Kể về chuyện cũ năm xưa, thần thái của Hằng Trùng trở nên hào hứng.

Nghĩ lại phong thái khi đó, hắn dùng sức của một người làm rung động cả Áo La đế quốc, tứ đại vương quốc, không kẻ nào có thể ngăn cản, Lăng Phong cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, sinh ra trên đời, nam nhi phải sống như vậy!

Một cảm giác hào hùng đột nhiên sinh ra.

- Người đời cho rằng ta có thể đứng ở vị trí trước ba trong Thập Tuyệt Bảng chính bởi vì cố sự này….

Ngữ khí Hằng Trùng dần dần thấp xuống, thần sắc lộ ra vẻ thê lương cô độc:

- Nhưng sau này ta mới biết được, vì để có thể phù hợp yêu cầu cổ quái tham gia Thương Khung Hội Chiến, trong bọn họ căn bản có không ít người áp chế thực lực.

Áp chế thực lực?

Lăng Phong kinh hãi, lại nghĩ đến quy định cổ quái những người dưới Thánh Vực mới có thể tham gia Thương Khung Hội Chiến, lẽ nào những người tham chiến này sớm đã có thể đạt tới Thánh Vực nhưng lại chậm chạp chưa đột phát? Ngoài ra tin tức từ lời nói của Hằng Trùng làm hắn kinh hãi, năm đó hắn vốn không nằm trong danh sách Thương Khung Hội Chiến nhưng lại mạnh mẽ chen vào, không biết đến lần này của mình có xuất hiện một mãnh nhân như vậy không?

- Sau Thương Khung Hội Chiến, năm người bọn họ thi nhau đột phá vách ngăn Thánh Vực, một bước nhảy vọt trở thành cường giả được mọi người hâm mộ kính ngưỡng. Mà ta...

Hằng Trùng cười khổ:

- Kẻ phá rối không ai bì nổi này lại chậm chạp không thể đột phá, càng đáng chết chính là, khi đó ta phát hiện mình tu luyện ngay từ đầu đã đi vào ngã rẽ!

Vừa nói ra lời này, Lăng Phong đã giật mình khiếp sợ.

Con đường tu luyện không hề dễ dàng như thường nhân suy nghĩ, nếu không có danh sư chỉ điểm chỉ sợ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục. Nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma chân lực tán loạn mà chết, nặng thì thành điên điên khùng khùng cả đời làm trò cười cho thiên hạ. Text được lấy tại Truyện FULL

Kiếm thuật của Hằng Trùng hầu như đã tu luyện tới cảnh giới cao nhất, vậy mà hắn lại nói bản thân tu luyện vào ngã rẽ, sao lại không khiến cho Lăng Phong kinh hãi. Đường đường một Kiếm Thánh còn như vậy, bản thân mình thì sao đây?

- Gần đây ta phá tan được cảnh giới nhân kiếm hợp nhất, do cơ duyên xảo hợp mới phát hiện nguyên lai Thánh Vực đỉnh phong bất quá cũng chỉ là bước khởi điểm đầu tiên trên con đường trở thành cường giả mà thôi.

Nói đến đây nét mặt Hằng Trùng có một tia hưng phấn:

- Hẳn là ngươi đã nghe Kiều Sâm Đặc nói về trận chiến đó? Năm đó Bàng Phiên Vân dùng tôn nghiêm của Thánh Vực đỉnh phong khiêu chiến Võ Thần Phong, lại bị Thang Thần một quyền đánh bại. Nghĩ đến uy lực một quyền đó quả là khiến cho người ta sợ hãi. Hiện tại ta mới hiểu được cảnh giới đó của Thang Thần là như thế nào, thế nhưng ta nếu như muốn tiến đến được cảnh giới như vậy thì cả đời cũng vô vọng!

- Vì sao?

Lăng Phong không nhịn được hỏi.

- Bởi vì cự linh!

Hằng Trùng bất đắc dĩ trả lời:

- Ngươi biết vì sao ta cho rằng năm người đó đứng ở đầu bảng là đương nhiên không? Nguyên nhân chính là cự linh năm người đó thức tỉnh chính là nguyên tố cự linh, nguyên tố Thiên Hành giả ngay từ đầu sức chiến đấu đã mạnh hơn so với vật chất Thiên Hành Giả, sau khi tu vi đến Thánh Vực thì khác biệt càng thêm rõ ràng. Dù kiếm thuật của ta cao tới đâu đi chăng nữa, nhưng tu vi ngang nhau ta cũng không thể là đối thủ của bọn họ. Một chuyện quan trọng nữa chính là muốn đột phá tới cảnh giới như Thang Thần thì điều kiện bắt buộc hàng đầu là phải có nguyên tố cự linh.

Hằng Trùng nhìn thấy Lăng Phong vẫn còn đang mơ hồ, bèn giải thích:

- Nguyên tố Thiên Hành Giả chủ yếu tinh tu thủy thổ hỏa phong tứ hệ nguyên lực, cho dù là Thánh Vực cường giả đỉnh phong, đối với sự khống chế tứ hệ nguyên lực này cũng đều dừng lại ở mức sơ cấp nhất. Nhưng nếu có thể tiến một bước nữa, như vậy sẽ có thêm được một chút nhận thức về bản chất của nguyên lực, từ đó có thể sáng tạo ra chiêu thức Tinh Kỹ đặc thù thuộc về mình.

- Tinh Kỹ vừa xuất, cho dù là Thánh Vực đỉnh phong cũng không địch nổi một chiêu!

Trong lòng Lăng Phong bỗng dâng lên sóng dữ cuồn cuộn.

Thì ra là thế, thảo nào mình nghe đến Tinh Kỹ tinh chương thì quen tai đến vậy.

Sư tôn Mạch Kha từng nói năm đó Thang Thần của Võ Thần Phong chỉ dùng một chiêu đánh bại Bàng Phiên Vân, chiêu đó là Tinh Kỹ Kim Cức, lẽ nào nói Tinh Kỹ tinh chương cùng việc này có liên quan?

- Cường giả lĩnh ngộ được Tinh Kỹ gọi là Linh Cấp cường giả, thực lực của họ vượt xa Thánh Vực cường giả bình thường, thậm chí Thánh Vực đỉnh phong đứng trước mặt Linh Cấp cường giả cũng không đỡ nổi một kích của họ.

Nhắc tới trận chiến kinh thiên của Thang Thần và Bàng Vân Phiên, lúc đó thiên địa theo một quyền mà biến sắc, trong lòng Lăng Phong kích động, trong đầu chỉ có thanh âm điên cuồng gào thét: Linh Cấp! Linh Cấp!

Ngữ khí của Hằng Trùng nao nao:

- Nếu muốn trở thành Linh Cấp cường giả điều kiện đầu tiên chính là phải trở thành nguyên tố Thiên Hành Giả bằng không sẽ không thể lĩnh ngộ bản chất của nguyên lực! Mà cự linh của ta là thuộc về vật chất cự linh, căn bản đoạn tuyệt con đường tiến đến Linh Cấp, nhiều lắm ta cũng chỉ là một Thánh Vực đỉnh phong mà thôi.

- Cho nên vài ngày trước đó ta vất vả tìm đến Thánh Hải Tư Lam các hạ, Thánh Hải Tư Lam các hạ nói rằng với tình huống của ta sợ rằng rất khó có thể tiến hành cự linh dị biến, hy vọng duy nhất chính là tìm ra dẫn linh hương sau đó luyện chế một khối Dẫn Linh tinh chương, nếu như vậy mới có một phần vạn khả năng sinh ra dị biến.

Dẫn Linh tinh chương?

Quả nhiên không sai, đây là nội dung ghi lại trong kho tri thức của Sang Sư, hiệu quả của nó chính là làm cho cự linh tiến hành nguyên tố dị biến, so với việc hấp thụ nguyên tố ma hạch hiệu quả hơn gấp trăm ngàn lần. Suy nghĩ một chút, Lăng Phong rốt cuộc cũng nhớ ra Thánh Hải Tư Lam là người nào, nghiêm ngặt mà nói linh hồn uy áp của mình cũng gián tiếp học được từ hắn. Lấy danh tiếng vang vọng khắp đại lục của Thánh Hải Tư Lam, có thể biết được luyện phương của Dẫn Linh tinh chương cũng không quá kỳ lạ.

Nhưng mà muốn luyện chế được Dẫn Linh chương còn cần một vật phẩm quan trọng, đó chính là nguyên liệu có ẩn chứ linh hồn vật tính thuần túy cùng loại với "Hỏa Tinh Ngọc Tủy", không biết Hải Tư Lam đã chuẩn bị hay chưa. Hơn nữa Hải Tư Lam cho rằng dù có sử dụng Dẫn Linh chương thì xác suất dị biến thành công cũng cực thấp, nhưng căn cứ vào tri thức mà Lăng Phong nắm giữ thì chỉ cần luyện hóa một khối Dẫn Linh tinh chương, tiến hành nguyên tố dị biến hẳn cũng không quá khó, cho dù là tình huống như Hằng Trùng cũng không ngoại lệ.

Lăng Phong cảm thấy có lẽ trong đó còn có một chút biến hóa mà hắn không giải thích được, vì vậy hàm hồ nói:

- Nếu như đại ca thực hiện cự linh dị biến không thành công, có thể đến Tinh Lam thành thử xem, có lẽ sẽ phát sinh kinh hỉ cũng nên.

- Đa tạ ý tốt của Lăng huynh đệ.

Hằng Trùng cười cười, không để ý đến lời nói của Lăng Phong.

Trong mắt Hằng Trùng thì Thánh Hải Tư Lam đã đứng ở đỉnh phong của Thuật Luyện Sư, nếu hắn không có biện pháp thì thế gian này còn có người nào có thể giải quyết vấn đề này! Hơn nữa trước kia muốn nhờ Thánh Hải Tư Lam xuất thủ, hắn phải trả một cái giá không nhỏ, bây giờ nhớ lại những thứ cất giấu của mình đã bị đổi chủ, hắn đều cảm thấy da thịt có chút đau đơn. Nếu thật sự tồn tại một Thuật Luyện Sư còn giỏi hơn Thánh Hải Tư Lam thì hắn tự nghĩ cũng không chi ra nổi cái giá để người ta xuất thủ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play