Thương Ly lão tổ vừa dứt lời, chư vị lão tổ của Huyền Linh phái nhất phương cùng Hải Diễm môn lão tổ cũng rối rít phụ họa theo. Hai vị lão tổ đại diện cho những môn phái gia tộc khác của Bắc Hải thì ngồi ở một bên không nói lời nào, hiển nhiên là không tham dự vào chuyện tranh đấu giữa mười đại môn phái.

Liễu Thiên Linh lão tổ trầm ngâm chốc lát, nói:

- Được, lần này Chân Linh phái ta đành buông bỏ bốn danh ngạch dùng để ngưng luyện cương khí. Bất quá trong hai danh ngạch này nhất định phải cấp cho Sùng Minh phái. Hơn nữa Sùng Minh, Thượng Lãng, Ngọc Kiếm cùng bổn phái tu sĩ phải được sử dụng Hàn Ngọc tuyền này để ngưng luyện cương khí trước. Nếu không chuyện này miễn bàn.

Liễu Thiên Linh cường thế ở Bắc Hải là rất nổi danh. Nguyên Phùng Hư Đạo cho rằng cho dù lôi kéo các phái lão tổ đều về phía mình, cũng phải trải qua một phen cò kè bớt một thêm hai, mới có thể bức bách Chân Linh phái nhượng bộ. Vì thế Phùng Hư Đạo không tiếc đem chuyện mình bại dưới tay của Liễu Thiên Linh nói ra cho mọi người biết. Không ngờ Liễu Thiên Linh lúc này lại dễ dàng đem sự tình đáp ứng ngay như vậy. Điều này làm cho Phùng Hư Đạo có một loại cảm giác rất tức giận, muốn hộc cả máu tươi ra.

Bất quá cũng may cuối cùng là vẫn ép cho Chân Linh phái nhượng bộ. Còn dư lại hai danh ngạch chia ra cho Hải Diễm môn cùng Thương Hải tông, vì dù sao hai phái có một tên đoán đan trung kỳ tu sĩ chết bởi tay của Băng Tu La, coi như là đền bù một ít tổn thất cho hai phái.

Về phần Chân Linh phái nhất phương đề xuất yêu cầu đến Hàn Ngọc tuyền ngưng luyện trước, các phái lão tổ cũng cũng không để ý. Lần này phát hiện một cái Hàn Ngọc tuyền có phân lượng rất nhiều, sợ rằng dựa theo danh ngạch, sau khi phân phối sẽ còn thừa lại, người nào tới trước người nào tới sau đều như vậy cả.

Cảm thấy hưng phấn giống như vậy còn có Sùng Minh phái lão tổ. Lần trước Chân Linh phái nhất phương cướp được ba loại bảo vật, trừ Băng Huyễn thạch thuộc về Chân Linh phái ra, Ngọc Kiếm cùng Thượng Lãng hai phái chia nhau có được một món thiên địa kỳ vật trong đó. Chỉ có Sùng Minh phái một món cũng không được. Lần này Liễu Thiên Linh lão tổ chủ động đem hai danh ngạch nhường cho Sùng Minh phái, coi như là bồi thường tổn thất lúc trước của Sùng Minh phái.

Mắt thấy các phái trừ Chân Linh phái ra, gương mặt đều vui mừng hớn hở, nhưng Phùng Hư Đạo chân nhân một chút cao hứng cũng không có. Lão ta mơ hồ cảm thấy dường như có chỗ nào đó không đúng, nhưng lại không nghĩ ra rốt cuộc là chuyện gì.

Chẳng lẽ là Chân Linh phái còn có hư chiêu nào nữa?

...

Lục Bình ở trong băng thất do mình khai mở sau khi trải qua một phen suy tư, mới phát giác thời gian đã qua một ngày, nếu mình không đi trở về khó tránh khỏi sẽ chọc cho người ta nghi ngờ. Vì vậy, hắn để Đại Bảo ở lại trong băng thất, phân phó nó chỉ chuyên tâm đào thượng phẩm linh thạch, còn lại trung hạ phẩm linh thạch thì không được động vào. Đồng thời hắn còn dặn nó phải thật cẩn thận, để tránh lại có Băng Tu La xuất hiện.

Lục Bình xoay người rời khỏi băng thất, chỉ để lại Đại Bảo ủ rũ cúi đầu: chỉ đào bới khai thác thượng phẩm linh thạch? Ở đây chính là một cái trung bình linh quáng thạch a, số lượng thượng phẩm linh thạch tự nhiên không bao nhiêu? Chẳng phải là bảo Bản đại thử phải đem đại lượng thời gian cùng pháp lực dùng ở chuyên độn địa đi tìm kiếm thượng phẩm linh thạch hay sao?

Nghĩ tới ở dưới đất tiện tay là thu thập được một vốc trung hạ phẩm linh thạch, Đại Bảo rụt đầu ủ rũ chui vào trong đất, bất đắc dĩ đi hoàn thành nhiệm vụ do Lục Bình giao cho.

Thật ra thì Lục Bình bất đắc dĩ mới làm như vậy. Cái linh mạch này đúng là vẫn còn phải giao cho môn phái. Hắn nếu như có tư tâm muốn hưởng trước chỗ tốt, thì không thể làm quá rõ ràng. Nếu là lúc bổn phái tu sĩ đi khai phá linh quáng này, lại phát hiện đã sớm bị người khác đào bới khai thác qua, mặt mũi của hắn cũng sẽ rất khó coi. Ở trong mắt của tu sĩ trong môn phái, hình tượng của hắn cũng bị coi thường đi ít nhiều.

Lục Bình mới vừa trở về chỗ ở tạm thời Băng cốc Chân Linh phái, liền từ trong miệng của Huyền Vi chân nhân và mọi người lấy được một tin tức kinh thiên: sau khi Phùng Hư Đạo vừa thua dưới tay Khương Thiên Lâm lão tổ, lần này lại thua dưới tay Liễu Thiên Linh lão tổ. Điều này có ý nghĩa rằng: Chân Linh phái ở đời thứ hai tu sĩ thành tựu - chẳng những là số lượng, hơn nữa còn là ở trên chất lượng - đều áp đảo Huyền Linh phái!

Nhìn khuôn mặt của đám người Huyền Lôi chân nhân đầy vẻ hưng phấn, Lục Bình có chút không cho là vậy. Phùng Hư Đạo trước khi thành tựu pháp tướng, mặc dù cùng Khương Thiên Lâm lão tổ nổi danh, hơn nữa Liễu Thiên Linh lão tổ thực lực còn kém hơn y một ít, nhưng hai người này trong tay có Đoán Linh đan do hắn năm đó ở Phi Linh đảo mang về, thành tựu kim đan phẩm cấp tuyệt đối ở trên Phùng Hư Đạo. Như vậy sau khi thành tựu pháp tướng, hai người thực lực vượt qua Phùng Hư Đạo cũng là chuyện đương nhiên.

Ngay sau đó, Lục Bình liền bị lão sư gọi đến trong tu luyện thất.

Mấy ngày sau, Bắc Hải các phái ở băng sơn đáy vực bố trí "Trấn Mạch Tỏa Linh Đại Trận", đem cả tòa đại hình linh quang chủ mạch, tu mạch toàn bộ dùng đại trận vây lại, thống nhất khám tra và khai thác, đồng thời để ngừa có người đào trộm.

Đồng thời, ở băng sơn đáy vực phát hiện một vũng thiên địa kỳ vật thủy chúc tính "Hàn Băng tuyền" cũng bắt đầu bị tu sĩ sử dụng để dung luyện hộ thân cương khí. Dung luyện hộ thân cương khí với số lượng nhiều ít cũng không lấy tu sĩ tu vi cao thấp để bàn luận, mà là lấy chuẩn khi tu sĩ lần đầu tiên dung luyện hộ thân cương khí có xây dựng cơ sở tu vi chắc chắn không làm căn bản.

Sùng Minh, Ngọc Kiếm, Thượng Lãng ba phái tu sĩ sau khi dựa theo danh ngạch dung luyện xong, cả vò Hàn Băng tuyền cũng bất quá chỉ dùng đi một phần ba. Tới Chân Linh phái, Lục Bình chính là danh ngạch duy nhất kia.

Tu sĩ trông chừng Hàn Băng tuyền lúc nhìn thấy Lục Bình cũng không cho là đáng chú ý gì, nhưng chỉ chốc lát sau đó, mấy vị tu sĩ trông chừng Hàn Băng tuyền này liền luống cuống: cái này làm gì mà sử dụng từng tia từng chút dung luyện vào trong hộ thân cương khí chứ? Đây đơn giản và đúng là thôn phệ từng ngụm từng vốc lớn, Hàn Băng tuyền rõ ràng là đang thu nhỏ lại rất nhanh.

Mấy vị tu sĩ liền vội vàng đem sự tình hướng môn phái lão tổ của mỗi người báo cáo. Chư vị lão tổ lúc này mới tỉnh ngộ, biết là đã để cho Liễu Thiên Linh tính kế đưa vào tròng nữa rồi! Phùng Hư Đạo trực tiếp đem một món đỉnh cấp pháp khí làm thành chén trà cầm trong tay ấy biến thành một đoàn phế phẩm. Chỉ có điều, Lục Bình có loại năng lực dung hợp mạnh mẽ vào hộ thân cương khí này cũng khiến cho các vị lão tổ rất kinh ngạc. Hắn dung luyện hộ thân cương khí với cường độ như thế, hộ thân cương khí tạo thành sợ rằng đã không ở dưới một món phòng thủ hình thông linh pháp bảo.

Trên Hàn Băng tuyền, Lục Bình lẳng lặng đứng lơ lửng, năm tầng hộ thân cương khí từng tầng một khai mở ra, băng tuyền thủy dưới chân chậm rãi bị hộ thân cương khí cấp thủ, bên ngoài rìa nhất từ từ tạo thành một tầng cương khí thật mỏng màu bạc lạnh lẽo. Đây chính là tầng hộ thân cương khí thứ sáu.

Theo tầng hộ thân cương khí thứ sáu tạo thành, Hàn Băng tuyến dưới chân của Lục Bình cấp tốc thu nhỏ lại.

Xem ra bây giờ tu sĩ của các phái khác đều hối hận muốn chết rồi! Lục Bình có chút hả hê suy nghĩ như thế.

Lục Bình phen này dùng cả một ngày để dung luyện cương khí. Hắn cấp thủ Hàn Băng tuyền ước chừng gấp bốn lần tu sĩ bình thường, cộng thêm lúc trước Sùng Minh cùng ba phái tu sĩ dung luyện Hàn Băng tuyền, Chân Linh phái nhất phương không ngờ lại đem Hàn Băng tuyền hao tổn đi hết một nửa.

Các phái tu sĩ đến sau nhìn Hàn Băng tuyền trước mắt mà khóc không ra nước mắt. Đặc biệt là Hải Diễm môn cùng Thương Hải tông, bởi vì được Chân Linh phái nhường ra hai danh ngạch, mà xếp ở hạng cuối cùng. Nhưng nhìn Hàn Băng tuyền trước mắt chỉ còn dư lại một nửa, hai phái chờ đến thời điểm đó, thì nước trong suối làm gì còn có thể dư lại bao nhiêu?

Bất đắc dĩ, sáu phái còn dư lại trải qua thương nghị khẩn cấp, chỉ có thể khiến cho các phái tu sĩ từng người một thay nhau dung luyện cương khí. Tới cuối cùng, Huyền Linh phái vốn là cũng có năm danh ngạch, nhưng chỉ dung luyện bốn người. Hải Diễm môn bốn danh ngạch chỉ dung luyện có ba. Thương Hải tông ba danh ngạch chỉ dung luyện có hai. Hải Diễm môn cùng Thương Lãng tông không chiếm được tiện nghi của Chân Linh phái chút nào, mà Huyền Linh phái thì tổn thất một danh ngạch. Điều này làm cho Phùng Hư Đạo rất tức giận, lại không thể làm gì được.

Đang khi các phái đệ tử đem một ao Hàn Băng tuyền sau khi dung luyện hoàn thành xong, thì đại hình linh quáng ở băng sơn đáy vực cũng chính thức bắt đầu khai thác. Cùng lúc đó, Chân Linh phái Liễu Thiên Linh lão tổ cũng đem chỗ trọng địa của môn phái bố trí ở trên một núi nhỏ bên ngoài Hàn Băng đảo. Nghe nói là ở đó phát hiện được một cái tiểu hình linh mạch. Điều này khiến cho các phái nữa khiến mắng Chân Linh phái dường như may mắn vì đạp phải phân chó vậy!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play