Hoàng Ly đảo mặc dù đã có bốn hướng liên tục tiếp chiến, nhưng người chưa tiếp chiến canh giữ bốn hướng lại không người nào tự tiện rời vị trí của mình đi, trừ phòng bị yêu tu có khả năng có thể lần nữa chạy tới tăng viện ra, lúc này trong hải vực bốn phía ở Hoàng Ly đảo đã tụ tập số lượng lớn dung huyết kỳ cùng luyện huyết kỳ yêu thú.

Những con yêu thú này ở các phương hướng dưới sự chấn nhiếp của đoán đan chân nhân, mặc dù không dám có chút dị động, nhưng một khi có người rời đi, những yêu thú này thế tất sẽ tấn công vào Hoàng Ly đảo. Đến lúc đó Lục Bình cùng mọi người bắt tay dọn dẹp những yêu thú này có thể là đã muộn.

Chỗ giáp trời và biển ở phía đông đã bị nhiễm thành một màu đen tuyền. Một đạo thần niệm mạnh mẽ trong nháy mắt quét tới. Lục Bình đang cùng yêu tộc tu sĩ quyết chiến nhất thời cảm giác toàn thân lạnh ngắt. Nhưng ngay sau đó ở chỗ tiếp giáp trời biển phía tây của liền bị nhiễm thành một mảnh lửa đỏ. Một cổ thần niệm so với trước còn phải bá đạo mấy phần cũng theo sát quét tới. Sự âm u lạnh rét khắp cả người của Lục Bình nhất thời quét sạch như không.
Hắn biết đây là đoán đan hậu kỳ tu sĩ của hai bên nhân yêu đã đang âm thầm giao thủ.

Nhưng không có trợ thủ, Mặc Uy chân nhân của yêu tộc cũng không phải là tu vi đã đạt tới đoán đan điên phong, khó có thể là đối thủ của Khúc Huyền Thành chân nhân thành tựu kim đan phẩm cấp.

Lục Bình trong lòng vừa định, Cơ Tử Hiên ở đông nam liền truyền tới một tiếng hú dài, không ngờ yêu tộc lại lần nữa có viện binh kéo tới. Theo sát sau, Trần Luyện ở phía bắc cũng có một tiếng hú dài. Trong lúc nhất thời, những phương hướng chưa tiếp chiến của Hoàng Ly đảo chỉ còn lại có hai nơi của Đỗ Phong cùng Sử Linh Linh. Lục Bình tuy không biết tình huống mấy người tiếp chiến
là như thế nào, nhưng thông qua liên tiếp mấy tiếng rú dài đều không nhanh không chậm mà xét tình hình. Thì ít nhất trước mắt mọi người còn không gặp nguy hiểm, bất quá thời gian dài cũng có chút khó nói.

Lục Bình trong lòng có chút gấp gáp, thế công trong tay không khỏi tăng nhanh mấy phần. Lúc này trên mặt của yêu tu đối chiến cùng hắn càng ngày càng khó nhìn.

Tu sĩ trẻ tuổi trước mắt của nhân tộc này, yêu tu chân nhân ngược lại cũng nhận biết, nghe nói là một đoán đan kỳ tu sĩ tân tấn quật khởi trong nhân tộc, được xưng cái gì là "Thủy Kiếm Tiên". Khi y nghe người ta nói thì, trong lòng chứa hết sức không thèm để ý: "Thủy Kiếm Tiên", khẩu khí thật là lớn. Loại danh hiệu này mà cũng có thể gọi một đoán đan sơ kỳ tu sĩ hay sao?

Sau khi nhận được tín hiệu cầu cứu của Dư Hóa chân nhân, vị yêu tu chân nhân hiện đang chiếm lĩnh Hoàng Ly đảo này không ngờ lại bị cái gì mà "Thủy Kiếm Tiên" đánh chạy. Nghe tin như vậy, y không nói hai lời, liền bỏ mấy người khác qua một bên, hướng Lục Bình đánh tới.

Nhưng Lục Bình vừa ra tay liền dọa cho y giật nảy mình. Đối phương chẳng những vừa ra tay liền thông qua thông linh pháp bảo toàn lực thi triển đại thần thông. Hơn nữa đối với đại thần thông nắm bắt hiển nhiên đã đến một cảnh giới tương đối. Yêu tu chân nhân cùng Lục Bình đại chiến mấy chục hiệp, cũng không chiếm được một chút xíu tiện nghi nào.

Yêu tu chân nhân chỉ đành phải lui mà cầu cái khác, ý đồ dựa vào tu vi của mình xa cao hơn đối phương mà sử dụng tiêu hao chiến, đem Lục Bình lôi kéo làm cho mệt mỏi đến mức sụp đổ đi. Nhưng điều khiến cho y lần nữa thất vọng chính là, tu sĩ trước mắt này mặc dù chỉ có đoán đan tầng ba tu vi, nhưng không ngờ chân nguyên hùng hậu cũng không dưới đoán đan tầng năm tu sĩ như mình.

Ở hai hướng khác, sau khi vang tiếng hú dài tiếp chiến, yêu tu chân nhân cùng Lục Bình đối chiến lúc này mới ý thức được mấy phe đã tấn công Hoàng Ly đảo trong thời gian dài như vậy. Nhưng mấy phương hướng khác cũng không có linh khí ba động truyền tới, hiển nhiên mọi người cũng không công phá được Hoàng Ly đảo. Mà lúc trước ở phía tây, kỳ binh nằm vùng hiển nhiên cũng bị tu sĩ của Chân Linh phái chặn lại.

Đây cũng chính là nguyên nhân Lục Bình gấp gáp, từ tin tức do Tam linh cung cấp cho hắn mà xét, trong phương viên ngàn dặm hải vực ngoài Hoàng Ly đảo, không tính là yêu tu Mặc Uy chân nhân tổng lĩnh nơi này, thì chỉ có sáu vị yêu tu. Trong đó đạt tới đoán đan trung kỳ có ba người, nói cách khác thì ngoài tên yêu tu cùng Lục Bình đối chiến ra, những phương hướng khác còn có hai tên đoán đan trung kỳ yêu tu đang tấn công Hoàng Ly đảo.

Nhưng lúc này lại có thêm hai vị đoán đan kỳ yêu tu chạy tới Hoàng Ly đảo, tốc độ nhanh đến như vậy, chẳng lẽ tin tức của Tam linh là sai?

Những sư huynh đệ sư tỷ muội này của Lục Bình thực lực ở trong cùng cấp tu sĩ đều có thể nói rất nổi bật, nhưng cũng không phải là thực lực của mỗi người nào cũng có thể đủ giống như hắn như vậy có thể vượt cấp khiêu chiến. Họ đại chiến cùng đoán đan trung kỳ tu sĩ lúc nhất thời không lộ dấu hiệu thất bại thì còn có thể, nếu kéo dài thời gian ra, thì coi như khó mà nói rồi.

Mặc dù Lục Bình biết trong tay đám bạn tốt của mình ít nhiều đều có một ít bản lĩnh bảo vệ tánh mạng, nhưng sự tình một khi đến độ này, cho dù mình và những hảo hữu này đều bình yên thoát hiểm, Hoàng Ly đảo cũng sẽ không còn ý nghĩa chiếm lĩnh nữa.

Bây giờ thì phải xem Hồ Lệ Lệ có thể mau sớm đem hộ đảo đại trận bố trí xong hay không. Lục Bình trong trăm nghìn bận rộn liếc về phía sau lưng một cái. Cừu sư muội đem khí cụ của trận pháp bố trí xong, đã lui về trong động phủ ở trung ương đảo rồi. Xem ra những tu sĩ bày trận mấy hướng khác cũng đã hoàn thành bố trí lắp đặt khí cụ bày trận, hướng vào trong hội hợp cùng Hồ Lệ Lệ bố trí trận bàn. Có các nàng trợ giúp, thì Hoàng Ly đảo hộ đảo đại trận có thể bố trí xong nhanh hơn.

Mặc dù Lục Bình đã từng chém chết đoán đan tầng năm yêu tu. Nhưng sau khi tu sĩ tu vi đang đột phá đoán đan trung kỳ, sự khác biệt với cùng cấp tu sĩ liền bắt đầu thể hiện ra. Nguyên nhân lớn nhất là khi tu sĩ đang đột phá đoán đan trung kỳ sử dụng bất đồng phẩm chất trên thiên địa linh vật: một tu sĩ dung hợp huyền cấp hạ phẩm thiên địa linh vật mà lên cấp tự nhiên không so được tu sĩ dung hợp huyền cấp thượng phẩm linh vật; giống như vậy, cùng một loại thiên địa linh vật, tu sĩ dung hợp một phần tự nhiên không thể so sánh cùng tu sĩ dung hợp ba phần.

Tên tu sĩ trước mắt đối chiến cùng Lục Bình này thực lực hiển nhiên không phải là những đoán đan tầng năm tu sĩ lúc trước bị mình đánh chết hoặc là đánh cho bị thương có thể so sánh cùng được. Hắn cùng người này đại chiến hồi lâu cũng không phân ra thắng bại. Người này tuy không thành tựu đại thần thông, nhưng mấy loại tiểu thần thông sử dụng cũng rất thần diệu. Hơn nữa ưu thế trên về tu vi, ngay cả thực lực Lục Bình so với ba năm trước đây cũng đã tăng tiến không ít, Kim Lân kiếm cũng tăng lên tới cấp bậc thông linh pháp bảo, nhưng trong thời gian ngắn hiển nhiên cũng không làm gì được người này.

Bầu trời của Hoàng Ly đảo xuất hiện thiên tượng càng quỷ dị, một phương mây đen cuồn cuộn, phảng phất thiên biến sắp đến. Phe bên kia là một mảnh hỏa thiêu vân, giống như mặt trời từ phía tây dâng lên vậy. Mặc dù Khúc Huyền Thành chân nhân chiếm cứ ưu thế trên tu vi, nhưng mà ở trên biển rộng, Mặc Uy chân nhân lại cũng có tiện nghi về địa lợi. Thiên tượng của hai bên giằng co lẫn nhau, không ai nhường ai, tựa hồ ai cũng chiếm không được tiện nghi.

Lúc này trong động phủ ở núi nhỏ của Hoàng Ly đảo, đám người Cừu sư muội vừa cùng Hồ Lệ Lệ dùng linh lực liên tiếp kích lên trận bàn của hộ đảo đại trận, vừa khuyên nhủ:

- Tứ sư tỷ, tỷ hãy nghỉ tay một chút, nghỉ ngơi chốc lát, nếu cứ tiếp tục như vậy, sẽ dễ dàng tổn thương đến thần niệm căn cơ.

Trán của Hồ Lệ Lệ đổ mồ hôi lâm ly, nghe vậy một trận chân nguyên trong tay ba động, phù văn trên trận bàn lại bị điểm sáng lên mấy đạo, đồng thời nói:

- Yên tâm, sư tỷ ta tự có phân tấc. Dù sao tu vi của mấy vị sư muội kém một ít, nếu muốn kích hoạt toàn bộ trận bàn của hộ đảo đại trận, dựa vào mấy vị sư muội, thời gian tất nhiên sẽ kéo rất lâu. Như vậy tu sĩ sẽ gặp yêu tộc chạy tới tiếp viện càng ngày càng nhiều, đến lúc đó Hoàng Ly đảo không thủ được là nhỏ, nếu là tử thương mấy vị đồng bạn, chuyện sẽ nghiêm trọng rồi.

Cừu sư muội lại khuyên nhủ:

- Nhưng sư tỷ nếu là tiếp tục như vậy nữa, hộ đảo đại trận cho dù bố trí xong, chỉ sợ nguyên khí của sư tỷ cũng tổn thương nặng nề.

Hồ Lệ Lệ khẽ mỉm cười, sâu xa nói:

- Ta cuối cùng nên vì hắn làm chút gì đó. Hắn vì ta làm nhiều như vậy, về tình, ta cũng nên bỏ ra chút gì cho hắn; về tư, ta cũng không muốn bị người ngoài xem thường, bị người coi ta làm một bình hoa để nhìn chứ không dùng được.

Cừu sư muội há miệng, cuối cùng vẫn còn muốn nói lời khuyên giải.

Hồ Lệ Lệ phảng phất biết được Cừu sư muội muốn nói gì, từ trên tay trong Trữ vật thủ trạc lấy ra một cái ngọc tinh bình, nói:

- Yên tâm, muội quên hắn rốt cuộc là luyện đan đại sư, đã sớm vì ta chuẩn bị linh đan dùng khôi phục chân nguyên trong cơ thể và uẩn dưỡng thần niệm rồi sao.

Sắc mặt Cừu sư muội lúc này mới dễ nhìn hơn rất nhiều, nói:

- Lục sư huynh nghĩ thật là chu đáo, đối với sư tỷ người cũng thật tốt.

Hồ Lệ Lệ trên mặt mỉm cười, trong tay thủy chung vẫn không dừng lại việc điểm kích kích hoạt linh lực đối với hộ đảo đại trận nhằm liên tiếp chúng lại. Lúc này, trên đại trận trận bàn đã có một phần ba khu vực tương khảm xong linh thạch, mà phù văn bị kích hoạt linh lực cũng đã chiếm được một phần ba toàn bộ trận bàn.

Lúc này nhất định phải quyết chiến rồi, trong yêu tộc đột nhiên có thêm hai tên yêu tu chân nhân khiến cho Lục Bình có một loại cảm giác ứng phó không kịp. Nếu là không đem người trước mắt đánh chết hoặc là đánh lui, một khi lại có yêu tộc tu sĩ chạy tới, mấy năm mưu đồ của hắn liền thất bại trong gang tấc.

Lúc này ở trong hải vực ngoài ngàn dặm, lam xà Lục Hải trong Tam linh có chút lo lắng hỏi:

- Đại tỷ, không ngờ trong động phủ của Mặc Uy chân nhân lại còn ẩn tàng hai vị đoán đan kỳ tu sĩ. Lần này, phụ thân nơi đó sẽ không nguy hiểm gì chứ?

Bạch xà Lục Linh đã sớm không kềm chế được, nói:

- Đại tỷ, chúng ta mau đi trở về giúp phụ thân. Dựa vào Bích Hải linh xà thiên phú của chúng ta, Tam huynh muội chúng ta liên thủ, chính là đoán đan sơ kỳ tu sĩ cũng chưa chắc có thể đem chúng ta làm gì được!

Cái đầu nhỏ của Lục Bích chuyển một cái, lắc đầu một cái, nói:

- Lúc này trở về đã không còn kịp rồi. Hơn nữa hai người xuất hiện thêm đó trong có một vị là đoán đan trung kỳ tu sĩ. Bọn ta trở về cũng không giúp được một tay, ngược lại bại lộ lá bài tẩy của phụ thân. Nếu một khi thân phận Bích Hải linh xà của chúng ta cũng bại lộ theo, sợ rằng chính phụ thân cũng không cách nào bao che cho chúng ta nữa.

- Vậy làm sao bây giờ?

Lục Hải cùng Lục Linh đồng loạt há mồm hỏi.

- Theo như kế hoạch đã định hoàn thành nhiệm vụ của phụ thân giao cho. Lấy bản lĩnh của phụ thân, mặc dù cuối cùng không cách nào chiếm lĩnh Hoàng Ly đảo, nhưng người muốn bỏ đi, chỉ sợ cũng chỉ có đoán đan hậu kỳ tu sĩ mới có thể lưu người lại. Vạn nhất phụ thân ngăn chặn được yêu tộc tấn công, bọn ta lại chưa hoàn thành nhiệm vụ của phụ thân, bọn ta còn mặt mũi nào gặp lại phụ thân? Huống chi Đại Quý đột nhiên mất tích, vạn nhất là bị Mặc Uy chân nhân nhốt ở trong động phủ thì làm sao bây giờ, đến lúc đó hướng phụ thân giao phó như thế nào?

Khi Khương Huyền Huyên lần nữa từ trong trữ vật pháp khí lấy ra một lá phù lục kỳ lạ, yêu tu bị Khương Huyền Huyên cùng Lục Cầm liên thủ vây công rốt cục biến sắc: phù khí, nàng quả nhiên có phù khí!

Khương Huyền Huyên không chút do dự đem phù khí này kích động. Một đạo nhân ảnh đột nhiên từ linh quang lóe lên từ trong phù khí đi ra. Người này tay áo phiêu phiêu, mũ áo khoan thai, phảng phất một cao nhân ẩn sĩ tiêu dao với thế gian, vẻ mặt vui mừng, giống như đang cất cao giọng ca mà đi vậy, hướng về phía yêu tu cầm đầu chậm rãi đi tới.

Yêu tộc tu sĩ cầm đầu rốt cục băng hội. Năm đó trong pháp tướng đại hội của đảo chủ Kim Giao đảo, y cũng đã tham dự qua, tự nhiên biết trung niên nhân có thân hình tiêu sái tuấn dật kia là ai.

Yêu tu cầm đầu chỉ cảm thấy hai chân đều đang run rẩy, gào to một tiếng, không ngờ y đối với đồng bọn bên cạnh đang cùng với hai vị Chung Kiếm cùng Mã Ngọc đeo bám cũng không kịp nhớ ra và kêu gọi chạy theo, mà trực tiếp xoay người bỏ chạy.

Khương Huyền Huyên nhìn yêu tu chạy trốn cảm thấy vô cùng bất mãn, chỉ ra một ngón tay, trung niên nhẫn tiêu sái tuấn dật hoàn toàn do linh quang tạo thành tựa hồ cũng hướng yêu tu chạy trốn cười cười một tiếng. Sau đó thân thể chuyển một cái, liền hướng hai vị yêu tu đang cùng đại chiến với Chung Kiếm cùng Mã Ngọc mà đi tới.

Lúc này hai vị yêu tu này có thể nói là hết sức khổ muộn. Lấy tu vi mà nói, Chung Kiếm cùng Mã Ngọc mới vừa đoán đan một tầng tu vi hiển nhiên không so được bọn họ. Chính là lấy thực lực mà nói, Chung Kiếm cùng Mã Ngọc bất kỳ một cái nào cũng không thể nào là đối thủ của bọn họ. Nhưng hết lần này tới lần khác, hai người song kiếm hợp bích, thi triển ra một bộ tinh diệu hợp kích kiếm thuật, không ngờ lại có thể đem hai người liên thủ để cản lại toàn bộ công kích, hơn nữa vững vàng đem hai người kéo ra bên ngoài Hoàng Ly đảo.

Sau khi thấy yêu tu cầm đầu bỏ lại hai yêu tu chân nhân này mà một mình chạy trốn. Trong lòng hai tên tự nhiên mắng to, song khi thấy cả người trung niên nhân trên dưới linh quang lóe lên không ngờ lại hướng hai người mình đi tới, trong lòng hai người đều hoảng hốt. “Người”
có thể mới vừa hù dọa vị đoán đan trung kỳ tu sĩ kia chạy, tự nhiên cũng không phải bọn họ có thể chọc rồi.

Độn quang dưới chân hai người chợt lóe lên, muốn chạy trốn. Chung Kiếm cùng Mã Ngọc tự nhiên sẽ không khiến cho bọn họ được như ý. Song kiếm trong tay hai người hỗ tương kết hợp như thư hùng song kiếm, ở trên không trung không ngờ lại dệt thành một màn võng kiếm, hướng hai kẻ trốn chạy trùm tới.

Đây là Chung Kiếm cùng Mã Ngọc dựa vào lực của song kiếm hợp bích mới có thể thi triển một loại kiếm thuật tiểu thần thông, đợi đến lúc hai yêu tộc tu sĩ hợp lực phá vỡ võng kiếm, may mắn chưa tới kịp, thì hai mắt liền không tự chủ được trừng vừa to vừa tròn.

Linh quang đó mới vừa lóe lên thì trung niên nhân không biết lúc nào đã đứng ở trước mặt hai tên, hai tay áo chợt phất lên một trận, một cổ sóng gợn vô hình tung ra, hai tên đều hộc máu trở lui.

Trong bầu trời xẹt qua hai đạo huyết quang. Hai vị yêu tu chân nhân thừa dịp bị đẩy lui đó, dựa vào máu tươi trong miệng thi triển ra Huyết Độn thuật, liều mạng hướng nơi sâu ở biển rộng chạy trốn.

Đang lúc này, trong bầu trời lại truyền tới một tiếng kêu trong trẻo, một con loan điểu to lớn lướt xéo xuống từ trên trời, đưa ra hai móng hướng vào một trong hai đạo độn quang bắt tới.

Một tiếng kêu thảm truyền tới, dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng, đạo độn quang này nhất thời hướng vào trong biển rộng rơi đi. Một đạo độn quang khác đột nhiên bắn ra một cái trường tuyến đỏ như màu máu, đem đạo độn quang rơi hướng biển rộng cuốn kéo. Hai đạo độn quang chợt tăng nhanh tốc độ, chỉ chốc lát sau biến mất ở chỗ trời biển hòa vào nhau cùng chung một chỗ.

Đang khi Lục Cầm hóa thành bản thể thiếu chút nữa ngăn lại được một tên yêu tu bỏ chạy thì, Khương Huyền Huyên quát lạnh một tiếng, muốn đuổi về phía trước đem hai người chém chết. Chung Kiếm cùng Mã Ngọc bên cạnh liền vội vàng gọi nàng lại, nói:

- Khương sư muội, giặc nghèo chớ đuổi, bây giờ khẩn yếu nhất là thủ ở Hoàng Ly đảo, để ngừa yêu tộc thừa dịp để trống mà tấn công vào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play