Hừ nhẹ một tiếng, Thiên Tàn lão tổ không cười nói:

- Câu cuối cùng đó mới là thật. Ngươi đã hiểu rõ thì tốt nhất là không nên có ý đồ gì, trước mặt Thiên Tàn lão tổ ta cho dù tâm tư ngươi khôn khéo đến mấy cũng không thể thoát khỏi tay ta. Nói đi, hắn là ai, bây giờ đang ở đâu?

Ân Hồng Tụ hoảng sợ nói:

- Tiểu bối hiểu rõ, hiểu rất rõ. Những lời của lão tổ tiểu bối đương nhiên nhớ kỹ trong lòng. Trước mắt, Đồ Thiên đang ở trong tay của đối phương, hắn tên là Chu Hỷ, tự hiệu là Thiên Tuyệt Tà Thần, tay cầm Thiên Tà nhận, lão tổ ngài phải hết sức cẩn thận. Trước giờ hắn luôn theo sát chúng tôi, bây giờ đang ở trên đỉnh núi đợi tiểu bối dẫn lão tổ lên đó.

Thiên Tàn lão tổ ánh mắt sắc như dao nhìn chằm chằm Ân Hồng Tụ một lúc rồi trầm giọng nói:

- Nói, tại sao ngươi lại tìm được đến đây?

Ân Hồng Tụ cung kính đáp:

- Hồi bẩm lão tổ, chuyện này nói ra rất xảo hợp. Từ sau khi chúng tôi gặp phải Thiên Tuyệt Tà Thần, chúng tôi liên tiếp nhiều ngày đi tìm cũng không thấy tung tích của lão tổ. Ai ngờ ba ngày trước vô tình gặp được minh chủ Trừ Ma liên minh Trần Ngọc Loan, nàng ta cho chúng tôi biết được chút manh mối về lão tổ, nếu không thì không biết đến bao giờ mới tìm thấy người.

Thấy nàng tự nhiên không giống như nói dối, Thiên Tàn lão tổ liền chậm rãi nói:

- Hoá ra là bọn chúng, thảo nào ngươi có thể tìm được đến đây. Chắc ngày hôm đó hắn đã phát hiện ra tung tích của ta.

Ân Hồng Tụ cố làm ra vẻ kinh ngạc, hỏi lão:

- Lão tổ, ngài nói cái gì, sao tiểu bối nghe mà không hiểu?

Thiên Tàn lão tổ hừ giọng đáp:

- Không hiểu cũng bớt hỏi đi. Bây giờ chúng ta hãy đi ra gặp tên Thiên Tuyệt Tà Thần đó, xem thử Thiên Tà nhận trong tay hắn lợi hại cỡ nào.

Ân Hồng Tụ dạ một tiếng rồi cùng lão rời đi. Nhưng vừa đi được vài bước, nàng dừng lại, rồi nhẹ giọng nói:

- Lão tổ, còn chuyện chưa nói với lão tổ. Hôm đó, tiểu bối sợ hắn không tin lời của chúng tôi nên cố ý đề cập đến Thiên Tà nhận của hắn. Cho nên chút nữa nếu như hắn hỏi đến việc đó thì người cũng hiểu trước để tránh bị mơ hồ.

Thiên Tàn lão tổ lạnh lùng nhìn nàng một lúc, hừ nhẹ một tiếng rồi hóa thành một luồng quang mang biến mất.

Trên đỉnh núi, lúc này Thiên Tuyệt Tà Thần mang theo Đồ Thiên đang đứng cách gò đất khoảng ba trượng, lặng lẽ chờ. Khi Thiên Tàn lão tổ xuất hiện, hai cao thủ hùng mạnh hiếm thấy trong thế gian bốn mắt nhìn nhau, trong ánh mắt ai cũng lộ ra vẻ kinh hãi. Nhìn có vẻ âm thầm bình thản nhưng bên trong ẩn chứa huyền cơ vô hạn.

Khi Ân Hồng Tụ xuất hiện, giữa Thiên Tàn lão tổ và Thiên Tuyệt Tà Thần cuồng phong thành sóng sắc bén tung hoành đan xen trong chân không, cuốn bay cỏ cây hoa lá đầy trời.

Nhẹ bay đến bên cạnh Đồ Thiên, Ân Hồng Tụ kéo hắn cùng bay lên trời, nhìn xuống mặt đất xa xa. Ngay khi hai người vừa rời khỏi đó, mặt đất liền có chớp điện bắn ra, tiếng sấm chấn động cả trời, chân nguyên hai đại cao thủ phóng ra va chạm kịch liệt, cuốn bay bụi đất đầy trời, chớp mắt đã san bằng ngọn núi, phảng phất như thần binh phá thành vậy.

Giữa cơn cuồng phong, hai người cách nhau ba trượng từ từ bay lên, bên ngoài thân ai nấy đều hình thành một luồng khí lưu cực mạnh, một bên hào quang sắc máu chói mắt, một bên là tro đen hai sắc tương giao. Hai luồng màu sắc khác nhau nhưng cũng đều kinh người dần dần bành trướng, trong nháy mắt đã va chạm vào nhau lập tức gây ra một tiếng nổ đinh tai nhức óc, chân nguyên điên cuồng thổi ra bốn phía làm cho toàn bộ không gian trên đỉnh núi bị phủ kín bởi những luồng hào quang sặc sỡ.

Lần đọ sức đầu tiên dường như khó phân cao thấp, Thiên Tàn lão tổ và Thiên Tuyệt Tà Thần đều cảm thấy chấn động trong lòng, đều lùi lại phía sau.

Giây lát sau, hào quang đầy trời tản mạn hết, Thiên Tàn lão tổ âm lạnh nhìn đối phương, giọng lạnh lùng nói:

- Thật không hổ là truyền nhân của Thiên Tà nhận. Đúng là có vài phần bản lĩnh.

Thiên Tuyệt Tà Thần Chu Hỷ hừ giọng nói:

- Ngươi cũng không kém, cuối cùng cũng không để ta phải mất công. Nghe nói ngươi cũng đang tìm vật gì đó, có phải muốn đoạt lấy binh khí tà ác trong tay ta?

Thiên Tàn lão tổ cười khinh miệt, hỏi ngược lại:

- Thế thì sao?

Săc mặt Thiên Tuyệt Tà Thần Chu Hỷ sầm lại, giọng âm lạnh:

- Thì sao? Ngươi cứ thử sẽ biết ngay.

Lời còn chưa dứt, hào quang của Thiên Tà nhận trong tay bộc phát to lớn, quang mang xanh đỏ theo âm thanh kỳ diệu chấn động lòng người nghiêng ngả uốn lượn, phảng phất như rồng rắn kinh trời chia hai chém xuống. Đồng thời, quanh thân Thiên Tuyệt Tà Thần phát ra ánh máu, chớp mắt đã tràn ra khắp phương viên cả dặm, cảnh sắc chói mắt đó giống như tinh vân tăng thêm uy nghiêm của hắn.

Thiên Tàn lão tổ con ngươi thu nhỏ lại, vừa đưa hai tay phản kích, vừa hừ giọng nói:

- Lão tổ hôm nay phải thử xem ngươi có tư cách kế thừa một trong năm tà binh lớn nhất Thiên Tà nhận hay không.

Lời còn đang nói, hai luồng hào quang đã phân ra hai bên trái phải, chớp mắt đã biến thành quang dực (ánh sáng hình cánh) cả trượng, dưới sự khống chế của lão nghênh tiếp với hai luồng quang mang xanh đỏ của Thiên Tuyệt Tà Thần. Sau đó, Thiên Tàn lão tổ đạp chân theo phương tý ngọ, quang mang đen trắng hoà quyện ở giữa, hình thành một vòng thái cực sau thân lão, phân ra hai khí đen trắng cực mạnh vây phủ ngoài thân lão.

Giữa bầu trời, hai chiêu tấn công rực rỡ chạm nhau, hai quang mang xanh đỏ đụng với hai luồng khí trắng đen, không thua không kém chút nào. Hai luồng chớp vừa thô vừa dài khi tiếp xúc nhau liền uốn cong đi, sấm sét rung trời lại có cuồng phong khủng khiếp không ngừng phát ra những hoa lửa. Trên tầng mây, mặt trời như bị che dấu, toàn bộ đỉnh núi gió bão bao phủ, những cơn gió sắc bén như ngàn vạn đao kiếm chia cắt không gian thành từng phần nhỏ.

Chân nguyên cực mạnh xâm chiếm không gian giữa hai người, hào quang đầy trời hội tụ lại một điểm dùng phương thức đặc biệt của nó phản ánh giao chiến giữa hai bên. Thời gian, trôi qua nhanh chóng giữa sấm sét long trời lở đất, khi hào quang dần dần mất đi, trận giao chiến thứ nhất giữa hai người cũng kết thúc theo. Không phân định thắng thua, lần giao chiến sơ khởi đều làm hai bên suy nghĩ, người nào cũng đều trầm trọng và âm thầm chấn động.

Cách khoảng mười trượng, Thiên Tuyệt Tà Thần Chu Hỷ lạnh giọng nói:

- Không hổ là lão bất tử của Thiên Tàn tông, hôm nay đã dễ dàng tiếp được một chiêu của ta. Bây giờ để ta cho ngươi kiến thức thêm Thiên Tuyệt trảm pháp chân chánh thế nào, ngươi chuẩn bị đi!

Thiên Tàn lão tổ hai mắt nhắm hờ, thần sắc nghiêm trọng nhìn Chu Hỷ, quát lạnh:

- Nghe nói Thiên Tuyệt trảm pháp có khả năng phá mọi pháp quyết, muốn đối kháng chỉ bằng vào thực lực. Bây giờ lão tổ ta cũng muốn có chút kiến thức, xem thử lời đồn đúng được mấy phần. Xuất chiêu đi!

Nắm ngang tà nhận, đao phong phát ra. Thiên Tuyệt Tà Thần Chu Hỷ âm lạnh cười một tiếng, đột nhiên quát lớn:

- Nhìn cho rõ, Thiên Tuyệt thất trảm, đệ nhất trảm – Đao Phong Lãnh, Nộ Trảm Thiên Quân!

Tà đao xoay tròn, khí lưu bốn phía hội tụ, không khí không hình không màu bắt đầu nhuộm ánh đỏ mờ mờ, khí lưu di động nhanh chóng hội tụ thành một cây đao ánh sáng rực rỡ chiếu lên tận trời cao. Khi đao ánh sáng lớn đến trăm trượng đột nhiên thu nhỏ, chỉ chớp mắt đã hóa thành cây đao đỏ hồng to khoảng ba trượng nằm yên trên đầu Chu Hỷ.

Giữa lúc thanh đao phóng to thu nhỏ, âm thanh kỳ lạ phát ra xung quanh. Âm thanh rung hồn chấn phách của Thiên Tà nhận lan tràn bốn phía, một luồng sức mạnh chí tà theo sự tăng lên của chân nguyên toàn thân Chu Hỷ trở nên chấn động lòng người, phảng phất như có thiên quân vạn mã giận dữ công thành. Uy thế càng lớn, khí thế càng mạnh, so với lúc giao chiến với Tư Đồ Thần Phong có phần tăng tiến hơn nhiều. Tay phải xoay chuyển, ánh mắt Thiên Tuyệt Tà Thần Chu Hỷ lạnh lại, toàn thân khí thế thấu trời, Thiên Tà nhận mang theo uy thế rung trời giận dữ chém xuống, một luồng quang nhận rực rỡ kinh thiên đánh xuống, phảng phất như muốn chém đôi sông núi. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Đối diện với chiêu tấn công kinh người của Chu Hỷ, Thiên Tàn lão tổ vẻ mặt nghiêm trọng, hai tay nhanh chóng kết ấn trước ngực, vừa thúc động chân nguyên trong người, vừa niệm nhỏ pháp quyết, toàn thân hào quang cực sáng, thái cực đồ án sau lưng càng trở nên rõ, từng đường từng nét đều thấy rõ ràng, đang vận chuyển nhanh chóng.

Thời gian, như chậm rãi trôi qua. Khi chiêu tấn công cực mạnh của Thiên Tuyệt Tà Thần đến nơi, hai tay kết ấn của Thiên Tàn lão tổ cũng đã biến chuyển chín lần, hai khí đen trắng bên ngoài thân di chuyển ngược nhau, ngưng tụ thành tám thái cực đồ án nhỏ chia ra tám hướng, kết hợp mật thiết với thái cực đồ án to lớn ở giữa, đồng thời phát ra chín luồng ánh sáng tụ lại trên đỉnh đầu của Thiên Tàn lão tổ thành một cột sáng, vô tình hữu ý đón ngay lấy nhát chém phá trời.

Quang nhận rực rỡ va chạm với cột sáng chói mắt, hoa lửa bắn ra bốn phía đầy trời. Tiếp đó là từng hồi sấm phát ra mạnh mẽ, ánh chớp giao nhau như từng vòng hào quang hỗn loạn, không khí bốn phía nhanh chóng thu lại, hình thành một lổ đen mật độ rất cao phảng phất như một cột sáng đen ở giữa hai người, chớp mắt đã hút hết mọi quang mang. Sấm sét rung trời mất hết, kể cả tiếng nổ, tất cả mọi thứ đều bị lổ đen kinh khủng đó dung hóa. Ai cũng không hiểu sức mạnh do hai người cực mạnh phát ra lúc đó biến hóa như thế nào.

Kinh hãi nhìn xuống mặt đất, Ân Hồng Tụ run giọng nói:

- Thật làm cho người ta không thể tin được. Không ngờ chỉ trong khoảng thời gian ngắn không gặp, tu vi của Thiên Tuyệt Tà Thần tự nhiên đã mạnh đến mức đó, thật là quá đáng sợ.

Đồ Thiên vẻ mặt nghiêm trọng nói;

- Không chỉ có hắn, tu vi của Thiên Tàn lão tổ so với chúng ta cũng không thể tưởng được mạnh yếu thế nào. Lần này, bọn hắn tốt nhất là cùng nhau chết đi, nếu không chúng ta lại …

Hiểu rõ hàm nghĩa trong lời của hắn, Ân Hồng Tụ lo lắng nói:

- Hy vọng được như ước nguyện của huynh, nếu không chúng ta lại bị thiêu rụi thôi.

Đúng vào lúc đó, khi Thiên Tàn lão tổ và Thiên Tuyệt Tà Thần giao chiến kịch liệt, Lục Vân, Trần Ngọc Loan, Tư Đồ Thần Phong ba người âm thầm đánh một vòng đến bên trên của Ân Hồng Tụ và Đồ Thiên, ẩn mình trong mây mù.

Nhìn kỹ trận chiến bên dưới, Tư Đồ Thần Phong kinh hãi hô lên:

- Không ngờ chỉ sau thời gian ngắn không gặp, tu vi của Thiên Tuyệt Tà Thần lại tăng lên gần một nửa, người khác nghe được ắt phải kinh sợ.

Trần Ngọc Loan vừa ve vuốt Không Linh điểu trên vai, ý muốn nó yên tĩnh đừng gây náo động, vừa trầm giọng nói:

- Phân tích tình huống trước mắt, nếu động thủ, trong chúng ta sợ chỉ có Lục đại ca có thể giao chiến với hắn. Với tu vi của hắn, trong Trừ Ma liên minh không biết có đối phó được nửa phần của hắn không.

Nghe thấy giọng nói nàng có phần trầm trọng, Lục Vân an ủi:

- Không cần lo lắng, theo góc nhìn của ta, tu vi của Phật Thánh Đạo Tiên cao sâu khó lường, hai người trước mặt sợ không có ai hơn được lão. Có được Phật Thánh Đạo Tiên ở trong Trừ Ma liên minh, các người có thể an tâm. Hiện tại, Thiên Tàn lão tổ và Thiên Tuyệt Tà Thần đã giống như ước nguyện của chúng ta, hai bên bắt đầu ác đấu. Còn chuyện khác, đợi đến kết quả cuối cùng hãy tính xem thu thập hai người đó thế nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play