Huyền Vi chân nhân bất đắc dĩ phải kết thúc hành trình khám tra của mình. Trong hai ngày ngắn ngủi ở nơi này, ông ta đã khám tra đến ba khu vực rất có khả năng có thể tồn tại linh thạch quáng mạch. Chỉ là bởi vì mặt đất băng tuyết quá dày, khiến cho tu sĩ cấp thấp tới khai thác đến bây giờ vẫn còn chưa khai thác ra linh thạch quáng.
Thật ra thì kẻ cảm thấy vô lực còn có Lục Bình. Sau khi nghe nói đến cái trung hình linh mạch ở băng sơn đáy vực kia, hắn liền nghĩ tới tụ linh châu. Hàn Băng đảo ở cơ đơn tại Bắc Hải cực Bắc Hải vực, cái linh mạch này không biết dựng dục bao nhiêu năm, tất nhiên bên trong đã ngưng tụ tụ linh châu rồi. Không biết sao, thuật độn thổ của Đại Bảo tuyệt vời như thế, lại không biết băng độn, không cách nào xuyên qua hàn băng thật dày này vào tới trong linh mạch. Hơn nữa lần này các phái ở băng sơn đáy vực trấn thủ đều là đoán đan hậu kỳ tu sĩ giống như Huyền Sâm chân nhân vậy. Hắn cũng không dám khiến cho Đại Bảo đi mạo cái nguy hiểm này.
Bất quá sau khi tu sĩ các phái hội tụ lại dò xét và khám tra linh thạch quáng mạch ở đáy vực băng sơn, liền đối với việc khám tra những địa vực khác của Hàn Băng đảo chậm lại. Lúc này, Hàn Băng đảo mặc dù đã bị các phái chia nhau hầu như không còn gì, nhưng đây chẳng qua là ở khu vực có thể có Linh thạch quáng xuất hiện. Toàn bộ phương viên hơn hai trăm dặm của Hàn Băng đảo, làm gì mà mấy trăm người này có thể hoàn toàn chiếm cứ được.
Ngày thứ tư, băng sơn đáy vực bay ra một chùm truyền âm pháp kiếm linh quang lòe lòe. Lục Bình trong lòng chấn động. Quả nhiên! Ngay sau đó một đạo truyền âm phù của Huyền Sâm chân nhân liền bay tới trước mặt hắn.
Lục Bình đưa tay nhận lấy, phía trên chỉ có một câu nói: “Đại hình linh thạch quáng chủ mạch đã phát hiện, cảnh giác các phái, bổn phái sẽ lập tức có pháp tướng lão tổ tới trước”.
Một tòa đại hình linh quáng được phát hiện hiển nhiên đã khiến cho Bắc Hải các phái coi trọng, pháp tướng lão tổ tham gia chính là minh chứng.
Lúc này các phái tu sĩ tinh thông khám tra trắc địa cũng đã tập trung ở đáy vực băng sơn. Sau khi phát hiện linh quáng chủ mạch, những tu sĩ này còn phải tính toán đại khái sản lượng Linh thạch quáng, bố trí trận pháp, cấm cố linh quáng mạch... Thậm chí tại lớp băng bao trùm trong Linh thạch quáng còn phát hiện một cái băng chúc tính linh tài quáng mạc. Bọn họ trở nên tựa hồ so với trước khi phát hiện linh quáng mạch còn bận rộn hơn.
Bởi vì Chân Linh phái cấp thấp tu sĩ đến, Lục Bình liền giao khu vực lúc trước trấn thủ cho những tu sĩ này tiến hành khai quật. Vì vậy Lục Bình trở nên không nhàn, liền bắt đầu đi dạo chung quanh trên Hàn Băng đảo này.
Nhìn băng tuyết đầy trời, Lục Bình có chút hối hận không đem theo Tam linh. Ít nhất cũng phải mang theo Lục Linh. Lục Linh là Bích Hải linh xà thuộc hàn băng chúc tính, đến chỗ này thật là coi như cá gặp nước rồi, hắn cũng dễ dàng dò xét Hàn Băng đảo này hơn rất nhiều. Không biết sao Tam linh bây giờ đang đứng ở thời kỳ mấu chốt đột phá đoán đan kỳ, Lục Bình cho Tam linh bế quan, cho chúng ở hết trong Hoàng Kim ốc.
Bất quá những thứ băng tuyết này đối với Lục Bình mà nói ngược lại cũng không phải là khó khăn quá lớn. Nước vì băng chi mẫu, băng tuyết đầy trời đối với Lục Bình mà nói tuy không bằng tu luyện băng chúc tính pháp quyết tu sĩ chiếm hết địa lợi như vậy, nhưng ít nhiều cũng còn có chút trợ lực. Bất quá đúng là vẫn còn không bằng tu sĩ tu luyện băng chúc tính pháp quyết, lui tới dễ dàng tự như.
Thật ra thì còn có rất nhiều cao cấp tu sĩ các phái có cùng ý tưởng với Lục Bình. Trên Hàn Băng đảo thượng không, thỉnh thoảng có thể thấy độn quang các màu lui tới. Bất quá lúc này các phái đoán đan hậu kỳ chân nhân đều phải ở đáy vực băng sơn trấn thủ. Đoán đan trung kỳ các phái tu sĩ mặc dù trong đó có tu luyện băng chúc tính pháp quyết, Lục Bình tự tin so sánh mình cũng chưa chắc kém hơn bao nhiêu.
Lục Bình đi tới một chỗ băng sơn hậu nhai. Nơi này bởi vì địa thế có lẽ cự ly cách mặt đất gần hơn một ít. Lục Bình đáp xuống đáy vực, thần niệm hướng bốn phía phát tán đi. Sau đó hắn hợp hai tay lại hướng xuống lớp băng dưới đất chậm rãi khai ra. Một tầng ánh sáng màu lam ở trên hai tay Lục Bình thong thả và càng lúc các nồng nặc mở bay ra.
Theo Lục Bình thong thả chậm trương khai hai tay, lớp băng dưới mặt đất nhất thời vang lên "Két két", đồng thời còn kèm theo tiếng lớp băng bị gảy lìa nổ giòn. Lớp băng ở dưới chân Lục Bình theo hai tay của hắn chậm rãi tách ra, hướng xuống phía dưới tạo thành một cửa động.
Lục Bình duy trì động tác khai hạp hai tay, bước chân chậm rãi hướng băng huyệt đi vào. Sau đó, miệng huyệt băng nứt ra lại bắt đầu chậm rãi khép trở lại, nhìn sơ qua phảng phất nơi đây chưa từng có người nào tới hết vậy.
Ở trong băng huyệt, theo Lục Bình đi về phía trước, lam quang trong tay hắn cũng càng ngày càng thịnh. Băng bích phía trước cũng tà hướng phía dưới nứt ra.
Linh thú đại bên hông Lục Bình rung lên. Một con chuột mập to lớn dáo dác xuất hiện ở sau lưng Lục Bình, nhưng ngay sau đó liền bị không khí lạnh cóng thấu xương trong băng huyệt làm cho run rẩy cả người.
Lục Bình thấy Đại Bảo tệ như vậy, chỉ biết lắc đầu. Hắn đưa tay bắn ra một đóa hỏa diễm. Hỏa diễm treo ở đỉnh đầu Đại Bảo. Một cỗ khí tức ấm áp trong nháy mắt tràn ngập băng huyệt. Lớp băng lạnh giá ở bốn phía mơ hồ có dấu hiệu hòa tan.
Có hỏa diễm tương hộ, Đại Bảo nhất thời tỉnh táo tinh thần, sự cơ trí trước đây liền toàn trở lại. Đại Bảo không cần Lục Bình phân phó, liền bắt đầu ở phía trước nơi Lục Bình khai tạc băng huyệt nhảy vọt xuống ý đồ muốn phát hiện gì đó.
Theo Lục Bình đi càng ngày càng sâu vào lớp băng, những thứ hàn băng này ở dưới mấy ngàn năm tích lũy đều tản ra ánh sáng u lam, từ từ ngưng tụ thành một ít tương tự một loại Hàn Băng ngọc linh tài có thể dùng để luyện chế pháp khí. Dù sao những thứ linh tài này phần lớn phẩm chất không cao, dùng để luyện chế pháp khí cũng chỉ có thể là cấp thấp pháp khí. Hơn nữa số lượng còn cực kỳ thưa thớt, Lục Bình lười động thủ thu thập. Những thứ đồ này đều vào tay của Đại Bảo.
Lục Bình ở dưới cổ của Đại Bảo có đeo một túi trữ vật đại, mặc cho nó đem đồ mà nó xem trọng thu thập vào trong đó. Đại Bảo bây giờ cũng đã là dung huyết hậu kỳ yêu thú, lại thông minh lanh lợi, hơn nữa vô cùng keo kiệt. Chỉ cần có đồ tản ra linh khí, một khi bị nó thấy, vô luận có hữu dụng hay không, nhất luật thu vào mình trữ vật đại trước rồi hẳn nói. Vì vậy, Lục Bình cho Đại Bảo trữ vật đại còn không thể không chọn một thứ đại hình trữ vật đại có giá trị không rẻ.
Lúc này Lục Bình đã xâm nhập lớp băng gần ba mươi trượng, đối với việc kéo dài khai mở băng huyệt đã càng ngày càng chật vật. May là tu vi của Lục Bình vượt xa cùng cấp tu sĩ, tu luyện lại là thủy chúc tính pháp quyết, nhưng chân nguyên tiêu hao cũng khiến cho Lục Bình cảm thấy hụt hơi.
Nhưng càng xâm nhập lớp băng, những thứ lớp băng tầng hình thành với thời gian càng cổ xưa. Sau bao năm tháng tích lũy xuống, khiến cho không ít lớp băng phát sinh biến dị, bắt đầu ngưng tụ mà thành các loại ví dụ như hàn băng ngọc, băng tinh, băng cương, lãnh thạch, hàn dịch. Các loại băng chúc tính linh tài cũng càng ngày càng nhiều, phẩm chất cũng càng ngày càng cao. Một ít linh tài chẳng những là dùng để luyện chế trung cấp pháp khí, ngay cả thượng cấp pháp khí cũng có khả năng rất lớn.
Ở thời điểm Lục Bình xâm nhập đến bốn mươi trượng dưới lớp băng, Đại Bảo cũng thay đổi trước cái tính xấu phảng phất cái gì cũng thu, thu đồng thiếc phá lạn bất luận là tốt xấu đều thu hết, chuyển sang bắt đầu trở nên tích cực lên. Thỉnh thoảng dưới sự giúp đỡ của Lục Bình, Đại Bảo từ trong băng bích đào ra từng cục băng thạch trong suốt lung linh, một loại băng toản linh tài. Những thứ linh tài này mặc dù vẫn như cũ phân bố cực kỳ tán loạn, nhưng mật độ so với lớp băng ở tầng nông hơn rõ ràng đã là tốt hơn quá nhiều. Ít nhất đối với một vị dung huyết kỳ tu sĩ mà nói, có thể có thu hoạch như vậy sớm đã là một khoản phát tài rồi. Lục Bình dù sao đối với bảo vật này đã nhìn quen rồi, cảm thấy tất cả những thứ đồ này gộp lại còn không thực tế bằng một loại thiên địa linh vật.
Lục Bình vừa sợ vừa kinh. Nếu nơi đây đã liên tiếp phát hiện đại hình linh thạch quáng mạch, lại có trung hình linh mạch tồn tại. Như vậy sau khi bị băng tuyết bao trùm mười mấy thậm chí hàng vạn năm, linh khí tụ tập không phát ra được, ứ tích cùng trong băng tuyết. Chúng tất nhiên sẽ khiến cho băng tuyết ở tầng sâu sinh ra biến dị, sinh thành rất nhiều băng chúc tính linh tài.
Huyền Vi chân nhân cùng tu sĩ tinh thông khám tra trắc địa quáng mạch của các phái dù đã xác nhận đại hình linh quáng xong, nhưng vẫn như cũ hội tụ ở đáy vực băng sơn. Hiển nhiên cũng bởi vì nơi đó trừ linh quáng mạch ra, còn dựng dục được các loại băng chúc tính linh tài phẩm chất nhiều dạng sảm tạp vào trong quáng mạch.
Lúc này, các phái tu sĩ đem chuyện linh quáng mạch tạm thời để qua một bên chờ đợi các phái pháp tướng lão tổ tới thương nghị, đem tất cả lực chú ý đặt ở đáy vực băng sơn, nơi cái mỏ linh tài chứa đầy các loại biến dị tạp sinh băng chúc tính linh tài.
Bởi vì là bạn sinh tạp sinh, cho nên các phái mới cảm thấy khó khăn trong việc xác định giá trị. Bởi vì có lẽ chẳng qua là một cái băng quáng chi mạch thật nhỏ, tích chứa linh tài phẩm chất lại có thể có nhị đẳng biến dị linh tài đủ để luyện chế ra pháp bảo. Và có rất nhiều quáng mạch chỉ có thể cho ra quặng dùng để luyện chế chút trung cấp thấp pháp khí mà thôi.
Lục Bình mặc dù ở trong lớp băng một đường xuống phía dưới. Nhưng ở Đại Bảo không ngừng thúc giục, đã sớm thoát khỏi quỹ tích ban đầu, phương hướng vẫn là hướng tà phía dưới, nhưng đã sớm quanh co mấy đường rồi.
Nhìn Đại Bảo nhảy vọt lên xuống đem càng ngày càng nhiều linh tài thu vào trong cảnh hạ trữ vật đại, Lục Bình rốt cục cả kinh cảm giác có gì đó không tầm thường. Dưới sự dẫn dắt của Đại Bảo, hắn tựa hồ đã đem băng huyệt khai ra đến một cái băng chúc tính linh tài quáng mạch rồi! Mà loại thuần băng chúc tính tạo thành quáng mạch này lệ thuộc nhiều hơn vào linh mạch ở dưới đất, và được linh thạch quáng trải qua nhiều năm tháng uẩn dưỡng.
Lục Bình vì cố ý tránh ra dò xét của người khác, mới đến đáy vực băng sơn khoảng cách rất xa lằn ranh của Hàn Băng đảo để dò xét. Hắn có thể khẳng định lúc này mình gặp được quáng mạch nhất định không phải là cái băng quáng mạch con của cái lớn ở băng sơn đáy vực kia. Như vậy điều này cho thấy băng quáng mạch chỉ có một khả năng khác: lòng đất dưới phiến mặt băng này cũng có tồn tại một cái linh mạch hoặc là linh quáng mạch!
Lục Bình đè nén sự hưng phấn của mình xuống. Bởi vì cái băng huyệt này cũng không phải là nối thẳng xuống lòng đất. Do đó sau thời gian dài vận chuyển tự thân chân nguyên khai ích ra, ngay cả là Lục Bình có chân nguyên hùng hậu như vậy cũng cảm giác rất cật lực.
Âm thầm bấm tính thời gian một phen, Lục Bình mới phát hiện lúc này đã qua hơn nửa ngày. Pháp tướng lão tổ của bổn phái cùng các phái khác có lẽ lập tức sẽ phải tới Hàn Băng đảo, sẽ đối với đại hình Linh thạch quáng dưới băng sơn đáy vực tiến hành phân phối phân ngạch khai thác được. Nếu là đến lúc đó hắn không có mặt ở tại chỗ, khó tránh khỏi sẽ chọc cho người ta nghi ngờ.
Nhưng Lục Bình nhìn băng huyệt chỉ cách chỗ mình khai ích ra mấy trượng cuối cùng, và còn có những thứ băng chúc tính linh tài chớp nháy vây quanh kia, không khỏi tiếc rẻ. Hắn lấy từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một quả ngọc tinh bình, từ bên trong đổ ra một viên đan dược màu u lam phảng phất một loại thủy cầu. Đây chính là Lục Bình dùng Linh Thủy Dựng Đan thuật luyện chế mà thành một loại đan dược dùng để nhanh chóng khôi phục chân nguyên trong cơ thể.
Lục Bình không chút suy nghĩ liền đem viên đan dược trân quý này nuốt vào trong bụng. Đây là Lục Bình nghiên cứu chế ra được một loại hình đan dược mới nhất, có thể dùng hơn thời gian ngắn ngủi luyện hóa cùng khôi phục nhiều hơn chân nguyên trong cơ thể. Dĩ nhiên bởi vì Lục Bình đối với quá trình luyện chế loại đan dược này nắm bắt chưa thành thục, nên thành đan suất cực thấp. Vì vậy giá trị cũng chưa thỏa đáng. Chúng vốn là Lục Bình coi như thứ trân quý chuẩn bị đối phó thời điểm khẩn yếu nhất, lúc này cũng không kịp suy nghĩ gì nhiều.
Lúc này Lục Bình tự thân thần niệm bị ảnh hưởng bởi lớp băng, càng xâm nhập phát huy ra tác dụng liền càng nhỏ. Đại Bảo chỉ có thể dựa vào thiên phú của mình để dẫn dắt phương hướng khai tạc.
Ngay tại lúc cách mặt đất chỉ có độ sâu năm trượng cuối cùng, Lục Bình một mực bị quang mang u lam hòa hợp bao vây. Hai tay của hắn đột nhiên rung chuyển một trận kịch liệt, mà băng huyệt phía trước một mực giữ khuynh hướng nứt ra liền lập tức ngưng lại.
Lục Bình sắc mặt lạnh lùng, nhưng ngay sau đó liền lộ ra vẻ vui mừng. Một cổ lam quang nồng nặc hơn so với trước từ trong hai tay Lục Bình phún ra. Một trận "Băng băng" loạn hưởng. Băng bích dưới đáy băng huyệt rốt cục dưới thủ đoạn mạnh mẽ của Lục Bình rách ra mấy đạo khe hở, mà sau lưng Lục Bình, băng huyệt đã khai ra cũng phát hàng loạt sự chấn động, tựa hồ tùy thời sẽ bị sụp đổ vậy. Từng vết nứt vỡ đã hiện ra trên băng bích. Tên nhát gan Đại Bảo đã sớm nằm ở sau lưng Lục Bình không dám nhúc nhích.
Lục Bình tựa hồ đối với hết thảy ở sau lưng cũng không quan tâm, hai mắt lấp lánh nhìn chăm chú vào đáy băng huyệt đang nứt ra kia. Đột nhiên, từng đạo sương mù màu đen từ trong khe hở xì ra, trong nháy mắt hướng Lục Bình ùa tới bao phủ tràn ngập khắp người hắn.
Lục Bình thần sắc đầu tiên là cả kinh, ngay sau đó phảng phất phát hiện một loại bảo vật gì, mặt lộ vẻ vui mừng nói:
- Không ngờ lại là Huyền Băng sát!
Lục Bình thân hình chấn động cả lên. Một đạo u lam hộ thân cương khí tạo ra ở quanh người, đem Huyền Băng sát màu đen chắn bên ngoài Thủy Mạc Chân Cương. Một tầng huyền băng màu đen nhanh chóng bao trùm ở trên hộ thân cương khí Lục Bình, tạo thành một hắc sắc băng cầu to lớn.
Đang khi Huyền Băng sát màu đen phún ra, băng huyệt sau lưng Lục Bình vốn là rung chuyển tựa hồ sắp sụp đổ đến nơi cũng trong thời gian ngắn dừng lại. Đồng thời, vết nứt băng ngay khi Huyền Băng sát ùa tới lập tức liền lần nữa ngưng kết lại, so với trước còn chắc chắn hơn.
Huyền Băng sát, so với một loại Hàn Băng Chân Thủy mà Lục Bình đã gặp thậm chí là một thiên địa kỳ vật còn mạnh mẽ hơn. Hai cái này mặc dù đều là thuần băng chúc tính thiên địa kỳ vật, nhưng điều bất đồng chính là: Hàn Băng Chân Thủy tồn tại ở dạng chất lỏng, còn Huyền Băng sát là khí vụ màu đen. Hai thứ không ngờ đều không phải lấy hình thái hàn băng xuất hiện.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT