Không bao lâu sau, Chung Nhạc lại tao ngộ đại quân do Hàn Sương Giới Đế suất lĩnh. Mấy tòa Chư Thiên giống như những khỏa minh châu treo cao trên không đại quân. Đúng lúc này, những Giới Đế còn lại cũng suất lĩnh đại quân tới đây bao vây tiễu trừ, ngăn cản đường đi của hắn. Lại mơ hồ có tiếng trống vang lên, hiển nhiên là ba gã thủ vệ Thiên Ngục kia đã truy sát tới.

Trên Cổ thuyền, Hồn Đôn Vũ khẽ nhíu mày, hỏi:

- Dịch tiên sinh, ngươi còn mưu kế gì nữa không?

Chung Nhạc không nói một lời, Thiên Dực Cổ Thuyền đột nhiên chấn động ngàn cặp cánh chim, bay xuống về phía Lục Đạo Giới phía dưới.

Bốn vị Giới Đế suất lĩnh hai mươi bốn vị Giới Chủ cùng thiên quân vạn mã cũng lao xuống Lục Đạo Giới kia. Chỉ thấy Lục Đạo Giới này gọi là Uy Thần Lục Đạo Giới, Uy Thần Giới Đế trong đó gọi là Vân Sơn Giới Đế, tên là Hách Liên Vân Sơn. Hàn Sương Giới Đế cười ha hả, nói:

- Ba vị Thượng sứ không cần khẩn trương! Ta chỉ cần thông tri Vân Sơn Giới Đế một tiếng, hắn tất nhiên sẽ chạy trời không khỏi nắng!

Ba gã Ngục thủ Bính Dần, Đinh Mão cùng Mậu Thìn thả chậm bước chân. Hàn Sương Giới Đế cúi người xuống, quát lớn về phía Thiên Đình của Uy Thần Lục Đạo Giới:

- Vân Sơn lão đệ! Vân Sơn lão đệ! Mau tới liên thủ với chúng ta, bao vây tiễu trừ kẻ phản nghịch! Kẻ phản nghịch kia đã tiến vào Thiên Giới của ngươi!

Trong Uy Thần Lục Đạo Giới, nhục thân Vân Sơn Giới Đế càng lúc càng to lớn, cười ha hả, nói:

- Hắn chạy không thoát!

Trong Thiên Đình Uy Thần Lục Đạo Giới, vô số Thiên binh Thiên tướng vội vàng hành động. Thạch Cơ nương nương và sáu vị Giới Chủ nhao nhao xuất động, chỉnh đốn binh mã giết về phía Thiên Giới của Uy Thần Lục Đạo Giới.

Trên không trung, Thần quang đủ loại màu sắc lóe sáng. Bốn vị Giới Đế suất lĩnh binh mã các giới hàng lâm, hạo hạo đãng đãng, Thần uy bao phủ thiên địa. Bốn vị Giới Đế nhao nhao bày bố trận thế, bao vây bốn phương tám hướng Thiên Giới của Uy Thần Lục Đạo Giới, bày ra thiên la địa võng, khiến cho Chung Nhạc không đường để chạy.

Thiên Dực Cổ Thuyền đáp xuống trong Thiên Giới của Uy Thần Lục Đạo Giới, dừng lại trước Nhạc Hầu phủ của Thiên Giới. Chung Nhạc đi xuống Cổ thuyền, Hồn Đôn Vũ khẽ nhíu mày, nói:

- Dịch tiên sinh, với tốc độ chiếc Cổ thuyền này của ngươi, hẳn là sẽ không bị bọn họ vây khốn mới đúng a? Sao ngươi không đi?

Chung Nhạc tiến vào Nhạc Hầu phủ, nhàn nhạt nói:

- Sao lại phải đi?

Cặp mày Hồn Đôn Vũ nhíu chặt. Chung Nhạc xe nhẹ đường quen, tiến vào Nhạc Hầu phủ, đại mã kim đao ngồi xuống, mỉm cười nói:

- Vũ sư huynh, mời ngồi! Không cần kinh hoảng! Ta ở trong ba ngàn Lục Đạo Giới kinh doanh mấy trăm năm, cũng có thế lực không nhỏ. Thay vì bị bọn họ truy sát, không bằng đơn giản một lưới bắt hết!

Hồn Đôn Vũ ngồi xuống, trong lòng vẫn có chút bất an. Bốn phía có vô số Thần tướng như ẩn như hiện, nhao nhao dò xét động tĩnh của Nhạc Hầu phủ.

Vân Sơn Giới Đế khom người nhìn xuống, vươn người ra khỏi không gian, quan sát Nhạc Hầu phủ, lộ ra thần sắc kinh nghi bất định, khẽ lẩm bẩm:

- Là nơi đó…

Tần Liễu Giới Đế hỏi:

- Vân Sơn lão đệ, địa phương mà nghịch tặc trốn vào kia có gì không thích hợp sao?

Vân Sơn Giới Đế nói:

- Tòa phủ đệ kia là địa phương trước đây nghịch tặc Phục Hy thị từng cư trú. Tên nghịch tặc kia tác loạn khắp nơi, cho tới bây giờ vẫn chưa bị hàng phục. Cách đây không lâu, Tử Quang Quân Vương từng phái sứ giả tới nơi này, cũng là muốn sưu tầm hạ lạc của nghịch tặc Phục Hy thị kia. Hiện tại sứ giả chỉ vừa mới rời khỏi!

- Lẽ nào tên nghịch tặc này có quan hệ với tên nghịch tặc Phục Hy thị kia?

Bốn vị Giới Đế còn lại nhất thời rơi vào suy tư.

Đột nhiên, trên thiên ngoại chợt có từng cái từng cái đầu lâu lăn xuống. Chỉ nghe một tràng cười hắc hắc truyền xuống, lạnh lẽo nói:

- Sứ giả từ Tử Vi tới? Đã bị Thiên Vân Thập Bát Hoàng chúng ta giết chết rồi! Đầu của bọn họ đang ở đây!

Sắc mặt Vân Sơn Giới Đế khẽ biến, cười lạnh một tiếng. Chư Đế cùng ba gã Ngục thủ ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy mười tám vị Thần Hoàng và Tạo Vật Chủ hình dung kỳ dị vây quanh một vị Thiên Vương trẻ tuổi đi tới, tự mình tiến vào thiên la địa võng, bộ dáng không coi ai ra gì, tiến về phía Nhạc Hầu phủ.

- Mười chín cường giả này là ai?

Hàn Sương Giới Đế nghi hoặc hỏi.

- Bọn họ là tặc đảng của nghịch tặc Phục Hy thị!

Vân Sơn Giới Đế cười lạnh một tiếng, nói:

- Trường Canh và Thiên Vân Thập Bát Hoàng dưới trướng hắn! Các vị không cần quan tâm! Bản lĩnh của bọn họ chẳng ra gì, với thực lực của Uy Thần Lục Đạo Giới ta, dễ dàng liền có thể san bằng!

- Cộng thêm chúng ta thì sao?

Trên thiên ngoại một lần nữa chấn động. Một con Bạo Viên từ trên trời giáng xuống, ầm một tiếng rơi xuống trong Thiên Giới, chấn cho quần sơn không ngừng run rẩy. Sau đó, từng đạo từng đạo thân thể cao lớn xuyên thủng thiên la địa võng, rơi xuống bên cạnh con Bạo Viên kia. Tổng cộng là chín mươi chín vị Thần Hoàng, Ma Hoàng, Yêu Hoàng thân thể vĩ ngạn, khuôn mặt dữ tợn.

Sắc mặt Vân Sơn Giới Đế đại biến:

- Đồng đảng của Phục Hy thị! Yêu Hoàng Viên Thất, chín mươi chín Ma Vương! Nếu các ngươi đã tới, vậy Phục Hy thị ở đâu?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play