Cách đó không xa, cự ngạc cũng rít dài đau đớn. Trường Lưu kiếm dù sao cũng là Dưỡng linh phi kiếm. Chân Nguyên Nhất Khí kiếm mặc dù cũng không phải là đại thần thông kiếm thuật, nhưng dưới chân nguyên hùng hậu của Lục Bình chống đỡ, nó lại có uy lực của đại thần thông kiếm thuật. Cái đuôi dài của linh khí cự ngạc bị Trường Lưu kiếm đánh vào, Trường Lưu kiếm dĩ nhiên bị đánh bay, nhưng đuôi dài của cự ngạc cũng bị chém đứt một nửa.
Lục Bình dẫn dắt Thu Thủy Y Nhân kiếm, song phi kiếm một trước một sau thi triển ra đại thần thông kiếm thuật Phi Toàn Liên Hoàn Sát. Một đôi kiếm khí song song bay tới, trước sau chém vào chỗ cái đuôi khổng lồ lúc trước đã bị Trường Lưu kiếm phá vỡ.
Rắc rắc, một tiếng trong trẻo vang lên, đuôi dài của linh khí cự ngạc bị chém đứt, không đợi đuôi rơi xuống đất, liền hóa thành một dòng linh khí nồng đặc kỳ dị, trực tiếp bay đến rót vào trong cơ thể của Lục Bình. Lục Bình ngay cả tránh cũng không cách nào tránh được.
Linh khí rót vào đến trong huyết mạch của Lục Bình, cơ hồ không cần hắn luyện hóa liền trực tiếp hóa thành chân nguyên tinh thuần, hội tụ vào trong tâm hạch không gian của Lục Bình, rồi sau đó hóa thành nhiều đóa đan hà hơn, không đợi nó ảnh hưởng đến chân nguyên, liền bị tám con quái giao ở mặt ngoài kim đan hấp thu thổ nạp hết.
Lục Bình có thể rõ ràng cảm nhận được mỗi khi quái giao ở mặt ngoài kim đan phun ra nuốt vào một đạo chân nguyên kỳ dị, toàn bộ tu vi của hắn cực kỳ rõ ràng nhận được một sự đề thăng. Mặc dù một chút đề thăng này không rõ rệt gì, nhưng cũng khiến cho Lục Bình có thể rõ ràng cảm nhận được.
Cái đuôi khổng lồ của linh khí cự ngạc bị cắt đứt, mất đi một loại thủ đoạn công kích cực kỳ mạnh mẽ, vì vậy nó liền lộ ra vẻ càng lúc càng nóng nảy. Toàn bộ cái miệng bằng khổng lồ của cự ngạc đột nhiên nhấc lên trên, rồi sau đó đột nhiên đập xuống phía dưới. Miệng khổng lồ đột nhiên phồng lên, một cỗ linh khí tinh thuần từ trong miệng khổng lồ phun ra, rồi sau đó hóa thành ba đào cuồn cuộn cuốn tới Lục Bình.
Đại thần thông pháp thuật!
Con linh khí cự ngạc này không ngờ lại hiểu được đại thần thông pháp thuật!
Lục Bình hai tay liên tiếp bấm ra mấy đạo pháp quyết, Khống Thủy quyết phát động. Linh lực cuồn cuộn rót vào đến trong linh khí ba đào, bắt đầu cùng cự ngạc tranh đoạt quyền khống chế phiến ba đào này.
Khống Thủy quyết của Lục Bình mặc dù được xưng là có thể khống chế vạn thủy trong thiên hạ, nhưng một cỗ linh lực ba đào này dù sao cũng là thần thông do bản thân linh khí cự ngạc mang theo. Lục Bình mặc dù có thể ngăn trở, làm suy yếu phiến ba đào này, nhưng lại không cách nào chôn vùi hoàn toàn.
Lục Bình bất đắc dĩ chỉ đành phải gia tăng tự thân chân nguyên rót vào đó, ý đồ lần nữa cố gắng khống chế một cỗ sóng lớn linh lực tinh thuần này. Nhưng trong sóng lớn cũng đột nhiên dâng lên một cỗ lực lượng kỳ dị, bắt đầu ăn mòn chân nguyên của Lục Bình.
Nhưng chân nguyên của Lục Bình ngưng luyện hùng hậu đến bực nào, đặc biệt là sau khi ngưng luyện Huyền Nguyên Trọng Thủy cùng Vạn Diệu Ngọc Lộ, chân nguyên trong cơ thể hắn có thể nói là ngưng luyện đến cực hạn, các lực hủ thực trong linh lực ba đào ăn mòn chân nguyên của Lục Bình cơ hồ là nhỏ nhoi không đáng kể gì.
Tuy nhiên, loại thủ đoạn thần thông này của linh khí cự ngạc cũng nhắc nhở cho Lục Bình nhớ, là nếu nói về việc có thể hủ thực chân nguyên, thì có thủ đoạn làm suy yếu thực lực nào của tu sĩ có thể sánh được với sử dụng Vạn Độc Tương?
Hộ thân cương khí ở mặt ngoài thân thể của Lục Bình bắt đầu thu hồi từng tầng một, cuối cùng chỉ còn dư lại một tầng Vạn Độc Vẫn Nguyên Cương màu vàng nhạt cuối cùng.
Chân nguyên rót vào trong Vạn Độc Vẫn Nguyên Cương, hộ thân cương khí kim quang đại phóng, rồi sau đó cũng giống như hóa làm một đoàn sóng nhỏ màu vàng đánh vào linh khí ba đào.
Một thanh âm "phốc" vang lên, hai cỗ ba đào chợt chạm vào nhau, một trận tiếng "xì xì" vang lên. Vạn Độc Vẫn Nguyên Cương nhanh chóng chiếm cứ thượng phong, bắt đầu hủ thực từng tia linh khí ba đào một, sau đó đồng hóa, hấp thu.
Chân nguyên trong cơ thể của Lục Bình nhanh chóng lớn mạnh. Tám con quái giao ở mặt ngoài kim đan càng lúc càng hoạt dược. Lục Bình có thể rõ ràng cảm nhận được kim đan trong tâm hạch không gian đang chậm rãi lớn mạnh, tu vi của hắn không ngừng tiến triển, đi tới đoán đan tầng tám điên phong.
Ngược lại, linh khí cự ngạc ở phía đối diện liên tiếp nhảy lên vọt xuống trong đối chiến. Nhưng bởi vì răng cưa, cái đuôi, linh lực ba đào của nó đã tổn thất, khiến cho thân thể của con cự ngạc này không ngừng yếu đi, dần dần cơ thể của nó đã lộ ra vẻ ngày càng trở nên trong suốt.
Lục Bình thấy vậy vội vàng đem vài giọt Vạn Độc Tương trong quá trình đối chiến bắn vào trong thân thể của linh khí cự ngạc.
Thủ đoạn của cự ngạc không ngừng bị Lục Bình phá giải, tựa hồ cũng cảm thấy không ổn. Toàn bộ thân thể nó đột nhiên biến đổi, bốn chân dưới quấn quanh một tầng ánh sáng màu xanh nhạt.
Ánh sáng không ngừng biến ảo dọc theo người, dần dần tạo thành một dòng suối nho nhỏ. Toàn bộ cự ngạc nương theo dòng nước chảy, này thân thể sưng vù vụng về lúc trước nhất thời trở nên linh hoạt mau lẹ, quanh co lưu chuyển theo dòng suối. Ưu thế linh hoạt lúc trước mà Lục Bình có được nhất thời biến mất không thấy đâu nữa.
Nhưng mà thủ đoạn của Lục Bình hiển nhiên cũng không cũng chỉ có những thứ này. Trong lúc linh khí cự ngạc bắt đầu bức gần Lục Bình, Sơn Băng lại một lần nữa gào thét rơi xuống.
Lần này cự ngạc có chuẩn bị, thân thể vốn đang vọt tới Lục Bình đột nhiên một dừng lại, Sơn Băng nhất thời nện ở phía trước đầu của cự ngạc.
Tuy nhiên, cự ngạc này mặc dù rất có linh trí, nhưng cuối cùng cũng không phải là vật còn sống, không so được với trí khôn của tu sĩ. Lúc cự ngạc tránh qua trọng áp của Sơn Băng, không gian u thâm ở đỉnh động không biết lúc nào đã tụ tập một đoàn mây đen. Một đạo thiểm điện trong lúc tiếng sấm còn chưa kịp truyền xuống, đã đi trước một bước bổ vào trên người của cự ngạc.
Lần này cự ngạc không thể tránh né, thân thể to lớn của nó bị thất sắc lôi quang nổ tung một lỗ trên lưng to cỡ một xích.
Thân thể của linh khí cự ngạc ngày càng trở nên trong suốt. Lục Bình hai mắt ngưng đọng, thanh quang lóe lên, phát hiện trong lồng ngực cự ngạc có một viên tâm tạng do linh khí thuần túy ngưng tụ mà thành. Cái trái tim này đang co bóp nhảy đập rất có lực.
Lục Bình trong lòng chợt động, song phi kiếm hóa thành Sấm Thủy kiếm quyết. Vô số kiếm khí như giọt mưa từ bốn phương tám hướng đoàn đoàn vây quanh cự ngạc, bắt đầu từng phiến phiến chia cắt thân thể của linh khí cự ngạc. Sau khi từng tia linh khí kỳ dị từ trên người linh khí cự ngạc chia lìa rồi tự phát hội tụ đến trong huyết mạch của Lục Bình, chuyển hóa thành chân nguyên tinh thuần vốn rất thuần hậu của hắn, rồi sau đó trong tâm hạch không gian hóa thành đan hà, lại bị quái giao hấp thu luyện hóa, hóa thành chân nguyên tinh hoa nhè nhẹ hội tụ đến trong kim đan.
Linh khí cự ngạc ở dưới sự công kích từ bốn phương tám hướng của kiếm khí, không thể tránh né, chỉ còn dùng từng tiếng gào thét phát tiết sự tức giận trong lòng, nhưng không nhận ra được trong kiếm quang rậm rạp chằng chịt này lóe ra một tia ánh sáng màu xanh da trời khó có thể phát giác.
Lục Bình ngự sử Thủy U kiếm, dưới tình huống linh khí cự ngạc không nhận ra được, đã treo đứng ở bầu trời sau lưng của cự ngạc.
Lục Bình dùng ngón tay giữa bấm chỉ quyết tán một cái, trong lòng đột nhiên quát chìm:
- Rơi!
Thủy U kiếm đột nhiên cắm xuống phía dưới, xuyên xuống trong cái lỗ hổng mới vừa bị Thất Bảo Lôi Hồ nổ tung, nhất cử đem cái tâm tạng trong cơ thể cự ngạc do linh khí tinh thuần hội tụ kia đâm một cái xuyên thủng ngang.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT