Đổng Minh Đường cùng Kỳ Dư Hồng ngồi một xe. Kỳ Dư Hồng đúng là rất tức giận vì tắc đường lâu như vậy, nhưng y phải cố cười vì sợ làm Công ty Quốc Điện có ấn tượng không tốt với Ninh Lăng.
Chẳng qua Đổng Minh Đường lại không hề để ý. Ninh Lăng vốn không nằm trong kế hoạch khảo sát. Chẳng qua Đổng Minh Đường không rõ tại sao lãnh đạo công ty lại yêu cầu đến Ninh Lăng, điều này làm y rất khó hiểu, hơn nữa tổng giám đốc Bàng lại tự mình gọi tới.
Mặc dù Ninh Lăng có hai nhà máy liên quan tới ngành điện, chẳng qua công ty điện Thiên Hằng chỉ là một công ty nhỏ bé trong hệ thống điện quốc gia. Mà nhà máy biến áp Ninh Lăng mặc dù thuộc nhà nước nhưng quy mô quá nhỏ.
Đoàn xe cuối cùng đã vượt qua được dòng tắc đường mà chạy tới Ban quản lý Khu Khai Phát. Lãnh đạo Ban quản lý đứng trước cửa đang run lên vì gió rét.
Triệu Quốc Đống xuống xe thì thấy ba người Lý Trạch Hải, Phùng Vân Khôn và Lô Miễn Dương tóc bắt đầu ướt vì sương mù.
Mà Lục Nhị càng đáng thương hơn. Cô mặc chiếc váy mỏng, bên dưới là quần tất, giày cao gót, tất cả lộ rõ thân hình với đường cong tuyệt vời của cô. Mặt trắng bệch không biết là do lạnh hay là do đánh phấn dày, nhưng nó càng làm tôn thêm đôi môi đỏ hồng của cô.
Đổng Minh Đường cùng hai người Kỳ Dư Hồng và Thư Chí Cao đi vào Ban quản lý, qua đó đủ để thấy Ninh Lăng coi trọng Công ty Quốc Điện đến đây như thế nào.
Trên thực tế trước đó Kỳ Dư Hồng, Thư Chí Cao không nhận được thông báo. Chỉ biết đối phương khi xem xong VĨnh Lương liền muốn tới Ninh Lăng, trên tỉnh tự nhiên là chào đón. Lần này Công ty Quốc Điện không chỉ đến khảo sát mình tỉnh An Nguyên mà con đến mấy tỉnh lân cận. Nội dung cụ thể không rõ ràng nhưng dù như vậy cũng không ai dám coi nhẹ.
- Chào mừng tổng giám đốc Đổng đến Khu Khai Phát Ninh Lăng thị sát, hy vọng Khu Khai Phát Ninh Lăng có thể làm tổng giám đốc Đổng có ký ức tốt đẹp. Triệu Quốc Đống cười cười đi lên.
Đổng Minh Đường thấy Triệu Quốc Đống này hơi quen nhưng trong lúc nhất thời không nghĩ ra gặp ở đâu. - Tổng giám đốc Đổng, đây là Thường vụ thị ủy, Bí thư đảng ủy Ban quản lý Khu Khai Phát Ninh Lăng chúng tôi – Triệu Quốc Đống. Đây là cán bộ cấp sở trẻ tuổi nhất của cả tỉnh An Nguyên.
Đổng Minh Đường nghe thấy tên Triệu Quốc Đống liền hiểu ngay ra. Y rất thông minh mà làm ra phản ứng: - Quốc Đống, đã hai năm không gặp rồi phải không? Đã thành Thường vụ thị ủy rồi sao? Được, đáng chúc mừng, sao lên chức mà không thông báo với tôi một tiếng?
Khó trách tổng giám đốc Bành lại bảo mình tới Ninh Lăng. Năm đó Thái Chánh Dương tranh cãi với mình về vấn đề ô nhiễm môi trường của nhà máy điện Hoa Dương rồi đi ăn không phải đã gặp tên này sao
Bây giờ Thái Chánh Dương đã lên Bộ Thương mại phụ trách mảng năng lượng. Hơn nữa nghe nói sau Đại hội đại biểu nhân dân năm tới sẽ sát nhập các ngành Than, dầu mỏ, khí thiên nhiên, điện lực, điện nguyên tử mà thành lập Bộ năng lượng, Thái Chánh Dương sẽ thành Bộ trưởng. Công ty Quốc Điện sẽ nằm trong Bộ năng lượng này.
- Tổng giám đốc quá khen, tôi chẳng qua chỉ là một nhân viên của Bí thư Kỳ và Thị trưởng Thư mà thôi. Xin mời Công ty Quốc Điện có thể nhìn trúng Khu Khai Phát Ninh Lăng chúng tôi. Nếu tổng giám đốc Đổng có thể ở lại Ninh Lăng vài hôm, lãnh đạo Công ty Quốc Điện nhất định có thể cảm nhận rõ sự nhiệt tình của nhân dân Ninh Lăng.
- Ha ha, Quốc Đống, tối qua tôi đã cảm nhận được sự nhiệt tình của Bí thư Kỳ. Thêm sự nhiệt tình của cậu chắc tôi bị khiêng về Bắc Kinh mất. Đổng Minh Đường cười cười đầy thân cận. - Chẳng qua nếu Bí thư Kỳ cùng Thị trưởng Thư có thể bỏ qua tôi trong bàn rượu thì tôi đúng là thích phong cảnh Ninh Lăng. Nào, tôi giới thiệu với cậu về mấy thành viên tổ khảo sát của Công ty Quốc Điện chúng tôi.
Kỳ Dư Hồng cùng Thư Chí Cao đi cùng nghe hai người Đổng Minh Đường và Triệu Quốc Đống nói chuyện đều sáng mắt lên. Đổng Minh Đường này nói như vậy làm không khí tốt hơn nhiều. Hai người bọn họ vốn xác định Đổng Minh Đường chỉ ở Ninh Lăng một lát, không ăn cơm trưa mà về ngay An Đô. Chỉ khảo sát hai tiếng thì có thể khảo sát được gì?
Đoàn người đi theo Đổng Minh Đường vào Ban quản lý Khu Khai Phát, không khí đã hòa hợp hơn. Đổng Minh Đường nói chuyện khá vui vẻ, chẳng qua liên quan đến công việc khảo sát thì y rất kín miệng.
- Khu Khai Phát Ninh Lăng nằm phía đông của Thị xã, chiếm diện tích 12 Km vuông, diện tích quy hoạch là 25Km vuông, có dòng Ô Giang, Thúy Hà chạy xuyên qua, có cầu Ô Giang, Thúy Hà, quốc lộ 915 đi qua. Đường sắt Tây Liễu được xây dựng chỉ cách Khu Khai Phát gần 2km, cảng Ninh Lăng cho phép tàu 3000 tấn đi qua. Nam có thể xuống Tân Châu, bắc lên Trường Giang, giao thông rất thuận tiện.
- Bây giờ Khu Khai Phát đã có đủ cơ sở trụ cột về nước, điện, đường và thông tin…
- Khu Khai Phát được quy hoạch thành Khu công nghiệp ngành sản xuất điện lực và thương mại. Trong đó quy hoạch cho Khu công nghiệp điện là 7km vuông. Bây giờ trong Khu Khai Phát có 19 công ty, nhà máy như nhà máy biến áp Ninh Lăng, có công ty trách nhiệm hữu hạn Thiên Hằng. Dự tính năm nay sẽ đạt giá trị sản lượng là 450 triệu, nộp thuế 90 triệu.
Lục Nhị rất ngọt ngào nói chuyện.
- Quốc Đống, cậu quen tổng giám đốc Đổng này? Nhân lúc rảnh rỗi, Kỳ Dư Hồng vẫy vẫy Triệu Quốc Đống lại mà nói.
- Không thể nói là quen. Chỉ là tôi và tổng giám đốc Đổng đã cùng ăn cơm ở An Đô. Lúc ấy anh ta là phó Tổng giám đốc Tập đoàn Đông Năng, đang đàm phán với trợ lý chủ tịch tỉnh Thái Chánh Dương lúc đó về vấn đề ô nhiễm môi trường của Nhà máy điện Hoa Dương. Sau đó chỉ biết anh ta điều tới Công ty Quốc Điện nên không liên lạc nữa. Triệu Quốc Đống nói.
Kỳ Dư Hồng lúc này liền hiểu ngay ra. - Mấy hôm trước cậu có phải lên Bắc Kinh tìm Bộ trưởng Thái? Bộ trưởng Thái là người tỉnh An Nguyên chúng ta đi ra, bây giờ phụ trách ngành năng lượng quốc gia, lại là lão lãnh đạo của cậu, tài nguyên này cậu tuyệt đối không được lãng phí, phải dùng tốt để mang lợi ích về Ninh Lăng cho chúng ta.
- Bí thư Kỳ yên tâm, tôi sẽ cố sức. Dù sao Bộ trưởng Thái cũng là người tỉnh An Nguyên chúng ta, không thể nào bỏ được quê quán mà. Hơn nữa Ninh Lăng là nơi có tài nguyên thiên nhiên phong phú, nhất là ngành điện, quốc gia tiêu hao năng lượng càng lúc càng nhiều. Chúng ta vừa lúc có thể thành trung tâm trong lĩnh vực này. Nếu xây dựng nhà máy ở Ninh Lăng chúng ta thì cũng có lợi cho công ty bọn họ, giảm thiểu các chi phí không cần thiết. Triệu Quốc Đống gật đầu nói.
- Ừ, Quốc Đống, việc này cậu không được thả lỏng. Công ty Quốc Điện không dễ mà tới được Ninh Lăng, cần phải tiếp đón tốt bọn họ. Nếu như để cơ hội này bị các thành phố anh em đoạt đi, chúng ta đây là không có trách nhiệm với Ninh Lăng. Kỳ Dư Hồng rất nghiêm túc nói: - Vừa nãy ở trên xe tôi nói chuyện với Đổng Minh Đường một lát. Y mặc dù rất cẩn thận nhưng tôi có thể nghe ra một vài điều. Y đã đến gần mười tỉnh khảo sát, khảo sát trong phạm vi lớn như vậy làm gì? Nhất định đây là quy hoạch cho ngành điện. Mà Công ty Quốc Điện không khảo sát xây dựng nhà máy phát điện thì nhất định chính là các nhà máy sản xuất thiết bị chế tạo. Tôi cảm thấy đây là cơ hội cho chúng ta, quyết không thể bỏ qua.
Triệu Quốc Đống không khỏi thầm phục vị Bí thư Thị ủy này. Áp lực phát triển kinh tế khiến Kỳ Dư Hồng phải lo việc vốn do Thị trưởng phải lo. Chẳng qua như vậy cũng tốt, có cả Bí thư Thị ủy và Thị trưởng cùng nhìn chằm chằm thì có bất cứ trở ngại gì cũng có thể gạt sang bên.
Triệu Quốc Đống cũng vui mừng nếu lợi dụng được việc này. Như vậy trong nhiều công việc hắn sẽ dễ dàng hơn.
Triệu Quốc Đống vẫn lo lắng về quan hệ quá bình thường hoặc là có chút mâu thuẫn với Kỳ Dư Hồng. Nếu không tạo quan hệ mật thiết với Bí thư Thị ủy thì sẽ làm cho lời nói của hắn không có trọng lượng mấy. Làm như thế nào để cải thiện quan hệ với Kỳ Dư Hồng là việc rất quan trọng đối với Triệu Quốc Đống lúc này. Từ góc độ nào đó nó còn quan trọng hơn cả việc thu hút Công ty Quốc Điện tiến vào Khu Khai Phát.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT