Sau một khắc, sắc mặt Lục Bình hơi rung động nhìn Thất Sắc Hồ Lô trước mắt: đây chẳng lẽ là Thất Bảo Lôi Hồ?!
Tương truyền mấy vạn năm trước, lúc thất tổ khai thiên, trong tay Bằng lão tổ thực lực mạnh mẽ nhất có một món Thất Bảo Lôi Hồ như vậy. Bằng lão tổ năm ấy ngự sử món Thất Bảo Lôi Hồ đó đi lại ở các góc trong thiên địa này. Trong lôi hồ phún ra thần lôi chia ra các loại kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, băng bảy loại chúc tính. Mỗi một loại thần lôi đều là một loại đại thần thông, đem phương hỗn độn thiên địa này nổ tung. Cuối cùng bảy loại thần lôi hợp nhất, từ trong lôi hồ Bằng lão tổ còn triệu hoán ra một loại thuần lôi chúc tính vô thượng đại thần thông mạnh mẽ, hơn nữa cuối cùng đem thiên địa phương này khai ích trống trải ra. Mà Bằng lão tổ cũng dựa vào Thất Bảo Lôi Hồ cùng tu vi vô thượng, nhất cử định ra vị trí thứ nhất của mình trong khai thiên thất tổ.
Trong tay Lục Bình, cái Thất Sắc Hồ Lô này của Khổng Lượng chân nhân dĩ nhiên không phải là Thất Bảo Lôi Hồ. Nhưng rất rõ ràng Khổng Lượng chân nhân là bắt chước Bằng lão tổ năm đó chế ra Thất Bảo Lôi Hồ.
Trong Thất Bảo Lôi Hồ, mỗi một loại chúc tính thiên địa kỳ vật thu thập được ba loại, hơn nữa khi tự thân của lôi hồ cũng ngưng tụ ba đạo bảo cấm trở lên, như vậy sẽ ở trong lôi hồ triệu hoán ra được một loại âm lôi, uy lực tương đương với tiểu thần thông.
Khi bảo cấm của bản thân lôi hồ đạt tới bảy cái, sau mỗi khi một loại chúc tính thiên địa kỳ vật cũng đạt tới bảy loại, dưới tác dụng của lôi hồ sẽ phát ra thần lôi loại chúc tính đó, uy lực cũng đạt tới cấp bậc đại thần thông.
Bản thân lôi hồ phẩm chất càng cao, tế luyện bảo cấm càng nhiều, như vậy bên trong có thể chứa đựng thiên địa kỳ vật cũng càng nhiều, cho đến khi bản thân lôi hồ ngưng luyện ra chín đạo bảo cấm đại viên mãn, thậm chí cao hơn. Trong lôi hồ bảy loại chúc tính thiên địa kỳ vật mỗi loại lại đạt tới bảy chủng, như vậy thì có thể từ trong lôi hồ cho gọi ra bảy loại thần lôi có đại thần thông cấp bậc. Còn về chuyện thất lôi hợp nhất tới tầm cao nhất, gọi ra thần lôi có vô thượng thần thông cấp bậc, thì sau Bằng lão tổ, trong tu luyện giới cho tới bây giờ không có người nào luyện chế thành công cả.
Trên thực tế, trong tu luyện giới tu sĩ bắt chước chế ra Thất Bảo Lôi Hồ có rất nhiều, nhưng đừng bảo là Vô thượng thần lôi, chính là có thể thu thập đủ bảy loại đại thần thông cấp bậc thần lôi cơ hồ đều không có. Vô luận là phẩm chất tự thân của lôi hồ, hay là tổng số phải đạt hơn bốn mươi chín loại thiên địa kỳ vật, đều không phải là điều một tu sĩ có thể dùng một đời mình hoàn thành được. Trong khi đó loại bảo vật Thất Bảo Lôi Hồ này sau khi thành tựu một loại đại thần thông thì không cách nào dùng cho truyền thừa được nữa. Sau khi tu sĩ vẫn lạc, bản thân Thất Bảo Lôi Hồ cũng sẽ tan rã theo, không giống như pháp bảo bình thường có truyền thừa cho các đời sau, tập hợp sức lực của nhiều người để cuối cùng đem Thất Bảo Lôi Hồ hoàn thành.
Nhưng dù vậy, trong tu luyện giới thường thường tu sĩ có cơ duyên xảo hợp có thể trong cuộc đời tu luyện của mình thành công được một hai loại đại thần thông cấp bậc thần lôi, trong tu luyện giới tạo ra danh hiệu rất lớn lao.
Cái Thất Sắc Hồ Lô trong tay Lục Bình này hiển nhiên chính là Khổng Lượng chân nhân dựa theo Thất Bảo Lôi Hồ dùng để tu luyện bổn mệnh pháp bảo. Xem ra tâm của Khổng Lượng chân nhân này thật đúng là lớn, toan tính thành tựu chí bảo như vậy, bất quá hiện giờ lại tiện nghi cho Lục Bình rồi. Nhưng hắn cũng sẽ không bởi vì được món bảo vật này, liền muốn thành tựu Thất Bảo Lôi Hồ hoàn chỉnh. Thất Bảo Lôi Hồ cố nhiên uy lực mạnh tuyệt thiên hạ, nhưng muốn thành tựu chân chính cũng cực kỳ khó khăn. Lục Bình không nguyện trì hoãn thời gian tu luyện của mình, đi khắp thiên hạ tìm kiếm thiên địa kỳ vật để đề thăng phẩm cấp của Lôi hồ.
Bởi vì thứ cần thu thập chính là bốn mươi chín loại thiên địa kỳ vật! Hơn nữa còn là bất đồng chủng loại, đối với bản thân của kỳ vật cũng có nhiều yêu cầu. Giống như "Quỳnh Tương Thanh Thủy" cũng có thủy chúc tính thiên địa kỳ vật, nhưng bản thân lại không thích hợp dùng để ngưng luyện Thất Bảo Lôi Hồ. Đây cũng là nguyên nhân tại sao Khổng Lượng chân nhân lại đem loại bảo vật này đưa cho thiếp thân thị vệ Ảnh ngư yêu của mình.
Lục Bình cẩn thận suy nghĩ một chút, mặc dù mình không coi trọng Thất Bảo Lôi Hồ, nhưng danh tiếng của nó trong tu luyện giới bây giờ quá lớn. Hắn bèn cắt lấy ra một giọt tâm huyết, cẩn thận tế luyện lôi hồ một phen. Thất Bảo Lôi Hồ ở trước mặt hắn chợt lóe lên rồi biến mất, lúc xuất hiện đã ở trong tâm hạch không gian của hắn.
Thất Bảo Lôi Hồ xuất hiện, lần nữa dẫn tới sự chấn động trong tâm hạch không gian. Nạp Xuyên đỉnh vốn xoay tròn ở bên ngoài Mười Hai Nguyên Thần Châu cùng vây quanh kim đan trong nháy mắt bị Thất Bảo Lôi Hồ chèn ép dạt ra đến tầng thứ ba. Và Kim Lân kiếm lại một lần nữa cách xa kim đan hơn, đến tầng thứ tư.
Lúc này Lục Bình đã ý thức được bản thân hắn e rằng đã giết một kẻ rất có vai vế ở trong yêu tộc. Trong lòng luôn có một cái ý niệm đang thúc giục hắn nhanh chóng rời khỏi chỗ này. Nhưng hắn ước định cùng Lương Huyền Phong chân nhân gặp nhau ở chỗ này, để cùng nhau trở về Bắc Hải, bây giờ không thể rời đi trước. Huống chi Ngân Kiếm đảo là đại đảo thứ ba của Liệt Thiên Kiếm phái, lại là vị trí tiền tuyến mà Liệt Thiên Kiếm phái đối kháng yêu tộc, tất nhiên có pháp tướng lão tổ trấn giữ. Hắn không tin yêu tộc có thể trực tiếp đem Ngân Kiếm đảo công phá.
Cố nén tâm tình kích động, Lục Bình đem mười mấy cái ngọc giản còn dư lại tra xét xong. Hắn lại mừng rỡ từ trong đó chọn lựa ra hai ngọc giản ghi lại Thủy chúc tính bảo cấm: một đạo công kích một đạo phòng ngự. Hắn nguyên có hai đạo thủy chúc tính bảo cấm, nhưng đều có thuộc tính công kích, đã bị hắn ngưng luyện ở trong Nguyên Thần châu cùng Kim Lân kiếm. Bây giờ Kim Lân kiếm đã là pháp bảo ngưng luyện được ba đạo bảo cấm, mà Nguyên Thần châu thì chỉ ngưng luyện hai đạo bảo cấm, bây giờ trong tay hắn lại thêm một cái, cũng có thể coi như là giữa tuyết tặng bồn than.
Về phần một đạo phòng thủ bảo cấm khác, Lục Bình cũng có tính toán khác. Hiện ở trong tay hắn không có một cái phòng thủ pháp bảo nào, Băng Hỏa Song Hoàn chính là pháp bảo công kiêm phòng bị. Khi phục giết Khổng Lượng chân nhân, hắn chỉ có thể sử dụng chúng như là phòng thủ pháp bảo. Mười Hai Nguyên Thần Đại Trận dĩ nhiên uy lực tuyệt luân, nhưng một chiêu tối hậu của Ảnh ngư yêu cũng cho hắn thức tỉnh ra: Mười Hai Nguyên Thần Đại Trận chưa hoàn thiện!
Đạo bảo cấm này chính là Lục Bình dùng để bổ túc một điểm sơ hở cuối cùng của Mười Hai Nguyên Thần Đại Trận.
Mười Hai Nguyên Thần Đại Trận trận đồ!
Mười Hai Nguyên Thần Đại Trận được dùng làm bản mệnh đại trận do Phi Linh phái truyền thừa mấy vạn năm, lại như thế nào không phải là thứ công thủ kiêm bị? Mà Nguyên thần đại trận bản mệnh trận đồ chính là phòng thủ pháp bảo tốt nhất của tu sĩ. Đồng thời, khi bản mệnh trận đồ hoàn thành, cũng sẽ khiến cho nguyên thần đại trận uy lực cao hơn một tầng lầu.
Mà Lục Bình một mực không luyện chế Nguyên thần đại trận bản mệnh trận đồ, một trong những nguyên nhân là vì trong tay không có bảo cấm thích hợp. Nguyên nhân thứ hai là chỉ mười hai viên Nguyên Thần châu này chân nguyên hao phí cũng đã hết sức khổng lồ, nếu mà lại có trận đồ, Lục Bình ngự sử bổn mệnh pháp bảo càng thêm khó khăn. Hơn nữa bản thân hắn bây giờ không giỏi về luyện khí, cho dù hắn đã sớm xác định bảo vật dùng để luyện chế bản mệnh trận đồ, cũng không thể không lần nữa từ chối đem bản mệnh đại trận cấu chế hoàn thành.
Bây giờ xem ra luyện chế bản mệnh trận đồ đã là chuyện không thể chần chờ lâu hơn được nữa.
Có châu ngọc ở phía trước, một đôi chủy thủ của Ảnh ngư yêu nhìn qua không có gì quá nổi bật. Lục Bình đem linh thảo, linh tài, linh thạch ở trong trữ vật pháp khí mà hai người thu thập sửa sang lại một phen, cũng tìm được bảy tám cây ba ngàn năm linh thảo, một loại thủy chúc tính nhị đẳng linh tài cùng một loại phong chúc tính nhị đẳng linh tài, thượng phẩm linh thạch cũng có được hơn hai mươi khối.
...
Ở chỗ sâu xa xôi trong yêu tộc hải vực, khi Khổng Lượng chân nhân vừa vẫn lạc, một tiếng gầm tức giận từ nơi sâu ở đáy biển xông thẳng chín tầng trời. Mặt biển bình tĩnh bởi vì một tiếng rống giận này mà nổi sóng ngập trời, biển gầm vang dội, sóng lớn cuồn cuộn như những tòa núi chập chùng.
Trước tiên, một đạo độn quang màu lam đậm biến mất ở chân trời. Chỉ chốc sau, mấy đạo độn quang màu lam nhạt cũng hướng đuổi theo phương hướng của đạo độn quang lúc trước.
...
Lục Bình đã dừng lại ba ngày ở trên Ngân Kiếm đảo. Trong ba ngày này, hắn vừa dùng "Quỳnh Tương Thanh Thủy" trui luyện hai mắt, vừa chờ đợi Lương Huyền Phong chân nhân đến.
Một ngày nọ, Lục Bình đang trong tu luyện thất tu luyện "Tam Thanh Chân Đồng", bên ngoài Ngân Kiếm đảo đột nhiên truyền tới một tiếng thét dài rung trời. Trong tiếng thét ẩn chứa sự tức giận cùng uy áp khiến cho toàn bộ tu sĩ trong Ngân Kiếm đảo đều không thể không cắt đứt tu luyện bước ra xem. Cũng có không ít tu sĩ bởi vì sự việc xảy ra quá mức đột nhiên, khiến cho chân nguyên mất đi khống chế, cho nên bị nội thương khi đang tu luyện.
Lục Bình trở ra động phủ, liền thấy một khung cảnh kinh tâm động phách: biển rộng nơi xa dâng lên một loạt sóng thần cao như núi, ở trong tiếng kinh hô của tu sĩ trên Ngân Kiếm đảo, hướng tới Ngân Kiếm đảo ào ào đập tới. Sóng biển to lớn, đủ để đem Ngân Kiếm đảo với phương viên đạt tới năm trăm dặm này bao phủ hoàn toàn vào trong.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT