Tàu khách đường dài xuyên hành tinh Dạ Quang đi vào khu thông hành tàu vũ trụ hành tinh Richie, từ từ hạ xuống. Cửa khoang số 29 mở ra, bên trong đi ra 1 đám đại hán lực lưỡng mặc đồ tây màu đen, mấy đại hán này vừa ra khỏi cửa liền lập tức chiếm lấy địa hình có lợi xung quanh, ai nấy đều khí thế hung hãn, làm cho hành khách đi ra từ những cửa khoang khác ai cũng liếc nhìn.
Ngoài cửa khoang đã có người đứng chờ, đối phương hiển nhiên cũng vô cùng chú ý vấn đề an toàn của Robert, xung quanh đầy người, Diệp Trùng thậm chí còn cảm thấy vài nơi có kẻ đứng gác ngầm.
A Đoạn dẫn Diệp Trùng đi về phía đối phương, Bách Lý Nam phân phó A Đoạn lo cho Diệp Trùng, A Đoạn suy tính 1 hồi vẫn là mang Diệp Trùng theo bên cạnh mình thì khá thích hợp.
Người phụ trách đón tiếp của đối phương là 1 người con gái. Người con gái này khoảng 25, 26 tuổi, dung nhan diễm lệ, sắc mặt lạnh lùng, mắt như sao lạnh, nhãn quang như có thể nhìn thấu người ta. Thân thể cao ráo, toàn thân mặc bộ đồ chiến đấu phác họa toàn bộ thân thể hoàn mỹ nóng bỏng của nàng ta. Sự tổ hợp của băng và lửa này làm người ta không ai không tim đập thình thịch!
A Đoạn dẫn Diệp Trùng tới nghênh đón.
- Xin chào, ta là A Đoạn, phụ trách vấn đề an toàn của Robert tiên sinh! A Đoạn trước tiên thò tay phải ra.
- Xin chào, ta là Thương Hân, phụ trách nghênh tiếp Robert tiên sinh và vấn đề an toàn của Robert tiên sinh ở hành tinh Richie! Hoan nghênh các vị tới hành tinh Richie! Hy vọng trong khoảng thời gian này các anh có thể phối hợp với công tác của chung tôi, để bảo đảm an toàn cho Robert tiên sinh! Giọng nói lành lạnh vô cùng êm tai, chỉ là trong đó lộ ra mùi vị như từ trên cao nhìn xuống làm người ta cực kỳ không thoải mái!
Vẻ mặt A Đoạn hơi biến sắc: “Ta nghĩ Thương tiểu thư nhất định lầm rồi, sự an toàn của Robert tiên sinh đương nhiên phải do chúng tôi phụ trách!”
Gương mặt lãnh diễm của Thương Hân lộ ra vài phần châm biếm: “Hứ, chẳng lẽ A Đoạn tiên sinh không an tâm với chúng tôi? Chúng tôi rất quen thuộc với các phương diện hoàn cảnh của hành tinh Richie, thủ hạ của tôi không ai không là tinh anh, cho nên A Đoạn tiên sinh xin an tâm, tuyệt không xảy ra mấy tình huống mà Robert gặp mấy hôm trước đó đâu!”
Sắc mặt A Đoạn lập tức sầm lại, điều Thương Hân nói chính là việc Robert gặp đánh lén lần trước. Một thích khách im hơi lặng tiếng đột phá vòng cảnh giới bên ngoài do hắn phụ trách, may mà bị hộ vệ cận thân của ông chủ phát hiện và giết chết, như vậy mới không gây nên đại họa! Việc này A Đoạn vẫn luôn lấy làm vô cùng sỉ nhục. Hiện giờ bị người cùng nghề nói vậy trước mặt, nói sao A Đoạn không thay đổi vẻ mặt!
Thương Hân không để ý tới A Đoạn, mở máy liên lạc: “Các tiểu tổ vào các vị trí của mình, phát hiện tình huống lập tức lập tức báo cáo với ta!” Căn bản nhìn cũng không nhìn tới A Đoạn.
A Đoạn tối sầm mặt, mở máy liên lạc: “Mọi người chuẩn bị!”
Diệp Trùng lại rất hứng thú nhìn 2 người.
Thủ hạ của A Đoạn mau chóng chiếm lấy vị trí của mình, chỉ là vị trí của bọn họ và vị trí của thủ hạ Thương Hân lại luôn trùng lặp, nhưng 2 bên trừng mắt nhìn nhau, vẻ mặt 2 bên đều không tốt.
Một bộ phận trong đó đã gọi quang giáp của mình ra, chui vào buồng lái của quang giáp, tỉ mỉ chú ý tình huống xung quanh. Du khách xung quanh nhìn thấy tình hình như vậy, không ai không nhao nhao tránh xa.
Diệp Trùng theo bên cạnh A Đoạn. Đám người này tuy bình thường xem ra vô cùng hung hãn, nhưng lúc này lại thể hiện ra trình độ chuyên nghiệp khá cao, vô luận là ở việc lựa chọn vị trí hay là phối hợp lẫn nhau, đều khá là cao minh.
Song sau khi biết sự phối hợp làm người ta khen ngợi và sự ăn ý không gì sánh bằng của Tông sở, loại phối hợp trình độ này đã không cách nào làm Diệp Trùng kinh ngạc! Hơn nữa Diệp Trùng đã phát hiện 2 kẽ hở, không tự chủ được, Diệp Trùng liền bắt đầu suy nghĩ. Nếu như là mình, nên làm thế nào thoát được mấy người này mà đạt được mục đích.
Gương mặt xinh đẹp của Thương Hân không đổi nhưng trong lòng lại hơi kinh ngạc, với ánh mắt chuyên nghiệp của nàng đương nhiên nhìn ra trình độ chuyên đối phương thể hiện ra không hề thua kém nhánh đội ngũ này của mình. Chẳng lẽ mấy thích khác đó quả thật lợi hại như vậy? Trong lòng nàng có chút nghi hoặc.
Từ đầu tới cuối, Thương Hân liếc cũng không có Diệp Trùng 1 lần.
Diệp Trùng là hộ vệ cận thân của Bách Lý Nam, lúc này phải ở bên cạnh Bách Lý Nam mới đúng. Nhưng do Bách Lý Nam lúc này phải ở bên cạnh Robert, cho nên Diệp Trùng mới cùng A Đoạn, 2 người xuống Dạ Quang trước.
Rất nhanh, các tiểu tổ đã vào vị trí của mình, hơn nữa không hề phát sinh bất cứ tình huống dị thường nào. A Đoạn lập tức báo cáo với Bách Lý Nam.
Thân hình Robert lúc này mới xuất hiện ở cửa khoang.
Bốn hộ vệ mặc quang giáp mini bảo hộ Robert ở giữa, Bách Lý Nam ở đằng sau.
Ánh mắt của Diệp Trùng vừa tiếp xúc với 4 cái quang giáp mini đó, trong lòng chấn động 1 cái!
Bốn cái quang giáp mini đó rất bình thường, không có gì không giống. Nhưng điều làm Diệp Trùng chú ý lại là 4 người điều khiển 4 cái quang giáp mini này! Diệp Trùng nhìn không thấy người, nhưng nhìn được bước đi của 4 người này! Quang giáp mini không hề cao hơn người thường bao nhiêu, cho nên 4 người này xem ra càng giống với 4 hộ vệ mặc áo giáp!
Cũng chính là như thế, Diệp Trùng mới nhìn rõ mồn một bước chân của bọn họ!
Song tục hồ hình bộ! (Bước đi hình cong đôi liên tục)
Bước đi hình cong rất thường thấy, đối với sư sĩ mà nói, đây chỉ là 1 loại bộ pháp cơ bản, nó thuộc về 1 loại kỹ xảo tránh né của quang giáp! Nhưng Song tục hồ hình bộ lại hoàn toàn không phải là 1 khái niệm với bước đi hình cong! Song tục hồ hình bộ là 1 loại phương thức đi đứng trong kỹ xảo cận chiến, bởi vì thường là do 2 bước đi hình cong có phương hướng ngược nhau tổ hợp lại mà thành, cho nên được gọi là Song tục hồ hình bộ, đặc điểm của nó là ngụy dị khó đoán!
Diệp Trùng không biết trong kỹ xảo cận chiến của các lưu phái khác có hay không loại bước đi này, nhưng hắn biết có 1 nơi có, đó chính là Hắc giác! Diệp Trùng từng ở Hắc giác học qua loại bước đi này! Nhưng đến tận bây giờ, Diệp Trùng vẫn chưa từng thấy qua người ngoài Hắc giác sử dụng loại bước đi này.
Vừa đúng lúc này, ánh mắt của 1 hộ vệ cận thân lướt qua trên người hắn. Cảm giác của Diệp Trùng mẫn cảm đến mức nào, lập tức phát giác ra, trong lòng thầm kêu khổ, chỉ đợi đối phương có chút biểu hiện không đúng, hắn liền dự định gọi Thủ hộ ra bỏ chạy cho êm chuyện!
Không ngờ ánh mắt của hộ vệ đó quét qua Diệp Trùng lại không có bất kỳ phản ứng nào, Diệp Trùng đang thầm quan sát cảm thấy đối phương thật sự hình như không nhận ra mình! Đúng lúc này, lời của Mục cũng làm cho Diệp Trùng có thêm lòng tin: "Diệp tử, tên đó không nhận ra ngươi, khoảnh khắc hắn nhìn thấy ngươi đó, nhịp tim và hô hấp của hắn đều không có gì khác thường!" Kết luận của Mục có độ tin cậy rất cao đó nha!
Chẳng lẽ đối phương không phải đến từ Hắc giác?
Nghĩ cũng đúng, giáo quan của Hắc giác cũng không có nói loại song tục hồ hình bộ này là kỹ xảo đặc hữu của Hắc giác, ai biết lưu phái khác có hay không, mình đây cũng là kinh cung chi điểu (chim bị tên bắn, hễ nhìn thấy cung là sợ) a, Diệp Trùng nhịn không được tự chế nhạo vài câu trong lòng. Ánh mắt của đối phương không có dừng lại trên người mình, Diệp Trùng thở phào ra. Nhưng hắn vẫn bảo trì tâm lý vô cùng cảnh giác, một khi mà có tình huống không đúng, hắn lập tức bỏ chạy!
Nhưng điều làm Diệp Trùng kinh ngạc là, 4 người này nghĩ tới dùng Song tục hồ hình bộ ở chỗ này quả thật là quá nhiều sức tưởng tượng rồi!
Bước đi của 2 người ở 1 bên trái ngược nhau, nhưng vẫn có quan hệ, khoảng cách giữa 2 người cũng lúc lớn lúc nhỏ, xem ra không có quy luật nào, lại hình như ngầm chứa 1 loại quy luật nào đó. Như vậy cũng dẫn tới vị trí lộ ra của Robert khó có thể đoán được. Hơn nữa bọn họ còn không ngừng lợi dụng 1 loạt động tác nhỏ như giơ tay, xoay người... để làm quấy nhiễu người bắn lén có khả năng mai phục! Đối với người bắn lén, như vậy sẽ phá hoại cảm giác tiết tấu xạ kích của bọn họ, từ đó làm cho tỉ lệ chính xác của họ giảm xuống!
Như vậy, Diệp Trùng lại có chút hoài nghi 4 người này thật sự là đến từ Hắc giác, bởi vì trình độ 4 người này thể hiện ra quả thật là quá gần gũi với Hắc giác rồi! Người lợi hại như vậy, Diệp Trùng theo bản năng liền nghĩ tới Hắc giác! Nhưng nếu như là Hắc giác, đối phương tại sao không nhận ra mình chứ? Như vậy xem ra, hình như không phải là người của Hắc giác.
Bốn người này rốt cuộc có phải là người của Hắc giác, nhất thời Diệp Trùng không cách nào phán đoán!
A Đoạn dẫn Diệp Trùng tới nghênh đón, theo sau chính là vị Thương Hân đó.
Robert gần 50, làn da bảo dưỡng vô cùng tốt, chỉ trên đầu lại có không ít tóc bạc, 1 cái áo gió dài màu nâu, xem ra giống như 1 người bình thường.
A Đoạn cong người với Robert, Diệp Trùng không còn cách nào cũng chỉ đành cong người theo. Cự ly gần như vậy, 4 người này đối với Diệp Trùng vẫn không biểu hiện ra bất cứ cử động khác thường nào.
Ngược lại Robert nhìn Diệp Trùng vài lần: "Người này rất lạ mắt a, lúc trước hình như chưa từng gặp qua." Thương Hân ở đằng sau chỉ nghe thấy câu này, trong mắt lập tức lộ ra vài phần cảnh giác.
Bách Lý Nam bên cạnh vội vàng tiếp lời: "Đây là 1 người bạn tôi quen lúc trước, đi theo tôi lăn lộn kiếm ăn, sợ hắn không hiểu quy củ nên để A Đoạn dẫn hắn." Bách Lý Nam cũng không ngờ mình kêu A Đoạn chiếu cố Diệp Trùng 1 chút, A Đoạn lại mang Diệp Trùng dẫn theo bên cạnh. Tình huống Bách Lý Nam không muốn nhìn thấy nhất lại như vậy xảy ra trước mặt hắn. Nếu lỡ ông chủ cảm thấy hứng thú với đại nhân, nổi lòng yêu thích nhân tài, muốn giữ đại nhân lại thì thảm rồi!
Tuy thời gian tiếp xúc với Diệp Trùng không coi là dài, nhưng tính Diệp Trùng chưa từng cúi đầu, Bách Lý Nam lại rất rõ, muốn Diệp Trùng ở dưới tay người khác làm việc, chỉ sợ đánh chết hắn cũng không làm! Hơn nữa, vừa nghĩ tới thủ đoạn Diệp Trùng dùng để giải quyết vấn đề, hình như không có ngoại lệ, là bạo lực, còn thủ đoạn của ông chủ, trời ạ, đây không phải là sao băng va chạm sao?
Trong lòng Bách Lý Nam thầm kêu khổ, chỉ có cầu nguyện loại tình huống này ngàn vạn lần đừng xảy ra a, nếu không, hậu quả thế nào, hắn thực sự không dám tưởng tượng!
- Ừ! Robert gật đầu rồi không có biểu thị gì, A Đoạn vội vàng lôi Diệp Trùng đứng sang 1 bên.
- Thương Hân nhận lệnh Trường Minh đại nhân tới nghênh tiếp Robert tiên sinh, Trường Minh đại nhân bởi vì đột nhiên có việc, không thể tự tới, đặc biệt để tôi truyền đạt sự ray rứt tới ngài! Thương Hân khom người với Robert.
- Ha ha. Robert cười sảng khoái: "Có thể thấy được người đẹp như Thương tiểu thư thế này so với gặp được Trường Minh càng làm người ta vui hơn nhiều! Nghe nói Thương tiểu thư chính là người đẹp nổi tiếng ở hành tinh Richie a!"
- Ngài quá khen rồi! Vẻ mặt Thương Hân như thường, giống như không nghe thấy câu nói vui này, xoay người đưa tay nói: "La tiên sinh, mời!"
(Chú thích: Robert phiên âm ra tiếng Hoa là: La Bá Đặc.)
Robert đối với phản ứng lạnh nhạt của Thương Hân cũng không nổi giận, cười ha ha, rồi đi tới trước.
Đột nhiên, sắc mặt Diệp Trùng khẽ biến!
Chính ngay lúc này, dị biến đột ngột xảy ra!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT