Thật ra thì Huyền Băng Hộ Tráo sau khi xuất hiện, Huyền Linh phái cùng Thương Hải tông tu sĩ rất nhanh chóng có thể phát hiện loại đại trận này có sơ hở duy nhất chính là ở linh lực tơ tuyến duy trì Huyền Băng Hộ Tráo. Chỉ cần chặt đứt linh lực tơ tuyến, không cho chúng cung ứng linh lực cho bản thân Huyền Băng Đại Trận, thì như vậy Huyền Băng Hộ Tráo tự nhiên cũng không cách nào duy trì được.
Dĩ nhiên, phe phòng thủ tự nhiên cũng không dễ dàng để cho đối thủ được như ý. Hơn nữa linh lực tơ tuyến cũng không phải dễ dàng có thể chặt đứt như vậy. Ít nhất, linh lực tơ tuyến sau lưng pháp tướng kỳ tu sĩ không phải là thứ mà đoán đan trung kỳ tu sĩ có thể chặt đứt được.
Chính là bởi vì có Huyền Băng Hộ Tráo bảo vệ, khiến cho trên người Lục Bình tự nhiên có nhiều thêm một năng lực phòng thủ không ở dưới thông linh pháp bảo hộ thân phù, khiến cho Lục Bình khi đối mặt với sự tấn công như cuồng phong bạo vũ của Trương Hi Di, đã giảm bớt không ít phòng thủ áp lực, khiến cho Lục Bình thậm chí có thể tìm đúng thời cơ phản kích trở lại. Dựa vào tinh diệu kiếm thuật cùng Kim Lân kiếm, Thủy U kiếm phối hợp lẫn nhau, Lục Bình còn làm được chuyện ngắn ngủi át chế sự tấn công của Trương Hi Di.
Khống thủy kỳ ở đỉnh đầu Lục Bình đón gió phất phơ, nhiều đóa hoa sen màu trắng theo khống thủy kỳ rũ xuống thủy mạc từ phía trên bay xuống, cùng Huyền Băng Hộ Tráo phối hợp, mỗi một đóa hoa sen cũng có thể đủ ngăn cản một đạo lợi nhận của Trương Hi Di đánh bất ngờ.
Mà sau khi không còn lo lắng về phòng thủ ở thượng không nữa, Lục Bình đem Thủy U kiếm cùng Kim Lân kiếm kiếm thuật phát huy đến cực hạn, cùng Trương Hi Di triển khai một cuộc đối công đại chiến có thể nói là điên phong trong đoán đan kỳ tu sĩ.
Đại Giang Đông Khứ kiếm thuật đại thần thông, Hải Nạp Bách Xuyên kiếm thuật đại thần thông, Chân Nguyên Nhất Khí kiếm thuật thần thông, kiếm thuật hồng lưu, Thanh Giao Nháo Hải Kiếm Quyết, Vô Hình Kiếm Quyết vân vân, mỗi một loại kiếm quyết uy lực đều ở tiểu thần thông cấp bậc trở lên. Đặc biệt là Vô Hình Kiếm Quyết, sau khi Thủy U kiếm phẩm chất lên cao đến thông linh pháp bảo cấp bậc, thì Vô Hình Kiếm Quyết uy năng tiến hơn một bước. Ở trong tay của Lục Bình, uy lực của Vô Hình Kiếm Quyết đã không kém gì đại thần thông kiếm thuật. Bất quá Vô Hình Kiếm Quyết về mặt tiên thiên bởi vì không cách nào nắm bắt được hành tung quỷ dị của nó mà khiến cho kiếm thuật uy lực so với uy lực của đại thần thông kiếm thuật chân chính nhỏ hơn một ít.
Ngoài ra, còn có các loại kiếm thuật mà Lục Bình tham khảo khắp nơi vay mượn đến, uy lực cũng đều rất khả quan. Tuy nói chúng so sánh cùng chân chính thần thông kiếm thuật còn có chênh lệch, nhưng Lục Bình mỗi một lần cũng có thể đủ đem những thứ kiếm quyết này ở trong tình huống thích hợp nhất sử dụng ra, ngược lại có thể lấy được hiệu quả chênh lệch phảng phất như thần thông kiếm thuật.
Trương Hi Di càng đánh thì càng kinh hãi, đơn thuần lấy kiếm thuật mà nói, lúc này thành tựu của Lục Bình cũng đã có thể sánh ngang cùng với kiếm thuật tông sư chân chính. Y có thể vẫn áp chế Lục Bình đến bây giờ, dựa vào bất quá chính là tu vi của mình vượt xa hơn Lục Bình mà thôi. Hơn nữa Trương Hi Di có thể cảm giác được, một khi Lục Bình tiến cấp lên tu vi đoán đan tầng tám, bị áp chế sợ rằng chính là Trương Hi Di.
Trương Hi Di là ai? Đó là người có thể lấy đoán đan điên phong tu sĩ đón đỡ một kích của pháp tướng tu sĩ mà không bị thương chút nào. Người như vậy ở Bắc Hải có thể có mấy, ở trong toàn bộ tu luyện giới có thể có mấy?
Trương Hi Di có lòng muốn giết Lục Bình. Giết Lục Bình có lẽ chính là tiêu diệt tu sĩ của Chân Linh phái trong tương lai có thể có thực lực cực kỳ mạnh mẽ, nhưng Trương Hi Di lại không thể không thừa nhận rằng, lúc này mình đã không còn năng lực đánh chết Lục Bình. Cho dù không có Huyền Băng Hộ Tráo, lấy thực lực Lục Bình nếu muốn bỏ đi, Trương Hi Di cũng không cách nào lưu lại.
Trương Hi Di cũng có thể gọi tới những tu sĩ khác giúp một tay, cùng nhau tiêu trừ Lục Bình, nhưng Trương Hi Di cũng không hạ được cái da mặt dày như vậy. Không nói bản thân Trương Hi Di ở trong Bắc Hải tu luyện giới có thân phận địa vị cao như thế nào, chỉ cần một điều Lục Bình là đệ tử đời thứ ba, đã khiến cho Trương Hi Di da mặt nóng lên. Lại nói Lục Bình không phải là người ngu, một khi Trương Hi Di yêu cầu người khác giúp một tay, hắn chẳng lẽ còn chờ một đám người đến vây công một mình hắn hay sao?
Trong lúc Trương Hi Di toàn tâm toàn lực suy tư làm như thế nào để đem Lục Bình hoàn toàn lưu lại, thì khóe mắt cũng đột nhiên phát hiện Thủy Yên các Thủy Vô Hoàn chân nhân khi cùng với một vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ của Chân Linh phái tiếp chiến, không biết vô tình hay cố ý đã không ngừng hướng chỗ hai người đánh nhau càng tiến càng gần.
Kể từ sau khi Lục Bình cùng Trương Hi Di đại chiến, hai người tranh đấu đưa tới linh lực gió lốc tuy nói không thể làm liên lụy đến những tu sĩ đang đấu pháp như là pháp tướng kỳ tu sĩ, nhưng từng đạo kiếm thuật thần thông uy năng dạt ra, đã làm một ít tu sĩ tu vi non kém né tránh ra xa, khiến cho bốn phía chiến trường mà Trương Hi Di cùng Lục Bình đại chiến không có một bóng người.
Trương Hi Di trong lòng vừa động, nhất thời nhớ tới tu luyện giới mấy chục năm trước có một cái tin đồn, truyền thuyết rằng thời điểm Liễu Thiên Linh mới vừa thành tựu pháp tướng, một lần vì làm hả giận cho đồ đệ của mình là Lục Huyền Bình, nhất cử phế bỏ một hạng đại thần thông mà Thủy Vô Hoàn tỉ mỉ tu luyện mà thành.
Tìm Liễu Thiên Linh báo thù, Thủy Vô Hoàn dĩ nhiên là có muốn cũng không dám nghĩ. Lúc này Thủy Vô Hoàn lại nhân cơ hội hỗn chiến không ngừng tiếp cận đến vòng chiến gần nơi hai người đại chiến, mục đích là gì dĩ nhiên không cần nói cũng biết.
Trương Hi Di đang rầu không biết làm như thế nào mượn tay người khác vây giết Lục Bình, thấy Thủy Vô Hoàn làm như vậy có thể nói là hợp với mong muốn của y. Nhìn Lục Bình trước mắt đang chuyên chú hướng về mình tiến công, Trương Hi Di phấn chấn một phen tinh thần, toàn lực vùi đầu vào cùng Lục Bình đối công.
Nhất định phải hấp dẫn toàn bộ tâm thần của hắn, như vậy mới có thể tạo cơ hội cho Thủy Vô Hoàn đánh lén thành công!
Thủy Vô Hoàn kể từ khi bị Liễu Thiên Linh nhất cử phế bỏ bản mệnh đại thần thông mà mình khổ tu, tu vi căn cơ tổn hao nhiều, những năm gần đây Thủy Vô Hoàn tu vi có thể nói là không tiến thêm chút nào, một mực đang cố gắng đền bù tự thân căn cơ, hy vọng tương lai còn có cơ hội lên cấp pháp tướng kỳ.
Hận ý của Thủy Vô Hoàn đối với Chân Linh phái có thể nói là khắc cốt minh tâm. Lần này các phái trên Hàn Băng đảo liên hiệp tiêu trừ Chân Linh phái, Thủy Vô Hoàn không để ý tu vi của mình chưa hoàn toàn khôi phục, cố ý đi theo bổn phái Yên Thận lão tổ tới trước Hàn Băng đảo, mục đích là nhân cơ hội này chém chết mấy tên Chân Linh phái tu sĩ, cũng tiện giải tỏa một cỗ ác khí trong lòng. Nhưng không ngờ kẻ mà năm đó hại mình thiếu chút nữa bị phế bỏ tu vi lại cũng tới Hàn Băng đảo.
Kể từ khi phát hiện Lục Bình, Thủy Vô Hoàn chân nhân liền cố ý ẩn giấu thân hình của mình, để tránh Lục Bình sau khi phát hiện ra ả liền có điều cảnh giác. Nhưng điều làm Thủy Vô Hoàn sợ hãi chính là, chỉ qua mấy chục năm, Lục Bình tu vi thực lực đã đạt đến một mức làm cho Thủy Vô Hoàn trợn mắt há mồm.
Cùng Trương Hi Di đấu kỳ cổ tương đương, ở trong Bắc Hải tu luyện giới đoán đan kỳ tu sĩ có thể có mấy người? Ít nhất Thủy Vô Hoàn biết mình là không được, sau khi bị Liễu Thiên Linh phá đi bản mệnh đại thần thông liền càng không được rồi.
Không thể ở để mặc cho người này trưởng thành tiếp nữa, người này nhất định phải chết!
Thủy Vô Hoàn chân nhân tâm tư lúc này cùng Trương Hi Di không mưu mà hợp, hơn nữa độ cao nhất trí, thậm chí so với Trương Hi Di còn sâu tận xương tủy hơn.
Mắt nhìn thấy Trương Hi Di không biết vô tình hay cố ý đang thay đổi lại phương vị của mình, lợi dụng lúc đang cùng Lục Bình đấu pháp từ từ đem phía sau lưng của Lục Bình lộ ra ở trước mắt Thủy Vô Hoàn chân nhân.
Quan sát thấy Thủy Vô Hoàn chân nhân đột nhiên thoát khỏi đại chiến cùng Chân Linh phái tu sĩ, một cỗ não hướng sau lưng Lục Bình vọt tới, Trương Hi Di cũng không nương tay nữa, thân hình đột nhiên bạo khởi, hai thanh lợi nhận giống như thần thông pháp thuật lúc trước ngăn cản Quách Thiên Sơn lão tổ vậy, ở giữa không trung tạo thành một lợi nhận phong bạo cấp tốc xoay tròn, hướng Huyền Băng Hộ Tráo của Lục Bình cắm tới.
Thủy Vô Hoàn mừng rỡ, Thủy Yên sa trong tay bắn ra, ở giữa không trung giống như một con linh xà hướng trên người của Lục Bình trườn đi.
Nhưng hai người đều không biết là, nếu bàn về tu vi, Lục Bình có lẽ là yếu nhất trong ba người. Còn nếu bàn về thực lực, Lục Bình hoặc có lẽ bây giờ cũng không so được với Trương Hi Di. Nhưng nếu bàn về thần niệm tu vi, thì hai người này đối với Lục Bình mà nói là xa xa không thể sánh kịp, cho dù là Trương Hi Di đoán đan điên phong tu vi cũng không được.
Với thần niệm tu vi như vậy, Lục Bình đối với hết thảy chuyện quanh người đều có thể nói là chỉ để ý một chút là tất sẽ hiện lên hết, làm sao có thể không phát hiện được Thủy Vô Hoàn ở phía sau mình quỷ quỷ túy túy chứ?
Sở dĩ một mực làm bộ như không phát hiện, là bởi vì trong lòng Lục Bình có một ý tưởng to gan: hắn muốn mượn cơ hội này nhất cử đánh chết Thủy Vô Hoàn!
Khi Thủy Vô Hoàn cho là bị mình cùng Trương Hi Di liên thủ vây công, Lục Bình tất nhiên sẽ bị nhất cử trọng thương. Lại thấy Thủy Yên sa của ả một sát na trói đến Lục Bình, Lục Bình cả người đột nhiên hóa thành một đoàn lưu thủy.
Không ổn rồi, mắc mưu rồi!
Thủy Vô Hoàn trong bụng hoảng hốt, liền nghe được trên đỉnh đầu của mình đột nhiên vang lên một tiếng tiếng nổ!
Man Thiên Quá Hải Quyết có thể lừa được được Thủy Vô Hoàn nóng lòng báo thù nhưng thực lực đại tổn, nhưng không giấu giếm được Trương Hi Di.
Trong lúc Lục Bình mới vừa dời đi thân hình của mình, lời nhận phong bạo của Trương Hi Di đã hướng một chỗ không người trong hư không bổ tới.
Kim Lân kiếm đột ngột xuất hiện ở trong hư không, Hải Nạp Bách Xuyên kiếm quyết đại thần thông phát động, toàn bộ hư không biến thành đại dương màu vàng, đón lợi nhận phong bạo của Trương Hi Di, ở trên trời tạo nên từng tầng tia lửa màu vàng. Tiếng nổ dồn như rang đậu thay nhau vang lên, đem ánh mắt của tất cả đoán đan kỳ tu sĩ bên trong diện tích mấy dặm đều hấp dẫn tới đây.
Nhưng lợi nhận phong bạo của Trương Hi Di sau khi hai lưỡi hợp nhất, đã được nâng lên đến cấp bậc Dưỡng Linh pháp bảo. Kim Lân kiếm cố nhiên đã đạt tới thông linh pháp bảo điên phong phẩm chất, nhưng dù sao cũng chỉ ngưng luyện sáu đạo bảo cấm. Hơn nữa, Lục Bình thực lực nguyên bản hơi yếu hơn Trương Hi Di nửa bậc, Lục Bình kiếm thuật đại thần thông liền bị lợi nhận phong bạo cứng rắn phá đi.
Mặc dù như thế, lợi nhận phong bạo của Trương Hi Di vẫn bị làm suy yếu đi không ít.
Nhưng lúc này Lục Bình đối với đòn công kích lợi nhận phong bạo bị suy yếu của Trương Hi Di coi như không thấy, một tay chỉ thiên, một tay chỉ địa, trong miệng lẩm bẩm, rồi sau đó trong bầu trời đột nhiên vang lên một tiếng nổ điếc tai nhức óc.
Cùng lúc đó, Thủy Yên sa của Thủy Vô Hoàn mới vừa đem Lục Bình lưu lại thủy tượng khuấy thành một đoàn bọt nước, kinh ngạc biểu tình bị sấm sét trên bầu trời làm cho bừng tỉnh, khi ngẩng đầu nhìn lại, thì trên mặt đã bao trùm một tầng kinh khủng chất chồng.
Một cỗ Thất sắc Lôi Quang to bằng thùng ở giữa không trung khai mở ra lối đi quanh co, cuối cùng cũng hướng đỉnh đầu Thủy Vô Hoàn rơi xuống.
Lục Bình không dám ở dưới con mắt của mọi người tế lên Thất Bảo Lôi Hồ, nhưng Thất Bảo Lôi Hồ sau khi liên tiếp ngưng kết ba đạo thông linh bảo cấm, mặc dù Lục Bình chưa kịp dùng thiên địa kỳ vật tương ứng đề thăng uy năng của Thất Bảo Lôi Hồ, nhưng lúc này Thất Bảo Lôi Hồ thất lôi hợp nhất thần thông đã có uy lực so với đại thần thông bình thường mạnh hơn rất nhiều.
Lợi nhận phong bạo nhất cử đem Huyền Băng Hộ Tráo ngoài thân Lục Bình cắt thành nát bấy. Khống Thủy kỳ rũ xuống thủy mạc càng ảm đạm hơn, mắt thấy sẽ bị phá vỡ, nhưng dưới chân Lục Bình đột nhiên xuất hiện một đóa hoa sen tuyết trắng. Hoa sen hoa nở cửu phẩm, mỗi một cánh hoa nở rộ, đều có sáu đạo hòa hợp khí từ trên cánh hoa bay vào trong thủy mạc của Khống Thủy kỳ.
Lợi nhận phong bạo mặc dù điên cuồng cắt thủy mạc do Khống Thủy kỳ rũ xuống này, tựa hồ chỉ còn dư lại một tầng quang mạc thật mỏng cuối cùng thì có thể hoàn toàn đem Lục Bình chém chết ở dưới hai lưỡi đao, nhưng cuối cùng một tầng quang mạc nhìn như mỏng manh này vẫn thủy chung bền bỉ như sắt, gắt gao đem đại thần thông pháp thuật của Trương Hi Di chắn ở ngoài thân.
Trương Hi Di bất đắc dĩ thu hồi pháp bảo, lúc này hắn đã hết sức, nếu xuất thủ nữa, trong lúc vội vàng cũng không cách nào tạo thành uy hiếp đối với Lục Bình, chỉ có thể hơi tiếc nuối liếc mắt nhìn về phía Thủy Vô Hoàn chân nhân ở bên dưới, lại vừa đúng lúc nghe được Thủy Vô Hoàn chân nhân kêu lên một tiếng thảm thiết và thê lương truyền đi khắp toàn bộ Hàn Băng đảo.
Không còn kịp thu hồi bổn mệnh pháp bảo Thủy Yên sa nữa, đỉnh đầu Thủy Vô Hoàn chân nhân đột nhiên nhiều hơn một tầng thanh vụ. Thanh vụ này khi mới vừa hình thành trong chốc lát liền ở đỉnh đầu của Thủy Vô Hoàn chân nhân tạo thành một đạo băng cứng dày năm thước.
Lục Bình thần sắc kinh ngạc, tầng thanh vụ này hiển nhiên là một loại băng sát hái từ lớp băng tạo thành với thời gian đủ ba đến năm ngàn năm trở lên. Loại băng sát này so với Lục Bình đã từng ở trên Hàn Băng đảo lấy được Huyền Băng sát có phẩm chất còn cao hơn nhiều, vừa đúng thích hợp cho Lục Bình dùng để ngưng luyện Thất Bảo Lôi Hồ lên cấp thông linh pháp bảo.
Bất quá tầng băng sát này hình thành băng cứng còn kém rất xa để đón đỡ được Thất Bảo Lôi Hồ thất lôi hợp nhất tạo thành đại thần thông lôi thuật. Băng cứng bị lôi quang đánh nổ tung, ở trong tình trạng Thủy Vô Hoàn chân nhân mặt không còn chút máu cất tiếng kêu thảm thiết, Thất sắc Lôi Quang đem nửa người Thủy Vô Hoàn chân nhân đánh thành nám đen.
Bất quá loại vết thương trình độ này còn xa chưa tới mức đánh chết Thủy Vô Hoàn. Trên người bốc khói xanh, Thủy Vô Hoàn mặc dù đã bị thương nặng, nhưng thần trí vẫn còn đó, dưới chân độn quang không ngừng lóe lên, muốn hướng về trong trận doanh của Thủy Yên các bỏ chạy.
Lúc này Trương Hi Di cũng không tiện thấy chết mà không cứu, hai lưỡi đao lần nữa đánh ra, từ hai phương hướng chặn đánh về phía Lục Bình, ý đồ ngăn trở Lục Bình truy sát Thủy Vô Hoàn.
Nhưng dưới chân của Lục Bình đột nhiên xuất hiện một chiếc tiểu chu. Tiểu chu ở trên trời trong chợt lóe rồi biến mất, Trương Hi Di ngơ ngẩn ra, hai lưỡi đao cũng vì thế mà nhào đến một cách vô ích.
- Việt Dương chu! Đây không phải là phi độn pháp bảo của Chân Linh phái Thiên Tượng lão tổ năm đó hay sao, sao lại ở trong tay của hắn?