Nhất định phải nhanh chóng đánh vỡ Huyền Băng Đại Trận, đánh lui Chân Linh phái, chiếm cứ linh thạch quáng mạch, tạo thành sự thật trên hiện trường, nếu không cử động liên hiệp của các phái lần này rất có thể trở thành giỏ trúc múc nước.
Trương Hi Di tâm niệm vừa nổi lên, ánh mắt nhìn về phía Huyền Châu chân nhân liền có thêm một đạo ngoan lệ!
Huyền Châu chân nhân vẫn luôn mật thiết quan sát nhất cử nhất động của Trương Hi Di, thấy cả người Trương Hi Di đột nhiên tăng vọt khí thế, Huyền Châu chân nhân làm gì còn không biết Trương Hi Di đã nổi sát tâm!
Một đạo tử sắc phù lục đột nhiên từ ngực Huyền Châu chân nhân xuất hiện. Hai tay Huyền Châu chân nhân xé nó ra, nguyên bản phù lục lớn chừng bàn tay nhất thời phồng lớn, phù lục trôi lơ lửng ở trên đỉnh đầu của Huyền Châu chân nhân, rũ xuống từng đạo quang hoa màu tím, đem Huyền Châu chân nhân bao phủ ở trong đó.
Một tờ phù lục này ắt chính là bản mệnh phù của Huyền Châu chân nhân!
Huyền Châu chân nhân hai tay liên tiếp múa may, lại có chín đạo phù lục hơi nhỏ hơn phát ra, vây quanh phù lục ở trên đỉnh đầu trung ương tạo thành một trận thế.
Yên lòng, Huyền Châu chân nhân mới vừa ngẩng đầu lên, chợt thấy Trương Hi Di nở một loại nụ cười giễu cợt. Huyền Châu chân nhân ngẩn người, lại thấy Trương Hi Di song chưởng hợp lại, hai lưỡi đao sắc bén lúc trước dùng để ngăn cản thần thông pháp thuật của Quách Thiên Sơn lão tổ lại một lần nữa hợp thành một thanh cự kiếm năm thước, hướng Huyền Châu chân nhân đương đầu chém xuống.
Huyền Châu chân nhân hướng tử sắc phù lục trên đỉnh đầu vỗ một cái, chín đạo tử phù ở bốn phía mỗi cái đều phát ra một đạo ánh sáng, cùng trong bản mệnh phù lục liên kết qua lại, tạo thành một lưới chân nguyên màu tím to lớn.
Nhưng cự kiếm bay xuống, liên tiếp hai đạo ánh sáng màu tím bị chém rụng, lưới chân nguyên màu tím nhất thời đất băng tan rã.
Huyền Châu chân nhân phi thân lui về phía sau, trên mặt mang theo vẻ khó tin: Trương Hi Di thực lực không ngờ lại mạnh mẽ đến như vậy. Đây chính là nàng sáng chế ra một loại Cửu Tử Nạp Nguyên Phù, cùng bản mệnh phù tạo thành một đạo chân nguyên võng, uy lực phòng thủ không ở dưới một loại đại thần thông, không ngờ chẳng qua là nhận chịu một kiếm của Trương Hi Di liền bị phá vỡ.
Trương Hi Di chấn kiếm muốn đuổi theo, nhưng sắc mặt đột nhiên biến đổi, thân hình truy kích không tiến mà ngược lại thụt lùi, Phi Nhận Cự Kiếm ngự sử trước người còn chưa kịp thu hồi, phòng thủ pháp bảo cũng không còn kịp tế lên, hộ thân cương khí đã ũng từ trong cơ thể bộc phát ra.
Nhưng trên người Trương Hi Di dù liên tiếp bộc phát ra tám đạo hộ thân cương khí, còn chưa hợp nhất, thì liền bị một đạo pháp bảo không thể nhìn thấy liên tiếp trảm phá. Trương Hi Di lúc trước sắc mặt biến đổi liên hồi, bây giờ chợt trở nên vô cùng trấn tĩnh, nghiêng người tránh qua chỗ yếu hại nơi ngực, trên áo quần nơi vai trái lập tức bị chém phá, một tầng giáp nhẹ bao trùm bên trong cũng bị đâm thủng. Bất quá tầng giáp nhẹ này tựa hồ cũng đưa đến tác dụng phòng thủ đáng phải có. Một luồng máu đỏ từ trên bả vai bắn xối ra, nhưng vết thương cũng không sâu lắm.
Trương Hi Di chân nhân đối với Huyền Châu chân nhân đã lui đến cách mình ngoài mười mấy trượng coi như không thấy, ngược lại lạ lùng và trịnh trọng xoay người lại nhìn một tên tu sĩ trẻ tuổi phía bên kia người.
Chỉ thấy hắn nhíu mày một cái, nói:
- Thật là vô hình kiếm thuật cao minh, thì ra là ngươi đã đột phá đoán đan hậu kỳ?
Lục Bình nhìn một chút tên đoán đan điên phong tu sĩ một thân khí tức khó lường trước mắt này, chuyển sang Huyền Châu chân nhân đang có chút kinh ngạc một bên kia nói:
- Sư thúc, đệ tử tu vi mới vừa tấn cấp đột phá, đang muốn hướng Trương tiền bối thỉnh giáo một phen, lúc này chiến sự đang cần sư thúc tự mình chủ trì, nơi đây hãy để lại cho đệ tử đi!
- Hồ nháo!
Huyền Châu chân nhân thẳng thừng từ chối, nói:
- Người này thực lực không ở dưới lão sư của ngươi trước khi lên cấp pháp tướng kỳ, ngươi mặc dù ẩn giấu đoán đan hậu kỳ tu vi của mình, nhưng xem ra ngày lên cấp còn ngắn ngủi, như thế nào là đối thủ của hắn?
Lục Bình trong hai mắt thoáng qua một đạo thanh quang, đưa tay hướng hư không bên trái chỉ một cái, Kim Lân kiếm hóa thành một đạo kim quang hướng hư không bên trái đánh xuống, một tiếng keng trong trẻo cất lên, Kim Lân kiếm bay ngược trở về, một lưỡi đao sắc bén cũng đột ngột xuất hiện ở trong hư không, lảo đảo lắc lư tựa hồ mất đi sự khống chế.
Không để ý đến vẻ kinh ngạc trên mặt Trương Hi Di, Lục Bình tiếp tục hướng về phía Huyền Châu chân nhân nói:
- Sư thúc, Trương tiền bối mặc dù thực lực vượt xa đệ tử, nhưng muốn đánh chết đệ tử sợ rằng không dễ. Đệ tử mặc dù kém xa Trương tiền bối, nhưng Trương tiền bối muốn lưu lại đệ tử cũng muôn vàn khó khăn!
Huyền Châu chân nhân còn muốn nói gì nữa, Trương Hi Di hừ lạnh một tiếng, nói:
- Nếu đã như vậy, hai người ngươi ai cũng đừng tưởng đi nữa!
Lúc này, Trương Hi Di đã chân chính nổi lên sát tâm. Huyền Châu chân nhân tự nhiên không cần phải nói, không đánh chết kẻ này không thể nào kích phá Huyền Băng Đại Trận của Chân Linh phái. Mà Lục Bình xuất hiện càng làm cho Trương Hi Di kiêng kỵ vô cùng, tu sĩ này vẫn ở trên Tân Tú bảng tên xếp vào đệ nhất, bây giờ không ngờ đã có đoán đan hậu kỳ tu vi rồi!
Nếu là tu sĩ bình thường thì thôi đi, vừa khéo có quy định mang tính cứng rắn là để lên được Tân Tú bảng thì tu sĩ phải có ngày giờ tu luyện không vượt quá trăm năm.
Không tới trăm năm mà đã thành đoán đan hậu kỳ tu sĩ, hơn nữa thông qua một chiêu mới vừa rồi của hai người, Trương Hi Di trừ việc thể nghiệm một phen hùng hậu chân nguyên mà Lục Bình tích chứa trong Thủy U kiếm ra, làm gì có hiện tượng bởi vì tu vi lên cao quá nhanh mà sinh ra hiện tượng căn cơ bất ổn chứ?
Người này không thể lưu! Nếu để ngày tháng lâu dài, người này liền sẽ trở thành một Khương Thiên Lâm, không, thậm chí so với Khương Thiên Lâm còn uy hiếp hơn!
Lợi nhận cự kiếm đột nhiên ở giữa không trung lần nữa tách ra. Trương Hi Di một tay hướng Huyền Châu chân nhân đẩy tới, một tay hướng Lục Bình khuấy một cái. Hai đạo lợi nhận chia ra tạo thành hai cỗ gió lốc bằng đao bén, phân ra phủ lấy Huyền Châu chân nhân cùng Lục Bình hai người.
Hai đạo lợi nhận của Trương Hi Di này rất quái lạ. Lúc tách ra, mỗi một đạo lưỡi dao đều ngưng kết sáu đạo bảo cấm thông linh pháp bảo. Còn một khi hợp chung lại một chỗ, thì uy lực liền so cùng một thanh Dưỡng Linh pháp bảo không khác gì. Điều này làm cho Lục Bình không khỏi nhớ lại một món pháp bảo lúc mình mới vừa tiến cấp đoán đan kỳ cảm thấy rất nể trọng: Băng Hỏa Song Hoàn!
Đáng tiếc phương thức luyện chế món pháp bảo này ắt phải là bí mật bất truyền của Thủy Tinh cung, theo thực lực của Lục Bình cùng thủ hạ linh sủng từ từ tăng trưởng, bộ pháp bảo này cũng rất ít khi bị dùng đến. Không biết bảo cấm mà Trương Hi Di dùng để luyện chế bộ song nhận phi kiếm này đối với việc luyện chế Băng Hỏa Song Hoàn có trợ giúp gì hay không?
Nhìn gió lốc kiếm nhận đầy trời bay đến, Kim Lân kiếm trong tay Lục Bình nhất thời phát ra từng trận rung động vui sướng. Lục Bình trở tay lên, Kim Lân kiếm tuôn ra kiếm quang đầy trời, ở trước người tạo thành một đạo kiếm quang tuyền qua màu vàng to lớn. Vô số kiếm quang sắp hàng tỉnh nhiên có trật tự, tạo thành một kiếm trận khổng lồ.
Lợi nhận phong bạo của Trương Hi Di cuốn tới, liền bị Hải Nạp Bách Xuyên đại thần thông kiếm trận của Lục Bình tiêu trừ. Tiếng sắt thép va chạm vào nhau liên tiếp, khiến tất cả thanh âm của tu sĩ ở phụ cận đại chiến phát ra bị bao trùm toàn bộ. Không ít đoán đan trung tiền kỳ tu sĩ nhìn về phương hướng của Lục Bình, đều lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.
Một bên kia, Huyền Châu chân nhân dựa vào Cửu Tử Nạp Nguyên Phù thần thông lại một lần nữa chống đỡ được đòn tấn công của Trương Hi Di. Bất quá Cửu Tử Nạp Nguyên Phù hình thành chân nguyên võng lần này đã bị Trương Hi Di một kiếm chặt đứt bốn luồng ánh sáng màu tím đan thành chân nguyên võng ấy.
Huyền Châu chân nhân đỡ được một kích này của Trương Hi Di xong, thần sắc lộ ra có chút mỏi mệt, hiển nhiên đoạn thời gian này cùng Trương Hi Di đại chiến khiến cho chân nguyên của nàng tiêu hao không ít.
Bất quá Huyền Châu chân nhân lúc này lại quan tâm đến Lục Bình ở một bên kia, xem hắn có thể chặn đại thần thông pháp thuật của Trương Hi Di hay không.
Nhưng lúc Huyền Châu chân nhân xoay người nhìn sang, thì trên mặt lại lần nữa lộ ra vẻ thâm tình khó hiểu. Chỉ thấy một đạo kim sắc lưu quang sau khi tiêu diệt lợi nhận phong bạo từ trong kiếm trận của Trương Hi Di bắn ra, rồi lấy cái thế sét đánh không kịp che tai đâm về phía Trương Hi Di.
Không ngờ hắn lại dưới sự công kích toàn lực của Trương Hi Di mà vẫn có thể tiện tay phản kích!
Huyền Châu chân nhân ánh mắt phức tạp, cảm thụ chân nguyên trong cơ thể mình lúc này có chút tan rã gần hết, trong thời gian ngắn vô luận như thế nào cũng không còn cách nào tụ tập đầy đủ chân nguyên để phát ra thần thông có thể uy hiếp được Trương Hi Di.
Trương Hi Di thần sắc có chút ngưng trọng, nhìn kiếm quang màu vàng bắn tới, tùy ý đưa tay rạch một cái, một đạo lợi nhận phá không đón đỡ được Kim Lân kiếm bắn nhanh đến. Trong khi đó, cánh tay khác lại hướng vào một thanh lợi nhận toàn lực đánh vào một cỗ chân nguyên vô hình. Đạo lợi nhận này tránh qua Kim Lân kiếm, chém vào sau lưng của Kim Lân kiếm.
"Canh!"
Một luồng u quang màu xanh nhạt ở sau lưng Kim Lân kiếm chợt lóe lên rồi biến mất!
Kim Lân kiếm sau khi bị một trong hai đạo lợi nhận ngăn chặn đánh bật ra, phi kiếm ở giữa không trung chuyển hướng, phảng phất một cá lớn màu vàng nhảy từ trong nước ra, mũi kiếm bén nhọn hướng Trương Hi Di đung đưa động đậy, vô số kim quang trên thân Kim Lân kiếm tách bắn ra, ào ào toàn bộ bay trùm đến Trương Hi Di.
Chợt nghe nơi xa truyền tới tiếng nổ dồn dày đặc, nhìn Lục Bình cùng Trương Hi Di trong nháy mắt đại chiến thành một đoàn, lấy tốc độ con mắt nắm bắt không kịp trao đổi nhau hơn mười chiêu. Lục Bình mặc dù rơi vào hạ phong, nhưng có công có thủ, có cái thế càng đánh càng hăng vậy.
Huyền Châu chân nhân thần sắc rầu rĩ thở dài một cái, không ngờ vị sư điệt này thật đúng là có thực lực cùng tu sĩ đứng đầu nhất trong đoán đan kỳ so vai bằng vế rồi.
Cảm thụ chân nguyên trong cơ thể lúc này đã vận chuyển thuận lợi hơn, Huyền Châu chân nhân biết mình cho dù là tiến lên cùng liên thủ với Lục Bình, nhiều nhất cũng bất quá là đem Trương Hi Di áp chế thế hạ phong, nếu muốn làm hắn bị thương nặng là vạn lần không có thể, chớ đừng nói chi là đem tên này đánh chết.
Lúc này Chân Linh phái phòng thủ Huyền Băng Đại Trận đã tần tần gặp hiểm, Huyền Châu chân nhân mắt thấy Lục Bình cho dù rơi vào thế hạ phong, nhưng trong thời gian ngắn Trương Hi Di cũng không làm gì được hắn, vì vậy liên quay người tiến vào trong Huyền Băng Đại Trận, chỉ huy tu sĩ phe Chân Linh phái ngăn cản tu sĩ các phái khác tấn công.
Cuộc chiến Hàn Băng đảo nhất định sẽ khiến cho hai người thành danh ở trong Bắc Hải tu luyện giới. Một người trong đó tự nhiên chính là Chân Linh phái tam đại đệ tử, người đứng đầu trong Bắc Hải Tân Tú bảng, cao đồ đắc ý của Chân Linh phái chưởng môn đời thứ nhất Liễu Thiên Linh lão tổ - luyện đan đại sư Lục Huyền Bình chân nhân.
Vị chân nhân này ở trong Hàn Băng đảo đại chiến, đầu tiên là phong ấn thành đoán đan sáu tầng tu vi, dùng một chiêu Đại Giang Đông Khứ kiếm thuật đại thần thông nhất cử đánh bại Huyền Linh phái thiên tài kiếm tu Âu Dương Duy Kiếm đứng hàng thứ hai Tân Tú bảng, xác định rõ hắn là đệ nhất nhân của đệ tử đời thứ ba trong Bắc Hải tu luyện giới.
Sau đó, hắn lại chém chết một tên Thương Hải tông đoán đan tầng bảy tu sĩ. Và càng chấn động hơn chính là ngay sau đó khi các phái vây công Chân Linh phái đại chiến một trận, Lục Huyền Bình chân nhân với tu vi mới vừa đột phá đoán đan tầng bảy, đã đại chiến cùng đại biểu chân chính cho chiến lực của Bắc Hải đoán đan kỳ điên phong tu sĩ - Thương Hải tông Trương Hi Di chân nhân.
Trận chiến này mặc dù Lục Huyền Bình chân nhân chiếm tận hạ phong, nhưng Trương Hi Di chân nhân thủy chung không thể làm gì được Lục Huyền Bình chân nhân. Sau trận chiến này, danh hiệu "Thủy Kiếm tiên" đã thực với tên, rốt cục không giới hạn truyền lưu ở trong Bắc Hải tu luyện giới hậu bối tu sĩ nữa.
Người thành danh thứ hai chính là Chân Linh phái trận pháp đại sư Huyền Thần chân nhân. Nàng ở Hàn Băng đảo sáng tạo và bố trí thành công một loại Huyền Băng Đại Trận vô cùng độc đáo, khiến cho phe Chân Linh phái lấy thực lực không tới một nửa sáu phái khác, đã vững vàng bảo vệ trung hình linh quặng mỏ dưới chân Chân Linh phái trú địa, khiến cho sáu phái khác của Bắc Hải âm mưu mượn việc cướp đoạt linh quáng mạch mà đàn áp Chân Linh phái chậm chạp không được như ý.
Mà Huyền Băng Đại Trận kỳ lạ nhất ở một chỗ là nó khiến cho mô thức công thủ đại chiến trong tu luyện giới với lực lượng chênh lệch cực xa, bên yếu thế chỉ có thể dựa vào trận pháp chi lực để bị động phòng thủ hoàn toàn thay đổi hẳn.
Trong dĩ vãng, tu sĩ hai phe trong khi chinh chiến, nếu là song phương lực lượng chênh lệch quá xa, bên yếu thế thường thường chỉ có co rúc ở trong trận pháp bị động phòng thủ. Một khi đánh ra liền có thể rơi vào kết quả bị vây công. Vì vậy, bên yếu thế hơn ít có khi nào chuyển bại thành thắng.
Nhưng Huyền Thần chân nhân thiết kế Huyền Băng Đại Trận này có khả năng hóa giải quẫn cảnh cực lớn của bên phòng thủ. Một linh lực tơ tuyến, một cái Huyền Băng Hộ Tráo, tu sĩ mặc dù vẫn như cũ không cách nào thoát ra khỏi Huyền Băng Đại Trận khoảng cách xa để tác chiến, nhưng có thể tự do xuất nhập Huyền Băng Đại Trận và lại được Huyền Băng Hộ Tráo bảo vệ, nên khi cùng phe địch tác chiến, không thể nghi ngờ gì nó đã làm suy yếu cực lớn ưu thế của phe tấn công, khiến cho bên yếu thế hơn có thêm một đòn sát thủ chuyển bại thành thắng.
Đáng tiếc chính là loại trận pháp này trước mắt trong tu luyện giới chỉ do Huyền Thần chân nhân độc chế, những phái khác cho dù muốn học cũng học không được.