Lăng Phong nắm chặt Tinh Thiết Kiếm nhìn chằm chằm vào con Song Dực Oa Hoàng vừa bị Hằng Trùng một kiếm xuyên thủng ngực đang nằm ờ phía trước, hai cánh của nó dĩ nhiên lại hơi động đậy một chút.

Không phải ảo giác, trong mắt Lăng Phong nhìn thấy cử động của hai cánh ngày càng nhanh hơn, mỗi một lần rung cánh thân thể có nó lại nâng lên một chút, dần dần nó đã dùng hai cánh của mình chống đỡ cả thân thể, đồng thời vết thương lớn trước ngực cũng khép lại một cách cực nhanh, một lúc sau đã hoàn toàn trở lại bình thường, nhìn như chưa từng bị đâm thủng, nếu không phải chung quanh có một ít dịch thể loang lổ thì nhìn nó hoàn toàn không có bất cứ một chút tổn hao gì.

- Ma thú này sinh mệnh cực kỳ cường hãn, ngay cả chiêu ngự kiếm thuật của ta cũng không giết nổi nó?

Hằng Trùng trừng con mắt thật lớn, một kiếm hắn vừa xuất thủ ẩn chứa vô tận lực lượng tự nhiên cùng với năng lượng niệm thức, cho dù là Trường giang Hoàng hà trúng phải một chiêu này cũng ngừng chảy, vậy mà con Song Dực Oa Hoàng kia dĩ nhiên sống sót một cách kỳ tích.

Lấy kiến thức của Hằng Trùng đối với cường độ thân thể như vậy cũng cảm thấy khiếp sợ không gì sánh được, không khỏi nghĩ lại: Thảo nào trước khi đến đây đại sư đã nhắc đi nhắc lại phải cẩn thận hết sức, quả là ma thú này cũng có chỗ phi phàm!

Mặc dù vậy hắn chỉ có chút khiếp sợ vì bất ngờ thôi chứ không phải kinh sợ, bởi vì nó chưa chết nhưng hẳn là bị thương không nhẹ.

Từ cử động khó khăn của nó hắn có thể đoán được đôi chút.

- Không thể tha cho nó!

Hằng Trùng nhíu mày, hữu chưởng hơi vẫy một chút, Cự Khuyết ong ong run lên bắn ra quang mang cường liệt, thân kiếm từ đằng xa đột nhiên bay lên quay ngược trở về tay hắn, dường như vô cùng thông linh.

Song Dực Oa Hoàng tựa hồ cảm nhận được nguy cơ tới gần, nó xoay người hướng phía Lăng Phong, cái đầu liều mạng gật gật về phía Lăng Phong, nhìn không như là tấn công mà là van xin tha thứ?

- Hằng đại ca chậm đã!

Lăng Phong đột nhiên lên tiếng ngăn cản.

- Lăng huynh đệ, Song Dực Oa Hoàng công kích rất quỷ dị, uy lực không thường, hơn nữa trời sinh tính tình mang thù tất báo, nếu ngày sau nó có đủ thực lực bước ra khỏi sơn cốc này, chỉ sợ cả hai ta chắc chắn sẽ bị trả thù.

Hằng Trùng thấy vậy bèn vội vã lên tiếng giải thích, để cho Lăng Phong bỏ đi ý niệm nhẹ dạ trong đầu.

Lăng Phong gật đầu:

- Ta hiểu, đại ca xin đợi một chút!

Nói xong Lăng Phong nhìn thẳng vào con mắt Song Dực Oa Hoàng :

- Ta biết ngươi nghe hiểu lời ta nói, ngươi có muốn sống không?

Nghe thế Song Dực Oa Hoàng lại lại bắt đầu liều mạng lắc lắc cái đầu.

Ý nó là phủ nhận sao?

Do nó có thể hình đặc thù, cho nên động tác của nó không có gì ngoài lắc đầu, Lăng Phong tạm thời coi đó là thừa nhận, ngay sau đó liền nói:

- Được rồi, vừa nãy ngươi suýt làm chúng ta mất mạng, ta không thể dễ dàng tha cho ngươi, chỉ cần ngươi phân ra linh hồn hạch tâm giao ra cho ta thì ta sẽ tha mạng cho ngươi.

Đối với ma thú dường như trời sinh trong huyết mạch đã có tri thức, rất nhiều việc không cần học mà tự thông, càng là cao cấp ma thú thì càng thông linh. Nó nghe xong yêu cầu của Lăng Phong thì ngừng gật đầu, bộ dáng như trầm tư suy nghĩ lợi hại trong đó.

Thấy thế Lăng Phong quát lên: Nguồn tại http://Truyện FULL

- Một là giao ra linh hồn hạch tâm, hai là chết, ngươi chỉ được chọn một mà thôi!

Mắt thấy hào quang của Tinh Thiết kiếm ngày càng mãnh liệt, Song Dực Oa Hoàng tựa hồ đã nhận mệnh, thân thể run lên, sau đó một đám ngân quang bay ra khỏi đầu nó. Lăng Phong lấy ra Tỏa Thú Chiếu, vươn tay tung ra một chiêu Hư Không Nhiếp, chưởng ảnh màu xang bay lượn giữa không trung, nhất thời dẫn dắt cho đoàn ngân quang tiến nhập vào bên trong Tỏa Thú Chiếu.

Lăng Phong thu xong linh hồn hạch tâm, bên cạnh Hằng Trùng vẫn đứng yên bất động, từ lúc Lăng Phong lấy ra Tỏa Thú Chiếu đến khi Lăng Phong thu xong linh hồn hạch tâm hắn bây giờ mới hoàn toàn hiểu ra Lăng Phong muốn làm gì. Với tu vi của hắn đương nhiên biết sự tồn tại của Tỏa Thú Chiếu, nhưng cũng vì vậy hắn càng cảm thấy Lăng Phong thần bí khó lường.

Loại vật phẩm luyện kim cấp bậc nghịch thiên như vậy hắn chỉ nghe trong truyền thuyết, đó chính là thần khí, dù là Áo La đế quốc cũng chưa chắc có vài cái vậy mà bên người Lăng Phong lại có.

Thiên phú tu luyện siêu cường, tuyệt học đầy mình, nội tình thần bí, đúng là một thiếu niên thần kỳ. Trong đầu Hằng Trùng âm thầm cảm thán.

Sau khi thu linh hồn hạch tâm xong thì trên trán Lăng Phong ngân quang khẽ động, sau đó Song Dực Oa Hoàng liền hóa thành một đạo lưu quanh biến mất biên trong Tỏa Thú Chiếu.

- Chúc mừng Lăng đệ, con Song Dực Oa Hoàng này dù bị thương nặng, nhưng sau khi nghỉ ngơi hồi phục, với thiên phú của nó chắc chắn sẽ rất lợi hại.

Hằng Trùng cảm thán nói:

- Nó có được hai đại năng lực "tinh thần trùng kích", cùng "thao khống khôi lỗi", nếu biết cách vận dụng hợp lý thậm chí có khả năng đối kháng được với Thánh Vực cường giả đỉnh phong.

Mặc dù rất ước ao, thế nhưng thái độ làm người của Hằng Trùng vẫn luôn ngay thẳng cho nên cũng không tỏ ra chút tâm tự dị dạng quá phận nào, chính vì điều này mà Lăng Phong dám lấy ra Tỏa Thú Chiếu trước mặt hắn.

- Vẫn phải đa tạ Hằng đại ca rộng lượng nhường cho!

- Ha ha!

Hằng Trùng cười tự giễu nói:

- Ngươi đừng làm ta xấu hổ, cho dù ta muốn thu lấy con ma thú này cũng không có Tỏa Thú Chiếu mà dùng, còn nếu như ra tay giết nó thì cũng là phí của trời, vẫn do Lăng huynh đệ xuất thủ là tốt nhất!

Cẩn thận xuy xét thì Song Dực Oa Hoàng cũng không phải ma thú cấp cao nhất như Thánh Vực ma thú, bất quá "tinh thần trùng kích" của nó thự sự rất lợi hại, trong đó ẩn chứa vô tận linh hồn lực, ngay cả Thánh Vực trung kỳ như Hằng Trùng cũng không thể chống lại nổi! Mặt khác nó còn có thể phân ra một bộ phận năng lượng linh hồn khống chế những ma thú đã chết, vừa rồi bốn nguyên tố con ma thú vây quanh Hằng Trùng chính là bị nó điều khiển, đây cũng là chỗ huyền bí của "thao khống khôi lỗi". Bất quá loại khống chế này cũng không phải hoàn mỹ, với năng lực của nó cũng chỉ có thể khống chế bốn con ma thú cửu tinh đã là cực hạn.

Lần này thành công đánh bại Song Dực Oa Hoàng, Hằng Trùng đã bỏ ra rất nhiều công sức, dù Lăng Phong lúc đầu có ý niệm muốn giúp hắn, nhưng kết quả cuối cùng Lăng Phong lại là người chiếm được lợi ích lớn nhất, vì vậy hắn áy náy nói:

- Hằng đại ca, dẫn linh hương huynh cần này có tác dụng gì vậy?

Nếu Lăng Phong đoán không sai thì công dụng của Dẫn linh hương chỉ có một, Lăng Phong tự nhiên là muốn giúp Hằng Trùng một chút.

- Chuyện này nói đến rất dài!

Hằng Trùng ra hiệu Lăng Phong ngồi xuống, suy nghĩ một chút rồi nói:

- Lăng huynh đệ, hẳn là ngươi đã nghe qua Thập Tuyệt Bảng chứ?

Lăng Phong gật đầu, Thập Tuyệt Bảng ghi lại mười cường giả mạnh nhất của Áo la đế quốc, Hằng Trùng ở trong đó bài danh thứ sáu, hắn cười nói:

- Mọi người đều nói thực lực Thập Tuyệt Bảng này sai lầm lớn, lấy thực lực của huynh ít nhất cũng phải đứng trong ba vị trí đầu!

- Đó là mọi người không biết!

Hằng Trùng thở dài:

-Trên thực tề lấy thực lực của ta quả thực là đứng thứ sáu!

Ánh mắt hắn có chút mê man, phảng phất nghĩ về quá khứ, dùng một loại ngữ khí buồn bã nói:

-Tần Thủy của Áo La đế quốc, Cổ Nhai của Vân Mộng Vương quốc, Đồ Lôi Cách của Thiên Phong vương quốc, Nam Hoài Nguyệt Đông của Đông Hoa vương quốc, Mạn Khắc Đốn của Hắc Đàm vương quốc! Năm người này hiện tại hùng cứ năm vị trí đầu của Thập Tuyệt Bảng, địa vị không cách gì thay đổi. Mà năm đó ta xông vào Thương Khung Hội Chiến, công nhiên khiêu chiến Áo La đế quốc, cuối cùng cho dù ngay cả cao thủ của một phương Áo La đều xuất hiện cũng vô pháp vây khốn được ta!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play