Nhưng, hắn đã không có bất cứ cơ hội nào để suy nghĩ xem trong này rốt cuộc có âm mưu hay không, trời xoay đất chuyển, hắn cảm thấy choáng váng, quang giáp trong khoảnh khắc mất đi khống chế!

Chính là Hàm gia nhân có thế cong người lên gối thúc tới! Cú này cực nặng, Diệp Trùng hơi tiếc nuối, lúc đó tại sao không gắn gai trên vị trí này, nếu không chỉ riêng cú này cũng có thể làm đối phương mất đi năng lực chiến đấu.

Tên sư sĩ của Hắc giác này kinh nghiệm phong phú, hắn biết đây là phản ứng bình thường khi quang giáp chịu trọng kích. Quang giáp chịu trọng kích sẽ xuất hiện trạng thái mất điều khiển cực ngắn, mà lúc này, thứ cần nhất là bình tĩnh, bởi vì tiếp theo đó chắc chắn là sát chiêu của đối phương. Càng sớm có thể điều khiển quang giáp cũng có nghĩa là xác suất sống sót của mình càng lớn.

Cách nghĩ thì đẹp, nhưng hiện thực lại tàn khốc. Dưới sự trui rèn của Mục Thương, xác suất Diệp Trùng xảy ra sai lầm đã bị ép tới giá trị cực nhỏ. Cơ hội thế này đặt trước mặt Diệp Trùng, Diệp Trùng thế nào lại bỏ qua?

Ngay trong khoảnh khắc Diệp Trùng đánh trúng đối phương, động cơ của Hàm gia đã sớm mở ra hết, tốc độ của Hàm gia đột nhiên nâng tới mức cao nhất, trong khoảng cách ngắn như vậy, tốc độ 9 Hz tuyệt đối là cực kỳ khủng bố.

Trong đồng tử hoảng sợ của sư sĩ Hắc giác chỉ nhìn thấy 1 đạo tàn ảnh thoáng qua, ánh mắt vốn bình tĩnh cũng không sao giữ được nữa, đối mặt cái chết, người có bình tĩnh hơn chỉ e cũng sẽ không thể bình tĩnh như không được.

Xoảng! Cạnh bên sắc bén của tấm khiên chắn của Hàm gia giống như trủy thủ rạch yết hầu của cái Tinh Diễm này. Tấm khiên chắn do vảy của Thiết Mãng Tích làm thành cực cứng, cạnh bên đã sớm được Diệp Trùng mài đến nối cực kỳ bén nhọn.

Vừa chạm liền đi, Hàm gia lúc này cực giống 1 thích khách.

Chính ngay lúc sư sĩ trong buồng lái vẫn đang vui mừng vì mình còn sống, hắn đột nhiên nghe thấy tiếng rít thê lương, cho dù ở trong hoàn cảnh như vậy, trong lòng hắn vẫn hơi kỳ quái, đây không phải là 2 vật thể bay bất minh vừa rồi bị mình đánh bay sao?

Hai cái lưỡi đao xoáy tự động khóa mục tiêu 1 trước 1 sau rít lên bay về phía Tinh Diễm đã hoàn toàn mất đi khống chế! Cổ họng là vị trí trọng điểm bảo vệ của quang giáp hình người, chỗ này là đầu mối chuyển giao mạch quang bên trong quang giáp, 1 khi bị đánh trúng, vậy cũng tuyên cáo cái quang giáp đó bị phế rồi. Sư sĩ hơi có chút thường thức sẽ không để vị trí yếu ớt mà quan trọng như vậy lộ ra trước kẻ địch.

Nhưng sư sĩ này giờ đây lại chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn 2 vật thể giống như phi tiêu không ngừng phóng lớn trong mắt hắn!

Đao xoáy tự động khóa mục tiêu, giống như tên gọi, có chức năng tự động khóa mục tiêu.

Binh, lưỡi đao xoáy đầu tiên chính xác đánh trúng cổ họng Tinh Diễm ngay chỗ vết thương vừa bị khiên chắn của Hàm gia rạch ra! Uy lực kinh người do tốc độ 10 Hz mang lại lúc này thể hiện ra rõ ràng, nhanh tựa sao băng. Một tiếng vang to, phần cổ lộ ra trong không khí của Tinh Diễm hiện ra vết đứt hình răng cưa không có quy tắc, đồng thời vô số mảnh vỡ bắn ra tứ phía.

Thanh thế đáng sợ làm người ta không khỏi cảm thấy cần cổ phát lạnh.

Lưỡi đao xoáy thứ 2 giống như 1 con ong có linh tính, thực hiện 1 sự điều chỉnh cực nhỏ trên không, ông ông bay về phía Tinh Diễm đã mất điều khiển.

Sư sĩ trong Tinh Diễm lúc này đã không còn chút huyết sắc nào. Trong ánh mắt đã rã rời của hắn, lưỡi đao xoáy này chính xác từ vết thương nơi cổ của Tinh Diễm bay vào! Trong Tinh Diễm vang lên 1 loạt tiếng kim loại va chạm dày đặc, đồng thời còn kèm theo 1 tiếng kêu thảm thiết, rồi lập tức im lặng. Vài giây sau, từ vết thương nơi cổ Tinh Diễm bay ra 1 vật, chính là lưỡi đao xoáy tự động khóa mục tiêu mới bay vào đó.

Hai lưỡi đao xoáy giống như 2 con chim về tổ, ngoan ngoãn bay tới trên người Hàm gia. Tiếp theo đó, 1 tiếng oành vang lên, Tinh Diễm phát nổ trước mắt Diệp Trùng! Xem ra lưỡi đao xoáy thứ 2 vừa rồi đã phá hoại hệ thống năng lượng của quang giáp đối phương.

Thời gian 1 tiếng đồng hồ không dài, nhưng may mắn của Diệp Trùng tốt không ngờ, quang giáp của 3 thế lực lớn, Diệp Trùng lại không bỏ sót bên nào. Từ 1 điểm này cũng có thể nhìn ra 3 phe thế lực đều tích trữ trọng binh ở hành tinh Sí Phong, mức độ xem trọng đối với Diệp Trùng cũng có thể thấy được chút nào đó.

Đánh lén trong bóng tối, cần phải có là xuất kỳ bất ý. Nếu như không phải liên lạc đã hoàn toàn bị cắt đứt, Diệp Trùng nào dám thoải mái 1 mình thu thập mấy quang giáp linh tinh này như vậy. Hai cái quang giáp Hàm gia và Thủ hộ được Diệp Trùng thay đổi sử dụng, hiệu quả đều không tồi, ít nhất tới hiện giờ, vẫn chưa từng mất 1 mục tiêu nào.

Quang giáp của 3 phe, trong hoàn cảnh này, khó đối phó nhất là quang giáp của Tông sở, tiếp theo là Hắc giác, còn dễ nhất là của Hiệp hội sư sĩ.

Đây vô nghi là 1 đêm giết chóc. Diệp Trùng hiện giờ đã xử xong 13 quang giáp, trong đó 3 cái là Thần Thức của Tông sở, 4 cái là Tinh Diễm của Hắc giác, 6 cái là Bạch Khả của Hiệp hội sư sĩ, có thể nơi là chiến tích tuyệt vời.

Một tiếng đồng hồ sắp tới rồi. Diệp Trùng đã trở về tòa nhà của tổng hội y học, ở chỗ này, Mục phải cùng mấy hôi vực lĩnh giả đỉnh cấp đó tiến hành giao tranh trên 1 chiến trường khác. Diệp Trùng vốn muốn đứng xem, cuộc chiến mô phỏng trăm năm khó gặp 1 lần thế này nếu như không thể tự mắt nhìn thấy, vô luận nói thế nào cũng là 1 việc làm người ta vô cùng nuối tiếc. Nhưng yêu cầu này của Diệp Trùng lại bị Mục cự tuyệt, lý do là, hắn không cách nào bảo đảm sự an toàn của Diệp Trùng.

Từ điểm này có thể thấy được sự xem trọng của Mục đối với mấy hôi vực lĩnh giả có khả năng xuất hiện này. Bên cạnh Mục đặt rất nhiều thanh năng lượng dự bị.

Chẳng có cách nào, Diệp Trùng chỉ đành ở bên cạnh đợi tin tốt của Mục, không nghi ngờ gì, chờ đợi là thứ làm người ta đau khổ nhất, nhưng cũng may cuộc sống trên hành tinh rác làm sự kiên nhẫn của Diệp Trùng ở phương diện này không phải người cùng tuổi có thể so sánh được.

Diệp Trùng cố gắng khôi phục thể lực, 1 giờ đồng hồ chiến đấu vừa rồi, cho dù là tập kích, nhưng thể lực của hắn tiêu hao vẫn vô cùng kinh người. Nhưng hắn không dám có ý dùng giấc ngủ để hồi phục thể lực, hắn vẫn có việc phải làm.

Tính toán của Mục cần tiêu hao rất nhiều năng lượng, Diệp Trùng phải thay thanh năng lượng cho Mục. Trong 1 giờ đồng hồ, Diệp Trùng đã giúp Thương thay 16 thanh năng lượng, từ đó có thể thấy sự kịch liệt của cuộc chiến!

- Xong rồi! Thương thở ra 1 hơi thật dài, tuyên cáo kết thúc chiến đấu, Diệp Trùng cuối cùng cũng yên tâm.

- Thế nào? Diệp Trùng hỏi.

Mục bình tĩnh nói: "Tình huống đã ổn định lại, tới tận 8h sáng mai, trừ khi có cao thủ lợi hại hơn tới, mấy người ta vừa gặp đó không thể công phá được."

Về phương diện quang não, Diệp Trùng 1 tên ngốc không hơn không kém, nhưng không hề ảnh hưởng tới việc hắn hiểu lời nói này của Mục.

Diệp Trùng đương nhiên không biết, trận chiến của Mục và những hôi vực lĩnh giả này, sự thảm khốc của trận chiến vượt xa tưởng tượng của Diệp Trùng. Đối thủ của Mục là 9 hôi vực lĩnh giả đỉnh cấp. Mấy hôi vực lĩnh giả này trong nghề đều là những tồn tại như là truyền thuyết. Đối mặt với thảm họa thế này, mấy hôi vực lĩnh giả này không chút do dự lựa chọn ra tay. Điều duy nhất đáng chúc mừng lại là 9 hôi vực lĩnh giả này không hề liên thủ, bọn họ có 1 số thậm chí vốn dĩ không biết mình vẫn còn có chiến hữu, hơn nữa tính cách độc lai độc vãng đã ăn sâu vào trong xương cốt của bọn họ, bản thân hôi vực lĩnh giả chính là từ đồng nghĩa với cô độc.

Trận chiến này làm cho tất cả những cao thủ có tham gia này cả đời khó quên. Trong 9 cao thủ, có 1 người chết tại chỗ, có 2 người lại thành người thực vật. Thông qua mạng mô phỏng mà giết người, việc chỉ tồn tại trong truyền thuyết của hôi vực lĩnh giả này, ở đây lại diễn ra không chỉ 1 lần.

Không hề quan tâm tới việc trong mạng mô phỏng, chỉ cần Mục không sao, hắn đã yên tâm rồi.

Hai mươi ba hành tinh đã triệt để mất liên hệ với thế giới bên ngoài, mọi người đều hoảng sợ tập trung ánh mắt vào khu vực này. Lúc này đã là giờ thứ tư sau khi mạng mô phỏng bị tê liệt. Hiện giờ chỉ cần không phải là tên khờ, e rằng sẽ không có người không biết xảy ra chuyện gì.

Nhất thời, mọi người trên hành tinh Sí Phong đều lâm vào khủng hoảng, mọi người ấn tượng phát hiện, cả thế giới loạn cả lên. Tình hình trị an mau chóng xuống thấp, cả bầu trời, khắp nơi đều là người khủng hoảng đang ngồi trong quang giáp, chiến đấu có thể thấy khắp nơi.

Nơi này đã biến thành địa ngục!

Gân xanh trên trán Huck giật giật, hắn làm sao cũng không ngờ mình lại đụng phải loại việc thế này, hiện giờ bọn họ đã hoàn toàn mất liên hệ với Hắc giác. Mà thủ hạ vừa báo cáo, có 4 cái Tinh Diễm không trở về đội, điều này càng làm dâng lên dự cảm không hay trong lòng hắn.

Cục diện của cả hành tinh Sí Phong trước mắt đã là 1 đống hỗn loạn, đừng nói là tìm người, phỏng chừng có thể thuận lợi trở về Hắc giác đã là việc không dễ dàng gì rồi. Ai biết mạng mô phỏng lúc nào mới có thể sửa được?

Nhưng 4 cái Tinh Diễm không có quay lại, điều này làm hắn vô cùng bất an. Sức chiến đấu của quang giáp Tinh Diễm rất mạnh, trừ Tông sở và Hiệp hội sư sĩ, hắn quả thật nghĩ không ra còn có đối thủ nào khác. Ừ, có lẽ F-58 đó cũng có thể, nhưng đây là 4 cái Tinh Diễm, 1 mình hắn có thể tiêu diệt 4 cái Tinh Diễm? Đánh chết hắn cũng không tin. Cho dù hắn có toàn cốt quang giáp, điều này cũng không thể nào.

Ở hành tinh Sí Phong, có năng lực tiêu diệt 4 cái Tinh Diễm, trừ Tông sở, vậy thì chỉ có Hiệp hội sư sĩ.

Chẳng lẽ là có âm mưu? Trong lòng Huck bỗng máy động. Ừm, làm sao lại trùng hợp như vậy, mạng mô phỏng vừa tê liệt, phía mình liền có 4 cái Tinh Diễm mất tích? Nghĩ thế nào, Huck cũng cảm thấy có cảm giác lộ ra vài phần âm mưu.

Chẳng lẽ đây thật sự là 1 cái bẫy? Vẻ mặt Huck nhịn không được kịch biến.

Mạnh bạo như vậy, trừ 3 thế lực lớn, Huck thế nào cũng không tin lại có tổ chức ngoài 3 thế lực lớn có thể làm ra được. Ừ, bên mình đương nhiên không có vấn đề, vậy rốt cuộc là Tông sở hay là Hiệp hội sư sĩ chứ? Mục đích của bọn họ rốt cuộc là gì?

Càng nghĩ Huck càng đau đầu, hắn tuy là giáo quan, nhưng phương diện mưu lược lại không phải là lĩnh vực hắn tinh thông, có thể nghĩ tới bước này, hắn đã cảm thấy mình có tiến bộ rồi.

Mặc kệ thế nào, tìm thấy 4 cái Tinh Diễm này rồi nói tiếp, sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Hừ, cho dù là Tông sở hay là Hiệp hội sư sĩ, mình cũng không sợ. Mà điều làm hắn lo lắng nhất chính là F-58 đó, tới giờ vẫn không thấy chút bóng dáng nào, đây chính là mệnh lệnh 1 mất 1 còn cấp trên đưa xuống. Vừa nghĩ tới nếu như mình không hoàn thành nhiệm vụ, trừng phạt phải chịu khi trở về đó, Huck không khỏi phát run trong lòng.

Hắn quyết định tự mình dẫn đội ra ngoài xem xét tình hình.

Phản hồi và góp ý: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=53212

Nơi mọi người góp gió tạo bão đây: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=55451

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play