Loan Ngọc đem Tức thổ đưa lên lỗ mũi ngửi một cái, sau đó ném cho Lục Bình nói:

- Phẩm sắc cũng không tệ lắm, ít nhất những thứ bảo bối kia của ngươi cùng một mảnh ba ngàn năm linh thảo viên đó dùng một khối Tức thổ này ngược lại là đủ rồi.

Lục Bình thấy Loan Ngọc chẳng qua là như vậy lơ đãng tiện tay ném một cái, cuống quít thận trọng nhận lấy, gấp giọng nói:

- Uy uy, đây chính là Tức thổ, mỗi một viên nho nhỏ như vậy đều giá trị liên thành, ngươi sao ném khinh thường như vậy!

Loan Ngọc ngẩn người, chỉ Lục Bình cười nói:

- Nguyên bản cứ nghĩ ngươi là tên Đa bảo đồng tử này thường nhìn thấy kỳ trân dị bảo, đã sớm tâm như chỉ thủy, không ham muốn không mong động, không ngờ đối với một khối Tức thổ này cũng khiến cho ngươi thất thố như vậy!

Lục Bình lười để ý tới, trong lòng đã bắt đầu tính toán làm như thế nào để sử dụng một khối Tức thổ chỉ có lớn chừng quả đấm này.

Loan Ngọc ở một bên cũng trầm ngâm chốc lát, lúc này mới nói:

- Thật ra thì lần này đối với ngươi cũng có chuyện muốn nhờ.

Lục Bình có chút ngạc nhiên hơi ngẩn ra, nhìn Loan Ngọc một chút, lúc này mới ngồi thẳng người, nghiêm mặt nói:

- Loan Ngọc huynh xin cứ nói.

Loan Ngọc "A a" cười một tiếng, lúc này mới nói:

- Tu vị của ta đã lên cấp đoán đan tầng ba, xem ra chưa tới ba năm năm năm nữa sẽ phải dung luyện linh vật lên cấp đoán đan trung kỳ. Chẳng qua là Mộc Loan nhất tộc ta thân phận quá mức nhạy cảm, tại tu luyện giới cùng cấp tu sĩ thì thôi đi, nhưng nếu một khi gặp phải tu sĩ tu vi cao hơn ta, tất nhiên là một cuộc đại họa. Vì vậy, thiên địa linh vật này còn phải nhờ cậy Lục huynh rồi.

Lục Bình ngẩn cả người, ngẩng đầu nhìn ra ngoài điện, cũng khi thấy Linh yêu đào thụ đứng ở dưới chân cô sơn dáng dấp xanh rì rì, chợt hiểu ra hỏi lại:

- Loan Ngọc huynh có phải là nhìn trúng khối thông linh mộc trên thân của Linh yêu đào thụ kia?

Loan Ngọc thấy Lục Bình hiểu ý nghĩ của mình, liền cũng nói thẳng không kiêng kỵ gì:

- Xấu hổ, đúng là như thế, thông linh mộc là một trong những thiên địa linh vật thích hợp nhất để yêu tộc tu sĩ dùng để dung luyện vào trong kim đan. Trước đó ta đã cùng Linh yêu đào thụ thực hiện những sự giao tiếp câu thông đơn giản. Thông linh mộc đối với đào thụ đã khai khải linh trí mà nói, tác dụng đã không phải là quá lớn. Nhưng Linh yêu đào thụ dù sao cũng là thủ hạ linh sủng của Lục huynh, vì vậy còn phải lấy được sự đồng ý của Lục huynh mới được.

Lục Bình trầm ngâm lại, khối thông linh mộc này là một khối địa cấp hạ phẩm thiên địa linh mộc, hơn nữa phân lượng đủ mười phần, vốn là Lục Bình chuẩn bị cho Hồ Lệ Lệ lên cấp đoán đan trung kỳ. Nhưng đúng như Loan Ngọc nói, khối thông linh mộc này là thích hợp nhất cho yêu tộc tu sĩ. So sánh với những địa cấp thiên địa linh mộc khác, thông linh mộc không thể nghi ngờ gì là thứ không thích hợp nhất cho Hồ Lệ Lệ. Dĩ nhiên, cho dù là không thích hợp, cũng mạnh mẽ hơn việc Hồ Lệ Lệ đi dung luyện huyền cấp thiên địa linh mộc.

Huống chi Hồ Lệ Lệ tinh tu trận đạo, tu vi tăng trưởng vốn là chậm chạp, cho dù có Lục Bình để lại cho nàng Dung Tâm đan, tu vi mạnh mẽ tăng lên tới đoán đan tầng ba, nhưng muốn tích lũy đến đủ để uẩn để dung luyện địa cấp linh vật nhằm lên cấp đoán đan trung kỳ, không tốn mười mấy hơn hai mươi năm tích lũy, căn bản là không cách nào làm được. Đến lúc đó, cùng lắm thì Lục Bình sẽ vì nàng tìm kiếm một khối Mộc chúc tính địa cấp linh vật khác. Ít nhất trong tay Lục Bình còn có Thương Lan thủy, là thứ tương đương với địa cấp hạ phẩm linh thủy bình thường, lại có gấp ba phân lượng, dùng để đổi lấy một loại địa cấp linh vật dư sức có thừa.

Loan Ngọc những năm này mặc dù một mực ẩn cư trong Hoàng Kim ốc, nhưng lại cũng bị Lục Bình dùng làm luyện đan sư miễn phí sử dụng mấy năm. Phải biết Loan Ngọc một mực là luyện đan đại sư không hơn không kém. Chính vì vậy, Lục Bình mới có thể từ một phần luyện đan nhiệm vụ trong môn phái giải thoát đi ra, đem nhiều thời gian hơn vùi đầu vào trong tu luyện. Huống chi, trong Hoàng Kim ốc khai thác một mảng lớn linh thảo, nguyên đó cũng là thành tựu những năm này của Loan Ngọc. Trợ giúp bực này đối với Lục Bình mà nói cũng không thể bảo là không lớn.

- Cũng tốt.

Lục Bình quyết định, nói:

- Khối thông linh mộc này Loan Ngọc huynh liền lấy trước đi sử dụng đi.

Loan Ngọc tự nhiên mừng rỡ, cùng Lục Bình cùng nhau đi tới trước bản thể của Linh yêu đào thụ, rồi từ thân của Linh yêu đào thụ tháo xuống khối thông linh mộc kia. Không ngờ Linh yêu đào thụ thấy Lục Bình đi tới trước, cành lá toàn thân chấn động "xào xạc lạp lạp" vang lên không ngớt, tựa hồ lại có chút không tình nguyện rồi.

Loan Ngọc bản thân giỏi về cùng cỏ cây câu thông, không khỏi có chút kinh ngạc, hỏi:

- Cây đào nhí, lúc trước không phải thỏa thuận xong rồi sao, sao bây giờ lại đổi ý rồi?

Linh yêu đào thụ mặc dù khai khải linh trí, cũng không biết sử dụng ngôn ngữ, chỉ có thể dùng thần thức hơi yếu biểu đạt tâm tình buồn bã.

Lục Bình suy nghĩ một chút, nói:

- Tiểu đào thụ, ngươi muốn tu luyện công pháp ta những năm này một mực đang thu tập. Nhưng ngươi cũng nên biết rằng, công pháp cho linh yêu tu luyện vốn là khan hiếm, ta lại không thể khiến cho người ta biết ngươi đang ở đây trong tay của ta. Nếu không chẳng những là ta, ngay cả ngươi cũng phải có phiền toái lớn. Cho nên cho tới bây giờ, ta cũng chưa thu thập được công pháp có thể giúp cho ngươi tu luyện. Bất quá lần này cũng tìm được vật này.

Lục Bình vừa nói vừa đem vật Tức thổ cầm trong tay, để cho thần thức của Linh yêu đào thụ cảm thụ một phen. Linh yêu đào thụ quả nhiên phát ra từng trận tâm tình vui mừng du khoái, tựa hồ một mực đang nói cùng Lục Bình:

"Ta đói!"

Lục Bình khẽ mỉm cười, đem Tức thổ lớn chừng quả đấm bẻ một góc, sau đó đem một miếng nhỏ Tức thổ này nghiền thành bụi phấn, vây quanh phần gốc của Linh yêu đào thụ rải đều ra. Bùn đất ở phần gốc của Linh yêu đào thụ nhất thời lật khuấy lên, đem tầng Tức thổ thật mỏng này bao trùm ở dưới tầng bùn đất, phảng phất lập tức phát huy tác dụng vậy. Lục Bình tựa hồ cảm thấy Linh yêu đào thụ toàn bộ nhìn phảng phất như lên hẳn tinh thần. Ở trên nhánh cây, bao nhiêu đóa hoa cũng biến thành tươi đẹp ướt át hẳn, phảng phất tùy thời đều sẽ nở rộ vậy.

Loan Ngọc được như nguyện, đem thông linh mộc bỏ vào trong túi. Lục Bình lại đem một miếng nhỏ Tức thổ nghiền nát, vứt vào trong hồ sen bạch ngọc.

Năm đó Lục Bình ở trong Bách hoa chi địa đem Cửu phẩm Bạch Ngọc liên hoa vương thu bỏ vào trong túi, cũng đem nó cùng với mười hai Nguyên Thần châu luyện chế thành bổn mệnh pháp bảo của Lục Bình. Mà hắn từ Bạch Ngọc liên hoa kết thành chín hạt sen kia chọn lựa ra ba hạt lần nữa bỏ trở lại vào một ao chỉ còn lại có một phần ba Quỳ Thủy Tinh Hoa này.

Trải qua rất nhiều năm dựng dục, một phần ba Quỳ Thủy Tinh Hoa còn sót lại lần nữa súc nhỏ đi chỉ còn dư lại một đáy ao nông cạn. Mà ba hạt sen cũng lộ ra mấy cái lá xanh, ở thanh thủy trong ao lộ ra vẻ ôn nhu yểu điệu.

Lục Bình nhìn ba cây sen này, thở dài một cái. Nơi này cũng không giống như Bách hoa chi địa như vậy trải qua ngàn vạn năm dựng dục có thể tự động ngưng tụ Quỳ Thủy Tinh Hoa. Nếu muốn khiến cho ba cây sen này tiếp tục sinh trưởng, nhất định phải thu thập Quỳ Thủy Tinh Hoa loại thiên địa kỳ vật này!

Lục Bình lại đem một miếng nhỏ Tức thổ tát đến dưới gốc cây Kim Kiên quả. Một cây ba mươi sáu trái Kim Kiên quả này đã trước sau thành thục mười bảy trái. Chúng đều bị Lục Bình luyện chế thành Kim Kiên đan sử dụng. Bây giờ thân thể cường độ của Lục Bình trong tình huống không cần chân nguyên kích hóa, hoàn toàn có thể so sánh với một món pháp khí cấp thấp.

Còn dư lại Tức thổ bị Lục Bình chủ yếu vẩy vào tiểu cô sơn nơi có một chỗ đã từng bị Trọng Huyền lão tổ khai khải ra trồng trọt ba ngàn năm linh thảo trong linh thảo viên. Những Tức thổ còn lại cũng đều được vẩy vào trong mấy chỗ trọng yếu trong linh thảo viên mới vừa khai ích ra.

Cuối cùng, trong tay Lục Bình còn ước chừng một phần tư khối Tức thổ, bị Lục Bình trân quý và thận trọng đặt ở một cái ngọc tủy hạp, đề phòng bất cứ tình huống cần thiết nào.

Lại là nửa năm thời gian nữa trôi qua. Lục Bình ngồi xếp bằng ở trong phòng tu luyện trong cung điện trên đỉnh tiểu cô sơn, đem nắp Lâm Xuyên đỉnh nhấc lên. Sau khi đem Thương Lan thủy màu xanh nhạt thu vào trong một cái ngọc bát, một viên linh đan to tròn đầy đặn chậm rãi bay ra khỏi Lâm Xuyên đỉnh, bị Lục Bình thẳng thừng thu vào trong một cái ngọc tủy hạp. Mà trong cái ngọc tủy hạp hiện đang có hai viên giống nhau như đúc với viên linh đan mới vừa bỏ vào thả.

Vì luyện chế ba viên Tẩy Tủy đan này, Lục Bình trước sau từ Linh yêu đào thụ thân hái xuống năm trái linh yêu đào. Vốn là linh yêu đào còn dư lại mười ba trái linh đào, bây giờ chỉ còn tám trái đáng thương, khiến cho Tiểu đào thụ oán thanh liên tiếp, vừa nhìn thấy Lục Bình chính là một tình cảnh vô cùng đáng thương, cả người run rẩy, nhánh lá cây "xào xào xạp xạp" vang vọng, làm cho bản thân Lục Bình cũng cảm thấy rất ngượng ngùng.

Rất may là sau khi lãng phí mấy chục cây ba ngàn năm linh thảo cùng mấy trăm cây ngàn năm linh thảo, loại nửa bước pháp tướng kỳ Tẩy Tủy đan cuối cùng vẫn bị Lục Bình luyện chế thành công ba viên. Có ba viên Tẩy Tủy đan này, Lục Bình hoàn toàn có thể đem tự thân nhục thể cường độ tăng lên tới tiêu chuẩn của trung cấp pháp khí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play