Phía sau đại trận bảo vệ đảo, Hồ Lệ Lệ cơ hồ đã đến cảnh giới đèn cạn dầu, cũng không thể trụ được nữa, trực tiếp ngã xuống ở trên trận bàn của đại trận.
Đám người Cừu sư muội mới từ trong hưng phấn cả kinh tỉnh lại, ý thức được Hồ Lệ Lệ vì mau sớm hoàn thành bố trí hộ đảo đại trận, trung gian không ngờ lại chưa nghỉ ngơi chốc lát nào, một mực dựa vào đan dược của Lục Bình cùng ý chí chống đỡ hơn người mà chống chịu cố gắng cho tới bây giờ. Ở một khắc cuối cùng hộ đảo đại trận kích hoạt lên xong, Hồ Lệ Lệ cũng không cố kỵ gì nữa, rốt cục hôn mê đi.
Đám người Cừu sư muội ba chân bốn cẳng đem Hồ Lệ Lệ ra khỏi trận bàn, liền nghe thấy bầu trời Hoàng Ly đảo đột nhiên truyền tới một tiếng nổ mạnh. Trung phẩm linh thạch tương khảm trong trận bàn lập tức nổ mạnh mấy viên. Những linh thạch tương khảm khác cũng lóe lên một trận linh quang.
Cừu sư muội vốn là muốn cùng các vị sư tỷ muội đưa Hồ Lệ Lệ vào tĩnh dưỡng trong động phủ, nghe được tiếng nổ bên ngoài đảo, vội vàng xoay người đem mấy viên linh thạch nổ tung đó thay đổi thành những viên khác.
Bên ngoài Hoàng Ly đảo, toàn bộ đám người Diêu Dũng thông qua thân phận minh bài của Chân Linh phái bay qua hộ đảo đại trận trở về Hoàng Ly đảo. Yêu tu chân nhân bên ngoài đảo cũng không buông tha, công kích Hoàng Ly đảo. Đám người Diêu Dũng mặc dù có đại trận che chắn, có thể không cần phải lo lắng vấn đề phòng thủ, nhưng mục tiêu công kích của yêu tu chân nhân bên ngoài đảo đã trở nên lớn gấp vô số lần. Đám người Diêu Dũng co cụm trong trận pháp trong liền không cách nào đem những thứ công kích rơi xuống hộ đảo đại trận này toàn bộ hóa giải.
Nhưng chỉ một lát sau, mấy vị yêu tu chân nhân liền bỏ qua không công kích đối với Hoàng Ly đảo hộ đảo đại trận. Bởi vì Hoàng Ly đảo hộ đảo đại trận hiển nhiên không phải là một loại hộ đảo đại trận bình thường có thể so sánh. Nếu như Huyền Kỳ đảo hộ đảo đại trận dưới sự công kích của đoán đan chân nhân, mỗi một kích có thể tạm thời đánh xuyên trên trên đại trận để lại một cái lỗ, thì Hoàng Ly đảo hộ đảo đại trận lại hoàn toàn kiên cố hơn rất nhiều. Chúng nhân công kích đại trận hồi lâu, mặc dù hơn phân nửa đều bị đám người Diêu Dũng bên trong đảo ngăn trở, nhưng vẫn là có không ít đòn công kích rơi vào trên hộ đảo đại trận. Nhưng đại trận bao phủ toàn bộ Hoàng Ly đảo này chỉ rung động có mấy cái, không hư hại chút nào.
Mắt thấy Hoàng Ly đảo bị nhân tộc chiếm lĩnh đã thành sự thật, đông đảo yêu tu lại không có biện pháp nào với đại trận này, đành phải chuẩn bị tạm thời bỏ ra. Ngay vào lúc này, trên hải vực đông bộ Hoàng Ly đảo đột nhiên truyền tới một tiếng rống giận thê thảm.
Tất cả yêu tu bên ngoài đảo sau khi nghe thấy tiếng rống, liền vội vàng hướng mặt đông phi độn đi. Đám người Đỗ Phong, Cơ Tử Hiên lúc này mới phát hiện Lục Bình cũng không trở về Hoàng Ly đảo, cũng lập tức hướng bờ đông của Hoàng Ly đảo bay đi.
Ngay tại lúc mọi người sắp tới bờ đông của Hoàng Ly đảo, lại thấy Lục Bình thần sắc vội vã bay tới chạm mặt.
Thấy mọi người, Lục Bình cũng không nhiều lời, nói thẳng:
- Hãy về động phủ trước đã!
Mọi người vội trở về động phủ, mới nhìn thấy trên trận bàn to lớn này có đầy linh thạch cắm chi chít ở trên bề mặt của nó.
Diêu Dũng nhìn trận bàn có chút ngẩn ra, nói:
- Có cần thiết phải dùng thủ bút lớn như vậy? Cái này chẳng qua chỉ vì một tòa vi hình đảo hay sao a?!
Lục Bình cũng không kịp hồi đáp câu nói của Diêu Dũng, xoay người hướng Cừu sư muội hỏi:
- Các ngươi ở đây, còn Hồ sư tỷ đâu?
- Tứ sư tỷ vì bố trí trận pháp, tiêu hao quá độ đã hôn mê rồi.
Lục Bình xoay người liền đi tới mật thất ở bên kia.
Lục Bình khi nhìn thấy Hoàng Ly đảo hộ đảo đại trận không ngờ lại bố trí hoàn tất nhanh như vậy, trong lòng liền đã có một chút suy đoán. Không ai hiểu rõ Hồ Lệ Lệ hơn Lục Bình. Đây là một lòng tự ái cùng tính cách độc lập và mạnh mẽ phi thường của cô gái mà ra. Khi không thể theo Lục Bình cùng nhau chống đỡ yêu tộc, nàng sẽ dùng một loại phương thức cực đoan khác, bố trí lắp đặt trận pháp cực mạnh và cực nhanh để biểu hiện sự cần thiết cũng như sự tồn tại của mình.
Lục Bình cẩn thận tra xét thương thế của Hồ Lệ Lệ, chốc lát sau mới từ trong mật thất đi ra. Sử Linh Linh liền vội vàng tiến lên hỏi:
- Hồ Lệ Lệ như thế nào?
Sắc mặt lạnh lùng của Lục Bình cơ hồ như có một tầng sương giăng trên đó, nói:
- Chân nguyên cùng thần niệm tiêu hao rất nhiều, đều đã dao động đến căn cơ căn bản. Bởi vì trong thời gian ngắn dùng quá nhiều đan dược, trong cơ thể ứ tích một lượng lớn dược độc. Lần này ít nhất phải trải qua mấy năm tĩnh dưỡng mới có thể khôi phục nguyên khí. Cho dù coi như là hoàn toàn khôi phục, sợ rằng đối với việc tu luyện của nàng ấy sau này cũng nhất định có ảnh hưởng bất lợi.
Mọi người đứng tại chỗ đều trầm mặc. Lục Bình ngược lại lần nữa trở lại chỗ đặt trận bàn trong mật thất. Sau lúc Hồ Lệ Lệ té xỉu, vẫn có Cừu sư muội trông coi hộ đảo đại trận, rất may là vào lúc này đại trận đã hoàn toàn vận chuyển. Vào lúc linh lực của linh thạch tiêu hao hết vỡ vụn ra ở trên trận bàn, Cửu sư muội chỉ cần thay thế những viên mới là được.
Đang lúc này, trong bầu trời bỗng dưng truyền tới một tiếng tiếng huýt gió kỳ dị. Lục Bình thần niệm lập tức tản mát, ngay sau đó sắc mặt đại biến, hướng về phía Cừu sư muội gấp giọng nói:
- Trông chừng cho tốt trận bàn!
Lục Bình vừa dứt lời, trên bầu trời đột nhiên truyền tới tiếng quát giận dữ của Khúc Huyền Thành chân nhân:
- Hắc tạp ngư, ngươi to gan dám làm như thế à!
Ngay sau đó, tiếng nổ liên miên không dứt từ trên bầu trời trên Hoàng Ly đảo truyền tới. Cả hòn đảo nhất thời một trận lay động kịch liệt, giống như lúc hộ đảo đại trận mới vừa hoàn thành vậy.
Trên trận bàn trong động phủ, linh thạch tương khảm trên đó theo tiếng nổ dày đặc bên ngoài đảo mà liên tiếp nổ mạnh theo. Đầu tiên là trung phẩm linh thạch ở bên ngoài, tiến tới kéo dài đến ba mươi sáu viên thượng phẩm linh thạch phía bên trong. Trong nháy mắt công phu, linh thạch trên trận bàn liền vỡ vụn một phần ba.
Cừu sư muội kêu lên một tiếng. Mấy vị sư muội bên cạnh vội vàng lần nữa thay đổi và kích hoạt linh thạch trên trận bàn. Nhưng mới vừa thay đổi được mấy chục viên, Cừu sư muội liền lộ vẻ mặt khó khăn nhìn Lục Bình.
Lục Bình trong nháy mắt tỉnh ngộ, liền vội vàng đem một cái túi ném tới trong tay của Cừu sư muội, nói:
- Không cần phải tiết kiệm, nếu không đủ ta còn có ở đây thêm nữa.
Cừu sư muội đem trữ vật đại mở ra nhìn, bên trong xếp đầy ước chừng hai mươi vạn linh thạch. Nàng cũng không kịp nghĩ ý gì khác, liền vội vàng lấy linh thạch bên trong trữ vật đại ra, cùng chư vị sư muội nhất nhất thay đổi những linh thạch đã bị hư hại.
Lúc này, đám người Cơ Tử Hiên cũng rối rít đi tới sau lưng Lục Bình, hỏi:
- Mới vừa xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng lẽ là Mặc Uy chân nhân tới tấn công Hoàng Ly đảo của chúng ta rồi?
Lục Bình lắc đầu một cái, nói:
- Nhất định là Mặc Uy chân nhân muốn phát tiết sự tức giận, bây giờ đã bị Khúc sư thúc bức lui rồi.
Chung Kiếm nhìn trận bàn to lớn trên đất, nói:
- Khó trách ngươi phải hao phí nhiều như vậy để bố trí hộ đảo đại trận khổng lồ đến chừng này. Thậm chí ngay cả đoán đan hậu kỳ chân nhân một kích đều có thể tiếp được. Chẳng qua là trận pháp khổng lồ như vậy cần vận hành lâu dài, không có một cái tiểu hình linh mạch là không được. Nếu chỉ dựa vào linh thạch, thì lượng tiêu hao ngay cả pháp tướng lão tổ cũng không cách nào duy trì trong một thời gian dài.
Lục Bình gật đầu một cái, hướng mấy người Cừu sư muội ở một bên, nói:
- Cừu sư muội, các muội có biết bố trí trận pháp dẫn dắt linh mạch không?
Cừu sư muội gật đầu, nói:
- Đúng là biết cách bố trí trận pháp dẫn dắt linh mạch. Chẳng qua là muốn bố trí trận pháp dẫn dắt tiểu hình linh mạch, khả năng có thể sẽ chậm hơn rất nhiều.
Lục Bình mặc dù trong lòng rất cấp bách, nhưng sắc mặt vẫn bình tĩnh như cũ, gật đầu một cái, nói:
- Vậy thì phiền toái mấy vị sư muội, xin mau sớm đem trận pháp bố trí xong, đồng thời còn phải trông nom hộ đảo đại trận trận bàn nữa. Sau khi chuyện lần này hoàn thành, Lục Bình tất có trọng tạ cho các vị.
Cừu sư muội gật đầu một cái, nói:
- Lục sư huynh đi coi sóc Hồ sư tỷ trước. Nơi này hãy giao lại cho các sư tỷ muội chúng ta.
Lục Bình lại lưu lại một trữ vật đại, lúc này mới xoay người nhìn Diêu Dũng cùng Trần Luyện một chút, nói:
- Trong thời gian ngắn Hoàng Ly đảo không có xảy ra việc gì, mọi người tận dụng thời gian khôi phục, để tránh có chuyện bất ngờ phát sinh.
Lục Bình sớm đã thấy sắc mặt phờ phạc tái ngắt của hai người Diêu Dũng và Trần Luyện, hiển nhiên quá trình chu toàn cùng yêu tộc tu sĩ mới vừa rồi đã bị trọng thương. Bởi vì mới vừa trở về đảo, tình hình chưa vững chắc, hai người một mực chống chịu. Bây giờ Hoàng Ly đảo hộ đảo đại trận đã vững chắc, hơn nữa có thể chịu đựng một kích toàn lực của đoán đan hậu kỳ tu sĩ, đương Lục Bình sẽ không để cho hai vị hảo hữu lại phải dốc sức chống chịu nữa.
Lục Bình trở về một gian mật thất khác, tra xét thương thế bên trong cơ thể của Hồ Lệ Lệ một phen. Lúc này bởi vì trong cơ thể Hồ Lệ Lệ ứ tích rất nhiều dược độc, Lục Bình cũng không dám lại đem đan dược chữa thương ra cho nàng dùng. Hắn suy nghĩ một chút, nếu muốn cho Hồ Lệ Lệ sớm khôi phục, hay là dùng phương thức linh thủy dựng đan. Như vậy mới có thể giảm bớt được một cách lớn nhất độ ảnh hưởng của dược độc đối với tu sĩ.
Nhưng dù sao thì lúc này cũng không phải là thời điểm luyện đan.
Lục Bình vội tới bên ngoài Hoàng Ly đảo. Lúc này trong bầu trời bên ngoài Hoàng Ly đảo vẫn một nửa đen ngòm, một nửa màu đỏ lửa như cũ. Hơn nữa chỗ hai người đụng vào nhau, ẩn ẩn có tiếng nổ trầm muộn xa xa truyền tới.
Lục Bình cũng không kịp để ý đến nguy hiểm, tận lực ẩn giấu thân hình đi tới một khối đá ngầm ở hải vực cách phía đông Hoàng Ly đảo mười mấy dặm.
Qua thời gian không biết bao lâu, đang khi Lục Bình sắc mặt của càng lúc càng nóng nảy, hắn đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn mặt biển nơi xa, trên mặt rốt cục lộ ra vẻ vui mừng, nhưng ngay sau đó sắc mặt lại có chút khó coi.
Lục Bình phi thân lên, đi tới mặt biển cách đó không xa. Hắn đảo qua quét ống tay áo ở trên mặt biển, ba con dáng dấp như rắn nhỏ cỡ một xích chui vào ống tay áo của Lục Bình rồi không thấy bóng dáng đâu nữa.
Lần nữa trở về Hoàng Ly đảo động phủ, lúc này đám người Cừu sư muội đã đem một cái đại trận dẫn dắt linh mạch khắc họa hoàn tất, toàn bộ khiên dẫn trận pháp này đem hộ đảo đại trận trận bàn đoàn đoàn vây vào giữa.
Lục Bình hướng Cừu sư muội gật đầu một cái. Đám người Cừu sư muội thối lui ra khỏi động phủ. Lúc bấy giờ, Lục Bình mới thả Tam linh từ trong ống tay áo đi ra.
Thanh xà Lục Bích há mồm phun ra một khối tiểu trận bàn lớn chừng bàn tay. Phía trên trận pháp khắc vẽ phù văn tinh vi tỉ mỉ, hiển nhiên là do bàn tay của Hồ Lệ Lệ khắc họa mà thành.
Lục Bình đem tiểu trận bàn an bày và đặt ở trên dẫn dắt trận pháp do đám người Cừu sư muội khắc vẽ. Sau đó, hắn liên tiếp đem ba khối thượng phẩm linh thạch cùng ba mươi khối trung phẩm linh thạch tương khảm ở phía trên trận pháp. Xong việc, hắn lúc này mới thâu nhập chân nguyên vào trong trận pháp.
Trong tiếng nổ ầm ầm, Hoàng Ly đảo hôm nay đã là lần thứ ba chấn động toàn đảo. Mà cơn chấn động mạnh giống như vậy còn xuất hiện ở trong một tòa động phủ sâu ngàn dặm bên ngoài đại dương.
Lúc này, chỗ trời cao khoảng cách mấy trăm dặm bên ngoài Hoàng Ly đảo, Mặc Uy chân nhân đang toàn lực phòng ngự Khúc Huyền Thành chân nhân tiến công, đột nhiên mặt liền biến sắc, hướng Khúc Huyền Thành chân nhân ở đối diện tức giận ngoác miệng mắng to:
- Lão Khúc rùa đen kia, không ngờ ngươi lại còn có một tay như vậy. Được! Được lắm! Lần này lão tử nhận tài, nhận thua, bất quá Hoàng Ly đảo đó các ngươi có thể công chiếm, nhưng có thể thủ được hay không cũng chưa biết chừng?
Mặc Uy chân nhân nói xong, trong tay liên tiếp đánh ra mấy đạo tiểu thần thông bạo, đem Khúc Huyền Thành chân nhân cản lại, ngay sau đó liền rút lui về chỗ sâu trong đại dương.
Mặc Uy chân nhân thực lực có lẽ không bì kịp Khúc Huyền Thành chân nhân, nhưng y nếu muốn rút đi, hiển nhiên Khúc chân nhân cũng không lưu giữ y được.
Chỉ Khúc Huyền Thành chân nhân có chút không rõ chuyện gì, nhưng nhìn dáng dấp, rõ ràng cho thấy Mặc Uy chân nhân bị một vố đau không thể nào ngờ tới. Vì vậy ông ta cũng hướng về phía bóng lưng của Mặc Uy chân nhân cười nhạo nói:
- Đồ cá tạp đen! Ngươi chừng nào chiếm qua tiện nghi ở trong tay lão tử?
Lục Bình năm đó đánh lén Cẩm Lễ chân nhân động phủ, ở trong động phủ phát hiện một cái tiểu hình linh mạch. Chỉ vì lúc ấy thực lực của hắn không đủ, không cách nào đột phá hộ phủ đại trận bên trong Cẩm Lễ chân nhân động phủ, không thể không tiếc nuối rút đi.
Sau đó thú triều bạo phát, Cẩm Lễ chân nhân cùng Lục Bình đều đi Đông Hải. Cẩm Lễ bị Lục Bình ám toán, rơi xuống Vẫn Lạc bí cảnh. Sau đó lại bỏ mạng về tay Lục Bình. Chuyện động phủ của Cẩm Lễ chân nhân liền bị Mặc Uy chân nhân vốn là tổng chỉ huy của bắc bộ thú triều chiếm cứ là lẽ đương nhiên.
Lần trước ở bên ngoài Huyền Kỳ đảo, khi Lục Bình từ trong miệng Tam linh biết được tiểu hình linh mạch vẫn còn ở trong Kim Lân phủ kia, trong lòng liền nổi chủ ý điều chuyển linh mạch này đến Hoàng Ly đảo.
Khi Lục Bình đem toàn bộ yêu tu chân nhân hấp dẫn tới phương viên ngàn dặm quanh Hoàng Ly đảo. Mặc Uy chân nhân tất nhiên cũng sẽ xuất thủ. Đến lúc đó lão bị Khúc Huyền Thành chân nhân kềm chế lôi kéo, như vậy Tam linh liền có cơ hội tới đó hành động.
Lúc này, động phủ mà Mặc Uy chân nhân tạm thời chiếm cứ chỉ giữ lại yêu thú canh giữ có tu vi toàn bộ là dung huyết kỳ. Như vậy chúng làm gì sẽ là đối thủ của ba con Bích Hải linh xà. Huống chi bản thân ba con linh xà này chính là có thân phận yêu tộc, lẫn vào trong đám yêu thú trông chừng động phủ cũng không phải là khó khăn gì.
Tam linh dựa theo phương vị bố trí ở chỗ ở linh mạch mà Hồ Lệ Lệ đã sớm chuẩn bị xong trận bàn, rồi sau đó lại đem khiên dẫn trận bàn lớn chừng bàn tay mang trở về. Lục Bình sau khi lắp đặt tiểu khiên dẫn bàn đã hoàn tất, liền lập tức khởi động trận pháp. Khi ấy Mặc Uy chân nhân đang cùng Khúc Huyền Thành chân nhân đối chiến, nhưng lập tức ý thức được trong động phủ của mình có vấn đề. Tuy nhiên, mọi chuyện đã muộn, cái tiểu hình linh mạch ấy đã bị Lục Bình dẫn dắt từ ngoài ngàn dặm về đến trong Hoàng Ly đảo động phủ.
Khi linh mạch bị dẫn dắt tới đây, hộ đảo đại trận trận bàn trong động phủ đột nhiên rung lên. Linh thạch lúc trước tương khảm ở trên trận bàn sáng tắt biến đổi liên tục, rồi đột nhiên sáng lên toàn bộ. Cả tòa trận bàn có khắc vẽ phù văn đầy rẫy cũng theo đó sáng lên. Một cổ linh khí nồng nặc ngay sau đó xuất hiện ở trong động phủ, rồi chuẩn bị hướng phía ngoài tản đi ra, nhưng lại bị trận bàn trên mặt đất vững vàng giam cầm ở trong động phủ.
Lục Bình cười một tiếng "Hắc hắc", tay cũng không dừng lại, mà là lần nữa lấy ra một cái khiên dẫn bàn khác đặt ở trong trận pháp trên mặt đất. Ngay sau đó, hắn lại đem bảy viên thượng phẩm linh thạch cùng trên trăm viên trung phẩm linh thạch tương khám ở trong dẫn dắt trận pháp. Tiếp đó, Lục Bình lần nữa khởi động trận pháp, có đến mấy vạn linh thạch toàn bộ bị nổ tung, cả Hoàng Ly đảo bắt đầu chấn động lần thứ tư trong ngày.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài mấy ngàn dặm phía tây Hoàng Ly đảo, phía trên một tòa tiểu hình đảo tự cách Thiên Linh sơn chỉ có hơn trăm dặm đột nhiên cũng phát sinh chấn động to lớn trên toàn bộ đảo tự.
Loại chấn động này, tu sĩ trên đảo cũng không xa lạ gì. Mấy năm trước trên hòn đảo này, thời điểm Lý thị gia tộc đem năm cái vi hình linh mạch dẫn dắt đến trên đảo, cũng từng đã phát sanh động đất như vậy. Song lần động đất này có trình độ hiển nhiên mạnh hơn nhiều so với mấy năm trước, do đó động tĩnh gây ra cũng lớn hơn nhiều.
Chẳng lẽ Lý gia lại tìm được một cái linh mạch, và đang dẫn dắt vào trong trang viên của mình?
Những tu sĩ khác trên Phi Lôi đảo nhìn về phía Lý gia trang viên ở trung ương đảo mà ánh mắt đều lộ ra vẻ hâm mộ: nghe loại động tĩnh này, chẳng lẽ Lý gia lại tìm được linh mạch, còn lại là linh mạch cấp bậc tiểu hình?
Nhưng ngay sau đó trong trang viên của Lý gia có những tiếng kêu cả kinh thay nhau vang lên và truyền tới. Những tiếng giận dữ gây chấn động toàn đảo:
- Là ai? Là ai mà dám đụng đến linh mạch của Lý gia ta?
Những tu sĩ khác trên Phi Lôi đảo ngơ ngác đưa mắt nhìn nhau, xem ra không những không phải là Lý gia dẫn dắt linh mạch, ngược lại là linh mạch của nhà họ Lý này mới vừa bị trộm rồi!
Tại sao lại có thể như thế? Chẳng lẽ Lý gia tu sĩ ngu đến ngay cả có người ở trên linh mạch có khắc vẽ dẫn dắt pháp trận để di dời linh mạch của mình cũng không thể phát hiện ra hay sao?!
Tu sĩ trên Phi Lôi đảo tự hiểu nhưng không nói ra, chỉ chốc lát sau, mấy đạo độn quang bay ra khỏi Phi Lôi đảo. Tin tức Linh mạch của Lý gia bị trộm liền truyền ra. Linh mạch của Lý gia bị mất mà không biết nguyên nhân, nhất sẽ trở thành một chuyện tiếu lâm nực cười nhất trong tu luyện giới!
Mà lúc này ở trong động phủ trong bụng núi nhỏ ở trung ương Hoàng Ly đảo, độ dày linh khí lần nữa tăng lên gấp đôi. Cơ Tử Hiên và đám người Sử Linh Linh đang tu luyện khôi phục chân nguyên trong cơ thể rối rít chạy tới đây. Ngay chính Diêu Dũng là người bị thương nặng nhất cũng cùng Trần Luyện không thèm quan tâm đến thương thế trên người, chạy tới muốn xem rốt cuộc là chuyện gì.
Mà lúc này Lục Bình lại mới vừa đem Đại Bảo ở trong Trọng Huyền động phủ trung hình linh mạch tìm được một viên tụ linh châu to lớn kia đem chôn vào trong hai tiểu hình linh mạch. Chỉ cần hơn hai, ba năm tới, trong động phủ này sẽ hội tụ đến ba tiểu hình linh mạch!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT