết định vận mệnh từ nay về sau của thiên hà Hà Việt.

Mà chính ngay lúc này, tàu Darkness yên lặng bay lên. Đi cùng với hắn, còn có mười chiến hạm của Tang tộc, trên mỗi chiến hạm chở bốn trăm sư sĩ.

- Phù, cuối cùng đã đánh thông rồi. Tang Khảm thở một hơi, liếc nhìn Tang Phàm đứng ở bên cạnh, lại không dám nhảy nhót giống lúc trước. Tang Phàm là cùng tới với Tang Phổ, để chỉ huy bốn ngàn cái quang giáp tông ủi đó. Khi được biết Mục Thương đai nhân có khả năng bị “thất lạc ở Hôi cốc” (đoạn “ “ tự thêm vào cho hợp lý), mấy người Tang Phổ vốn định phái càng nhiều người hơn tới chi viện, nhưng bị Diệp Trùng từ chối. Với cái nhìn của Diệp Trùng, mấy người này đã đủ rồi.

Với lại, nếu như nói thế giới này lòng tin của Diệp Trùng với ai nhiều nhất, thì chỉ có Mục Thương.

Ở một số lúc nào đó, lòng tin đối với Mục Thương của Diệp Trùng thậm chí so với bản thân còn mạnh hơn. Cho dù đối phương là Xích vĩ thú, nhưng Diệp Trùng tin tưởng, chỉ cần cho Mục Thương chút thời gian hít thở, nhất định có thể đánh chúng tìm không được đông tây nam bắt.

Diệp Trùng đã từ Tuyết Lai tộc có được tư liệu có liên quan tới cánh tay đầu tiên của Mục Thương. Mục Thương so với hai mươi năm trước, quả thật lợi hại quá nhiều. Với Diệp Trùng, cho dù là át chủ bài mới của Tuyết Lai tộc, Phạn Vẫn, so với Mục Thương, cũng không phải là thua một điểm, nửa điểm. Đương nhiên, đối chiến một đánh một, phần thắng của Phạn Vẫn lớn vô cùng, nhưng nói tới thực lực tổng hợp, Phạn Vẫn so với Mục Thương còn lâu mới bằng.

Mấy ngày lại đây, có thể nói là tin thắng trận liên tiếp. Quân đồng minh dưới sự dẫn dắt của Tang Phổ hễ đánh là thắng, đã liên tục san bằng mấy ổ thân mềm của Xích vĩ thú.

Diệp Trùng đã mang phương pháp nên làm thế nào đối phó Xích vĩ thú nói với Tang Phổ cực kỳ tường tận.

Mà trải qua nghỉ ngơi khoảng thời gian này, Tuyết Lai tộc cuối cùng cũng bắt đầu sản xuất vũ khí kiểu mới của bọn họ, Hồng Yên – 3 với quy mô lớn. Căn cơ của ba đại thế gia quá dày, chỉ cần cho bọn họ khôi phục lại, bọn họ có thể phát huy ra sức mạnh khá lớn.

Ổ thân mềm mềm mại đã thành chỗ trí mạng nhất của Xích vĩ thú. Ở trước mặt đạn nổ mạnh, chúng vô cùng yếu ớt. Nhưng con người đối mặt chính diện ứng phó Xích vĩ thú lại ở thế yếu.

Xích vĩ thú không có ổ thân mềm bỏ chạy tán loạn khắp nơi, mà quân đồng minh căn bản không cách nào ngăn cản mấy con Xích vĩ thú này. Nhưng chiến quả như vậy vẫn có thể làm mọi người cảm thấy phấn chấn, Xích vĩ thú không có ổ thân mềm đã trở thành cây không rễ. Ở trước mặt sự càn quét không ngừng nghỉ của con người, vận mạng của chúng có thể dự kiến.

Nhưng đồng thời cũng có thể dự kiến, con người trong thời gian khá dài, phải đối mặt Xích vĩ thú linh tinh, muốn thu được cuộc sống yên bình giống như trước, chỉ e không thể nào.

Nhưng bất cứ ai cũng sẽ không có thêm bất cứ yêu cầu hà khắc nào với mấy người Tang Phổ, chiến quả thế này trong mắt mọi người, đều đã là huy hoàng không gì sánh được!

Diệp Trùng không hề đi lo chiến đấu của thiên hà Hà Việt, tất cả sự chú ý của hắn đều đặt trên chiến đấu mình cần phải đối mặt. Trên con đường này, chiến đấu cực kỳ thường xuyên, nhưng may mà hỏa lực của tàu Darkness đủ mạnh, lại cộng thêm có sự hộ giá, bảo vệ của bốn ngàn quang giáp tông ủi, tốc độ tiến tới của hạm đối khá nhanh.

Diệp Trùng cảm thấy mật độ Xích vĩ thú của thông đạo này, không hề dày đặc như trong tưởng tượng của hắn.

Đây là chuyện làm sao?

Chính ngay lúc Diệp Trùng đánh thông thông đạo thông tới Hôi cốc, còn quân đồng minh đánh giết khắp bốn phương, một hạm đội của Tang tộc ở lại, bọn họ dưới sự dẫn dắt của Tuyết Lai tộc, tới chỗ cửa vào thông đạo thông với tinh khu tự do.

Nhiệm vụ lần này của bọn họ là đi moi một tàu vũ trụ chìm dưới đáy nước, lão già Phá Xa và Griffiths tới chỉ dẫn phương hướng cho bọn họ.

Lam bạc, là tài liệu cần thiết để sửa chữa Mục Thương.

- Thế nào? Có tín hiệu không? Diệp Trùng hỏi Tang Phàm.

Chiến hạm của Tang tộc so với tàu Darkness thì thua kém hơn nhiều, nhưng lại có một thứ tàu Darkness không thể so sánh. Đây chính là hệ thống liên lạc cao tần do phòng thí nghiệm toán hạch sản xuất, năng lực bắt tín hiệu của chúng cực mạnh, vượt xa hệ thống liên lạc của tàu Darkness. Đây là sản phẩm đầu tiên của phòng thí nghiệm toán hạch, cũng chính sản phẩm này, làm mọi người đểu hiểu rõ năng lực của phòng thí nghiệm toán hạch và tiểu Thạch đầu.

Dương Minh đang trên đường tới hành tinh Văn Sâm, hắn hiện giờ đã không phải là học đồ thiếu niên lúc trước. Hắn theo đại sư Harrel, cộng thêm bản thân không ngừng nỗ lực, hắn hiện giờ đã là một kỹ sư duy tu cơ giới xuất sắc. Lần này hắn chính là dẫn theo một đoàn duy tu tiến vào hành tinh Văn Sâm, nơi đó hiện giờ đã là tuyến đầu, cần bổ sung gấp kỹ sư duy tu.

Tuy Kiệt đại nhân đột nhiên mất tích làm hạm đội suýt rơi vào cảnh nguy khốn, nhưng mấy năm lại đây, bọn họ dưới sự dẫn dắt của đại nhân Mục Thương, sáng tạo một rồi lại một kỳ tích.

Bọn họ không ngừng tích lũy lực lượng, mà nguồn lực dồi dào trong hành tinh U Linh cũng làm thực lực hạm đội tăng lên rất nhanh với biên độ lớn. Hành tinh U Linh cũng trở thành căn cứ chính của hạm đội Kiệt, một loạt phán đoán vô cùng chính xác của đại nhân Mục Thương, lại cộng thêm chế độ nội bộ không ngừng hoàn thiện, sức mạnh của bọn họ tăng lên từng ngày.

Một lần chiến đấu trong lúc vô tình làm đại nhân Mục Thương tìm được nhược điểm trí mạng của Xích vĩ thú, đó chính là ổ thân mềm.

Trải qua sự nỗ lực của bọn họ, tất cả ổ thân mềm của Xích vĩ thú trong Hôi cốc hiện giờ đều đã bị bọn họ tiêu diệt, mà số lượng Xích vĩ thú cũng giảm mạnh tới ba mươi phần trăm lúc mới đầu. Uy hiếp của Xích vĩ thú không có ổ thân mềm nhỏ hơn nhiều, hiện giờ ở Hôi cốc, giết chết Xích vĩ thú linh tinh đã là con đường chủ yếu nhất để thu được điểm cống hiến của sư sĩ.

Trước mặt biểu hiện tuyệt vời của đại nhân Mục Thương, Alvar được xưng là thiên tài chiến thuật ảm đạm vô quang. Cái tên hạm đội Kiệt này, cũng vang khắp cả Hôi cốc.

Bọn họ hiện giờ đã khống chế hầu hết khu vực của Hôi cốc, mà trong Hôi cốc gần như đã tìm không thấy đội ngũ Xích vĩ thú có tổ chức, chỉ cần đánh thông thông đạo thông tới thiên hà Hà Việt, chiến dịch này bọn họ sẽ thắng lợi triệt để.

Chỉ là vô luận bọn họ thu được ưu thế thế nào, đại nhân Mục Thương đều không chịu rời khỏi hành tinh U Linh. Mọi người đều biết, đại nhân Mục Thương đang đợi Kiệt đại nhân. So với Kiệt đại nhân, đại nhân Mục Thương càng thần bí hơn. Cho dù thành viên hạch tâm của hạm đội, người có thể gặp được đại nhân Mục Thương cũng chỉ có mấy người đếm trên đầu ngón tay như đại nhân Tây Thanh và đại nhân Tu. Nhưng có một điểm cực kỳ thống nhất, đó chính là bọn họ chưa từng tiết lộ bất cứ tin tức nào liên quan tới đại nhân Mục Thương.

Bỗng có thuyền viên báo cáo: “Đại nhân. Chúng tôi xác định được tín hiệu bất minh.”

- Tín hiệu bất minh? Dương Minh nhíu mày, lầm bầm thấp giọng một mình: “Không thể nào a, khu vực này đã bị chúng ta hoàn toàn khống chế, làm sao lại có tín hiệu bất minh?”

- Thuộc hạ cũng không biết. Thuyền viên này nghe Dương Minh lầm bầm một mình, trả lời vô cùng thành thật.

Trầm ngâm hồi lâu, Dương Minh lập tức đưa ra quyết định: “Lập tức báo cáo về căn cứ hành tinh Văn Sâm phát hiện này. Sau đó thử kết nối tín hiệu bất minh này. Cho nhân viên chiến đấu giữ cảnh giác cao độ.” Tàu vũ trụ này của hắn không phải là chiến hạm, tuy có sư sĩ hộ vệ nhưng trên tàu hầu hết đều là kỹ sư duy tu.

Thuyền viên lập tức đi chấp hành mệnh lệnh.

Diệp Trùng không ngờ ở nơi này lại gặp được một tàu vũ trụ. Đây chỉ là một tàu vũ trụ thông thường, không có bất cứ chỗ lạ nào. Chỉ duy mấy chữ lớn “G044 hạm đội Kiệt” trên thân tàu làm Diệp Trùng có chút ngây người.

Tàu vũ trụ lấy G bắt đầu số hiệu là tàu duy tu, cái tên hạm đội Kiệt này làm Diệp Trùng trừ cười khổ lại không khỏi phấn chấn tinh thần, xem ra, Mục Thương làm cũng không tệ.

Tang Phổ sử dụng sách lược dụ dỗ chính diện, tốp nhỏ đánh úp, đã thu được chiến quả to lớn. Bọn họ thường dùng hạm đội lớn ép thẳng tới sương tím. Sau khi dẫn dụ lượng lớn quân Xích vĩ thú ra, hạm đội nhỏ trang bị lượng lớn đạn nổ mạnh đi vòng với phạm vi lớn, tránh đội quân lớn của Xích vĩ thú, đánh úp tổ thân mềm phía sau của chúng.

Xích vĩ thú không có ổ thân mềm dựa dẫm lập tức vô cùng hoảng loạn. Mà đội quân lớn lúc này không hề tiến công, mà là cắn chặt không thả, kéo thời gian và giữ khoảng cách, giống như dòi bám vào xương. Một khi Xích vĩ thú lộ ra vẻ mệt mỏi, thì phát động công kích.

Phương pháp này mười lần không sai, cực kỳ hiệu quả.

Ngày mười bốn tháng tư năm 2455 lịch Hà Việt. Đại nhân Mục Thương chính thức rời chức vụ hạm trưởng hạm đội Kiệt. Tây Thanh và Tu cùng chấp chính. Các chính lệnh không đổi.

Tháng sáu năm 2455 lịch Hà Việt, ổ thân mềm của Xích vĩ thú cuối cùng ở thiên hà Hà Việt bị hạm đội đột kích của Tang tộc hủy diệt.

Năm 2456 lịch Hà Việt, Tang tộc liên hợp ba đại thế gia, nguyên soái Tây Đinh của thiên hà Thiết Bối Tây Đinh. Phát động công kích về phía Xích vĩ thú.

Tới năm 2457 lịch Hà Việt, cục thế năm thiên hà lớn từ từ ổn định.

Tai họa Xích vĩ thú này, mang lại cho thiên hà Hà Việt và năm thiên hà lớn tổn thất khổng lồ. Theo thống kê, thiên hà Hà Việt, nhân khẩu sau tai họa chỉ còn ba mươi phần trăm nhân khẩu lúc trước. Còn Hôi cốc, nhân khẩu sau tai họa, chỉ còn hai mươi lăm phần trăm lúc trước.

Năm thiên hà lớn lại càng thê thảm. Nhân khẩu sau tai họa chỉ còn mười hai phần trăm nhân khẩu trước tai họa. Lượng lớn các hành tinh hoang vu.

Mặc kệ là thiên hà Hà Việt hay là năm thiên hà lớn, đều sẽ đối mặt một cục diện tẩy rửa mới lần nữa.

Mãi tới ba năm sau, người ta mới bắt đầu thật sự trải qua cuộc sống bình lặng. Dưới chính sách khích lệ, người ta bắt đầu ào về phía mấy hành tinh đã hoang vu đó với lượng lớn. Nhưng vì ứng phó Xích vĩ thú linh tinh, người ta không chỉ cần kết bạn cùng đi, mà còn phải có sức mạnh bảo vệ chính mình.

Sư sĩ, lại nghênh đón một thời đại hoàng kim mới.

Tuy tai họa đã qua rất lâu, trên hành tinh Lam Hải vẫn có thể nhìn thấy dã thú cỏ dại ở bất cứ đâu. Hành tinh Lam Hải lúc trước là một hành tinh thương nghiệp, nguồn lực của bản thân nó đã sớm khai thác cạn kiệt, loại hành tinh này đã sớm không hấp dẫn được người ta chú ý. Trừ một số cư dân gốc của hành tinh Lam Hải vì đạo nghĩa mà mặc kệ quay trở lại hành tinh Lam Hải ra, bình thường rất ít có ai lại chủ động tới hành tinh Lam Hải.

Nhưng hai năm này, theo sự từ từ hồi phục của nguyên khí toàn xã hội, tác dụng của vị trí địa lý đặc biệt của hành tinh Lam Hải bắt đầu hiển hiện ra. Nhân khẩu hành tinh Lam Hải cũng không ngừng tăng lên, một số chỗ thậm chí có trung tâm mậu dịch thương nghiệp cỡ nhỏ.

Một cửa tiệm nhỏ bên đường.

Một thiếu niên lạnh lùng đeo tạp dề màu trắng, thuần thục nhào bột mỳ. Bên cạnh hắn, một cô gái khí chất lạnh lẽo, mái tóc dài màu đen tuyền, mặc bộ đồ luyện công màu trắng như tuyết nhanh nhẹn chặt thịt bò đã muối, ánh đao như tuyết, miếng thịt bò cắt xuống mỏng như tờ giấy mỏng. Mà ở trong góc, một ông lão nửa nằm trên ghế dựa bằng mây, mãn nguyện nhìn hai người, đu đưa đu đưa.

Một cuộc tán gẫu bình thường của Diệp Trùng và Băng.

- Em vẫn muốn một con gái. Băng cắn môi, nhịn không được nói.

Sức đôi tay nhào mỳ của Diệp Trùng vẫn đầy mạnh mẽ, không ngẩng đầu lên: “Được, anh tiếp tục cố gắng!”

Ở hậu viện, một cái quang giáp lam trắng xen kẽ, tay trái cầm máy hút bụi, mắt điện tử màu lam chớp chớp: “Độ sạch sẽ bảy, độ ẩm không khí ba, chỉ số bụi hai, chấp hành phương án B.”

Trên lầu, một hàng giường lắc được đặt chỉnh tề. Bỗng, một đứa trẻ trong đó òa cái khóc tỉnh lại, cái này giống như quăng một đốm lửa vào trong thùng thuốc súng, thoáng cái tất cả các đứa trẻ đều khóc cả lên. Sa Á đang xếp bằng ngồi thẳng mở bừng mắt, liếc về phía giường lắc một cái, thoáng cái, mấy đứa trẻ trôi nổi lên trên. Mấy đứa trẻ rõ ràng không phải lần đầu chơi trò này, lập tức ngừng tiếng khóc, hai cái tay nhỏ hưng phấn cào loạn trên không.

Bốn đứa trẻ từ từ bay về phía Sa Á, chúng mở to cặp mắt lớn tò mò, trong miệng phát ra âm thanh ê a, ê a.

Thân là bảo mẫu, Sa Á biết, thời gian tiết mục ảo thuật đã tới.

Sớm biết, mình cùng với mấy người Kim Duy Đông đi làm thuê thì tốt biết bao, Sa Á không kiềm được phát ra cảm khái giống nhau lần thứ một ngàn năm trăm hai mươi.

Lại liếc nhìn một cái ra đằng trước, trong lòng Sa Á cũng lại phát ra cảm khái lần thứ một ngàn năm trăm hai mươi, hai người này quả nhiên không hổ là võ thuật gia, thật là biết sinh a!

Thấy Sa Á ngập ngừng không động đậy, bốn tên ác ma nhỏ rõ ràng không chịu, liều mạng vung vẩy cánh tay nhỏ múp thịt của chúng, ê a ê a kháng nghị

Biết làm sao hơn, Sa Á chỉ đành bắt đầu biểu diễn ảo thuật mà nàng đã cực kỳ thuần thục…

-----------------------------------------------

Giải thích liên quan tới kết cục

Và cảm giác sau khi hoàn thành tác phẩm

A, liên quan tới kết cục này, rất nhiều bạn bè đều không chấp nhận. Đây thật sự là một vấn đề a!

Kết cục này đã sớm nghĩ sẵn rồi, ừ, có lẽ là năm ngoái, mà không hề là kết cục vội vàng.

Lúc trước đọc sách, xem thấy sách hay thường hy vọng câu chuyện không kết thúc, khi nhìn thấy tác giả không đưa ra kết thúc như ý liệu của mọi người, kỳ thật là rất thất vọng.

Quá trình tình tiết rất lắt léo, kết thúc rất bình đạm, với tôi, rất bình thường, đây cũng là kết cục bản thân tôi đã suy nghĩ kỹ từ trước.

Có vài độc giả cảm thấy rất nhiều vấn đề không có giải thích rõ ràng. Đầu tiên, tôi cho rằng, một bộ sách không thể nào làm rõ tất cả toàn bộ vấn đề đề cập trong sách, làm rõ vấn để chủ yếu thì đủ rồi.

Ngoài ra, với tôi, kết cục thế này rất có không gian giả tưởng. Tám ngón không được tìm thấy, các nơi trên thế giới vẫn có rất nhiều Xích vĩ thú linh tinh, không hề quá thái bình, chiến đấu có khả năng xảy ra bất cứ lúc nào, đây lại là một thời đại đầy những câu chuyện. Không phải là rất có ý nghĩa sao?

Ít nhất câu chuyện này ở trong lòng mọi người cũng có thể kéo dài ra.

Phù, cuối cùng đã viết xong rồi! Thật là không dễ dàng a! Ha ha, mọi người cũng không dễ dàng! Viết đã hơn 2 năm, nói không mệt là giả.

Thở phào một hơi, thoải mái được rất nhiều! Nhưng lập tức sẽ lại phải vùi đầu vào một trận chiến mới…

END

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play