Không có hệ thống thông tin, không có quang não, không có hệ thống quét hình nổi, không có tay máy, gần như cái gì cũng không có, một thứ thô sơ như vậy, nếu như ở năm thiên hà lớn, Diệp Trùng phỏng chừng cũng không thèm ra tay, nhưng trước mắt, hắn lại không có lựa chọn nào khác.

Ngồi trong buồng lái, Diệp Trùng nhìn những cái cần điều khiển nguyên thủy này, có đôi chút đau đầu, bàn điều khiển? Đừng nói đùa chứ, không có quang não làm sao có thể có bàn điều khiển?

Là người thiết kế, Diệp Trùng đối với vẫn khá quen thuộc với mấy cái cần điều khiển này.

Thử kéo cần điều khiển, cả cỗ máy lập tức yên lặng nổi lên không. Động cơ Vận mệnh quả nhiên là cường hãn, cho dù là phiên bản giản hóa, tính năng cũng thật xuất sắc a. Đây cũng là chỗ Diệp Trùng vừa ý nhất đối với cỗ máy này, hiệu quả do phiên bản giản hóa của động cơ Vận mệnh cộng thêm Đê nhiệt thạch tạo ra vượt xa tưởng tượng của hắn.

- Trời ạ, nó bay được?

- Đây là quang giáp ư? Đám phụ tá của Diệp Trùng, ai nấy đều trợn to mắt, tiếng tranh luận vang lên khắp nơi, trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ hưng phấn, quang giáp chính là nguyện vọng lớn nhất trong lòng tất cả bọn họ, ai cũng không ngờ thứ tiên sinh chế tạo lại là quang giáp!

Víu, phi hành khí giống như mũi tên lao vọt đi.

Sau khi trải qua sự lạ lẫm lúc đầu, Diệp Trùng rất mau liền làm quen được với việc làm sao sử dụng cần điều khiển, động tác của hắn càng lúc càng thành thạo hơn, bầu trời không có bất cứ chướng ngại vật nào làm Diệp Trùng không cần lo lắng xảy ra sự cố.

Từ biểu hiện của cái phi hành khí này mả xét, Diệp Trùng vẫn khá vừa ý.

Ưu điểm lớn nhất của cỗ phi hành khí này chính là tốc độ, tốc độ siêu cấp, tuy không thể phán đoán chính xác tốc độ lớn nhất của nó rốt cuộc là bao nhiêu, nhưng với kinh nghiệm của Diệp Trùng mà tính, chắc là ở giữa 15 tới 20 Hz, hơn nữa, đây vẫn là ở trong tầng khí quyển, nếu là ở chân không, Diệp Trùng tin rằng tốc độ chắc có thể tăng thêm một bước.

Một đặc điểm khác chính là đổi hướng, cỗ phi hành khí này trừ động cơ chính ra còn trang bị động cơ hỗ trợ ở nhiều chỗ, điều này có thể làm nó đổi hướng vô cùng linh hoạt trong chân không.

Quang giáp tông ủi, đây là tên gọi Diệp Trùng đã nghĩ ra cho nó, tuy Diệp Trùng cho rằng nó có lẽ hoàn toàn không thể xem như một cái quang giáp hợp lệ, vũ khí tấn công chủ yếu nhất của nó chính là ngọn mâu xương sắc nhọn ở đỉnh đó, mà phương thức tấn công của nó lại là tông ủi, trong thiết kế của Diệp Trùng, mâu xương có hai loại, một loại chính là mâu xương dài tới 5 mét hiện đã gắn ở phía trên, nhọn hoắc, sắc bén, dưới tốc độ của quang giáp tông ủi, năng lực xuyên thủng của nó cực kỳ kinh người, Diệp Trùng tin rằng, cho dù là Hàm gia, bị tông vào chính diện cũng rất có khả năng bị đâm thủng. Nhưng nó có khuyết điểm, chính là dễ gẫy, không hề thích hợp tác chiến liên tục.

Một loại mâu khác chỉ có hai mét, hơn nữa càng thêm thô to, xem ra giống như một nhìn chóp lùn cùn đầu, tuy lực sát thương không như loại mâu xương vừa rồi đó, nhưng nó sẽ không bị gẫy, thích hợp tác chiến liên tục hơn. Với tốc độ của quang giáp tông ủi, bị tông chính diện, vô luận là quang giáp gì, Diệp Trùng phỏng chừng việc tông thành một cái hố lõm cũng tuyệt đối là không có vấn đề, nếu như vỏ giáp quang giáp hơi yếu, vậy thậm chí có thể tông nó thành sắt phế liệu.

Trừ đầu tông ở đỉnh, thứ trên quang giáp tông ủi vẫn có lực sát thương nhất định chính là bốn cái cánh xương được mài vô cùng sắc bén đó.

Có thể nhìn ra, tất cả uy lực của quang giáp tông ủi, đều bắt nguồn từ tốc độ của nó, tốc độ siêu cấp, nếu như không có tốc độ, quang giáp tông ủi đó tuyệt đối là rác rưởi. Trừ Diệp Trùng, trừ ở chỗ này, có lẽ không còn ai sẽ chế tạo thứ đồ thứ phẩm dưới mắt người khác không hề tốt này. Dù sao, nếu như có động cơ cường hãn thế này, nếu có thể gắn nó lên quang giáp, phương pháp tác chiến của quang giáp sẽ phong phú, không hề tông ủi duy nhất thế này.

Diệp Trùng cũng rất bất lực, với điều kiện chỗ này, có thể chế tạo một phi hành khí bay được trên không đã là thành công lớn nhất của mình. Khoang quang giáp tông ủi, Diệp Trùng đã thực hiện gia cố ở mức độ lớn nhất, dù sao loại va chạm vật lý thế này thuộc về cách làm giết địch một ngàn, mình bị thương tám trăm điển hình.

Quang giáp tông ủi, Diệp Trùng căn bản là không có tham vọng quá lớn đối với nó, chỉ cần chúng có thể giằng co không rớt thế hạ phong đối với Thiết bức điểu, Diệp Trùng đã rất thỏa mãn. Chiến đấu với quang giáp khác, với hắn mà nói, đây rõ ràng là tự tìm đường chết, nó quả thật là quá lạc hậu rồi.

Diệp Trùng có lẽ cũng không sao ngờ được, thứ đồ thứ phẩm với hắn mà nói chỉ thuộc về thứ hắn chế tạo dưới điều kiện không còn cách nào khác, quang giáp tông ủi nguyên thủy mà lạc hậu, đã vạch nên quang mang mức độ nào trong trận đại chiến lưu truyền mãi mãi đó.

Nếu như nói, Tang gia thôn ban đầu giống như một đám lửa mạnh đang cháy rừng rực, thì việc chế tạo quang giáp tông ủi đó giống như thuốc dẫn lửa siêu liều lượng quăng vào trong đám lửa đó vậy.

Mà mệnh lệnh tiếp theo đó của tiên sinh lại đẩy nhiệt tình của tất cả mọi người lên một cao trào càng cao hơn.

Tiên sinh tự mình điểm danh, năm trăm người do Tang Phổ dẫn đầu cùng Diệp Trùng tham gia săn bắt lần trước đó sẽ là nhóm người đầu tiên học tập làm sao để điều khiển quang giáp tông ủi, mọi người đều phát điên rồi! Mọi người liều mạng chế tạo linh kiện trên tay, với kỳ vọng mình cũng có thể có một cái quang giáp tông ủi. Không biết là lúc nào, mọi người đột nhiên phát hiện, cơ hội xuất hiện vô số lần trong mơ lại cách mình gần như vậy.

Bận rộn nhất bây giờ e rằng phải kể đến mấy người Tang Phàm, nhóm học tập đầu tiên có năm trăm người, cũng tức là bọn họ phải trong thời gian rất ngắn lắp ráp ra năm trăm cái quang giáp tông ủi.

Bất đắc dĩ, Tang Phàm được sự đồng ý của Diệp Trùng, lập tức mở rộng đội ngũ lắp ráp, tốc độ lắp ráp tăng mạnh. Mà theo tay nghề chế tạo linh kiện bằng xương của thôn dân càng lúc càng thành thục, tốc độ giao linh kiện của bọn họ cũng có sự tăng lên rõ rệt. Sản lượng của quang giáp tông ủi được tăng lên cực lớn.

Đối với những thôn dân Tang gia này, Diệp Trùng cực kỳ hân thưởng, thuần phác, cần cù, dũng cảm, có tính kỷ luật rất mạnh, vô luận là từ góc độ nào mà nói, bọn họ đều là chiến sĩ ưu tú nhất.

Từ việc bọn họ học điều khiển thì có thể nhìn ra, năm trăm người không có một ai rút lui, bọn họ không sợ chết, dám làm các động tác. Tốc độ tiến bộ của bọn họ làm Diệp Trùng cũng phải kinh ngạc, giống như tất cả bọn họ có thiên phú kinh người đối với điều khiển quang giáp vậy, tốc độ lên tay của bọn họ cực nhanh, hơn nữa không có bất cứ phản ứng xấu nào.

Nhưng Diệp Trùng cũng lập tức thoải mái, mấy người này đều là cao thủ võ thuật. Diệp Trùng tin rằng, cho dù một giới giả của năm thiên hà lớn cũng chưa chắc có thể có lợi trên tay thôn dân bình thường ở chỗ này. Tố chất thân thể cường hãn, tốc độ phản ứng siêu cấp, giác quan nhanh nhạy, tố chất tâm lý cường hãn trui rèn ra từ chiến đấu sinh tử, mọi thứ này đều là nguyên nhân bọn họ tiến độ mau chóng.

Nếu như là điều khiển quang giáp bình thường, bọn họ ngược lại chưa chắc có tiến bộ thế này, điều khiển quang giáp bình thường cần tinh tế, phức tạp hơn quang giáp tông ủi rất nhiều. Bàn điều khiển đối với sư sĩ đã nhập lưu mà nói, đích xác thuận tiện hơn, có thể làm ra nhiều động tác hơn, nhưng đối với người không chút cơ sở như thôn dân Tang gia thế này mà nói, nó không khác gì với sách trời. Ngược lại, cần điều khiển nguyên thủy lại làm bọn họ dễ lên tay hơn.

Quang giáp tông ủi, điều bọn họ cần học duy nhất chính là bay.

Diệp Trùng cũng không chút giấu nghề với bọn họ, mỗi một động tác chiến thuật đều truyền cho bọn họ. Mà biểu hiện của bọn họ cũng làm Diệp Trùng trợn mắt há hốc mồm. Thí dụ như kỹ xảo né tránh, sau khi học được những gì Diệp Trùng truyền thụ cho bọn họ, bọn họ lập tức suy diễn ra rất nhiều kiểu mới, hơn nữa hầu hết đều là khá hữu hiệu. Phương thức công kích duy nhất của quang giáp tông ủi được bọn họ phát huy tức mức hoành tráng cùng cực. Trong lòng Diệp Trùng lúc đó đột nhiên nảy ra một ý, nếu như quang giáp của năm thiên hà lớn đối địch với bọn họ, chắc là cũng sẽ rất đau đầu đó nha.

Nhưng điều làm Diệp Trùng tán thưởng nhất không hề là mấy thứ này, mà là sự phối hợp chiến thuật đoàn thể bọn họ thể hiện ra. Thật ra, Diệp Trùng không hề biết, trong khái niệm của thôn dân Tang gia, bọn họ tán thưởng dũng khí cá nhân, nhưng lại không hề tin cái gọi là anh hùng đơn độc. Ở chỗ này, lực lượng cá nhân vĩnh viễn là nhỏ bé, không có sự phối hợp tập thể, vậy tuyệt đối là chết nhanh hơn.

Sự ăn ý tôi luyện ra từ trong sống chết của bọn họ lúc này đây cũng phát huy được tác dụng cực lớn, mỗi người đều biết mình lúc này nên xuất hiện ở chỗ nào, nên làm hành động gì đối với cục diện lúc này thì có lợi hơn, điều này làm Diệp Trùng cảm thấy không thể tin được, bởi vì hắn biết trên quang giáp tông ủi vốn không có bất cứ thiết bị liên lạc nào.

Thời gian càng lúc càng cấp bách, thú triều mỗi ngày vẫn như thác lũ cuồn cuộn hoảng loạn chạy điên cuồng ra xa ở trước khe núi của thôn. Khoảng cách ngày Thiết bức điểu tới càng lúc càng gần, nhưng trong lòng mọi thôn dân đều vô cùng tự tin, mỗi người đều liều mạng thực hiện công việc vốn có của mình.

Nhóm sư sĩ thứ hai tham gia huấn luyện lên tới một vạn người, mà người dạy bọn họ chính là năm trăm người nhóm đầu tiên đó. Diệp Trùng đã giao công việc này cho Tang Phổ, bởi vì Diệp Trùng phát hiện, Tang Phổ vô nghi là một người chỉ huy tập thể khá xuất sắc. Vô luận là từ chiến thuật, hay là phán đoán đối với cục diện trước mắt, đều xuất sắc vượt xa kẻ ngoại đạo như mình nhiều.

Mọi công việc đều đi theo đúng hướng, huấn luyện có Tang Phổ, lắp ráp có Tang Phàm, chế tạo linh kiện động cơ có Tang Như Bắc, chế tạo linh kiện quang giáp có Tang Lăng, mài Đê nhiệt thạch và thu hoạch Lam quả có trưởng thôn Tang Đức, Diệp Trùng đột nhiên phát hiện mình lại nhàn rỗi một chút.

Nghĩ tới tấm năng lượng của Hàm gia đã gần như tiêu hao hết sạch, làm lại nguồn năng lượng trước mắt cũng cần phải tiến hành rồi. Có Phi tuyến tinh cỗ, Diệp Trùng dự định gắn một viên Lệ thạch cho Hàm gia. Kỹ thuật sử dụng Lệ thạch, Diệp Trùng rất sớm đã thuộc nằm lòng, thực hiện công việc khá thuận lợi, nhưng điều ra ngoài ý liệu của Diệp Trùng là Lệ thạch lại có tác dụng tăng cường cho động cơ Vận mệnh.

Nếu như lý luận của Mục Thương là thật, vậy thì viên Lệ thạch này đủ cho Hàm gia bay liên tục tới 100 năm.

Diệp Trùng lại rất muốn thực hiện nghiên cứu một phen với mấy viên Lệ thạch thần bí này, đáng tiếc, nhìn thấy trên tay chỉ còn lại hai viên, trong lòng Diệp Trùng lại thấy không đáng.

Đã bị khơi dậy ham muốn nghiên cứu, Diệp Trùng chỉ đành chuyển hướng nghiên cứu sang Đê nhiệt thạch, loại khoáng thạch năng lượng này, Diệp Trùng cũng cực kỳ xem trọng. Tuy tính năng của nó không xuất sắc như Lệ thạch, nhưng trữ lượng lớn của nó, không còn nghi ngờ gì, làm nó chiếm cứ gắt gao một vị trí không thể lay chuyển được, là nguồn năng lượng quan trọng nhất ở nơi này.

Nguồn năng lượng là cốt lõi của khoa học kỹ thuật hiện đại.

Với lại, điều Đê nhiệt thạch hấp dẫn Diệp Trùng còn có một chỗ khác. Lần trước, Diệp Trùng không cẩn thận làm cho một viên Đê nhiệt thạch phát nổ, uy lực đó làm hắn nhớ khá sâu sắc. Đê nhiệt thạch chắc chắn là hàm chứa năng lượng khổng lồ, nếu như có thể mang năng lượng trong đó phóng thích ra trong thời gian cực ngắn, vậy uy lực nhất định khá khả quan.

Phản hồi và góp ý: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=53212

Nơi mọi người góp gió tạo bão đây: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=55451

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play