Lúc này, ở trên mặt biển bên ngoài mấy dặm, một con hải quy trên lưng quy giáp bể tan tành, thoi thóp thở như sắp chết đột nhiên nổi lên. Ở trên lưng của hải quy còn một người tuổi trẻ toàn thân ướt đẫm, hữu khí vô lực.
Một người một con rùa này chính là Lục Bình cùng Lục Đại Quý.
Mới vừa rồi yêu tu chân nhân cầm đầu đánh một đòn mặc dù không phải là hướng về phía Lục Đại Quý, nhưng đoán đan hậu kỳ tu sĩ sát ý há có phải một con hải quy yêu mới vừa bước vào dung huyết hậu kỳ có thể chịu đựng được. Lục Đại Quý tuy được Lục Bình ẩn giấu dưới người nó độ vào một tia chân nguyên cuối cùng trợ giúp, phát động bí thuật chạy trốn tới mấy dặm ngoài này, nhưng cái giá phải trả cũng cực kỳ thảm trọng. Lục Bình hiện ở trong người cơ hồ là một tia chân nguyên cũng không có. Mà Lục Đại Quý thì một thân quy giáp bể tan tành, hôn mê nổi lập lờ ở trên mặt biển.
Lục Bình mới vừa đem Lục Đại Quý thu vào linh thú đại, thần niệm lại chấn động lên, ngay sau đó một đoàn hồng quang ở trên trời xẹt qua một đạo quỹ tích. Thấy Lục Bình trên mặt biển, trong hồng quang liền đưa ra một bàn tay khổng lồ, đem Lục Bình chụp bắt đi.
Lục Bình cũng không kháng cự, mặc cho bàn tay khổng lồ đem hắn kéo tới ở giữa không trung. Thật ra thì hắn bây giờ cho dù có muốn kháng cự, trong cơ thể cũng không còn một chút chân nguyên.
- Tiểu tử lá gan không nhỏ a, rất tốt!
Thanh âm hào mại này dĩ nhiên là của Khúc Huyền Thành chân nhân.
Lục Bình hữu khí vô lực nói:
- Sư thúc ngài quá khen, cửu tử nhất sanh rồi!
Khúc Huyền Thành chân nhân "Ha ha" cười nói:
- Tiểu tử, ngươi yên tâm, lần này trở về tất nhiên có chỗ tốt cho ngươi.
Lục Bình nhìn về phía sau, Khúc Huyền Thành chân nhân độn thuật không chậm lại một chút nào, nhíu mày một cái, hỏi:
- Sư thúc, những thứ yêu nhân kia còn ở phía sau?
- Cô nương bọn chúng!
Khúc Huyền Thành chân nhân phát ra một câu thô tục, mắng:
- Tám thành là nhìn ra hai người nhà ta đều chân nguyên đã tiêu hao hết, muốn đuổi theo chiếm tiện nghi, lần này lão tử ăn một vố thua thiệt lớn như vậy, tất nhiên sẽ phải đòi lại.
Lục Bình nghe mấy câu nói của Khúc Huyền Thành chân nhân có chút hơi ngẩn ra, trong lúc nhất thời không nói tiếp.
Lúc này Khúc Huyền Thành chân nhân lại đột nhiên "Hắc hắc" nở nụ cười, vừa cười vừa nói:
- Lần này Mặc Uy tên khốn kiếp này cũng không chiếm tiện nghi gì. Một đám yêu nhân vừa chết một phế không nói, chính là mười ba cái gì mà Huyền Sương Ngưng Vụ trận trận bàn kia giá trị cũng không rẻ.
Không đợi Lục Bình khai khẩu, Khúc Huyền Thành chân nhân lại hỏi:
- Tiểu tử, ngươi là từ Huyền Kỳ đảo tới? Trên đảo thế nào? Không phải là bị công chiếm rồi chứ? Lấy sự hiểu biết của ta đối với con cá mực tinh Mặc Uy này, chúng sau khi dẫn dụ ta đi ra ngoài, tám thành còn có hậu thủ. Lần này coi như là mắc mưu lớn của hắn, lão tử chẳng còn mặt mũi nào ở trong Bắc Hải tu luyện giới nữa.
Dứt lời, ông ta còn thở dài hai cái rõ to!
Lục Bình có chút buồn cười, nhưng lại không dám càn rỡ, vị sư thúc này năm đó dù sao cũng là nhân vật nổi danh cùng lão sư, vì vậy hắn hữu khí vô lực cười nói:
- Huyền Kỳ đảo vẫn còn, suy đoán những tiếp viện tu sĩ khác bổn phái cũng đã kéo tới.
- Cái gì?
Khúc Huyền Thành chân nhân quát lên một tiếng kinh hãi, bàn tay nắm chặt Lục Bình trong giây lát lung lay một cái, khiến cho Lục Bình ở giữa không trung vô cùng lo lắng, chỉ sợ vị sư thúc hỉ nộ vô thường này trong lúc hưng phấn, đem mình ném vào trong biển cho cá ăn.
- Chuyện gì đã xảy ra, nói nhanh lên!
Còn không đợi Lục Bình há mồm, sau lưng mấy dặm xa, trên mặt biển đột nhiên truyền tới từng trận linh khí ba động.
- Đuổi đến rất nhanh, nếu không phải lão phu chân nguyên không đủ, lúc này nói không chừng cũng muốn cùng bọn hắn đấu thêm một trận, còn muốn vây khốn lão phu cũng không dễ dàng như vậy. Nhưng bây giờ chúng ta là hổ lạc xuống đồng bằng, chỉ mong những tên này sẽ không trước khi chúng ta trở về Huyền Kỳ đảo đuổi theo kịp.
Khúc Huyền Thành chân nhân vừa dứt lời, một tiếng rống giận liền từ phía sau cuồn cuộn truyền tới:
- Khúc Huyền Thành, ngươi hôm nay còn có thể trốn tới chỗ nào? Hôm nay nhất định phải khiến cho ngươi bỏ mình, thân tử đạo tiêu!
Lục Bình đảo mắt nhìn, chỉ thấy một đạo quang hoa đen như mực phảng phất lấy bầu trời mây trắng làm giấy, hung hăng viết xuống một chữ "Một" vậy (Chữ Một tức 1 vạch nằm ngang -), khoảng cách giữa hai người càng lúc càng gần.
- Xem ra tên này là thật nóng nảy, vì đuổi theo lão phu ngay cả phi độn thần thông cũng đều đem ra hết. Cái này không ổn rồi, trong cơ thể lão phu chân nguyên khô kiệt rất lợi hại, cái cô nương nhà hắn!
Lục Bình cũng không biết Khúc chân nhân này một câu cuối cùng là đang chửi người nào. Bất quá nghe Khúc chân nhân nói mình là bởi vì chân nguyên khô kiệt mới khiến cho yêu tu Mặc Uy chân nhân sau lưng đuổi theo kịp. Lục Bình trong bụng vừa động, đan dược khôi phục chân nguyên tin tưởng là trên người Khúc Huyền Thành chân nhân cũng có, nhưng những đan dược này đều cần thời gian để luyện hóa. Lúc này hiển nhiên đã không còn kịp nữa, trong khi đó trong tay Lục Bình có một bảo bối có thể làm được chuyện này.
Khúc chân nhân nhanh chóng phi độn đang nghĩ biện pháp thoát khỏi yêu tu truy kích sau lưng, chợt thấy Lục Bình đột nhiên cúi đầu ở trong trữ vật pháp khí của mình không biết lật tìm cái gì đó. Lúc hắn ngẩng đầu lên, trong tay đã xuất hiện một quả cơ hồ to bằng cái đầu của trẻ nít...
- Đây là... thọ đào?
Khúc chân nhân sắc mặt có chút cổ quái nhìn Lục Bình, hiển nhiên ông ta cũng không cho là vào lúc này, Lục Bình lấy ra vật này có chỗ ích lợi gì.
- Linh yêu đào, khôi phục chân nguyên đó mà!
Lục Bình có chút không vui nói, trong lúc nhất thời hắn quên luôn người trước mắt là Chân Linh phái tiền bối tu sĩ đức cao vọng trọng, là sư thúc của mình.
- Đây là linh yêu đào?
Khúc chân nhân đầu tiên là có chút khó có thể tin, nhìn thọ đào một chút, lại nhìn Lục Bình một chút, tựa hồ có chút không tin, cũng không chờ Lục Bình nói nhiều, một cái tay đã đem thọ đào chụp gọn vào trong tay.
Thọ đào vừa đến trong tay, Khúc chân nhân lập tức phát hiện ra đồ thật hay đồ giả, vui vẻ nói:
- Quả nhiên là linh yêu đào.
Dứt lời há mồm hút một cái, toàn bộ nước đào và thịt trái cây - ở trong tình cảnh Lục Bình trợn mắt hốc mồm, ánh mắt trợn ngược - trực tiếp bị hút vào trong miệng của Khúc chân nhân, chỉ còn lại có một cái đào hạch cùng một lớp vỏ quả.
Khúc chân nhân chép miệng một cái, nói:
- Như vậy ăn hết thật là đáng tiếc!
Lục Bình trợn mắt trắng dã! Đây chính là linh yêu đào, nếu là dùng để luyện đan, đủ để luyện chế một lò pháp tướng kỳ Hồi Nguyên đan, cứ như vậy ăn hết tự nhiên là đáng tiếc, nhưng lão nhân gia ngài trước ăn tại sao không nói, lúc này cũng đã ăn xong rồi, mới nói một tiếng "Đáng tiếc", thế nào cũng làm cho Lục Bình có một loại cảm giác phát điên lên.
Khúc chân nhân tiện tay đem những thứ đồ này vứt bỏ, Lục Bình lại đưa tay nhanh chóng đem hạt đào ngắc chiêu trở lại.
Khúc chân nhân cực kỳ khinh bỉ nhìn Lục Bình một cái, sau đó im lặng vận công, nhất thời mừng rỡ, nói:
- Quả nhiên là thứ đồ xịn, lần này ngay một lúc đã khôi phục một phần ba chân nguyên, lúc này nhìn coi con cá mực tinh đó làm thế nào đuổi theo kịp lão phu.
Dứt lời, Khúc chân nhân không ngờ lại cũng phát động phi độn thần thông, trong chốc lát Huyền Kỳ đảo cũng đã xuất hiện ở trước mặt.
Ngay vào lúc này không khí ở gần đó chợt xáo động, Khúc chân nhân cũng không giải thích được ngừng lại quan sát.
Đang khi Lục Bình không biết chuyện gì, một đạo thân ảnh đột nhiên ở trước mắt của hắn lung lay thoáng qua một cái, rồi Huyền Âm Chân Nhân đột nhiên xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Lục Bình ngẩn sửng sốt, sau đó mừng rỡ, vội vàng hành lễ nói:
- Sư thúc!
Huyền Âm Chân Nhân "Ừ" liễu một tiếng, hướng về phía Khúc Huyền Thành chân nhân hỏi:
- Đánh trở lại?
Khúc Huyền Thành chân nhân "Hắc hắc" cười một tiếng, nói:
- Chánh hợp ý ta, con cá mực tinh do ngươi đối phó, ta trước hết giết chết mấy yêu tinh khác, hả một chút giận cái đã.
Dứt lời, đem Lục Bình ném xuống, hướng vào trong miệng dồn vào mấy viên đan dược, nói:
- Tiểu tử, tự ngươi đi về trước, lão phu muốn đại khai sát giới! Đừng trách lão tử không nhắc nhở ngươi, người liên phiên hao hết chân nguyên trong cơ thể, cẩn thận chớ bị ảnh hưởng căn cơ tu luyện.
Hai vị đoán đan chín tầng thậm chí đạt tới đoán đan điên phong chân nhân chợt lóe lên rồi biến mất. Ngay sau đó bầu trời xa xăm liền truyền tới một tiếng nổ rung trời cùng một tiếng gầm rống kinh sợ, chính là Mặc Uy chân nhân tu sĩ cầm đầu yêu tộc trước đó.
Lục Bình nhìn qua thì, bầu trời xa xăm phảng phất bị một cái bình mực đổ ngâm nhuộm đen cả, bốc lên một hình vẽ giống như một đám mực loang, không ngừng ở trên trời phát triển lãnh địa của mình.
Lục Bình bất đắc dĩ cười khổ hai tiếng, lúc này mình bị Khúc chân nhân tiện tay nhét vào trên một chỗ đá ngầm, thân thể bởi vì hao hết chân nguyên mà lộ ra vẻ cực kỳ hư nhược. Hắn nghiêng người dựa vào trên một khối nham thạch, cũng may thân thể Lục Bình trải qua Kim Kiên đan rèn luyện, so với tu sĩ tầm thường mạnh hơn nhiều. Nếu không, hai lần bởi vì chân nguyên hao hết mà bị thương, Lục Bình tu luyện căn cơ nói không chừng thật sự đã bị tổn thương rồi.
Cũng may Lục Bình không đợi bao lâu, tu sĩ trên Huyền Kỳ đảo đi ra ngoài tuần tra liền phát hiện Lục Bình. Lúc trước Lục Bình ở bên ngoài Huyền Kỳ đảo đầu tiên là đánh chết một tên đoán đan yêu tu, sau lại lực chiến ba tên đoán đan kỳ yêu tu, cũng chém chết một người trong đó. Thần uy bực này đã sớm bị tu sĩ trên Huyền Kỳ đảo cả kinh coi như người trời, nếu không phải Lục Bình ra sức bảo vệ, Huyền Kỳ đảo đã sớm bị yêu tộc công phá, mọi người sợ cũng không tránh được thân tử đạo tiêu, làm gì còn có người không nhận biết được hắn!
Mọi người ba chân bốn cẳng đem Lục Bình mang về Huyền Kỳ đảo. Nghe tin chạy tới, Hồ Lệ Lệ cùng Trần Luyện lại là một trận bận rộn bấn loạn cả lên. Lúc này lục tục lại có ba vị đoán đan chân nhân nghe thấy tin chạy tới, nghe trên đảo tu sĩ truyền nhau kể về sự tích của Lục Bình, phần lớn không tin, muốn trước hết tới thăm. Tuy nhiên, lúc này Lục Bình đã sớm tiến vào trong tĩnh thất, bắt đầu bế quan chữa thương.
Yêu tộc muốn thừa dịp Chân Linh phái tổ chức Liễu Thiên Linh lão tổ pháp tướng đại hội, lẻn vào Thiên Linh sơn tìm cơ hội ám sát tu sĩ tham gia pháp tướng đại hội, ý đồ phá hư Liễu Thiên Linh lão tổ pháp tướng đại hội, đả kích tinh thần của nhân tộc trong Bắc Hải tu luyện giới, gây ra mâu thuẫn trong nội bộ Bắc Hải liên minh. Không ngờ yêu tộc tử sĩ lẻn vào nội hải bị Chân Linh phái "Một chân hai linh" trong “Tam Chân Tứ Linh” ngăn trở. Song phương một phen đại chiến, ba vị chân nhân của Chân Linh phái này đều hiển lộ ra thực lực làm cho Bắc Hải tu luyện giới trợn mắt há mồm. Hai vị đoán đan chín tầng tu vi, một vị đoán đan điên phong, thành tựu kim đan phẩm cấp tu sĩ, đem yêu tộc tử sĩ đánh cho đại bại. Liên tiếp có năm vị đoán đan trung hậu kỳ yêu tu vẫn lạc. Pháp tướng đại hội bình yên và thành công kết thúc.
Và trong khi yêu tộc tử sĩ lẻn vào nội hải, yêu tộc đoán đan hậu kỳ tu sĩ Mặc Uy chân nhân ở bên ngoài Huyền Kỳ đảo bày Huyền Sương Ngưng Vụ đại trận, dụ khiến cho Chân Linh phái Hỏa Linh chân nhân Khúc Huyền Thành tiến vào trong đó, ý đồ giết chết. Mắt thấy sắp sửa thành công, lại bị Chân Linh phái một vị đoán đan sơ kỳ tu sĩ làm hư chuyện tốt, chẳng những đại trận hủy hết, còn tổn thất hai vị đoán đan kỳ yêu tu.
Mặc Uy chân nhân đuổi giết Khúc Huyền Thành, không ngờ gặp Huyền Âm Chân Nhân chạy tới tiếp viện. Huyền Âm Chân Nhân cùng Khúc Huyền Thành hai người ra một đòn hồi mã thương quay ngược lại đánh giết. Mặc Uy chân nhân ứng phó không kịp, trọng thương độn trốn. Thủ hạ còn sót lại mười vị đoán đan kỳ yêu tu, bị Khúc Huyền Thành chân nhân một mình giết hai người, đánh cho bị thương ba người. Những kẻ còn lại bị Huyền Âm Chân Nhân một đường ám sát, liên tiếp bỏ mình ba người, lúc này mới có yêu tộc đoán đan hậu kỳ cao thủ tiến tới tiễu trừ ngăn cản, liền bình yên lui về Chân Linh phái.
Mà ở trong lần đại chiến này, theo truyền thuyết Khúc Huyền Thành chân nhân không ngờ lại cũng đạt tới đoán đan điên phong, thành tựu kim đan phẩm cấp tu vi cảnh giới. Điều này lần nữa khiến cho Bắc Hải yêu tu cùng Bắc Hải các phái khác khiếp sợ dị thường. Chân Linh phái thực lực thì ra đã bất tri bất giác đạt tới trình độ như vậy!
Bởi vì có mấy vị Bắc Hải đoán đan kỳ tu sĩ nổi tiếng này che giấu, trong lần nhân yêu đại chiến này, một vị khác vốn là phóng ra tia sáng kỳ dị của Chân Linh phái - tu sĩ Lục Huyền Bình - mặc dù cũng khiến cho người kinh dị, nhưng thực lực của hắn còn không đạt tới trình độ giống như bốn vị Chân Linh phái đoán đan hậu kỳ tu sĩ trên, có thể ảnh hưởng đến sự thăng bằng của Bắc Hải tu luyện giới, cho nên bị chú ý cũng nhỏ đi một chút. Hơn nữa, do có hữu tâm nhân cố ý che giấu, sự tích Lục Bình ở Huyền Kỳ đảo đại chiến tam đại đoán đan kỳ yêu tu, chém chết đoán đan tầng năm yêu tu cũng không là truyền đi ra ngoài. Mặc dù như thế, bằng vào hai chuyện trong pháp tướng đại hội hắn lấy kiếm thuật đại thần thông khuất nhục Huyền Linh phái thiên tài Âu Dương Duy Kiếm, cùng với hiệp trợ Khúc Huyền Thành chân nhân đánh vỡ Huyền Sương Ngưng Vụ đại trận, cũng khiến cho Lục Bình ở "Bắc Hải Tân Tú Bảng" vượt lên đứng hàng thứ hai mươi chín vị. Đây là vị trí đầu não trên "Bắc Hải Tân Tú Bảng" nếu lấy đoán đan sơ kỳ tu vi mà tính toán.
Nhưng lúc này Lục Bình lại đã sớm quay trở về trong Thính Đào phủ mà mình mới khai ích ra trên Thiên Linh sơn.
Lục Bình chỉ dùng một tháng, liền đem thương thế bên trong cơ thể cùng chân nguyên khôi phục hết chính phần mười. Nhưng Lục Bình bởi vì Khúc Huyền Thành chân nhân báo cho biết trước, đã không dám có chút khinh thường. Những năm này hắn chạy đông chạy tây, liên tiếp có được kỳ ngộ, tu vi nhanh chóng tăng trưởng, thực lực mạnh mẽ, bản thân lại là luyện đan đại sư, chân nguyên trong cơ thể hùng hồn, căn cơ nhìn qua cũng vô cùng xác thật.
Nhưng sau lần bị thương này, Lục Bình tu vi cũng đã bại lộ không ít vấn đề. Chân nguyên của hắn đúng là hùng hồn, nhưng so sánh với trước đã ít đi sự tinh thuần. Có lẽ là bởi vì ảnh hưởng của Đoán Tâm đan! Những năm này, Lục Bình tu vi tăng trưởng quá mức nhanh chóng, mặc dù căn cơ của hắn so với cùng cấp tu sĩ vẫn như cũ hùng hồn hậu trong, nhưng vẫn có thể phát hiện tỳ vết tồn tại. Lục Bình há chịu chuyện như vậy xảy ra đối với mình? Huống chi “Lâm hải thính đào quyết” trong "Bắc Hải thính đào quyết" chú trọng nhất chính là chân nguyên tu luyện sao cho tinh thuần.
Lục Bình quyết định bế quan, đem mọi sở học của mình cắt tỉa chỉnh chu một lần nữa. Đồng thời hắn cũng muốn đem tu vi của mình hoàn toàn củng cố thêm một lần. Làm như vậy có lẽ sẽ trì hoãn tu vi tiến độ của Lục Bình, nhưng từ hiệu quả lâu dài mà xét, đây quả thật là có ích mà không hại gì. Tuy nhiên, một lần bế quan như vậy thoáng một cái mà ba năm đã vội vã trôi qua.
Một tiếng nổ bạo liệt truyền tới, quanh người Lục Bình liên tiếp sáng lên năm tầng quang vựng bất đồng. Ở phía trước Lục Bình cách mấy trượng, còn có một vị thiếu nữ áo đỏ khoảng mười hai, mười ba tuổi đang đứng. Thiếu nữ đang tức giận nhìn tiểu thần thông mình mới vừa lĩnh ngộ, lại bị Lục Bình chỉ dùng hộ thân tiểu thần thông đã dễ dàng cản lại.
- Không ngờ rằng Cầm nhi mới vừa tiến cấp đoán đan kỳ hơn một năm mà đã nắm bắt tiểu thần thông ‘Tam muội chân hỏa’ của Hỏa Loan nhất tộc truyền thừa. Thật là không tệ!
Lục Bình thấy bộ dáng tức giận của thiếu nữ trước mắt, vội vàng nói câu khích lệ.
Quả nhiên, nghe Lục Bình khích lệ, thiếu nữ mặt hậm hực nói:
- Vậy thì thế nào chứ?! Còn không phải là ngay cả hộ thân thần thông của ngươi cũng đều đánh không phá!
Một loại hộ thân tiểu thần thông bình thường thì cực kỳ khó khăn khi chống đỡ đồng dạng là tiểu thần thông công kích. Nhưng quy luật này hiển nhiên là không thể thực hiện được trên người Lục Bình. Huống chi nhìn tình cảnh mới vừa rồi, Lục Bình hộ thân tiểu thần thông chẳng biết từ lúc nào đã gia tăng dung luyện đến năm loại thủy chúc tính thiên địa kỳ vật.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT