Lục Bình bế quan chỉ kéo dài trong khoảng thời gian một năm, liền không thể không lần nữa xuất quan, bởi vì Hồ Lệ Lệ đã ở trên toàn bộ Hoàng Ly đảo bố trí đầy rẫy cấm chế cùng với trận pháp, chuẩn bị kỹ càng xong xuôi cho Quách Huyền Sơn chân nhân bắt tay vào thực hiện Di Sơn Điền Hải Thuật.

Bây giờ Quách Huyền Sơn chân nhân đã lần nữa đi tới Hoàng Ly đảo, Lục Bình tự nhiên không tiện núp trong động phủ bế quan, cũng may là Hoàng Ly đảo còn có Thiên Lâm lão tổ trấn giữ, Lục Bình mặc dù là chủ nhân, cũng chỉ là ở một bên làm tùy tùng đi cùng mà thôi.

Quách Huyền Sơn chân nhân đối với địa thế phong thủy hiển nhiên rất có nghiên cứu, sau khi đặt chân lên Hoàng Ly đảo, liền kinh ngạc hướng chỗ động phủ của Lục Bình nhìn lại, nói:

- Không ngờ một hai năm không thấy, này Hoàng Ly đảo lại nâng cấp lên một tầng lầu, trên đảo sợ rằng đã tích tụ nửa cái trung hình linh mạch rồi đúng không? Nghe nói bây giờ bổn phái không ít đoán đan kỳ tu sĩ nhàn tán cũng muốn thông qua Hoàng Ly đảo đi ra ngoài du liệp. Ngươi lần này thành tựu khiến ngay cả ta cũng đều phải hâm mộ rồi.

Lục Bình cười nói:

- Sư thúc nói đùa, sư thúc chấp chưởng bổn phái, làm gì còn nhìn trúng điểm gia sản này của đệ tử.

Quách Huyền Sơn chân nhân ý vị thâm trường nói:

- Của cải của ngươi quả thật là không ít nha!

Lục Bình có điều lĩnh ngộ, gật đầu một cái, nói:

- Đệ tử tự nhiên cũng không phải là thủ tài nô, bỏ được bỏ được, có bỏ đi mới có lấy lại được nhiều hơn.

Quách Huyền Sơn chân nhân chỉ vào Lục Bình cười mắng:

- Ngươi cái kiểu vô lại kính đầu này ngược lại thật giống như một người khác. Bất quá ngươi cũng không cần phải lo lắng, môn phái mấy vị lão tổ đối với ngươi đều có cái nhìn cũng không tệ. Ngay chính là những người khác có chút ý kiến cũng không cần phải để ở trong tâm. Chẳng qua là cái kiệu hoa này cuối cùng là phải để cho tất cả mọi người chung vai vào gánh vác mới được.

Lục Bình gật đầu một cái, nói:

- Đệ tử hiểu.

Quách Huyền Sơn chân nhân thấy Lục Bình minh bạch ý của mình, cũng không biết từ đâu chợt lấy ra một cái trữ vật đại ném cho Lục Bình, nói:

- Đây là cấp cho ngươi.

Lục Bình trong đầu kinh ngạc, nhưng vẫn dùng thần niệm xem xét qua trong trữ vật đại, có chút không kìm hãm được nói:

- Vì sao lại nhiều như vậy?

Quách Huyền Sơn chân nhân có chút hài hước nhìn Lục Bình, nói:

- Thế nào, đường đường Đa bảo đồng tử cũng bị mấy trăm linh thạch này làm cho hôn mê đầu óc rồi sao?

Lục Bình chắt lưỡi nói:

- Sư thúc, đây chính là năm trăm thượng phẩm linh thạch a, cho dù có Hàn Băng đảo linh quáng, thượng phẩm linh thạch cũng không đến nỗi phiếm lạm đến loại trình độ này?

Lục Bình miệng thì nói khoa trương, nhưng trong lòng càng cầu mong không kịp đem năm trăm thượng phẩm linh thạch này sớm bỏ vào trong túi. Lục Bình trong một năm qua vì để tăng nhanh tốc độ tu luyện, đề thăng tu vi, đã từng liên tục hai lần bày ra hóa linh đại trận, mỗi một lần đều tốn ba mươi sáu viên thượng phẩm linh thạch. Lại thêm khoảng thời gian này luyện chế đan dược cần sử dụng, trước đó Lục Bình thật vất vả lắm mới để dành hơn trăm viên thượng phẩm linh thạch trong khoảnh khắc trở nên không còn một viên, cuối cùng chỉ đành phải dùng một ít trung phẩm linh thạch cho đủ số.

Quách Huyền Sơn chân nhân cười nói:

- Một lần đi đến thủ Hàn Băng đảo, phát giác đại hình linh quáng mạch, ngươi cùng Huyền Lôi, Huyền Thương đám người nhận được hai trăm phẩm linh thạch tưởng thưởng. Trong đó ngươi lại một mình phát hiện một cái trung hình linh quáng mạch, độc chiếm một cái trung hình linh quáng này là chuyện mà bổn phái chưa bao giờ có. Môn phái lần nữa quyết định tưởng thưởng cho ngươi hai trăm thượng phẩm linh thạch. Năm ngoái ngươi một người song kiếm cứng rắn ép cho Thủy Tinh cung Trương Thế Kiệt ngay cả bóng dáng của ngươi cũng không thấy được, làm tăng mạnh uy phong của bổn phái. Vì vậy, môn phái liền lại thưởng cho ngươi một trăm thượng phẩm linh thạch.

Quách Huyền Sơn chân nhân dừng một chút, lại nói:

- Vốn là môn phái thương nghị định cấp cho ngươi một ít chỗ tốt khác, bất quá Thiên Linh sư tỷ cũng lên tiếng muốn đem tất cả tưởng thưởng dựa theo thượng phẩm linh thạch để phát ra, cho nên, chỗ tốt của ngươi chính là những thứ này.

Lục Bình trong lòng lớn tiếng ca ngợi lão sư của mình anh minh thần vũ, vừa đem năm trăm thượng phẩm linh thạch bỏ vào trong nhẫn trữ vật của mình, vừa trong miệng khiêm tốn nói:

- Những thứ này đều là bổn phận đệ tử nên làm.

Nơi xa, Hồ Lệ Lệ đi tới bẩm báo Quách Huyền Sơn chân nhân, rằng toàn bộ trận pháp cấm chế để thi triển Di Sơn Điền Hải Thuật đã chuẩn bị xong toàn bộ. Quách Huyền Sơn chân nhân gật đầu một cái, liền hướng vị trí trận nhãn đi tới.

Ở vị trí trung tâm do Hồ Lệ Lệ hao tốn đại lượng thời gian cùng tài liệu quý giá bố trí trận pháp, Thiên Lâm lão tổ cùng Khúc Huyền Thành chân nhân đã ở chỗ này chờ đợi đã lâu.

Khúc chân nhân thấy Quách Huyền Sơn chân nhân đi tới, hướng nhìn chung quanh một chút, có chút kỳ quái cười hỏi:

- Nếu là Quách sư huynh muốn đại triển thần uy, sao phải hôm nay không thấy Huyền Âm sư đệ tới phủng tràng ủng hộ vậy?

Quách chân nhân hơi bất an một chút, nói:

- Khoảng thời gian này Huyền Âm sư đệ tựa hồ là có chuyện bận rộn, Thiên Linh sơn đã thật lâu không có tin tức của hắn.

- Vậy à...?

Khúc chân nhân cũng có chút ngạc nhiên, nói:

- Đây cũng có chút ý tứ rồi, Huyền Âm sư đệ này mấy chục năm qua cũng cực ít khi rời khỏi Thiên Linh sơn. Hiện nay hắn lại ở thời điểm mấu chốt tùy thời tùy khắc thành tựu kim đan phẩm cấp, nếu không phải là có chuyện cực kỳ khẩn yếu, quả quyết sẽ không làm như vậy.

Khúc chân nhân thấy Lục Bình ở một bên không biết đang suy nghĩ gì, vì vậy há mồm hỏi:

- Lục tiểu tử, Huyền Âm sư đệ đệ tử cùng ngươi quan hệ không tệ, ngươi có từ trong miệng tên đệ tử kia của hắn có được tin tức của Huyền Âm sư đệ không?

Khúc Huyền Thành chân nhân biết Lục Bình cùng đám người Ân Huyền Sở giao hảo rất thân, hơn nữa sau khi Lục Bình thành tựu luyện đan đại sư, những thứ hảo hữu này khi tu luyện cần đan dược một loại gì đều giao cho Lục Bình luyện chế. Hoàng Ly đảo cũng được các hảo hữu của hắn thường lui tới. Vì vậy, Khúc Huyền Thành chân nhân mới có câu hỏi này.

- A?

Lục Bình khi nghe hai người nói đến Huyền Âm chân nhân, liền cũng nhớ tới hôm đó ở đáy biển trộm nghe được Huyền Âm chân nhân cùng một gã tu sĩ xa lạ khác đối thoại. Khoảng thời gian này Huyền Âm chân nhân mất tích cũng có thể liên quan tới chuyện báo thù cho thê tử mà hôm đó ở đáy biển gã tu sĩ kia nhắc tới cùng Huyền Âm chân nhân. Bất quá, Lục Bình hiển nhiên không thể đem chuyện này nói ra. Khúc chân nhân đột nhiên hỏi thăm, Lục Bình chỉ đành phải đáp:

- Cái này đệ tử làm gì biết được.

Khúc Huyền Thanh chân nhân thật ra thì cũng chính là hỏi cho có hỏi vậy thôi, cũng chưa có xác định Lục Bình liền biết được tung tích của Huyền Âm chân nhân. Thấy Lục Bình nói không biết, liền cũng không hỏi thăm chuyện này nữa. Huyền Âm chân nhân chính là đoán đan chín tầng tu sĩ, sắp thành tựu kim đan phẩm cấp. Tu vi bực này ở Bắc Hải trừ pháp tướng tu sĩ, cơ hồ không người nào có thể đối với ông ta tạo thành uy hiếp. Huống chi, Huyền Âm chân nhân tinh thông ẩn độn và ám sát thuật, cùng cấp tu sĩ đối với ông ta chỉ có là sợ hãi, chứ nào dám dễ dàng tính kế ám hại ông ta?

Sau khi cùng chào hỏi với Thiên Lâm lão tổ, Quách Huyền Sơn chân nhân lúc này mới trang nghiêm đăng lên tế đàn do đám người Hồ Lệ Lệ kiến tạo, chuẩn bị làm phép. Chỉ thấy khi Quách Huyền Sơn chân nhân vừa hướng đỉnh của tế đàn đi về phía trước, đồng thời một tòa pháp bảo phảng phất như sơn loan đã từ đỉnh đầu của Quách Huyền Sơn chân nhân chậm rãi dâng lên. Sơn loan ở giữa không trung chậm rãi phóng đại. Lục Bình cũng cảm giác được dưới chân trầm xuống, tựa hồ có một cỗ lực lượng áp đè nặng trên người của hắn, muốn đem hắn cấm cố thật chặt ở trên mặt đất.

Lục Bình ngẩng đầu nhìn sơn loan trở nên càng lúc càng lớn trên tế đàn thượng không, biết đây cũng là hiệu quả mà Quách Huyền Sơn chân nhân thi triển Di Sơn Điền Hải Thuật. Lúc hắn xoay người hướng một bên Thiên Lâm lão tổ cùng Khúc chân nhân mà nhìn, thì gương mặt hai người đều phong đạm vân khinh, hiển nhiên loại áp lực nghiêm trọng này ở trên hai người căn bản không đáng nhắc tới. Mà một bên kia, Hồ Lệ Lệ hiển nhiên đối với Di Sơn Điền Hải Thuật này có hiểu biết, lúc này đã sớm trốn ra ngoài mười mấy trượng.

Cả người Lục Bình chân nguyên chấn động, một đoàn sương mù màu xanh nhạt từ trong thân thể lan tràn ra ngoài, ngay sau đó liền thu hồi vào trong cơ thể. Toàn thân áp lực nhất thời lỏng ra, hắn khôi phục lại sự chi phối đối với thân thể.

Cách đó không xa, Khúc Huyền Thanh chân nhân cùng Thiên Lâm lão tổ không dấu vết trao đổi với nhau qua thần thức. Khúc chân nhân đại phát cảm khái, nói:

- Tiểu tử này đúng là có chân nguyên thật hùng hậu, Phi Lai sơn pháp bảo của Quách sư huynh này cũng không phải là đoán đan trung kỳ tu sĩ tầm thường có thể tùy ý thoát khỏi lực trói buộc của nó.

Thiên Lâm lão tổ cũng có chút kỳ quái nói:

- Thay vì chú ý đến chân nguyên vượt xa xa cùng cấp tu sĩ, ta coi trọng hơn cường độ thân thể của tiểu tử này. Xem ra tiểu tử này trên người thứ tốt không ít, ngay cả một ít linh đan diệu dược dùng để tăng cường thân thể cường độ cực kỳ hiếm thấy xuất hiện cũng bị hắn thu thập quá. Hiện giờ thân thể cường độ cơ hồ đã không ở dưới một món trung cấp pháp khí rồi.

Đang lúc này, trong tế đàn trung ương đột nhiên lần nữa bộc phát ra một cỗ tuyệt đại uy áp. Cả tòa tế đàn cùng với trận pháp cấm chế chung quanh vào giờ khắc này phảng phất lập tức đều bị Quách Huyền Sơn chân nhân kích hoạt. Một trận ánh sáng xám mông lung lấp lóe. Toàn bộ Hoàng Ly đảo nhất thời chấn động, tu sĩ xuất nhập Hoàng Ly đảo mặc dù đã sớm nhận được thông báo, nhưng vào lúc Quách Huyền Sơn chân nhân bắt đầu thi triển di sơn đảo hải thần thông, triển hiện ra uy lực long trời lở đất đã khiến cho tu sĩ trên đảo lộ ra khuôn mặt sợ hãi tái xám.

Quách Huyền Sơn chân nhân mặt mũi trầm ngưng, tay phải duỗi ra một cái, xòe rộng ra, một cái đoản tiên màu đen xuất hiện ở trong tay của ông ta. Một đạo tiên ảnh ngay sau đó phá không mà vụt đi, mặt biển nơi xa chợt truyền tới từng tiếng nổ ầm ầm trầm muộn. Theo đoản tiên vung lên vung xuống, cả tòa Hoàng Ly đảo liên tiếp dậy lên một trận rung động kịch liệt.

Đây cũng là uy năng của bổn mệnh pháp bảo Cản Sơn tiên của Quách Huyền Sơn chân nhân. Cản Sơn tiên là một món dưỡng linh pháp bảo đã ngưng luyện bảy đạo bảo cấm. Dưới tác dụng của di sơn đảo hải thần thông được thi triển ra, nó có thể đem một tòa đảo tự bên ngoài mười mấy dặm đã dùng trận pháp liên kết qua lại cùng Hoàng Ly đảo trận pháp chậm rãi di dời tới đây.

Theo Cản Sơn tiên trong tay Quách Huyền Sơn chân nhân không ngừng huy động, Phi Lai sơn trên đỉnh đầu Quách Huyền Sơn cũng từ trên đó phủ xuống từng vòng tia sáng màu vàng đất, hướng mặt biển nơi xa phát tán đi. Tế đàn dưới chân Quách Huyền Sơn "Dát dát" từng trận nghe rợn người, một cái vết nứt to lớn đã từ tế đàn kéo dài đến mặt đất.

Quách Huyền Sơn chân nhân trong tay cầm Cản Sơn tiên, huy động mười tám roi, tiếng vỡ và vết nứt trên tế đàn đã sớm hiện đầy. Ngay cả mặt đất bị làm cho chắc và gia cố phía dưới tế đàn cũng rách ra nhiều lỗ rộng một thước, từ từ lan ra mười mấy trượng bên ngoài.

Theo một đạo tiên ảnh cuối cùng rơi xuống, Hoàng Ly đảo lại diễn ra một trận động đất kịch liệt. Nơi xa dưới đáy biển cũng phát ra tiếng ầm ầm trầm muộn, phảng phất có một con cự thú đang nộ hống dưới đáy biển vậy. Từ trong động phủ của Lục Bình, một cái tiểu hình linh mạch nhất thời bị dẫn dắt tới đây, tạm thời cấm cố ở vị trí trận nhân của cả tòa trận pháp, tựa hồ thay thế cho tác dụng của Quách Huyền Sơn chân nhân cùng tế đàn mới vừa rồi vậy.

Quách Huyền Sơn chân nhân chậm rãi từ tế đàn đi xuống. Trong lúc Quách chân nhân rời tế đàn, tế đàn cao ba trượng đột nhiên ầm ầm sụp đổ, Quách chân nhân phảng phất đã sớm ngờ tới sẽ như vậy vậy, hướng về phía Lục Bình đang đến bên cạnh nói:

- Ngôi đảo di dời này xem ra là khoảng cách gần đây Hoàng Ly đảo? Di Sơn Điền Hải Thuật là một quá trình lâu dài, lần này thần thông này mặc dù thi triển thành công, nhưng đợi đến khi ngôi đảo tự kia tự vận động đến đụng vào cùng Hoàng Ly đảo, cho dù có cái linh mạch này ủng hộ, xem ra cũng phải mất một tháng.

Lục Bình gật đầu một cái bày tỏ hiểu, hai tay đã phụng lên một bình đan dược, nói:

- Sư thúc xin khôi phục chân nguyên trước, sau đó sẽ khi đến một chỗ tế đàn thi triển thần thông.

Quách Huyền Sơn chân nhân “Ha ha” cười một tiếng, nói:

- Không vội vàng, có trận pháp cùng tế đàn trợ giúp, đã có thể tiết kiệm được hơn phân nửa phiền toái, lấy chân nguyên trong cơ thể lão phu lúc này, hoàn toàn có thể lần nữa thi triển một lần di sơn đảo hải thần thông, đem một hòn đảo khác cũng dẫn dắt tới đây.

Bất quá ngay sau đó Quách chân nhân phảng phất lại nghĩ tới điều gì, đem ngọc bình trong tay Lục Bình nhận lấy khai mở ra nhìn, vui vẻ nói:

- Không tệ, lại là Định Linh đan đoán đan hậu kỳ đan dược cực kỳ hiếm thấy. Loại đan dược này không phải là chỉ có Bắc Hải Liêu gia mới có thể luyện chế sao? Không ngờ tới ngươi nơi này cũng có, bình đan dược này sư thúc ta nhận trước vậy.

Một bên, Khúc chân nhân đã sớm nghe được hai người đối thoại, vội vàng đi tới nói:

- Lục tiểu tử không ngờ lại có thể luyện chế Định Linh đan? Lão phu đã từng tự mình tìm Liêu Nhuận Giáp hắn ba lần, cũng bất quá chỉ cầu tới được một bình. Không ngờ tới tiểu tử ngươi bây giờ đã có đan phương rồi. Không được, lão phu lập tức trù tập một khoản linh hơn nữa cho ngươi, Định Linh đan ngươi cấp cho lão phu luyện chế ít nhất ba bình.

Hoàng Ly đảo tổng cộng kiến tạo bốn ngôi tế đàn, đối ứng với việc cần dẫn dắt về bốn ngôi đảo tự. Ngôi đảo tự thứ nhất chính là năm đó Lục Bình phát hiện chỗ luyện đan truyền thừa Thịnh Đào động phủ. Quách chân nhân trước hết dẫn dắt chính là một hòn đảo này. Cản Sơn tiên tổng cộng đánh ra mười tám đạo tiên ảnh, lúc này mới đem bộ di sơn đảo hải đại thần thông này thi triển xong.

Ba ngôi đảo tự khác có khoảng cách xa gần so với Hoàng Ly đảo cùng với đảo tự lớn nhỏ bất đồng. Quách chân nhân lúc thi triển thần thông hao phí chân nguyên pháp lực cũng không giống nhau, Cản Sơn tiên càng là trước sau đánh ra hai mươi bảy đạo, ba mươi sáu đạo cùng với cao nhất tới bốn mươi chín đạo tiên ảnh. Cho dù Quách Huyền Sơn chân nhân thành tựu thất phẩm kim đan, khoảng cách pháp tướng kỳ chỉ có một bước ngắn, cũng trước sau hao tổn bảy ngày khó khăn lắm mới hoàn thành.

Mỗi lần thành công dẫn dắt một hòn đảo, Lục Bình liền cần tạm thời đem một cái tiểu hình linh mạch cấm cố ở chỗ tế đàn của Quách chân nhân, nơi này cũng là chỗ trận nhãn để thi triển Khiên Dẫn Trận Pháp. Nó có thể sau khi Quách chân nhân thần thông thi triển xong, thay thế Quách chân nhân chống đỡ trận pháp vận chuyển, tăng nhanh đảo tự hướng Hoàng Ly đảo tự thân vận động về ráp nối lại.

Cũng may một năm trước Lục Bình chôn xuống Tụ Linh châu đã lần nữa dựng dục một cái tiểu hình linh mạch, lại thêm tám cái vi hình linh mạch, bây giờ Hoàng Ly đảo linh mạch tổng số đã đến gần sáu cái tiểu hình linh mạch, dùng để chống đỡ di sơn đảo hải đại thần thông thi triển ngược lại cũng dư sức có thừa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play