Lục Bình từ trên người của Bát sư huynh Tề Nam lục soát ra được ba khối cực phẩm linh thạch, trên người của hai người khác không ngờ lại cũng có một hai khối cực phẩm linh thạch, khiến cho số lượng cực phẩm linh thạch trên người của Lục Bình nhất cử vượt qua mười khối. Bởi vì thượng phẩm linh thạch tiêu hao lớn, trên thân ba người cũng có chừng hơn ba trăm khối, cũng là một khoản tài phú không nhỏ rồi.

Trung Thổ đại hình môn phái thế lực quả nhiên tài đại khí thô. Thái Huyền tông này mặc dù không có danh hiệu đại hình môn phái, nhưng lại có thực lực của đại hình môn phái, tài sản của môn hạ đệ tử này cũng khiến cho Lục Bình xấu hổ thay Chân Linh phái đồng môn.

Những thông linh pháp bảo khác cũng có bốn năm món, tuy nhiên bây giờ Lục Bình đã coi thường thông linh pháp bảo, có thể dẫn tới hứng thú cho hắn chỉ có những thứ pháp bảo cấp bậc dưỡng linh kia. Dĩ nhiên, linh bảo lại càng không cần phải nói.

Lục Bình đem cái bạn sinh linh bảo hình như nhánh cây kia của Huyết Tu La cầm trong tay xem xét. Huyết tu la bạn sinh linh bảo cực kỳ khó đoạt. Huyết tu la lúc sắp chết, bạn sinh linh bảo của nó thường thường sẽ nổ tung theo.

Muốn đoạt được bạn sinh linh bảo của Huyết tu la, bình thường chỉ có hai biện pháp: một là xuất kỳ bất ý chém chết Huyết tu la, như vậy có thể đắc thủ bạn sinh linh bảo dưới tình huống nó không còn kịp nổ tung nữa. Tình huống như thế có cơ hội nhỏ nhất, vì thực lực của một con Huyết tu la ít nhất cũng tương đương với một tên pháp tướng sơ kỳ tu sĩ. Dưới tình huống có bạn sinh linh bảo tương trợ, thậm chí ngay cả pháp tướng trung kỳ tu sĩ cũng không cách nào lưu giữ nó lại, do đó muốn trong nháy mắt giết Huyết tu la, quả không phải là một chuyện dễ dàng.

Mà một cái biện pháp khác chính là Huyết tu la tự nguyện đem bạn sinh linh bảo cầm trong tay truyền thừa cho tu la cùng tộc, khiến cho tu la thông qua hấp thu tinh hoa của Huyết tu la trong linh bảo mà tăng tiến tu vi. Mà loại truyền thừa này thường thường sẽ từ Huyết tu la chỉ định người truyền thừa, sau đó trong thời gian ngắn thực hiện, giống như tình huống Bát sư huynh bọn họ gặp được loại Đại tu la vì tranh đoạt bạn sinh linh bảo mà làm chậm đi việc thừa kế là rất hiếm thấy.

Bạn sinh linh bảo này trong tay của Lục Bình xem ra là của một con Mộc chúc tính Huyết tu la sở hữu, sau khi luyện chế thành linh bảo, trong tay Lục Bình cũng khó mà phát huy ra toàn bộ uy lực. Điều này khiến cho Lục Bình cảm thấy có chút đáng tiếc.

Thiên địa linh vật cùng kỳ vật mà Lục Bình mong đợi ngược lại cũng có hai món, tuy nhiên phẩm chất đều quá thấp. Lục Bình nhìn không thuận mắt, đều bỏ vào trong trữ vật pháp khí của mình.

Bắn ra một mồi lửa đốt thi thể của ba người thành tro bụi, Lục Bình xoay người tiếp tục phi độn tới chỗ sâu của đầm lầy, dọc đường thỉnh thoảng phát hiện mấy con ma la, đều bị hắn xuất thủ đánh chết, được mấy món thượng hạng linh tài, còn có mấy khối phệ hồn tinh phẩm chất không cao.

Lục Bình mới vừa tiến vào chỗ sâu đầm lầy không lâu, nhận ra được một cái truyền âm ngọc giản đột nhiên đánh vỡ xong hư không chung quanh. Một đạo không gian môn hộ nho nhỏ triển khai, từ bên trong rớt ra ngoài.

Lục Bình cầm ngọc giản trong tay dùng thần niệm đảo qua, trong lòng rúng động một cái, lập tức bóp nát bấy ngọc giản cầm trong tay, Việt Dương chu dưới chân thoáng hiện, cũng không kịp nhớ phi độn như vậy sẽ dẫn tới tu sĩ núp trong thanh vụ dò xét, vội vàng phi độn đi về phương hướng tây nam.

Thương thế trên người của Quách Thiên Sơn lão tổ dĩ nhiên là giả vờ mà có. Sau khi Hà Bắc tu luyện giới với chủ thể nhân tộc tu sĩ công phá ma la bàn cứ chỗ sâu trong đầm lầy, các nhóm lớn ma la bỏ chạy khắp mọi nơi. Chỗ doanh địa của Quách Thiên Sơn lão tổ vì khoảng cách hơi gần với trung ương của đầm lầy mà bị đánh vào.

Lúc này Quách Thiên Sơn lão tổ hiển nhiên không thể nào giả bộ bệnh tật gì nữa. Tuy nhiên, vì không để cho những người khác phát giác ra sự khác thường, Quách Thiên Sơn lão tổ chỉ đành phải âm thầm rời khỏi doanh địa mà đi, một thân một mình đi lại trong đầm lầy.

Nói ra thì đó cũng là vận khí của Quách Thiên Sơn lão tổ, sau khi đánh chết mấy chục con ma la, cũng đã giao thủ cùng một con Huyết tu la. Quách Thiên Sơn lão tổ tình cờ ở trong dãy đất lằn ranh của đầm lầy phát hiện một cái trung hình linh mạch.

Đến lúc này, Quách Thiên Sơn lão tổ đối với mục đích tiễu trừ ma la trong Doanh Ngọc chiểu trạch lần này cũng có suy đoán. Chẳng qua là lúc trước ông ta đến chỗ trung ương của đầm lầy, phát hiện rất nhiều địa mạch bị dẫn dắt lưu lại dấu vết, hiển nhiên ở khu vực mà linh mạch tập trung nhất này đã bị những môn phái có thực lực mạnh mẽ tấn công vào khu vực trung ương này chia nhau lấy đi không còn gì.

Doanh Sơn Tiên Viện là một nhà tiểu hình thế lực mới vừa tấn cấp của Hà Bắc tu luyện giới, đứng hàng chót trong mười hai nhà tiểu hình thế lực. Bây giờ tiên viện có thể tìm được một cái trung hình linh mạch, đối với Quách Thiên Sơn lão tổ xuất thân từ Bắc Hải mà nói đã là cái vui quá bất ngờ rồi. Phải biết Quách Thiên Sơn lão tổ ở Doanh Sơn Tiên Viện kinh doanh hơn mười năm, cũng bất quá miễn cưỡng đem về cho tiên viện thêm một cái trung hình linh mạch vốn chỉ có một cái trước đó. Nếu không, Quách Thiên Sơn lão tổ cũng không thèm thuồng sáu viên vi hình tụ linh châu mà Lục Bình có được từ trong Quyền Cốc không gian.

Trong thời điểm Quách Thiên Sơn lão tổ chuẩn bị bố trí Khiên Dẫn Trận Pháp, hai tên Liễu Dương phái pháp tướng lão tổ đột nhiên đánh ra, muốn từ trong tay Quách Thiên Sơn lão tổ cướp đoạt cái trung hình linh mạch này.

Quách Thiên Sơn lão tổ sao lại chịu nghe theo, song phương dĩ nhiên là một phen đại chiến. Quách Thiên Sơn lão tổ tự tin nếu là một đối một mình tất nhiên có thể đánh lui bất kỳ người nào trong hai người. Nhưng bây giờ là hai người liên thủ, Quách Thiên Sơn lão tổ cũng chỉ có thể đủ miễn cưỡng chống đỡ, cục diện vừa xáp vào liền rơi vào thế bị động.

Cũng may Quách Thiên Sơn lão tổ có thể được Chân Linh phái cử đi Trung Thổ khai mở thế lực phụ, dưới tay dĩ nhiên là có thủ đoạn đặc biệt, cho nên dù rơi xuống thế hạ phong, vẫn có thể giữ cho không bị bại dưới sự tấn công điên cuồng của hai tên tu sĩ cùng cấp.

Liễu Dương phái này cũng là một trong mười hai nhà tiểu hình môn phái của Hà Bắc tu luyện giới. Chẳng qua là môn phái này thực lực vượt xa so với Doanh Sơn Tiên Viện, trong môn phái có đến bốn vị pháp tướng sơ kỳ lão tổ, thực lực không kém gì Hoa Ngọc tông một lòng muốn lên làm trung hình môn phái thế lực.

Lần này Liễu Dương phái một sáng một tối phái ra hai vị pháp tướng tu sĩ tiến vào Doanh Ngọc chiểu trạch, hiển nhiên cũng có mưu đồ. Trên thực tế, bọn họ ở chỗ sâu của đầm lềy cũng giành được vài cái tiểu hình linh mạch trong cuộc tranh đoạt với các phái, chẳng qua là trung hình linh mạch thì không tới phiên bọn họ.

Đại hình linh mạch trong Doanh Thiên đạo tràng bởi vì địa mạch thay đổi mà phân giải ra không ít trung hình linh mạch, tiểu hình linh mạch, vi hình linh mạch, sau đó phân bố trong toàn bộ đầm lầy, trong đó ở trung ương của đầm lầy có số lượng nhiều nhất. Đây cũng là nguyên nhân tại sao tu la cùng tu ma cuối cùng đều kéo tới chiếm cứ ở đầm lầy trung ương.

Hai vị lão tổ mặc dù có thu hoạch, nhưng hiển nhiên những thu hoạch này cũng không thể đủ làm cho họ thỏa mãn. Hơn nữa trên thực tế vận khí của bọn họ cũng thực không tệ, sau khi ở trung ương của đầm lầy không thể có thu hoạch, hai người có lòng muốn thử đi tìm một chút ở trong đầm lầy, không ngờ lại bám theo đuổi Quách Thiên Sơn lão tổ và tìm ra được một cái trung hình linh mạch trước đó do một con Huyết tu la chiếm cứ bây giờ đã rút đi.

- Quách Thiên Sơn, ngươi nếu bây giờ rút đi, bọn ta tất không làm khó dễ ngươi, ngày sau cùng Doanh Sơn Tiên Viện của ngươi nước giếng không phạm nước sông. Nếu là ngươi thật đúng là muốn dây dưa cùng bọn ta, coi như Liễu Dương phái ta không chiếm được cái trung hình linh mạch này, ngày sau Doanh Sơn Tiên Viện ngươi còn tưởng yên thân hay sao?

Thời điểm Lục Bình chạy đến, một vị lão tổ của Liễu Dương phái đang hướng về phía Quách Thiên Sơn lão tổ quát.

- Không sai, Quách Thiên Sơn, ngươi phải nghĩ kỹ, nếu tiếp tục làm như vậy nữa, Doanh Sơn Tiên Viện ngươi thử nghĩ một chút xem có thể đủ chịu đựng được lửa giận của Liễu Dương phái ta hay không?

Một tiếng vang ầm thật lớn, một ngọn núi cao nguy nga từ trên trời giáng xuống!

Di Sơn Điền Hải đại thần thông!

- Lại là chiêu này, mau lui lại!

Di Sơn Điền Hải đại thần thông của Quách Thiên Sơn lão tổ sau khi tu vi của ông ta lên cấp pháp tướng kỳ càng lúc càng trở nên khó có thể chống đỡ. Cùng cấp tu sĩ bị đạo đại thần thông này công kích, thường thường đều phải tránh lui thật xa. Chẳng qua là đạo đại thần thông này lúc thi triển phải hao phí chân nguyên khổng lồ, khiến cho người thi triển pháp thuật cảm thấy nhức đầu.

Đỉnh đầu của Quách Thiên Sơn lão tổ treo một cái pháp bảo to lớn hình cái núi, chính là Phi lai phong. Mà một thanh Cản sơn tiên trong tay ông ta cũng là pháp bảo cấp bậc dưỡng linh. Chính là bởi vì có hai cái pháp bảo này, mới khiến cho Quách Thiên Sơn lão tổ vững vàng chống giữ không ngã dưới sự vây công của hai tên tu sĩ cùng cấp.

- Quách Thiên Sơn, loại đại thần thông này của ngươi mặc dù uy lực mạnh mẽ, nhưng ngươi lại có thể thi triển mấy lần? Chúng ta lên, nếu hắn không muốn biết điều mà rút đi, bọn ta nói không chừng cũng để cho hắn lưu lại một chút cực tốt, cũng tránh cho ngày sau người ta nói hai vị pháp tướng tu sĩ của Liễu Dương phái ta mà không làm gì được một người như hắn!

Hai tên pháp tướng lão tổ chia ra từ hai phương hướng lướt đi về phía Quách Thiên Sơn lão tổ, nhưng Quách Thiên Sơn lão tổ chẳng biết tại sao, cũng quay người lướt đi về phía một tên lão tổ trong đó, nhường sau lưng của mình cho tu sĩ từ một bên khác tiếp cận.

Vị lão tổ này hiển nhiên sẽ không ngu ngốc đến mức cho là Quách Thiên Sơn lão tổ quên mất việc phòng bị bản thân. Lão ta một mặt toàn lực thi triển pháp thuật, ngự sử pháp bảo của mình tấn công Quách Thiên Sơn lão tổ, một mặt cẩn thận chú ý Quách Thiên Sơn lão tổ, tùy thời chuẩn bị đối phó hậu thủ của Quách Thiên Sơn lão tổ.

Nhưng lão ta chờ được không phải là thủ đoạn áp đáy rương của Quách Thiên Sơn lão tổ như trong tưởng tượng, mà là một đôi phi kiếm đột nhiên đánh tới từ phía sau lão ta.

Sau khi cùng Quách Thiên Sơn lão tổ âm thầm liên lạc xong, Lục Bình vừa ra tay chính là Đại Giang Đông Khứ kiếm quyết. Kiếm quang liên miên phảng phất ba đào vô tận từ trên trời giáng xuống, hết đợt này đến đợt khác vỗ đánh đi về phía đối thủ.

Bởi vì Lục Bình xuất kỳ bất ý toàn lực đánh lén, vị lão tổ này trong khoảng thời gian ngắn không ngờ lại bị Lục Bình liên phiên công kích thở không ra hơi, một đường lui về phía sau, tách rời ra xa một vị lão tổ khác.

Đợi đến sau khi vị pháp tướng tu sĩ này phát hiện người đến lại là một tên đoán đan tầng tám tu sĩ, lão nhất thời thẹn quá thành giận, pháp bảo trong tay hóa thành một khối đá ngầm to lớn, đứng vững vàng trong kiếm lãng, đem đại thần thông kiếm thuật của Lục Bình cứng rắn là đánh thành hai nửa.

Nhưng không đợi vị lão tổ này chuẩn bị phản kích, một đạo thông thiên kiếm quang nhìn qua tựa hồ có chút tương tự với Chân Nguyên Nhất Khí kiếm của Ngọc Lan Hà Cẩm Lý nhất tộc, nhưng lại có chút không phải như vậy, từ trên trời giáng xuống, một phát liền đánh rớt pháp bảo biến thành đá của lão ta. Tiếng vang két két truyền tới, pháp tướng lão tổ đột nhiên cảm thấy một trận đau nhói trong thần niệm, vội vàng thu hồi pháp bảo, thì thấy pháp bảo đã bị đạo thần thông kiếm quang này đánh cho linh quang giảm sút, trở nên u ám hôi bại.

Pháp tướng lão tổ hét lên một tiếng giận dữ, mặc dù lúc này lão ta đã không dám coi thường tên tu sĩ trước mắt này nữa, nhưng lão ta vẫn cho là mình muốn đánh bại người trước mắt cũng không khó khăn.

Tranh!

Một tiếng ré dài kỳ dị đột nhiên vang lên từ trên người của vị lão tổ này. Một đạo thần niệm quỷ dị phảng phất từng cái châm nhỏ ghim tới thần niệm của Lục Bình.

Một hư ảnh to lớn từ sau lưng vị lão tổ này chậm rãi dâng lên, hóa thành một con ngân thiền (ve bạc) to lớn!

Pháp tướng, Thiền huyết mạch tu sĩ sau khi lên cấp pháp tướng kỳ hình thành thiền pháp tướng!

Lục Bình trong lòng trầm xuống, không ngờ vị lão tổ trước mắt này đã nhanh như vậy liền triệu hoán pháp tướng đi ra. Một loại thủ đoạn này xuất hiện, có nghĩa là pháp tướng tu sĩ đang muốn liều mạng!

Lục Bình thần niệm đảo qua, nhất thời hiểu nguyên nhân: lúc này không có một vị pháp tướng tu sĩ khác kiềm chế, Quách Thiên Sơn lão tổ nhất thời đại phát thần uy, một món Phi lai phong cùng một món Cản sơn tiên trong tay đánh ra khiến cho Liễu Dương phái pháp tướng tu sĩ đối chiến với mình liên tiếp bại lui. Nếu không đánh bại Lục Bình ngay, vị pháp tướng lão tổ đối địch với Lục Bình sẽ gặp phải tình huống bị Quách Thiên Sơn lão tổ phân ra và kích phá!

Lục Bình quyết định thật nhanh, Thu Thủy kiếm vẫn thi triển Đại Giang Đông Khứ đại thần thông kiếm quyết. Từng đạo kiếm thuật hồng lưu thủy chung duy trì áp lực đối với vị pháp tướng lão tổ này, đồng thời Y Nhân kiếm là hóa thành một con thông linh kiếm giao, gào thét cắn xé pháp tướng ở trong bầu trời.

Mà một thanh Trường Lưu kiếm khác lại hóa thành một đạo kiếm quang xoáy trốt. Hải Nạp Bách Xuyên đại thần thông kiếm thuật sau khi Lục Bình tinh nghiên các loại kiếm thuật thần thông, uy lực trong tay của hắn đã trở nên càng lúc càng lớn!

Ba thanh phi kiếm cấp bậc dưỡng linh trong tay Lục Bình chia ra thi triển ra tam đại kiếm thuật thần thông. Chân nguyên hùng hậu, thần niệm khổng lồ bực này, ngay cả pháp tướng kỳ tu sĩ bình thường thi triển ra cũng phải phí không ít khí lực, bây giờ lại được Lục Bình chỉ là đoán đan tầng tám tu sĩ như vậy mà vẫn dễ dàng thi triển đi ra.

Nhưng pháp tướng là thủ đoạn áp đáy lương của pháp tướng kỳ tu sĩ, uy lực sao lại dễ dàng bị Lục Bình đại thần thông kiếm thuật phá như vậy được!

Hai cánh của cự thiền màu bạc rung lên, kiếm thuật hồng lưu nhất thời bị quạt cải hướng. Từng tiếng ve sầu truyền tới, mặc dù bị thần niệm của bản thân Lục Bình ngăn trở, nhưng cũng khiến cho Lục Bình cảm thấy đầu đau từng trận như búa bổ. Thông linh kiếm giao lập tức phảng phất biến thành một con rắn chết, không chờ nó tiếp cận địch thủ, đã tự hỏng mất đi rồi.

Cự thiền một đầu đụng vào trong kiếm quang tuyền qua, từng tầng kiếm quang từ trên người cự thiền quét cát ra từng đạo hỏa quang. Thân hình của cự thiền bị Hải Nạp Bách Xuyên kiếm quyết giảo sát, thân hình trở nên càng lúc càng nhỏ, nhưng cuối cùng vẫn còn nghiền nát đạo tuyền qua này.

Một đạo khẩu khí màu bạc to lớn đâm vụt tới Lục Bình. Quanh người Lục Bình đột nhiên dâng lên ngũ sắc vân quang, tạo thành một màn sáng to lớn, cố gắng ngăn trở ngân thiền pháp tướng công kích.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play