- Không nhìn rõ nữa? Chắc là không còn bí mật gì nữa rồi.

Tử Quang Quân Vương khựng người, cũng không để tâm, giờ kính linh của Thiên Nguyên Luân Hồi Kính đã nhìn ra Chung Nhạc là Phục Hy, vậy là đủ rồi.

- Thức tỉnh ba đến bốn phần Phục Hy thần huyết, vậy là rất đáng sợ rồi. Cũng may phát hiện sớm, nếu không sau này chắc chắn lại là một Tư Mệnh nữa!

Hắn nhìn Vân Sơn Giới Đế đang há hốc mồm, cười:

- Vân Sơn sư huynh, hai đệ tử của ta không làm gì được hắn, có thể phái vài vị thiên thần trợ trận, buộc hắn hiện chân thân không?

Vân Sơn Giới Đế nghe thấy hai chữ Phục Hy thì hồn đã lìa khỏi xác, trong lòng thấy sợ hãi, nghe thế vội gật đầu, đột nhiên tỉnh lại:

- Sư huynh đã nhìn ra thân phận của hắn, tại sao không phái thiên binh thiên tướng ép hắn hiện chân thân?

- Hắn có chỗ dựa, là Địa Hoàng Thiên Đế thời thượng cổ, buộc phải có chứng cứ thì vị Địa Hoàng Thiên Đế đó mới không gây chuyện được.

Tử Quang Quân Vương cười:

- Việc này chắc huynh cũng biết?

Vân Sơn Giới Đế gật đầu, nghĩ bụng:

- Vị nương nương đó quả nhiên là một vị Thiên Đế!

Hắn liền hạ lệnh cho mười vị thiên thần hạ giới tới Thiên Giới, trợ giúp Đông Y và Hy Hòa, đồng thời lệnh cho thần quan thông báo cho các vị lãnh tụ các tộc, không được giúp Chung Nhạc.

Tử Quang Quân Vương chỉ đợi Chung Nhạc hiện Phục Hy chân thân là có thể chiếu kính hiện thân, sau đó có thể xử lý Chung Nhạc, ảnh chiếu đưa cho Thần Hậu nương nương thì nàng cũng không làm gì được, vạn sự đại cát.

- Buộc phải dùng Thiên Nguyên Luân Hồi Kính xử lý thiếu niên Phục Hy này, ta không thể dính líu quá sâu.

Tử Quang Quân Vương thầm nghĩ:

- Nếu không, vị nương nương kia sau này tính sổ, Đế Quân không bảo vệ được ta, ta sẽ đại nạn tới đầu.

Đế Quân cách Thần Hậu nương nương một cảnh giới, vì bảo vệ chính mình chắc chắn hắn sẽ vui vẻ coi Tử Quang Quân Vương như quân tốt đẩy cho Thần Hậu nương nương phát tiết nộ hỏa. Vì thế Tử Quang Quân Vương cũng phải tính toán cho mình.

Lúc này, mười vị thiên thần hạ giới, tới Vi Hư Thiên Thánh Cảnh, mười vị thiên thần phụng mệnh tới nên sẽ không khách khí với Chung Nhạc, lập tức gia nhập chiến cục.

Thạch Âm Cơ, Quân Vô Đạo, Cư Ẩn vừa kinh hãi vừa phẫn nộ, hô hào những người đi theo họ, định ra tay chi viện cho Chung Nhạc. Lục Đạo Lão Nhân và Sư Bất Dịch cũng nhảy ra chuẩn bị ứng cứu.

Đột nhiên tiếng của Thạch Cơ nương nương vọng tới:

- Âm Cơ, quay về!

Cư Phương thần tộc cũng có một vị Chân Thần trung niên cao giọng nói:

- Tề Nhạc Hầu, Chân Vương bảo ngươi quay về, không được ra tay!

Quân Vô Đạo định ra tay thì đột nhiên một dải cầu vồng cuốn lấy nàng. Quân Vô Đạo cảm thấy trời đất xoay chuyển, khi đáp xuống đất thì thấy mấy vị mỹ phụ đứng bên cạnh mình, giật mình:

- Mẫu thân!

Trong đó một người chính là trưởng lão của Thiên Lăng thần tộc, mẫu thân của nàng, lắc đầu nói:

- Uyển Quân, ta được Giới Đế nhắc nhở, không cho con nhúng tay vào.

Quân Vô Đạo vội quay sang nhìn mấy người khác, thấy Vi Nhan cũng bị một vị Thần Hoàng bắt đi, vị đó chính là sư tôn của nàng, đích thân từ Ngũ Hành Giới tới ngăn nàng ra tay.

Còn Dư Bá Xuyên, Lịch Thiên Hành bọn họ cũng bị ngăn cản. Sư Bất Dịch và Lục Đạo Lão Nhân thực lực tuy mạnh, nhưng không thể tấn công vào trong Bách Vạn Thần Ma Trấn Thiên Quan đại trận được.

- Vậy là sao?

Quân Vô Đạo thất thanh kêu lên:

- Tại sao lại ngăn cản bọn con cứu hắn?

Mỹ phụ kia lắc đầu:

- Cụ thể lý do ra sao ta không rõ, chỉ là Giới Đế đã phân phó bọn ta tới ngăn cản các con.

Quân Vô Đạo lòng rối như tơ vò, nhìn về hướng đại trận, thấy trong đó mười vị thiên thần cùng Đông A, Hy Hòa liên thủ tấn công Chung Nhạc. Chung Nhạc vốn như cá dưới nước ở trong đại trận, lúc này áp lực tăng gấp nhiều lần, hành động chậm lại.

Thực lực của mười vị thiên thần thực sự quá mạnh, bất cứ một ai cũng mạnh hơn Đông A, Hy Hòa, dù sao cũng là khoảng cách hai cảnh giới.

Chung Nhạc lập tức tỉnh dậy khỏi trạng thái ngộ đạo, hai mắt mở ra, thấy mình nằm trong đại trận hoa lệ, mười thiên thần và Đông A, Hy Hòa đang vây khốn mình.

Đại trận giống như cánh cửa cao tít, hắn ở bên dưới, vô cùng nhỏ bé.

Còn mười vị thiên thần cùng Đông A, Hy Hòa trước cánh cửa đó lại vô cùng hùng vĩ nguy nga, dựa vào đại trận áp chế hắn.

Chung Nhạc tim trùng xuống, trong đầu lập tức hiểu ra nguyên nhân:

- Hai người này chắc chắn không phải luyện khí sĩ trong ba nghìn Lục Đạo Giới, thần thông của họ tinh diệu hơn, hơn nữa nhục thân cường đại, đã tu thành Nhục Thân Thuần Dương.

Luyện khí sĩ nào có thể tu thành Nhục Thân Thuần Dương?

Hắn là dựa vào Lôi Hoang Thiên Lô Tâm Kinh để hiểu được Nhục Thân Thuần Dương, đồng thời luyện thành Cực Cành này. Nhục Thân Thuần Dương có thể nói là pháp môn tu luyện của Phục Hy thị, là bí mật không ngoại truyền của Phục Hy thần tộc.

Ngoại tộc không thể nào có được bí pháp này, trừ phi là thượng cổ đại thần thông giả chuyển thế vào Phục Hy thị.

Sắc mặt hắn lặng như nước, Hy Hòa và Đông A đương nhiên không phải thượng cổ thần thông giả, nhưng họ tu thành Nhục Thân Thuần Dương, vậy nghĩa là họ có được truyền thừa của thượng cổ đại thần thông giả!

Sư tôn hoặc sư tổ gì đó của họ chắc chắn là một trong những người chuyển thế vào Phục Hy năm đó.

- Họ là luyện khí sĩ của Tử Vi Tinh Vực!

Luyện khí sĩ Tử Vi Tinh Vực tại sao lại tới Uy Thần Lục Đạo Giới? Tại sao vô cớ bỗng dưng tấn công ta?

Trong việc này chắc chắn có thâm ý gì đó.

- Còn mười vị thiên thần kia chắc là thiên thần từ Thiên Đình của Uy Thần Lục Đạo Giới. Ta là Nhạc Hầu của Uy Thần Thiên Đình, địa vị của thiên thần thấp hơn ta một bậc, có lẽ họ được Vân Sơn Giới Đế hạ lệnh. Tại sao Vân Sơn Giới Đế lại lệnh cho họ tấn công ta?

Chung Nhạc lướt đi tránh các đòn công kích của thiên thần, lùi về sau, phía sau là công kích của Hy Hòa ập tới. Nhưng lúc này, soạt một tiếng, sau lưng Chung Nhạc xuất hiện tấm áo choàng đỏ bay phần phật, một vầng mặt trời rực rỡ bay ra, lao thẳng vào hai chưởng của Hy Hòa.

Tấm áo choàng chứa một đạo Tiên Thiên Thái Âm chi khí của Nguyệt Thần, uy lực kinh người, hòa lẫn với Tiên Thiên Thái Dương chi khí trong mặt trời, âm dương tương hợp, uy lực bạo tăng. Nữ tử hự một tiếng, khóe miệng rỉ máu, loạng choạng lùi về sau.

- Chắc chắn là có người từ Thiên Đình tới Uy Thần Lục Đạo Giới, địa vị cao hơn Vân Sơn Giới Đế, nên Vân Sơn Giới Đế mới phái mười thiên thần tới đối phó ta.

Chung Nhạc bước chân rối loạn di chuyển trong đại trận, các cây đồ đằng trụ phát ra vô số đồ đằng văn, giống như những sợi xích tấn công hắn, nhưng không động tới ngay cả góc áo hắn.

Trước đó hắn trong trạng thái ngộ đạo, động tác trong vô thức đã có thể thoát khỏi sự trấn áp của đại trận. Giờ đã tỉnh, phép suy diễn lại càng được phát huy tới cực hạn, đại trận càng không thể trấn áp hắn.

- Rõ ràng Vân Sơn Giới Đế có thể phái người mạnh hơn, Thần Hoàng cũng có đến mười mấy hai mươi vị, tại sao lại là mười vị thiên thần? Thực lực thiên thần cho dù mạnh hơn ta thì cũng có hạn, cũng có nghĩa là Vân Sơn Giới Đế không phải muốn giết ta. Ừm, chắc là vị đến từ Tử Vi Tinh Vực kia không muốn giết ta ngay. Vậy mục đích của hắn là gì?

Chung Nhạc nhanh chóng nghĩ tới hàng loạt sự việc, lập tức hiểu ra:

- Hắn muốn buộc ta hiện Phục Hy chân thân!

- Đúng rồi!

- Chắc chắn là Ba Đích hoặc Ba La Giới Đế đã nói việc của ta với các đại nhân vật ở Tử Vi Tinh Vực, khiến họ nghi ngờ, vì thế hạ giới để xem thân phận thực sự của ta. Nhưng hắn lại e dè Thần Hậu nương nương nên muốn ép ta hiện chân thân, như vậy Thần Hậu nương nương cũng không có gì để nói. Cũng có nghĩa là chỉ cần ta không hiện Phục Hy chân thân hoặc Phục Hy nguyên thần thì sẽ vẫn còn cơ hội sống!

Hắn nghĩ tới đây thì đã tới rìa Bách Vạn Thần Ma Trấn Thiên Quan đại trận, sắp rời khỏi đại trận.

- Nhạc Hầu, hãy quay lại!

Các vị thiên thần đứng sừng sững ngoài đại trận, thiên thần mặc kim giáp đứng đầu uy phong lẫm liệt, tay cầm đại thương, đâm ra một nhát buộc Chung Nhạc phải trở vào trong đại trận, trầm giọng nói:

- Bệ hạ hạ thần dụ, Nhạc Hầu không được rời khỏi trận pháp nửa bước!

Chung Nhạc nhìn quanh, sắc mặt ngưng trọng, thấy các vị thiên binh thiên tướng không biết từ khi nào đã bày ra vô số trận thế đáng sợ, vô số chiến kỳ tung bay biến đại trận này thành trận trong trận.

- Thiên Vân Thập Bát Hoàng ở đây, kẻ nào dám động tới Chung Vương Gia nhà ta?

Đột nhiên Lục Thiên Vương, Thiên Sơn Thần Hoàng cùng các vị Thiên Vân Thập Bát Hoàng khác xuất hiện. Các tòa thần ma đại trận của thiên binh thiên tướng vỡ tan. Thiên Vân Thập Bát Hoàng tuy đã tàn phế nhưng tu vi vẫn còn, có thể phá vỡ tầng tầng trận pháp của các thiên binh thiên tướng, tạo cơ hội cho Chung Nhạc thoát ra.

- Thiên Vân Thập Bát Hoàng, các ngươi muốn tạo phản sao?

Thạch Cơ nương nương tiến ra, chặn trước Thiên Vân Thập Bát Hoàng, cười:

- Các ngươi đã mù rồi, vẫn là nên ngoan ngoãn an phận dưỡng lão đi, không cần phải lộ diện nữa. Nếu còn nhiều chuyện thì sẽ chết đấy!

Kẻ thù gặp lại cực kỳ phẫn nộ, mấy người Lục Thiên Vương sát khí đằng đằng, mười tám người mù đều khí thế bùng phát, lao tới tấn công Thạch Cơ nương nương.

- Thiên Vân Thập Bát Hoàng lui xuống!

Tiếng nói bình thản của Chung Nhạc vọng ra:

- Chỉ là chuyện nhỏ, không xứng để chư vị lão ca ca lão tỷ tỷ động thủ. Mọi người lui xuống trước, Vân Sơn Giới Đế đã nói ta không được rời khỏi trận nửa bước thì ta sẽ không bước ra.

Thập Bát Hoàng nghe thế không cam tâm, vẫn muốn liều mạng với Thạch Cơ nương nương, Lục Thiên Vương trầm giọng:

- Lui xuống, tất cả lui xuống!

Trong trận pháp, Chung Nhạc dẫn theo mười vị thiên thần cùng Đông A, Hy Hòa lao qua các cây đồ đằng trụ. Đột nhiên uỳnh uỳnh mấy tiếng, các cây đồ đằng trụ đều đổ sập, đã bị hắn lặng lẽ chém gãy.

Đồ đằng trụ gãy, cánh cổng lớn cũng vỡ tan theo, trận pháp tiêu tan.

Chung Nhạc cười ha hả, bay ra nói lớn:

- Chư vị, Giới Đế lệnh cho mọi người giữ chân ta, không cho ta ra đại trận, giờ đại trận đã bị hủy, ta cũng không tính là rời khỏi trận chứ?

Hắn lao vào đại trận các thiên binh thiên tướng bày ra, lao ra ngoài. Các thiên binh thiên tướng chần chừ, không biết nên giữ hắn lại hay mặc cho hắn đi!

Mười thiên thần và Đông A, Hy Hòa nhanh chóng đuổi tới, Hy Hòa đại nộ, hét lên:

- Còn không mau chặn hắn lại?

Một vị thần tướng lắc đầu:

- Không có lệnh của Giới Đế, ai dám ngăn cản? Dù sao hắn cũng là Nhạc Hầu gia…

Hy Hoa vung tay định tát hắn, vị thiên thần đó mặt tối lại, nhanh chóng tránh đi. Nhưng đúng lúc này bầu trời tách ra, tiếng của Vân Sơn Giới Đế từ xa xôi truyền tới:

- Chặn hắn lại!

Chung Nhạc lúc này đã xuyên qua vài tòa đại trận, nhưng vẫn còn rất nhiều tầng đại trận nữa, các vị thiên binh thiên tướng nghe thế lập tức thi triển các tầng trận pháp, bầu trời bỗng chốc như biến thành bức tường sắt, vững chắc không gì phá nổi.

Chung Nhạc không nói không rằng, thân hình biến đổi liên tục, xuyên qua các trận pháp, không hề động tới uy năng đại trận.

- Có thể làm hắn bị thương, không được lấy mạng hắn!

Tiếng của Vân Sơn Giới Đế lại vọng tới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play