Ngoài một trượng Lục Vân đứng đối diện cảnh giác quan sát Kiếm Vô Trần, trầm giọng nói:
- Thực ra cho tới lúc này ta và ngươi ai cũng muốn vượt lên trên người kia, người duy nhất được lưu lại giữa trời đất là ai tựu trung phải dựa vào bản lĩnh của mình. Hiện tại chúng ta nên phân định sinh tử đi thôi.
Nói xong Lục Vân khai xuất Như ý tâm hồn kiếm, song thủ đưa ra trước ngực triển khai pháp quyết, tư thế thập phần cổ quái. Xích hồng quang hoa cuồng dũng phát ra tứ phía, các đám mây như ngập trong biển lửa cuồn cuộn, liệt hỏa chân nguyên bá đạo cuồng liệt hấp thu từ Hắc vực bí cảnh đã được triển khai, Lục Vân toàn lực thi cao thấp ngay lập tức làm cho bầu trời của Dịch viên bị nhuộm đỏ quá nửa, chìm ngập trong quang cảch kỳ diệu hiếm thấy.
Giữa ngọn liệt diễm cuồn cuộn, toàn thân y phục Lục Vân tung bay phiêu hốt trong gió, thân thể tĩnh lập trên đóa huyết liên yêu diễm đang tự xoay chuyển, trên đỉnh đầu đính liệt diễm đồ tựa như tâm đăng bất diệt, ngọn liệt diễm lấp lánh liên tục nhảy múa không theo vòng tròn trong không trung mang theo khí tức thần bí khôn tả. Quan sát Kiếm Vô Trần, lúc này toàn thân Lục Vân hồng quang bạo trướng, một đạo huyết hồng quang hoa phân khai thân thể Lục Vân tập trung vào giữa song thủ tạo thành một quả hỏa cầu chừng ba tấc mang theo uy lực chí cường chí phách theo hướng Kiếm Vô Trần phóng tới.
Phía bên kia Kiếm Vô Trần cấp tốc huy động thần kiếm, cả ngàn đạo kiếm ảnh mang theo ngũ thải quang hoa nhanh chóng hội tụ vào giữa hoá thành một đạo quang kiếm thần kỳ vô cùng chói mắt, mang theo khí thế khai thiên phách địa lăng không trảm xuống. Chỉ thấy một đạo quang kiếm cùng liệt diễm hỏa cầu giao tranh giữa không trung, hai bên ngay lập tức dừng lại ở giữa tranh kháng mãnh liệt không nhường nhau phân nào. Tuy nhiên, tình trạng đó chỉ diễn ra trong một lần va chạm, sau đó kiếm quang trảm phá hỏa cầu chém tới trước mặt LụcVân.
Dưới mặt đất Dịch viên đệ tử kinh hô, hiển nhiên là rất lo lắng cho Lục Vân. Ngược lại bên Vân Chi pháp giới tam đại cao thủ cùng Diệp Tâm Nghi biểu lộ thần sắc cực kỳ hưng phấn vì mọi việc đang diễn ra như họ mong đợi. Trên không trung, Văn Bất Danh cùng Quy Vô đạo trưởng đều lo lắng nhìn về phía Lục Vân nhãn thần đầy sắc kinh hãi. Hai người không chỉ một lần thấy Lục Vân xuất thủ thật sự, nên ngay sau đó hai người đã minh bạch nguyên lai Lục Vân muốn thử tu vi đối phương cao cường tới đâu. Dĩ nhiên tu vi của Kiếm Vô Trần thật sự cường hoành không thể không thừa nhận.
Lẳng lặng quan sát Lục Vân, Ngạo Tuyết cùng Thương Nguyệt không hề biểu hiện một chút sắc thái lo âu nào, vì họ minh bạch Lục Vân không thể bại một cách dễ dàng như thế. Nhưng ở bên cạnh, Vân Phong, Tất Thiên cùng Phong Viễn Dương cứ nôn nao trong lòng, tới thời khắc này vẫn chưa hiểu rõ Lục Vân tại sao vẫn giấu giếm Hóa Hồn đại pháp. Thời khắc sinh tử quan đầu là lúc phải dùng toàn lực đối phó, Lục Vân sao không thi triển Hoá Hồn đại pháp lợi hại vô bì đối phó Kiếm Vô Trần mà lại thi triển pháp quyết thập phần chính khí này?
U ám quan sát Lục Vân thần tình Kiếm Vô Trần lộ vẻ đắc ý, trong trận chiến này Lục Vân nhất định phải chịu cam phận mất mạng mà thôi. Nhưng ngược lại trong mắt Lục Vân không hề xuất hiện vẻ kinh hoảng nào mà thay vào đó là một tia hận thù tàn độc. Ngay khi quang kiếm tiến đến gần đỉnh đầu, Lục Vân nhãn thần lạnh lùng, liệt diễm đồ đính trên đầu xạ phát cường quang, ngay lập tức chống lại một kiếm công kích của Kiếm Vô Trần.
Nhìn thấy Kiếm Vô Trần đắc ý cười nhạo, Lục Vân tự nhiên minh bạch rằng cười nhạo một ai đó là việc làm ngu ngốc, tự dặn mình để sau này né tránh. Ngay tại thời khắc này, chàng đột nhiên phát giác Kiếm Vô Trần cho rằng thắng lợi chắc chắn thuộc về hắn, không còn cảnh giác như lúc đầu nên vô tình để lộ nhược điểm. Khoé môi Lục Vân bỗng xuất một nụ cười bí ẩn, thân hình lập tức biến mất rồi hiện ra ngay tại đỉnh đầu của Kiếm Vô Trần.
Không nói một lời, thân thể Lục Vân triển khai tốc độ tối đa lăng không đảo chuyển, hữu thủ mang mười hai phần công lực vô thanh vô tức hướng đỉnh đầu Kiếm Vô Trần giáng xuống. Đây chính là giây phút mà Lục Vân chờ đợi, chàng nhanh chóng nắm bắt thời cơ phát ra chưởng lực với toàn bộ sức mạnh của mình, một chiêu quyết hủy diệt Kiếm Vô Trần. Do cao thủ của bọn họ xung quanh rất đông, Lục Vân tự hiểu mình chỉ có duy nhất một cơ hội để đột kích, vì vậy hữu thủ giáng nhất chưởng mang theo lực đạo huỷ thiên diệt địa, đồng thời triển xuất Hóa Hồn phù cực kỳ tà ác nhất quyết không chừa cho Kiếm Vô Trần một cơ hội sống sót.
Thần sắc đại biến, Phong Lôi chân quân cùng tứ đại cao thủ tức thời lộ nét kinh hoàng, cấp tốc đề tỉnh Kiếm Vô Trần phải cẩn thận. Ngoại trừ Thiên Kiếm viện và Đạo viên đệ tử kinh hô đề tỉnh, những người còn lại đều mặc nhiên im lặng bất động quan sát thời khắc sinh tử này.
Trên không trung, Kiếm Vô Trần đang đắc ý bỗng phát hiện cơ thể Lục Vân đột nhiên biến mất liền nhận thấy có điều bất ổn. Nụ cười bỗng nhiên cứng đờ, một nỗi bất an vô cùng đáng sợ phát sinh trong lòng, Kiếm Vô Trần thầm than một tiếng bất hảo, toàn thân tử sắc quang hoa đại thịnh toàn lực phòng ngự đồng thời truy tìm tung tích Lục Vân. Khi cảm giác trên đỉnh đầu tồn tại khí tức khác thường, Kiếm Vô Trần ngước đầu nhìn lên liền giận dữ kêu gào, song thủ nhanh chóng bạo xạ tử sắc quang hoa hướng lên trên toàn lực xuất ra một kích muốn phá tan áp lực từ hữu chưởng của Lục Vân. Tuy nhiên hắn ta không biết rằng hữu chưởng của Lục Vân thi triển chiêu thức chí mạnh, đâu dễ dàng phá giải.
Mục quang âm lạnh như lưỡi dao sắc bén lẳng lặng quan sát Kiếm Vô Trần, lúc này khóe miệng Lục Vân ẩn hiện nụ cười tà dị khôn tả tựa như ác ma nơi tà điện âm u quan sát "vật tế thần" trên tế đàn, không lộ ra bất kỳ tia cảm xúc nào. Kiếm Vô Trần trong lòng chấn động, nhớ lại những lời nói lúc đầu của Lục Vân, trong thâm tâm không khỏi dâng lên một nỗi khiếp sợ. Nhớ đến lần đầu cùng Lục Vân giao thủ, dù có sự bảo đảm đầy đủ nhưng kết quả thất bại. Lần này cũng cùng với sự bảo đảm tương tự, chiến thắng cơ hồ nằm trong tay tại sao lại tồn tại cảm giác bất an kinh khủng này?
Kiếm Vô Trần không có thời gian suy nghĩ nhiều vì hữu thủ của Lục Vân vừa kích trúng tay hắn, chưởng lực song phương cường kích lẫn nhau phát sinh bạo tạc. Âm sâm nhìn Kiếm Vô Trần, Lục Vân lãnh khốc nói:
- Đấy, ngươi xem, ngươi rốt cục cũng vẫn là bại tướng dưới tay của ta mà thôi. Chỉ khác là lần này người phải trả giá bằng chính mạnh sống của ngươi.
Bị lực đạo cường kích của Lục Vân dồn ép làm cho thân hình không ngừng rơi xuống, thần tình Kiếm Vô Trần không chỉ tái hẳn đi mà còn mang theo vài phần oán hận, gằn giọng đáp:
- Ngươi đắc ý quá sớm đấy, một chưởng vừa rồi chỉ có thể đả thương ta chứ tuyệt không thể lấy mạng ta được. Lần sau ta muốn chính cái mạng của nhà ngươi bù lại đó.
Lục Vân cười lên tàn khốc:
- Ngươi đã không còn lần sau, ngươi không nhận ra sao?
Đồng thời hữu thủ chàng toàn lực thôi động Hóa Hồn phù, tức thời lưỡng nhân song chưởng giao tiếp, nơi giao nhau của hai luồng quang mang tử hồng hình thành luồng sáng kỳ dị rồi bỗng nhiên biến đổi chuyển thành hắc sắc quang mang vô cùng tà ác mang đến lực lượng thôn tính cực kỳ bá đạo điên cuồng phá huỷ toàn thân kinh mạch tiến đến xâm thực nguyên thần bổn thể của Kiếm Vô Trần.
Sắc mặt biến đổi, nhãn thần Kiếm Vô Trần lộ xuất thần sắc kinh hoảng, hữu thủ toàn lực chống lại với mong muốn thoát khỏi tay Lục Vân, chỉ tiếc là đã quá muộn. Thét lên giận dữ, Kiếm Vô Trần phát ra một tiếng kêu thảm, toàn thân quang hoa loạn phát, vô số thân ảnh tách ra chồng chéo lên nhau, trên khuôn mặt anh tuấn nhuộm đầy tử khí, chân nguyên cường thịnh của Hoá Hồn phù giáng hạ làm cho tốc độ thôn phệ tăng nhanh.
Dưới mặt đất, tất cả mọi người đều kinh hãi nhìn hai người liên tục rơi xuống, cao thủ Tam phái cùng cao thủ của Vân Chi pháp giới thần sắc đại biến kinh hoàng nhìn Kiếm Vô Trần bước đến bờ vực tử vong, nguyên thần nhanh chóng yếu đi, toàn thân quang hoa ảm đạm đến không thấy, để lâu thêm chút nữa Kiếm Vô Trần chắc chết chứ không nghi ngờ gì nữa. Kinh hãi nhìn Lục Vân, không một ai biết trong một chưởng đó của chàng thật ra có gì cổ quái mà có thể trong giây lát có khả năng tước đoạt sinh mệnh của một người tu vi thâm hậu như Kiếm Vô Trần.
Gầm một tiếng giận dữ, Phong Lôi chân quân cùng Huyền Mộc đại sư cấp tốc bay lên, hai cỗ thuần hậu chân nguyên cường đại nhanh chóng lộ xuất tại không trung mang theo hai đạo quang ảnh một sắc kim một huyền thanh hướng đỉnh đầu Lục Vân đánh tới. Vào thời khắc nguy hiểm, Phong Lôi chân quân cùng Huyền Mộc đại sư không câu nệ, việc trước tiên là phải giải cứu Kiếm Vô Trần.
Cảm giác thấy có hai kẻ công kích mang theo nguồn chân nguyên cường đại đến gần, Lục Vân trong lòng cực kỳ phẫn nộ. Nếu hai người đó đến trễ chút nữa thì Kiếm Vô Trần coi như đoạn mệnh tại đây, mục đích đã có thể đạt được.
Chỉ tiếc là không nghĩ họ đến nhanh như thế, hai người đồng thời xuất thủ khiến cho Lục Vân không thể không tự vệ, đành bỏ dở việc sắp hoàn thành để tránh né. Thu hồi hữu thủ một cách không cam tâm, Lục Vân di chuyển thân hình, toàn thân hắc sắc quang hoa bùng phát, Ma tông Tâm dục vô ngân pháp quyết đột nhiên thi triển, mỗi cỗ được phát ra với tần suất một trăm lẻ tám nghìn lần dưới dạng tinh thần lực theo hướng Kiếm Vô Trần xạ tới, âm thầm kích trúng vào thân thể hắn ta. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
Chỉ nghe một tiếng kêu thảm thiết vang dội khắp không gian, Kiếm Vô Trần đang rơi xuống bỗng nhiên toàn thân y phục nhanh chóng tơi tả, dưới sự tấn công cường mãnh của lực tinh thần ngay lập tức bất tỉnh và tiếp tục rơi, từ khoé miệng máu tươi rỉ ra. Nhìn thấy thân thể Kiếm Vô Trần bất tỉnh rơi xuống mặt đất, một đạo hoàng sắc thân ảnh nhanh chóng xuất hiện, Diệp Tâm Nghi đón lấy thân thể Kiếm Vô Trần nhìn hắn ta với vẻ quan thiết.
Cấp tốc xoay chuyển gần trăm lần, Lục Vân tránh né sự truy kích của Phong Lôi chân quân, dừng thân ngoài ba trượng cẩn trọng quan sát đối phương. Lúc này Huyền Mộc đại sư đã trở về mặt đất tiến đến trị thương cho Kiếm Vô Trần, trên không trung Phong Lôi chân quân nhìn Lục Vân một cách lạnh lùng.