Đây là đại thần thông Di Sơn Đảo Hải, tất nhiên là từ tay pháp tướng lão tổ!
Lục Bình nhìn thẳng sóng biển ngút trời hướng Ngân Kiếm đảo nện xuống, không khỏi nuốt nước miếng một cái. Đây là thần uy của pháp tướng lão tổ sao?
Đang khi tất cả tu sĩ trên Ngân Kiếm đảo kinh hoảng thất thố, thì bầu trời trên Ngân Kiếm đảo đột nhiên xuất hiện một vòng hộ tráo đại hình có sắc thái vô cùng rực rỡ, đem toàn bộ Ngân Kiếm đảo bao phủ ở bên trong.
- Là hộ đảo đại trận!
- Ngân Kiếm đảo hộ đảo đại trận đã khai mở ra rồi!
Theo hộ đảo đại trận khai mở, vạn thiên tu sĩ trên Ngân Kiếm đảo nhất thời trấn định lại.
Vào lúc này, một đạo ánh sáng chợt lóe lên làm cho trong nội tâm các tu sĩ ở Ngân Kiếm đảo đều sợ run. Nó phảng phất giống như nước biển bị dựng ngược giống như ngân hà trút xuống đất rồi bị một làn ánh sáng chói nhắm ngang lưng chém phắt một cái, ầm ầm sup đổ. Một lượng nước biển cực lớn chỉ có một phần nện xuống ở trên mặt biển, còn toàn bộ nước biển đều trùng kích lên hộ đảo đại trận, khiến cho nó liên tiếp lung lay. Trong lòng của tu sĩ trên Ngân Kiếm đảo cũng đung đưa theo hộ đảo đại trận, nhanh chóng co thắt cho đến khi toàn bộ đại trận bình yên vô sự, lúc này mới bình tĩnh trở lại.
Lúc này, mọi người mới nghĩ tới bạch quang mới vừa rồi kia chợt lóe lên rồi biến mất nhưng khiến lòng của người ta vô cùng rúng động, nhưng họ đối với lần xuất hiện của bạch quang này cũng không ấn tượng gì. Chỉ có Lục Bình lúc đó mặt đầy sự chấn động, không ngừng hồi tưởng và suy ngẫm về đạo bạch quang mới vừa rồi kia.
Bởi vì thần niệm vượt xa mọi người, hơn nữa "Tam Thanh Chân Đồng" của Lục Bình đã sơ sơ có được uy năng, nên trong một sát na bạch quang xuất hiện, hắn đã nắm bắt được thực chất của nó.
Đây là một đạo kiếm quang, hơn nữa còn là một đạo kiếm thuật đại thần thông. Đạo thần thông này thi triển không có một chút thiên tượng kinh thiên động địa nào kéo theo, lặng yên không một tiếng động nhưng lại nhanh đến cực hạn, cho tới khi người khác không cách nào dùng thần niệm để nắm bắt, để lại cho mọi người chẳng qua là cảm giác thoáng qua rồi biến mất, một cảm giác rợn cả tóc gáy.
Một kiếm phát ra, uyển nhược xé trời!
Một kiếm xé trời, đây mới là tinh nghĩa chân chính của Liệt Thiên Kiếm phái. Đây mới là kiếm thuật đại thần thông chân chính của Liệt Thiên Kiếm phái!
Nếu không phải kiếm thuật của Lục Bình thành tựu khá sâu, thậm chí đã bắt đầu sơ cơ nắm bắt kiếm thuật đại thần thông, ngay cả hắn cũng không cách nào đưa ra phán đoán đối với đạo ánh sáng màu trắng này.
Cơn sóng thần bên ngoài đảo hiển nhiên cũng là một loại đại thần thông. Nhưng lại bị đạo bạch quang kia một chiêu phá đi. Sóng lớn vẫn y như cũ đánh vào trên hộ đảo đại trận, nhưng uy năng cũng đã giảm nhiều, đối với hộ đảo đại trận mất đi sự uy hiếp.
Sóng lớn thối lui, tu sĩ mới vừa trấn định lại, thì lại hô lên một trận cả kinh. Chỉ thấy ở nơi cực xa trên biển rộng, chỗ nước và trời liên tiếp nhau, lần nữa nổi lên một đạo bạch tuyến màu bạc. Theo bạch tuyến đẩy tới về phía trước, lại là một đạo sóng lớn tiếp cận trời từ từ tạo thành. Mà phương hướng cự lãng đẩy tới này không nghi ngờ gì nữa chính là Ngân Kiếm đảo.
Đợi sóng biển kéo gần đến, có tu sĩ chỉ vào sóng biển dâng kêu to:
- Mau nhìn kìa, trước sóng biển có tu sĩ đang cấp tốc phi độn!
Mọi người rối rít nhìn ngó, phát hiện quả nhiên có sáu bảy vị đoán đan kỳ tu sĩ đang liều mạng phi độn về phía trước, phảng phất sau lưng có cái gì đáng sợ như là một loại quái thú đang đuổi theo vậy.
Sóng biển dâng sau lưng, càng ép càng gần, cuối cùng tu sĩ phi độn đột nhiên xuất thủ hướng tu sĩ ở phía trước mình công kích.
Tu sĩ phía trước dưới sự bất ngờ, không kịp đề phòng, mặc dù cũng ra tay công kích chặn lại, thân hình cũng không tự chủ ngừng lại một chút.
Những tu sĩ đi sau nhân cơ hội đó vượt qua, tu sĩ dừng lại tiếp tục bay đi thì đã chậm, trong sóng biển đột ngột đưa ra một cái cánh tay nước, đem tu sĩ dừng lại này cuốn lấy. Tu sĩ không có lực chống cự chút nào, liền bị kéo vào trong nước biển.
Con mắt của Lục Bình bắn ra kỳ quang, "Tam Thanh Chân Đồng" thấy rõ, trong sáu bảy tu sĩ này, có một tu sĩ phi độn ở chính giữa chính là Lương Huyền Phong chân nhân.
Lúc này Lương Huyền Phong chân nhân mặc dù cũng có vẻ rất chật vật, nhưng cả người trên dưới không bị thương thế gì. Lục Bình thở dài nhẹ nhõm, ngay sau đó có chút lầm bầm, lấy tu vi của Lương Huyền Phong chân nhân cùng với pháp thuật phong hệ nhẹ nhàng như gió của ông ta, làm sao lại chỉ có thể ở trong hàng trung gian về tốc độ phi độn so với những đoán đan tu sĩ này chứ?
Đang lúc này, sóng biển lại dâng lên đuổi theo một lần nữa. Một người tu sĩ lúc trước ám toán đồng bạn của mình đã tế ra pháp bảo, đang muốn lặp lại chiêu cũ, thì lại thấy hai chân nhân phi độn ở phía trước đột nhiên không hẹn mà cùng xoay người đem pháp bảo trong tay đánh vào vị tu sĩ tính giở trò bẩn thỉu này.
Tu sĩ hiển nhiên không ngờ sẽ phát sinh tình huống như thế, chỉ kịp phát ra một tiếng kêu thảm, sau đó liền bị sóng biển vọt tới cuốn đi.
Tu sĩ trên Ngân Kiếm đảo nhìn một màn này đều im lặng không nói gì, đưa mắt nhìn nhau. Trước sự sống chết, các loại tính cách xấu xa của nhân loại bắt đầu triển hiện ra không chút cố kỵ nào.
Lúc này, trên mặt biển chỉ còn lại có bảy tu sĩ đang phi độn về hướng Ngân Kiếm đảo.
- Khổng Thương lão tổ đang làm chuyện gì vậy, thật là xem Liệt Thiên Kiếm phái ta không người sao?
Một đạo thanh âm uy nghiêm dầy cộm nặng nề vang lên. Trong giọng nói hàm chứa một tia tức giận không che giấu được.
- Là Diệu Kiếm lão tổ!
- Không sai, có Diệu Kiếm lão tổ trấn giữ, Ngân Kiếm đảo vững như tường đồng vách sắt!
...
Bảy vị đoán đan chân nhân đang phi độn nghe lời của Diệu Kiếm lão tổ, đều lộ ra vẻ vui mừng như điên, càng phi độn nhanh hơn hướng tới Ngân Kiếm đảo. Lương Huyền Phong chân nhân vẫn như cũ thuộc về vị trí trung gian giữa mọi người.
Một đạo thanh âm ầm ầm phảng phất từ đáy biển truyền tới, lại phảng phất từ trong thiên địa vang lên, nói:
- Diệu Kiếm, giao tên hung thủ giết yêu tôn của ta ra đây. Nếu không Khổng Thương ta khiến cho Ngân Kiếm đảo của ngươi vĩnh viễn chìm trong biển rộng! Mấy tiểu tu nhân tộc này bất quá là lão phu tiện tay thu lấy lợi tức mà thôi!
Một tiếng thở dài truyền tới, thanh âm của Diệu Kiếm lão tổ lần nữa vang lên, lúc này cũng hướng về phía bảy vị tu sĩ đang phi độn nói:
- Bảy vị đạo hữu, Ngân Kiếm đảo hộ đảo đại trận đã khai mở, lão phu chỉ ngăn trở chốc lát, bọn ngươi mau hướng chỗ khác lánh nạn đi.
Ngân Kiếm đảo hộ đảo đại trận khai mở, yêu tộc tu sĩ công đảo sắp tới. Diệu Kiếm lão tổ hiển nhiên sẽ không bởi vì bảy tên tu sĩ này mà cho yêu tộc có cơ hội thừa dịp, vùi lấp Ngân Kiếm đảo ép nó rơi vào tình thế nguy hiểm.
Bảy người đang phi độn nghe vậy mặt đều lộ vẻ tuyệt vọng, nhưng bốn người đã hướng ra khỏi Ngân Kiếm đảo phi độn bỏ đi. Ba người còn lại bao gồm Lương Huyền Phong chân nhân vẫn như cũ hướng Ngân Kiếm đảo phi độn tới.
Một tiếng thở dài đi qua, một đạo kiếm quang màu trắng lần nữa xẹt qua mặt biển. Lần này tu sĩ ở Ngân Kiếm đảo rốt cục nhìn ra bạch quang là một đạo kiếm quang, biển rộng thâm thúy phảng phất bị đạo kiếm quang này cắt rách sâu hoắm. Vào lúc sóng biển đang vọt dâng tới, nhất thời bị kiếm quang cắt rách ra khe hở, ngừng lại một chút.
Tu sĩ trên Ngân Kiếm đảo nhìn thấy tu sĩ vẫn phi độn về phía Ngân Kiếm đảo đều lộ vẻ đồng tình. Liệt Thiên Kiếm phái hiển nhiên sẽ không bởi vì ba người mà buông ra khe hở chừa lối đi vào hộ đảo đại trận. Mà bốn tu sĩ phi độn về những phương hướng khác kết quả cũng chưa chắc có thể trốn thoát sự vây công của yêu tu. Diệu Kiếm lão tổ xuất thủ hiển nhiên là làm hết sức mình, xong rồi nghe theo thiên mệnh.
Diệu Kiếm lão tổ chỉ là xuất thủ để tranh thủ cho mọi người một chút thời gian. Sóng biển thoát khỏi sự ngăn che bởi kiếm thuật của Diệu Kiếm lão tổ, lần nữa nhanh chóng kéo tới. Hơn nữa sóng biển càng trào càng cao, tựa hồ khôi phục uy thế cuốn tới trời trong lần đầu tiên lúc nãy.
Trong sóng biển dâng đột nhiên bắn ra ba đạo Nguyên khí chi thủ khí thế sâm nghiêm, hướng về phía ba tu sĩ đang bay về phía Ngân Kiếm đảo mà chụp.
Pháp tướng lão tổ rốt cục tự mình xuất thủ!
Đang lúc này, nhất mực nằm trong hàng ba người đầu, Lương Huyền Phong chân nhân đột nhiên xuất thủ về phía sau, đánh ra một đoàn phong luân màu xanh. Lưu Vân chu xuất hiện ở lòng bàn chân, một cổ khí lưu màu xanh quanh quẩn ở chung quanh Lưu Vân chu, đồng thời hai tay Lương chân nhân liên tiếp bấm ra trên trăm đạo ấn quyết bất đồng.
Nguyên khí chi thủ chụp về phía Lương Huyền Phong chân nhân, thì cùng chạm vào phong luân màu xanh, phong luân tự mình tiêu tán trước, và trong vẻ trợn mắt hốc mồm của tu sĩ ở trong Ngân Kiếm đảo, nó cũng đem toàn bộ Nguyên khí chi thủ chém bớt đi một phần ba bàn tay.
Đây chính là pháp tướng lão tổ đang xuất thủ!
Không biết Khổng Thương lão tổ núp ở đâu, có lẽ cũng không nghĩ một đoán đan kỳ tu sĩ không ngờ lại có thể hóa giải lần xuất thủ của mình. Bàn tay bị phong luân chém đi một phần ba lần nữa khôi phục lại, hơn nữa nhìn qua uy lực trở nên lớn hơn. Đồng thời, hai Nguyên khí chi thủ khác cũng tăng nhanh tốc độ hướng hai tu sĩ khác rượt bắt.
Đang lúc này, khí thế cả người của Lương Huyền Phong chân nhân tăng vọt. Lúc này tu sĩ trên Ngân Kiếm đảo mới phát giác trong những tu sĩ phi độn này lại còn ẩn giấu một vị cao thủ đoán đan tầng chín. Tu sĩ có khoảng cách pháp tướng kỳ chỉ còn dư lại một bước như vậy mà cuối cùng nếu vẫn lạc, cũng thật là đáng tiếc cho nhân tộc tu sĩ rồi.
Lương Huyền chân nhân cả người hóa thành một đoàn phong luân to lớn, đột nhiên vượt qua hai người khác, trong tiếng kinh hô của tu sĩ ở Ngân Kiếm đảo, hướng Ngân Kiếm đảo hộ đảo đại trận xông thẳng tới đụng mạnh vào.
Lục Bình tự nhiên nhìn ra Lương Huyền Phong chân nhân là muốn cường hành mạnh mẽ xông thẳng vào Ngân Kiếm đảo hộ đảo đại trận. Lương Huyền Phong chân nhân thích du lịch thiên hạ, thăm dò các loại di tích động phủ, đối với một ít hộ đảo đại trận, tất phải có cách phá giải cấm chế trận pháp. Ngân Kiếm đảo hộ đảo đại trận tuy nói có pháp tướng lão tổ trấn giữ, nhưng Lương Huyền Phong chân nhân vẫn muốn thử phá giải một phen. Nếu là chạy về những phương hướng khác, với đoán đan tầng chín tu vi của mình, ngược lại Lương chân nhân sẽ chọc tới yêu tu lão tổ tự mình đuổi giết.
Mọi người nhìn thấy Lương Huyền Phong chân nhân khi đụng vào hướng hộ đảo đại trận, một đạo kim sắc kiếm quang ở trong Ngân Kiếm đảo đột nhiên bộc phát ra, mang theo khí thế chưa từng có từ trước đến nay hướng tới chỗ Lương Huyền Phong chân nhân định lao tới đánh thẳng vào.
Trong lúc nhất thời, tất cả phi kiếm pháp khí cùng pháp bảo trong tay của các tu sĩ trên Ngân Kiếm đảo đều một trận rung động, rất nhiều người hô lên cả kinh, nói:
- Kiếm thuật đại thần thông, không ngờ lại là kiếm thuật đại thần thông!
- Hắn là đang tiếp ứng cho tu sĩ bên ngoài đảo kia, bọn họ là đồng bọn?
...
Đang khi chúng tu trên Ngân Kiếm đảo hô lên cả kinh, Lương Huyền Phong chân nhân biến thành cuồng phong cùng "Hải nạp bách xuyên" kiếm thuật đại thần thông của Lục Bình một trong một ngoài, đồng thời đánh trúng cùng một điểm trên hộ đảo đại trận.
Trong tiếng nổ lớn ầm ầm, Kim Lân kiếm của Lục Bình chỉ ở trên hộ đảo đại trận đâm thấu một mũi kiếm, mà mấy trăm đạo ấn quyết trong tay Lương Huyền Phong chân nhân cũng theo mũi kiếm đâm thấu tràn vào trong đại trận. Trong thoáng chốc, mũi kiếm xé một lỗ thủng lớn trên đại trận, đủ cho một người chui vào.
Lương Huyền Phong chân nhân tung người tiến vào trong đại trận, phất tay đem pháp lực của mấy trăm đạo ấn quyết tản đi. Cái cửa mở ra ở hộ đảo đại trận nhanh chóng khép lại. Nguyên khí chi thủ theo sát tới sau lưng, chỉ thấy vẻ mặt ngoài sặc sỡ của hộ đảo đại trận đột nhiên trở nên đỏ chói, Nguyên khí chi thủ đánh lên, toàn bộ đại trận lần nữa đung đưa, nhưng bản thân đại trận cũng bình yên vô sự.
Lục Bình lúc này ý thức được là pháp tướng lão tổ ở trên Ngân Kiếm đảo đã hạ thủ lưu tình, nếu không thì hộ đảo đại trận sẽ không đem công kích của Khổng Thương lão tổ chặn lại bình yên vô sự như vậy, còn hắn và Lương chân nhân thì dễ dàng phá một lỗ thủng trên đại trận. Nếu mà Diệu Kiếm lão tổ quyết định chủ ý không cho Lương Huyền Phong chân nhân cơ hội vào bên trong, cho dù là Lục Bình cùng Lương Huyền Phong chân nhân trong ứng ngoài hợp, cũng đừng mơ đem hộ đảo đại trận đánh vỡ.
Vào lúc này, bên ngoài đại trận lần nữa truyền tới hai tiếng kêu thảm, đó là do hai tu sĩ kia cùng Lương Huyền Phong chân nhân phi độn về phía Ngân Kiếm đảo đã cùng nhau vẫn lạc dưới Nguyên khí chi thủ.
Một tiếng hừ lạnh từ giữa Ngân Kiếm đảo truyền tới. Lương Huyền Phong chân nhân nhất thời chấn động thân hình một cái. Sắc mặt Lục Bình thì trắng nhợt, cả người đau nhức như muốn vỡ, thiếu chút nữa ngã nhào trên đất.
Lương Huyền Phong chân nhân chắp tay hướng giữa Ngân Kiếm đảo thưa:
- Đa tạ tiền bối hạ thủ lưu tình!
Lục Bình cũng nói lời cám ơn theo. Hai người bất chấp ánh mắt kinh dị của tu sĩ trên đảo, vội vã hướng vào trong Ngân Kiếm đảo mà đi.
- Sư thúc, chúng ta bây giờ muốn đi đâu?
Lục Bình theo Lương Huyền Phong chân nhân một đường chạy gấp, hướng trung ương của Ngân Kiếm đảo mà tới.
- Trốn, rời khỏi Ngân Kiếm đảo.
Lương Huyền Phong chân nhân nói mấy lời này, dưới chân cũng không dừng lại chút nào, nhưng trên mặt vẫn như cũ lộ ra một bộ phong đạm vân khinh khiến cho người ta không nhìn ra vẻ lo lắng chút nào.
Lục Bình có chút chần chờ, nói:
- Sư thúc, cứ như vậy mà đi sợ rằng có chút không ổn đâu!
Lương Huyền Phong chân nhân nghiêng đầu nhìn Lục Bình một cái, thở dài nói:
- Khổng Thương lão tổ bất quá là một thứ ngụy trang, Ngân Kiếm đảo sợ là không thủ được nữa rồi. Chúng ta phải thừa dịp Ngân Kiếm đảo chưa phong bế Truyền tống trận mà rời đi trước. Nếu là yêu tộc đại cử binh lực tới tấn công, Ngân Kiếm đảo vì chuyện cùng cừu địch hi, buộc phải phong bế Truyền tống trận, chỉ cho phép vào mà không cho phép ra!
Lục Bình hít một hơi khí lạnh, thấp giọng nói:
- Vậy chúng ta không nói cùng tu sĩ trên Ngân Kiếm đảo một chút, vạn nhất đảo phá, nơi này còn có thể có bao nhiêu tu sĩ sống sót!?
Lương Huyền Phong chân nhân không nhịn được mắng:
- Bao nhiêu người sẽ tin lời của ngươi? Lại không nói Ngân Kiếm đảo là một trong tam đại đảo tự của Liệt Thiên Kiếm phái, Liệt Thiên Kiếm phái không phải vạn bất đắc dĩ tuyệt đối sẽ không hạ tử thủ. Cho dù là ngươi mới vừa nói lời này ra, không chừng Liệt Thiên Kiếm phái tu sĩ sẽ ra tay trước diệt ngươi, trị cái tội ngươi nhiễu loạn lòng quân.
Lục Bình vẻ mặt ngẩn ra, liền cũng không nói thêm gì nữa, Liệt Thiên Kiếm phái chưa chắc không biết yêu tộc lần này là đại cử tới công, nhưng cũng không đem tin tức cổ động tuyên dương, Lục Bình trong lòng run lên:
- Liệt Thiên Kiếm phái đây là muốn bắt ép tất cả tu sĩ trên Ngân Kiếm đảo cùng yêu tộc đối kháng. Cho dù Ngân Kiếm đảo không thủ được, cũng muốn cho yêu tộc phải bị tổn thương nặng nề?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT