Lý Thông quay đầu lại nhìn phía sau, đã sớm không thấy Tạ Thiên Dương nữa, hướng Mã Thần Hi ở bên cạnh nhàn nhạt nói.

- Người này xuất thân Bắc Hải, cũng tinh thông Thủy chúc tính pháp quyết, trên tay khó bảo không thứ giống như tị thủy pháp bảo của ta và ngươi vậy, muốn đuổi kịp người này cũng cực kỳ khó khăn!

Lý Thông lúc trước cùng Lục Bình đấu pháp, đối với Thủy chúc tính thần thông pháp thuật của Lục Bình có nhận thức tương đối sâu, đối với việc có thể nhanh chóng đuổi theo Lục Bình hơi cảm thấy nghi ngờ.

- Vậy thì làm sao? Đáy hồ sâu chín trăm trượng chỉ có năm chỗ Tụ linh chi địa, mỗi một chỗ đều cực kỳ khó tìm, coi như hắn một đầu đâm vào đáy hồ sâu hơn chín trăm trượng, đến lúc đó cái gì cũng không tìm được, chẳng phải là công cốc hay sao!

Mã Thần Hi đối với sự cẩn thận của Lý Thông lộ ra vẻ xem thường.

- Tụ linh chi địa ngược lại chuyện nhỏ, dù sao ở chín trăm trượng sâu dưới đáy hồ chỉ có năm chỗ Tụ linh chi địa. Hai người ta và ngươi cũng chiếm không hết, lo lắng của ta là hành động của ta và ngươi lần này ở đáy hồ có thể bị hắn đoán được hay không.

Lần này Mã Thần Hi không trả lời ngay, ngược lại là suy tư chốc lát, mới đáp:

- Cũng không chắc, Giao huyết thạch có lẽ đã sớm xuất hiện qua, nhưng bị bọn ta phát hiện ở lần trước, có thể thấy chuyện này tất nhiên là cực kỳ bí ẩn. Cẩm Vô Ưu sau khi chết, biết được chuyện này có lẽ còn có những người khác, nhưng chân chính biết được vị trí Giao huyết thạch xuất hiện, thì chỉ còn dư lại cha của ta cùng lão sư của ngươi, cho nên ngươi có thể hoàn toàn yên tâm!

- Kỳ quái, bây giờ đã đến độ sâu hơn tám trăm trượng, sao lại còn không đuổi theo kịp Lục Huyền Bình kia. Tốc độ hắn lặn xuống so với chúng ta nhanh đã đành, chẳng lẽ hắn còn nắm chắc ở chỗ sâu chín trăm trượng tìm được Tụ linh chi địa hay sao?

Mã Thần Hi mặt hồ nghi điều tra động tĩnh bốn phía, có chút không xác định hỏi.

- Khó nói, người này một thân Thủy chúc tinh thần thông không ngờ lại không kém gì Cẩm Lý nhất tộc ta. Nếu là trên tay cũng có cái dị bảo phụ trợ thủy độn gì đó, hơn nữa ưu thế đi trước tiến vào Lạc Thánh hồ, có thể trước bọn ta lặn xuống đến chín trăm trượng cũng không gì ly kỳ.

Lý Thông thuận miệng trả lời Mã Thần Hi đặt câu hỏi, tiếp theo lại nói:

- Nhưng mà điều khiến cho ta kỳ quái là ở chỗ sâu hơn bảy trăm trượng, lại có ba chỗ Tụ linh chi địa đã tắt, chẳng lẽ trước Lục Huyền Bình còn có người tiến vào trong Lạc Thánh hồ sao?

Mã Thần Hi xem thường nói:

- Điều này có gì kỳ quái đầu. Lạc Thánh hồ cũng chưa chắc chính là hai người ta và ngươi phát hiện trước. Thiên hạ này lúc nào cũng không thiếu người may mắn, giống như Lục Huyền Bình kia, trước ở chỗ này, ta và ngươi người nào sẽ nghĩ tới một người tu sĩ xuất thân Bắc Hải không ngờ lại sẽ có tu vi như thế.

Lý Thông vẫn còn có chút nghi ngờ, nhíu lông mày, nói:

- Ngươi nói có thể Lục Huyền Bình kia sẽ có ở trong ba chỗ Tụ linh chi địa đó hay không?

Mã Thần Hi khinh thường hừ lạnh một tiếng, nói:

- Nếu là người này dễ dàng như thế liền tìm một chỗ đất bế quan, ngày sau cũng mất tư cách cùng bọn ta tương đề tịnh luận!

Lý Thông trên mặt mặc dù đồng ý, nhưng ngoài miệng lại nói:

- Dù sao cũng từ Bắc Hải tới, có lẽ đối với hắn Tụ linh chi địa ở chỗ sâu bảy trăm trượng đã là thứ làm cho người ta than vì hiếm gặp rồi.

Mã Thần Hi đang muốn nói gì đó, thần niệm cũng đột nhiên ngẩn ra, sau đó cúi đầu về phía trước nhìn, đột nhiên nói:

- Chà, phía dưới có ánh sáng!

Lý Thông lúc này cũng phát hiện chỗ đáy hồ sâu hơn có dị thường, sau khi nhìn lại phương hướng của Mã Thần Hi nhìn, có chút không xác định hỏi:

- Tựa hồ là một hạt châu, xem ra chính là Lục Huyền Bình kia sử dụng thủy độn dị bảo rồi, tuy nhiên loại bảo vật hình hạt châu là dị bảo có chủng loại nhiều nhất, không biết là loại nào.

- Hắn quả nhiên không tùy tiện lựa chọn đất bế quan! Mau, theo sau, lúc trước để cho hắn chơi một vố, lần này tất nhiên cũng phải khiến cho hắn chịu một vố đau!

Sau khi Lục Bình lẻn vào chín trăm trượng dưới đáy hồ, rốt cục chậm lại, có Tị Thủy Nguyệt Minh Châu mặc dù không cần cân nhắc áp lực đáy nước nặng nề, nhưng lúc này Lục Bình nếu muốn đoán ra mấy chỗ Tụ linh chi địa tốt nhất nơi này cũng cực kỳ khó khăn.

Dựa theo bản đồ trong tay của Lục Bình mà đoán, nơi này xem ra có năm chỗ Tụ linh chi địa mới đúng, nhưng sau khi tiến vào nước hồ sâu chín trăm trượng, dòng nước ngầm của đáy hồ đột nhiên trở nên khó có thể nắm bắt, hơn nữa lực trùng kích cực mạnh. Lục Bình thông qua Tị Thủy Nguyệt Minh Châu thi triển Khống thủy quyết mới miễn cưỡng không bị dòng nước ngầm cuốn lên thân hình.

Những thứ dòng nước ngầm quỷ dị này thậm chí còn có thể đối với thần niệm của Lục Bình sinh ra ảnh hưởng. Lục Bình tựa hồ cảm giác được thần niệm của mình sau khi ly thể trải qua các loại đánh vào, đè ép, biến hình, phán đoán đối với tình hình bốn phía đáy hồ đã sớm mất đi chân thật. Đây cũng một nguyên nhân trọng yếu Lục Bình một mực khó có thể thông qua dòng nước ngầm của đáy hồ để phán đoán chỗ Tụ linh chi địa.

Lục Bình cố gắng khống chế thần niệm của mình, hy vọng thông qua áp súc thần niệm dò xét phạm vi, tăng cường chưởng khống thần niệm thoát khỏi bốn phía dòng nước ngầm ảnh hưởng đối với thần niệm.

Vừa lúc đó, Lục Bình bén nhạy nhận ra được phía trên mình có một dòng nước ngầm cực kỳ yếu trực tiếp đánh tới đỉnh đầu của hắn.

So với những dòng nước ngầm khác rất bất đồng, trong một cỗ dòng nước ngầm này ẩn chứa một cỗ khí tức bén nhọn. Lục Bình đã từng mấy lần trải qua sinh tử thậm chí từ trong một cỗ dòng nước ngầm này phát giác một tia sát ý!

Có người đánh lén!

Bởi vì dòng nước ngầm ảnh hưởng đối với thần niệm cùng với toàn thân tâm của Lục Bình trong việc tìm kiếm Tụ linh chi địa ở đáy hồ, vì vậy hắn cũng không phát hiện Mã Thần Hi cùng Lý Thông đã lặng lẽ lặn xuống mức nước cách mình chỉ có mười mấy trượng.

Mã Thần Hi mắt nhìn Phá Phong Thứ của mình sắp cắm vào đỉnh đầu Lục Bình, trong ánh mắt mặc dù toát ra một tia đáng tiếc, nhưng nhiều hơn chính là vẻ tàn nhẫn vì tiêu diệt được một đối thủ cạnh tranh!

Lý Thông ở một bên mặc dù không xuất thủ, lại cũng không lên tiếng ngăn cản, chẳng qua là mặt không biểu tình nhìn Lục Bình phía dưới không ngừng sưu tầm cái gì đó.

Mã Thần Hi có cơ hội rất lớn có thể một kích đánh trọng thương Lục Bình, thậm chí giết chết. Bởi vì hắn rất rõ ràng, đáy hồ sâu chín trăm trượng của Lạc Thánh hồ, nơi đó dòng nước ngầm tung hoành, có thể hoàn toàn vặn vẹo thần niệm của tu sĩ, khiến cho tu sĩ nguyên vốn thần niệm bao trùm phạm vi mấy dặm không cách gì nắm bắt tình cảnh ngoài mười mấy trượng. Điều này làm Mã Thần Hi tiến hành đánh lén tiện lợi nhất.

Nhưng Mã Thần Hi vẫn đánh giá thấp cường độ thần niệm của Lục Bình cùng với trực giác mà hắn mài dũa từ trong sinh tử mà ra. Phá Phong Thứ từ đỉnh đầu Lục Bình đâm vào một cái. Lục Bình thậm chí chưa kịp phản kháng chút nào thì đã trúng đòn, mũi nhọn chọc thẳng xuyên suốt đỉnh đầu hắn!

Mã Thần Hi sắc mặt vui mừng. Lý Thông ngay sau đó cũng ngẩn người.

- Quá đơn giản!

Lý Thông lẩm bẩm nói.

Mã Thần Hi nghe được ngôn ngữ của Lý Thông tựa hồ có chút khinh thường, lúc đang định phản bác lại đột nhiên trợn to hai mắt, tựa hồ phát hiện chuyện gì đó rất khó có thể giải thích.

Lý Thông vừa nhìn xuống phía dưới, lại thấy Lục Bình bị Phá Phong Thứ thọc vào đỉnh đầu sớm đã chết rồi đó đột nhiên ngẩng đầu lên, hướng chỗ hai người ẩn thân trong hồ nước đen nhánh cười cười, trong khóe miệng mang theo giễu cợt vô tận.

- Rút lui!

Mã Thần Hi thầm mắng một tiếng, ngay sau đó cùng Lý Thông nhanh chóng đề phòng, liền thấy nơi xa, cả người Lục Bình đột nhiên tan vỡ hóa thành một than nước chảy, cùng bốn phía nước hồ hoàn toàn dung hợp vào nhau.

“Man Thiên Quá Hải quyết”!

Ở Hà Nguyên chi địa này, dưới đáy của Lạc Thánh hồ, Lục Bình thi triển bộ pháp quyết này có uy lực đến cực hạn, khiến cho Mã Thần Hi cùng Lý Thông đều không thể nhận ra được thiệt giả.

Nguyên Tị Thủy Nguyệt Minh Châu treo ở đỉnh đầu Lục Bình tản ra ánh sáng sâu kín, khiến cho thân hình Lục Bình bại lộ đột nhiên từ trước thân hai người Mã Thần Hi cùng Lý Thông biến mất. Toàn bộ đáy hồ hoàn toàn biến thành đen nhánh.

Lòng của Mã Thần Hi cùng Lý Thông đột nhiên trầm xuống, lúc này mới nghĩ ra đáy Lạc Thánh hồ này cố nhiên giam cấm thần niệm của Lục Bình khiến hắn không cách nào phát hiện bọn họ. Nhưng thần niệm của hai người bọn họ cũng bị vặn vẹo theo, bây giờ không cách nào phát hiện ra Lục Bình trốn ở đâu.

Lúc trước đánh lén chẳng qua là Mã Thần Hi cùng Lý Thông ở trong tối còn Lục Bình ở ngoài sáng, mà bây giờ tình thế chuyển đổi, lại thành Lục Bình ở trong tối hai người bọn họ ở ngoài sáng rồi.

Suy nghĩ một chút về chuyện lúc trước Lục Bình ở bên ngoài Lạc Thánh hồ không ngờ lại có thể lặn tới ngoài ba mươi trượng mới bị mọi người phát hiện. Lại nghĩ lại lúc Tạ Thiên Dương trong tay Lục Bình liên tiếp chịu thua thiệt hai lần, lòng của hai người Mã Thần Hi cùng Lý Thông không khỏi lại trầm xuống.

Lúc này Lục Bình phảng phất như rắn độc núp trong bóng tối, bất kỳ lúc nào cũng có thể trong một phút chốc hai người thư giãn đánh cho hai người một kích trí mạng.

Nghiêm chỉnh mà nói, Lục Bình lần này mượn cơ hội du lịch Trung Thổ đến Tây Hoang chi địa, nguyên vốn chính là vì tập sát Mã Thần Hi mà tới.

Vị Tứ công tử của Thiên Mã tộc tộc trưởng Mã Chấn này chính là tội khôi họa thủ năm đó khiến Thanh Hồ nhất tộc bị diệt tộc. Giết hắn cũng là một trong những điều kiện để Thanh Hồ đáp ứng Lục Bình trở thành thủ hạ làm việc cho hắn.

Nguyên nhân nhắc tới rất đơn giản và cũng rất tục sáo. Vị Tứ công tử của Thiên Mã tộc này mặc dù thiên tài hơn người, nhưng cũng là kẻ hoàn khố lớn nhất của Thiên Mã tộc. Có bệnh chung giống như tuyệt đại đa số hoàn khố vậy, vị Mã Tứ công tử này mặc dù đối với tu luyện si mê, nhưng đối với nữ sắc cũng si mê không kém.

Hồ tộc nguyên vốn chính đúng địch phương có rất nhiều mỹ nữ trong yêu tu. Thanh Hồ nhất tộc càng thêm yêu mị nhất trong Hồ tộc. Lại vừa khéo Hồ tộc lại ở vào Tây Hoang chi địa, tuy nói cũng là một nhánh thế lực rất có thực lực trong yêu tu của Tây Hoang chi địa, nhưng làm sao có thể đối kháng cùng Thiên Mã tộc có thể nói là đệ nhất trong Tam đại vương tộc của Tây Hoang chi địa này.

Cho nên, Hồ tộc dĩ nhiên là thành đất để vị Tứ công tử này liệp diễm. Mà vừa khéo trong một lần đi ra ngoài, Thanh Hồ xinh đẹp bị Mã Tứ công tử nhìn thấy, nhất thời kinh ngạc vì sắc đẹp hơn người.

Chuyện kế tiếp hiển nhiên không cần nói nhiều, sau khi bị Thanh Hồ cự tuyệt, Mã Tứ công tử hiển nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ, hết lần này đến lần khác tới cửa quấy rầy. Thanh Hồ nhất tộc cùng với toàn bộ hồ tộc ngại vì uy thế của Thiên Mã tộc hiển nhiên không dám đắc tội. Nguyên vốn muốn khuyên Thanh Hồ ủy khúc cầu toàn, không biết sao Thanh Hồ thề quyết không theo. Hơn nữa mẫu thân của Thanh Hồ, tộc trưởng của Thanh Hồ nhất tộc cũng ủng hộ con gái của mình, thậm chí cuối cùng Mã Tứ công tử thẹn quá thành giận cũng quyết không chịu khuất phục dưới sự uy hiếp lợi dụ của Thiên Mã tộc.

Chuyện đến bước này, Thanh Hồ nhất tộc thậm chí cả hồ tộc tuy nói đắc tội Thiên Mã tộc, nhưng Thiên Mã tộc cũng không đến nỗi mạo hiểm thiên hạ chê cười mà diệt toàn bộ Thanh Hồ nhất tộc.

Nhưng chuyện lại không chỉ có đơn giản như vậy, thân phận của Thanh Hồ không phải là Hồ tộc yêu tu, mà là hậu duệ do một nữ tử của Thanh Hồ nhất tộc năm đó cùng một vị nhân tộc tu sĩ tương hợp sau đó sinh hạ ra.

Sau đó vị nhân tộc tu sĩ này mất tích, mẫu thân của Thanh Hồ không thể làm gì khác hơn là mang theo Thanh Hồ trở về Tây Hoang chi địa. Trên trăm năm qua, mẫu thân của Thanh Hồ một mực che dấu thân phận nhân yêu hai tộc lẫn vào máu của Thanh Hồ. Nhưng lần này Mã Tứ công tử bám riết theo, không ngờ nàng đã bị Thiên Mã tộc khám phá thân phận nhân yêu hỗn huyết này.

Mã Tứ công tử nhất thời như nhặt được chí bảo, lập tức đối với Thanh Hồ hạ xuống thông điệp cuối cùng. Nhưng Thanh Hồ không ý thức được tính nghiêm trọng, chẳng những không khuất phục, ngược lại còn cùng Mã Tứ công tử đánh nhau một trận.

Thanh Hồ cố nhiên là giảo giảo giả trong tu sĩ cùng lứa, nhưng làm sao là đối thủ với thiên chi kiêu tử của Thiên Mã nhất tộc, rất nhanh thất thủ bị bắt dưới tay thủ hạ của Mã Thần Hi.

Kế tiếp hiển nhiên là diễn ra trò bá vương ngạnh thượng cung, không ngờ trên đường lại bị mẫu thân của Thanh Hồ tuôn ra phá hư chuyện tốt của Mã Thần Hi.

Lúc ấy Mã Thần Hi mới vừa đột phá đoán đan hậu kỳ, cố nhiên thực lực mạnh mẽ, nhưng còn không phải là đối thủ của Thanh Hồ nhất tộc tộc trưởng đã lên cấp pháp tướng kỳ. Hơn nữa Thanh Hồ tộc trưởng lo cho con gái, vừa lên là đánh khiến cho Mã Thần Hi chịu thua thiệt nặng. Nhưng Mã Thần Hi cũng ỷ vào bảo vật của tiền bối trong tộc ban thưởng, từ dưới tay của Thanh Hồ tộc trưởng trọng thương mà độn trốn đi.

Mã Thần Hi từ nhỏ đến lớn làm gì chịu thua thiệt nhiều như vậy. Mà Thiên Mã tộc trưởng Mã Chấn nhìn thấy con trai yêu của mình trở thành bộ dáng như vậy, hiển nhiên giận không kiềm chế được, nên vì con trai mà ra mặt.

Nguyên vốn chuyện không đơn giản như vậy, toàn bộ hồ tộc phía sau Thanh Hồ nhất tộc cũng là chủng tộc rất có thế lực ở Tây Hoang chi địa. Thiên Mã tộc không lý do gì vì chuyện này trở mặt cùng toàn bộ hồ tộc.

Nhưng Mã Thần Hi sau đó lại mang đến một cái tin cho Mã Chấn, nữ nhi của Thanh Hồ nhất tộc tộc trưởng lại là nhân yêu hỗn huyết, như vậy thì chuyện quá dễ dàng rồi!?

Hồ tộc nguyên vốn chịu phụ thuộc vào Điếu Tình Bạch Ngạch hổ tộc là một trong Tây Hoang Tam đại vương tộc. Sau khi hổ tộc thực lực suy vi, Thiên Mã tộc cần khuếch trương thế lực, hiển nhiên muốn đánh áp hổ tộc. Mà Thanh Hồ nhất tộc vào lúc này được xem là cái cớ tốt nhất để Thiên Mã tộc khuếch trương thế lực của mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play