Lục Bình dẫn đầu tiến vào trong Lạc Thánh hồ, rốt cục đã kích động thần kinh của tu sĩ dòm ngó bốn phía. Lý Thông cùng Mã Thần Hi dùng thần niệm quét qua, quả nhiên phát hiện có hai tên tu sĩ một trái một phải tìm tới đây, tức giận tràn đầy lòng ngực nhất thời đều tìm được nơi phát tiết.
Mã Thần Hi gầm lớn:
- Đi chết đi!
Lý Thông cũng hừ lạnh một tiếng, cùng Mã Thần Hi cùng nhau xuất thủ, đánh bay hai người này đi, lúc rơi xuống đất miệng đã phun máu tươi, bên cạnh vừa khéo lại có Thiên Mã tộc cùng Cẩm Lý tộc tu sĩ nữa, lập tức tiến lên đánh chó rớt nước, xem ra hai người này không sống được rồi.
Ngay tại lúc hai người xuất thủ, Lý Thông thấp giọng nói:
- Lại mắc mưu rồi!
Mã Thần Hi cũng lập tức ý thức được không ổn, dùng chân hung hăng giẫm một cái, toàn bộ mặt đất đều thoáng lung lay, nhìn qua thì trong Lạc Thánh hồ đột nhiên dâng lên cột sóng mấy trượng cao lớn chừng bàn tay. Lý Thông cũng nhân cơ hội đó đem phi kiếm trong tay phóng vào trong bọt sóng, ý đồ đục nước béo cò.
Nhưng hai người động tác tuy mau, cuối cùng lại chậm hơn Tạ Thiên Dương một bước. Thiên Dương kiếm trong tay Tạ Thiên Dương hóa thành một con hỏa giao ba trượng. Miệng hỏa giao phun liệt hỏa, đem công kích của hai người ngăn trở một chút. Rồi sau đó cả người Tạ Thiên Dương hóa thành hỏa nhân, độn nhập vào trong Lạc Thánh hồ, chỉ còn dư lại sương trắng lượn lờ trên mặt hồ do nước và lửa tương kích mà bốc lên.
Mã Thần Hi cùng Lý Thông hai mặt nhìn nhau, lúc này tu sĩ đang dòm ngó bên ngoài đã càng lúc càng xao động. Lạc Thánh hồ đang ở trước mắt, mà tứ đại cao thủ hàng đầu lúc trước cũng chỉ còn lại có hai người, không ít tu sĩ cũng đã hiển lộ thân hình, nhất tề đi tới phía bên này, rõ ràng là muốn đi vào trong Lạc Thánh hồ.
Hai người nhìn về phía Tây Hoang điện tu sĩ tránh sau lưng mọi người nơi xa, nhìn những tu sĩ ở bốn phía này lại có lá gan lớn như vậy vọt tới đứng gần hai người. Chuyện này trong quá khứ khi Hà Nguyên chi địa khai mở đều không hề phát sinh qua.
Thiên Mã cùng Cẩm Lý hai tộc tu sĩ mặc dù vẫn chiếm cứ khuyết điểm về nhân số trong mọi người, nhưng thường thường đều có thể đủ đem tu sĩ như cát tán loạn khắp nơi này chia ra kích phá. Hai tộc tranh đoạt trong Lạc Thánh hồ thường thường cũng có thể đạt được thu hoạch lớn nhất.
Mã Thần Hi cùng Lý Thông bây giờ cũng muốn tiến vào Lạc Thánh hồ, nhưng mấu chốt của vấn đề lại là trong hai người thì người nào sẽ đi vào trước.
Vì vậy không thể làm gì khác hơn là giằng co, nhưng tu sĩ bên ngoài hiển nhiên cũng không muốn nhìn trò vui nữa rồi. Hai người nếu là chặn lại cửa vào như vậy, chính là gây cho chúng giận, cho dù hai người đều có một nhóm tộc nhân thủ hạ cũng không làm nên chuyện gì.
Hai người liếc mắt nhìn nhau. Lý Thông thân hóa thành một con sóng nước, còn Mã Thần Hi là cuốn lên một đạo cuồng phong. Hai người không ngờ lại cùng nhau tiến vào trong Lạc Thánh hồ.
Sau khi hai người này tiến vào Lạc Thánh hồ, tu sĩ xuẩn xuẩn dục động trước đó nhất thời không còn cố kỵ nữa, cũng không biết người nào hô lên một tiếng trước. Mấy chục tu sĩ từ bốn phương tám hướng hiển lộ thân hình, lao thật nhanh tới nơi này. Nhưng cửa vào của Lạc Thánh hồ là quá nhỏ, mười mấy tên tu sĩ nếu muốn đi vào trong đó thì đừng mơ tưởng. Vì vậy hơn mười người này chưa tới phía trên Lạc Thánh hồ, lại bắt đầu hỗn chiến với nhau.
Lần này mới thật sự là hỗn chiến, loạn chiến, mười mấy tên tu sĩ vì tranh đoạt trước sau tiến vào Lạc Thánh hồ mà ra tay cực mạnh. Mà mấy dặm bên ngoài đó, cuồn cuộn không ngừng tu sĩ vẫn còn bay tới, mức độ hỗn chiến cũng đang không ngừng mở rộng.
Lục Bình sau khi một đầu chúi vào Lạc Thánh hồ, cái loại lực lượng thần bí đặc thù đến từ chỗ sâu của hồ nước khiến cho lòng của hắn chấn động hai lần. Nhưng ngay sau đó loại lực lượng thần bí này cũng lập tức biến mất không còn nữa, mặc cho Lục Bình lần nữa tìm kiếm, đều không thể nghiệm được một cỗ lực lượng thần bí này tồn tại.
Lục Bình kiềm chế sự tò mò của mình. Thần niệm phát tán đi ra ngoài, bắt đầu quan sát tình cảnh trong Lạc Thánh hồ, đồng thời dựa theo thuyết pháp lưu truyền trong Tây Hoang tu luyện giới, nhanh chóng lẻn đi chỗ sâu của Lạc Thánh hồ.
Thần niệm của Lục Bình lập tức phát giác một chỗ địa vực này có linh khí cực kỳ nồng đặc, hơn nữa trong chỗ địa vực này còn tồn tại một loại lực lượng không nói rõ được. Có lẽ loại lực lượng này chính là nguyên nhân có thể bảo đảm tu sĩ trong bốn năm năm bế quan tu luyện, tu vi ít nhất tăng trưởng một cấp.
Thanh quang sâu kín tản ra trong hai mắt của Lục Bình, có thể thấy bên ngoài chỗ Tụ linh chi địa này có một đạo pháp trận tựa hồ do thiên nhiên thành hình. Lục Bình biết đây là dùng để bảo vệ tu sĩ bế quan, chỉ cần tu sĩ tiến vào chỗ Tụ linh chi địa này, trận pháp lập tức sẽ khởi động, trừ phi tu sĩ từ bên trong khai mở ra, nếu không ngoại lực cực kỳ khó đánh vỡ trận pháp mà uy hiếp được tu sĩ đang bế quan bên trong.
Chỗ Tụ linh chi địa này khoảng cách gần mặt hồ như thế, hiển nhiên không ở bên trong phạm vi cân nhắc của Lục Bình. Lục Bình thi triển Khống Thủy quyết, từng dòng nước ngầm từ phía sau mang hắn tiềm nhập vào chỗ sâu dưới đáy hồ.
Lục Bình một đường lặn xuống gần trăm trượng, dọc đường trong thần niệm của hắn cảm ứng đã phát hiện bảy tám Tụ linh chi địa. Lạc Thánh hồ trên tổng thể mặc dù tựa như một cái phễu, nhưng không gian trong cơ thể của hồ cũng cực lớn. Lục Bình mặc dù một đường đi trước tới chỗ sâu nhất, nhưng thần niệm bao trùm cũng chỉ là một phần cực ít trong hồ nước.
Truyền thuyết Lạc Thánh hồ sâu đạt chín trăm chín mươi trượng. Tu sĩ nếu là tu vi không đủ, thậm chí cũng không thể đủ chịu đựng thủy áp cực lớn của đáy nước sâu chín trăm trượng.
Lục Bình mặc dù tu vi thâm hậu, nhưng cũng không nguyện đem chân nguyên tiêu hao cho việc ngăn cản thủy áp, mà là đem Tị Thủy Nguyệt Minh Châu tế lên đỉnh đầu. Thủy áp bốn phía nhất thời nhẹ đi một chút, tốc độ lặn xuống nhất thời tăng nhanh rất nhiều.
Lục Bình phát hiện trong hồ nước hoàn toàn yên tĩnh, cũng không tồn tại nguy hiểm gì. Vì vậy hắn định chậm rãi thu hồi thần niệm, chẳng qua là bảo vệ khoảng diện tích mười mấy trượng, đồng thời vận sử bí thuật tu luyện thần niệm, bắt đầu dưỡng thương thần niệm vừa rồi bị tổn thương khi cùng thần niệm của Tạ Thiên Dương giao kích.
Trong tay Lục Bình vẫn nắm tiểu phiên mới vừa dùng để phụ trợ thi triển thần niệm bí thuật. Mặt tiểu phiên này ban đầu Lục Bình từ trong một chỗ huyệt động của Chân Linh phái truyền thừa mật địa mà có được. Lúc trước Lục Bình một mực không hiểu rõ huyền hư phía trên này, chỉ là bởi vì mặt tiểu phiên này đối với thần niệm của Lục Bình dùng để dựng dưỡng cùng với tu luyện có rất nhiều chỗ ích lợi, do đó hắn mới một mực giữ bên người, đồng thời cũng cố gắng phát giác bí ẩn tích chứa trong tiểu phiên.
Lục Bình đã từng từ chỗ Liễu Thiên Linh lão tổ nghe qua một ít kỳ văn dị sự có liên quan Chân Linh phái tiền bối tu sĩ, cố gắng phát hiện thân phận của Chân Linh phái tiền bối tu sĩ đem tiểu phiên lưu lại trong huyết động, đáng tiếc cũng một mực không thể như nguyện.
Lục Bình những năm này thần niệm tu vi càng lúc càng tinh xảo, hiện nay thần niệm tu vi của hắn đã không kém bao nhiêu so với những pháp tướng sơ kỳ điên phong tu sĩ.
Tạ Thiên Dương là một trong Lục đại thần kiếm của Tử Dương cung, thuộc đời tu sĩ thứ ba, thần niệm tu vi hiển nhiên cũng tốt. Hơn nữa bởi vì hắn là kiếm tu, trong thần niệm cũng hàm chứa loại lực lượng sắc bén tương tự như kiếm khí vậy, thần niệm tranh đấu trong cùng cấp tu sĩ ít khi rơi vào thế hạ phong.
Nhưng mà lần này trong tay Lục Bình, hắn đã liên tiếp nhận chịu hai lần thua thiệt. Đặc biệt là trong lần thứ hai, bị Lục Bình mượn tiểu phiên quạt một cái, thiếu chút nữa liền đem thần niệm hoàn toàn hỏng mất, có thể thấy Lục Bình hiện nay có thần niệm tu vi kinh khủng như thế nào!
Đang lúc này, thần niệm của Lục Bình nhận ra được mặt hồ của Lạc Thánh hồ truyền tới tiếng động, lại có tu sĩ tiến vào trong Lạc Thánh hồ, chẳng qua là không biết lần này đi vào là người nào trong ba người Mã Thần Hi, Lý Thông, Tạ Thiên Dương.
Nhưng mà Lục Bình nghĩ xem ra trong ba người này có khả năng tiến vào trước nhất chính là Tạ Thiên Dương. So sánh với hai người khác, Tạ Thiên Dương tạo cho Lục Bình cảm giác nguy hiểm nhiều hơn. Đây cũng là duyên cớ mới vừa rồi Lục Bình vì sao phải dùng thần niệm bí thuật kéo đến công kích hắn.
Lục Bình lại một lần nữa lặn xuống trăm trượng, lúc này thần niệm tụ hợp lại tin tức cũng làm Lục Bình lấy làm kinh hãi. Tị Thủy Nguyệt Minh Châu treo ở đỉnh đầu, gạt toàn bộ nước hồ ra bốn phía, tạo thành một cái vòng bảo hộ hình vòng tròn.
Lục Bình vừa lặn xuống trong hộ tráo, vừa từ trong trữ vật pháp khí lấy ra một tờ tàn đồ đã hợp lại thành một.
Lục Bình lúc này cũng không kịp nhớ mới vừa rồi bởi vì thi triển thần niệm bí thuật mà mang tới sự khó chịu, hết sức đem thần niệm phát tán bốn phía, đồng thời hai mắt nhìn chăm chú vào tàn đồ trong tay, tựa hồ đang so sánh cùng cảnh trí xung quanh trong hồ nước để ấn chứng cái gì vậy.
Năm đó Lục Bình từ trên người của Cẩm Lễ chân nhân có được hơn phân nửa tờ tàn đồ kia. Mấy ngày trước hắn từ một con Cẩm Lý yêu tu khác bỏ mạng trong tay hắn lấy được gần nửa tờ tàn đồ khác hợp lại thành một tờ hoàn chỉnh. Nguyên Lục Bình cho là tờ tàn đồ này bất quá chính là dùng để chỉ dẫn để suy đoán vị trí của Lạc Thánh hồ, không ngờ hơn phân nửa đồ hình phía sau không ngờ lại cùng địa hình ở đáy của Lạc Thánh hồ này vô cùng tương tự.
Phải biết Lục Bình mặc dù là người thứ nhất tiến vào trong Lạc Thánh hồ, nhưng không gian trong Lạc Thánh hồ này vô cùng lớn, tuy nói toàn bộ có hình như cái phễu, mấy vị trí tốt nhất đều là ở chỗ sâu nhất của Lạc Thánh hồ, nhưng nếu muốn tìm được cũng không phải là dễ dàng như vậy.
Lục Bình bây giờ đã lặn xuống hơn hai trăm trượng, nhưng tổng cộng phát hiện Tụ linh chi địa mới có bất quá mười ba mười bốn chỗ. Phải biết mỗi một lần Hà Nguyên chi địa khai mở, tuy nói Tụ linh chi địa trong Lạc Thánh hồ đều đang không ngừng biến đổi, nhưng ở hai trăm trượng sâu bên trong đáy hồ ít nhất cũng có hơn hai mươi chỗ Tụ linh chi địa, có thể thấy những thứ Tụ linh chi địa này cũng không dễ tìm.
Và tờ tàn đồ trong tay Lục Bình này cũng rõ ràng hiện lên địa hình cảnh trí bên trong Lạc Thánh hồ, còn biểu minh hướng đi của dòng nước ngầm trong Lạc Thánh hồ. Tụ linh chi địa trong Lạc Thánh hồ thì không ngừng biến đổi, chính là vô cùng có liên hệ với hướng đi của dòng nước ngầm trong hồ nước.
Lục Bình bây giờ có một tấm bản đồ này, thì có thể thông qua hướng đi vào của dòng nước ngầm mà đoán ra tuyệt đại đa số vị trí chỗ của Tụ linh chi địa.
Tuy nói những thứ Tụ linh chi địa này đối với một mình Lục Bình mà nói cũng không có quá nhiều tác dụng, nhưng đối với Cẩm Lý tộc hoặc là Thiên Mã tộc những thứ thế lực có nhóm lớn tộc nhân tiến vào Lạc Thánh hồ mà nói thì vô cùng trọng yếu.
Thử nghĩ một chút, chỉ cần bốn năm năm, hai đại chủng tộc này có tới mười mấy tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ tu vi đều tập thể đề thăng một cấp. Điều này đối với thực lực của hai tộc là một loại xúc tiến to lớn bực nào!
Phải biết đoán đan hậu kỳ tu sĩ mỗi khi tiến một cấp tuy nói không thể so với pháp tướng tu sĩ tốn hao mấy trăm năm thời gian như vậy, nhưng dùng hết mấy chục năm thời gian cũng là vô cùng bình thường. Nếu là gặp phải bình cảnh nghiêm trọng, trì hoãn trên trăm năm cũng không hiếm thấy.
Vì vậy, điểm trọng yếu của Lạc Thánh hồ không phải là xúc tiến đối với tu sĩ cá biệt, mà là ở chỗ có một nhà hoặc là hai nhà thế lực lũng đoạn hay không!
Lục Bình bây giờ rốt cuộc biết rõ Cẩm Lý nhất tộc cùng Thiên Mã nhất tộc tại sao lại ở bên ngoài Hà Nguyên chi địa bố trí quan tạp nặng nề, không tiếc đắc tội với rất nhiều tu sĩ, quyết ngăn trở bọn họ ở bên ngoài Hà Nguyên chi địa.
Mà mỗi một lần Lạc Thánh hồ khai mở ra, tuy nói mỗi một lần tu sĩ lẻn vào Hà Nguyên chi địa cũng có mấy trăm người, nhưng những kẻ thu hoạch lợi ích lớn nhất vĩnh viễn là hai tộc Thiên Mã cùng Cẩm Lý.
Tuy nhiên, hai đại chủng tộc này hiển nhiên cũng không muốn đem chuyện này làm quá quyết liệt, nếu không cũng không để nhiều tu sĩ tiến vào trong đó như vậy. Mà hai tộc mỗi một lần cũng bất quá chỉ có năm sáu chục tộc nhân tiến vào Hà Nguyên chi địa để đề thăng tu vi mà thôi. Trong số một trăm danh ngạch cuối cùng cướp được, hai tộc cũng bất quá chỉ có hơn bốn mươi người.
Vì vậy một khi hai tộc trông chừng quá gắt Hà Nguyên chi địa, giống như lần này vậy, ngược lại sẽ rước lấy sự nghi kỵ của những thế lực khác trong tu luyện giới. Tây Hoang điện phái tu sĩ tiến vào Hà Nguyên chi địa châm chọc để những tu sĩ khác phản kháng hai tộc tu sĩ là chuyện nhỏ, mấu chốt là ngay cả Tử Dương cung đều phái Lục đại thần kiếm kiệt xuất nhất trong môn hạ đệ tử đời thứ ba tiến vào Hà Nguyên chi địa.
Tờ tàn đồ trong tay Lục Bình mặc dù trân quý, nhưng bản thân Lục Bình cộng thêm Tam linh nhiều nhất chỉ chiếm cứ bốn vị trí thôi. Hiện nay Lục Bình mới lẻn vào trong hồ ba trăm trượng, khoảng cách đáy hồ còn xa, cũng không cần phải lo về vấn đề phân phối vị trí, trực tiếp theo bức địa đồ ghi lại, bắt đầu suy đoán vị trí mấy chỗ linh khí nồng đặc nhất ở dưới đáy hồ.
Bởi vì có Tị Thủy Nguyệt Minh Châu, Lục Bình lặn xuống cực nhanh trong Lạc Thánh hồ. Hắn tự tin cho dù là Lý Thông hóa thành nguyên hình cũng chưa chắc có loại bản lãnh này như hắn bây giờ. Hắn muốn trước khi những người khác phát hiện ra hắn, đem vị trí của Tam linh xác định trước rồi tính sau.
Nghiêm chỉnh mà nói, Tam linh xuất thân thậm chí so với loại Mã Thần Hi, Lý Thông còn muốn cao quý hơn. Trong Lạc Thánh hồ này, Lục Bình không lý do gì không vì bọn họ mưu đồ một phen.
Lục Bình một đường lặn xuống đến bảy trăm trượng, thông qua bản đồ mà suy đoán, Lục Bình ở sự dẫn động của ám lưu phát hiện ba vị trí Tụ linh chi địa tập trung khá gần nhau.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT