Đầu tiên chính là bổn mệnh pháp bảo của Vương Hoa chân nhân - Huyền Mộc xích cùng Huyền Mộc thuẫn ngưng luyện ba đạo bảo cấm. Bộ pháp bảo một công một thủ này, phối hợp lẫn nhau càng có sự huyền diệu, thậm chí có thể thi triển ra được "Vạn mộc sâm la" tiểu thần thông.

Hai món đồ này, Loan Ngọc đã sớm nhìn ngó thèm thuồng. Hắn là Mộc Loan yêu thân, cái huyền mộc pháp bảo này ở trong tay hắn có thể phát huy uy lực. Huống chi sau khi Loan Ngọc lên cấp đoán đan kỳ, trong tay còn chưa có pháp bảo xứng tay. Lục Bình liền đem Huyền Mộc thuẫn cùng Huyền Mộc xích giao lại cho Loan Ngọc.

Tu luyện công pháp cùng thần thông tu luyện thuật đối với một phương thế lực mà nói là càng nhiều càng tốt. Đáng tiếc chính là Lục Bình không thể ở trong trữ vật thủ trạc tìm được tu luyện công pháp của Vương Hoa chân nhân cùng phương thức tu luyện "Vạn mộc sâm la" tiểu thần thông. Ngược lại, trong đó lại có phương thức tu luyện hộ thân tiểu thần thông "Sâm La Bích" của Vương Hoa chân nhân. Lục Bình thấy Loan Ngọc đối với cái này không có hứng thú, biết hắn đã tu luyện hộ thân tiểu thần thông khác, liền đem ngọc giản thu vào.

Ngoài ra còn có một số ngọc giản khác, nội dung bên trong cũng không bị Lục Bình cùng mọi người coi vào mắt, bất quá đối với thủ hạ dung huyết kỳ tu sĩ vẫn có không ít trợ giúp. Lục Bình phân phó Ngô Nham đem những ngọc giản này đều thu giữ hết, rồi khai ích một gian động phủ để ở trong đó cung cấp cho thủ hạ tu sĩ tra duyệt. Đây chính là một phần để uẩn mà một phe thế lực của bọn họ tích lũy lúc ban đầu.

Một khối ngân cương thạch lớn chừng quả đấm, đây chính là biến dị kim loại tính nhị đẳng linh tài, bị Kiều Vĩ Anh cười ha hả cầm đi. Bổn mệnh pháp bảo của gã chính là một đôi chủy thủ, có khối ngân cương thạch này, có thể khiến cho song chủy phẩm chất nâng cao hơn một tầng lầu.

Còn có một món pháp bảo tên là Hỏa Diễm châu. Bất quá món pháp bảo này phẩm chất không cao, bên trong chỉ miễn cưỡng ngưng luyện một đạo bảo cấm, sau này cơ hồ không có khả năng tiến thêm một bước, uy lực tự nhiên cũng không thể cao gì. Hơn nữa, cũng không thấy Vương Hoa chân nhân ở trong đấu pháp lấy nó ra sử dụng. Xem ra là bởi vì chúc tính không hợp, bất quá dầu gì cũng là một món pháp bảo, uy lực so với đỉnh cấp pháp khí mạnh hơn nhiều.

Hồng Ưng mới vừa tiến cấp đoán đan kỳ, tu luyện lại là hỏa chúc tính công pháp, trong tay sử dụng Đảo dược xừ pháp bảo còn là do Lục Bình cho hắn mượn. Hỏa Diễm châu này đến trong tay của hắn, cũng có thể phát huy ra không ít uy lực.

Hồng Ưng xuất thân tán tu, trước khi bị Lục Bình thu phục, thành tựu đoán đan kỳ chân nhân là điều mà ngay cả trong mơ hắn đều không dám nghĩ đến. Trong trận phục giết Vương Hoa chân nhân, hắn xuất lực ít nhất, lại còn được phân chia một món pháp bảo, điều này làm cho Hồng Ưng làm sao không mừng rỡ muốn điên?

Trong phòng tu luyện cũng chỉ có Ngô Nham là một dung huyết kỳ tu sĩ. Diệp Bất Khí ngày hôm qua sau khi cùng Lục Bình mật đàm, hôm nay liền ở trong phòng tu luyện của một tòa linh mạch bắt đầu bế quan. Ngô Nham không cần suy nghĩ cũng biết Lục Bình đây là muốn chỉ điểm cho Diệp Bất Khí, muốn đem hắn cũng đề thăng lên đoán đan chân nhân.

Nhìn vẻ mặt hưng phấn của Hồng Ưng, Ngô Nham làm sao có thể không hâm mộ, đang lúc này lại nghe thấy Lục Bình nói:

- Ngươi cũng không cần hâm mộ bọn họ, giao cho ngươi tu luyện công pháp cũng là thứ truyền thừa tương đối hoàn chỉnh. Ta đã phân phó Lạc Giang Thụy vì ngươi chuẩn bị Thác Nguyên đan cùng Thất Bộ văn đan. Khi ngươi lên cấp dung huyết điên phong thì dùng được. Đến lúc đó, thành tựu đoán đan chân nhân sẽ có khả năng rất lớn. Chẳng qua là ở lần bổ túc huyết mạch thứ ba này ngàn vạn lần phải chú ý cẩn thận, không thể lại dùng những huyết mạch khác hoặc là bất đồng chúc tính huyết mạch.

Nghe Lục Bình giao phó, Ngô Nham cảm kích muốn rơi nước mắt. Hắn trời sanh tính hèn yếu, lại không giỏi tranh đấu, nếu không phải là trước đây cùng với Hồng Ưng và Diệp Bất Khí đi theo Lục Bình, rồi đối với việc xử lý một ít chuyện Lục Bình lười để ý tới hoặc là chuyện vặt quá phồn tỏa rất cẩn thận, được Lục Bình coi trọng, làm gì sẽ có hôm nay?

Lục Bình trấn an Ngô Nham, lại từ trong trữ vật thủ trạc của Vương Hoa lật tìm được hai cái ngọc giản, hơi liếc mắt nhìn, tinh thần nhất thời rung lên. Xích Luyện Anh tay mắt lanh lẹ, đem ngọc giản đoạt quá, thần niệm đảo qua, lúc này mới cười hì hì nói:

- Thì ra là hai đạo bảo cấm, một đạo là hỏa chúc tính, Hồng Ưng ngươi bản mệnh pháp khí đề thăng lên thành pháp bảo coi là có chỗ dựa rồi. Bất quá món bản mệnh pháp khí đó của ngươi bây giờ quá kém, có thể ngưng luyện pháp bảo hay không còn chưa chắc.

Hồng Ưng cười khổ gật đầu một cái, nhận lấy ngọc giản, sau đó lần nữa lấy ra một cái ngọc giản, đem nội dung bên trong lần nữa dùng thần niệm tuyên khắc sao chép lại.

Bảo cấm là những thứ đồ tốt, cho dù mọi người không cần, cũng muốn tuyên khắc sao chép lại, tương lai dùng để trao đổi thứ mình cần cũng không có gì sai. Mới vừa rồi cái ngọc giản ghi lại "Sâm La Bích" tiểu thần thông cũng là như thế.

Một cái ngọc giản khác chính là thủy chúc tính bảo cấm. Bất quá cũng không thích hợp cho Lục Bình sử dụng. Đạo bảo cấm này chủ yếu lấy dây dưa, khóa, trói làm đặc điểm, ngược lại đối với Xích Luyện Anh với một đôi thủy tụ rất là thích hợp.

Những thứ tốt trong trữ vật pháp của Vương Hoa chân nhân trong hảo vật kiện bị mọi người chia nhau gần hết. Còn dư lại phần nhiều là một ít linh thảo, linh tài. Có không ít những thứ đồ này đều là đặc sản trên Thương Lĩnh đảo, xem ra Vương Hoa chân nhân đích xác là đem thu hoạch trên Thương Lĩnh đảo đều bỏ vào trữ vật pháp khí trong người mình mà đi.

Lục Bình đem hơn trăm cây ngàn năm linh thảo trong đó chọn lựa ra. Những thứ này đều là do Vương Hoa chân nhân nhiều năm thu cất tàng trữ. Còn dư lại linh thảo, hắn phân phó Ngô Nham giao cho Lạc Giang Thụy, linh tài thì khiến Ngô Nham trước hết hãy để dành, làm kho tàng phòng bị sau này.

Hai bình đoán đan kỳ tu luyện đan dược cũng là đồ tốt. Đoán đan kỳ đan dược vốn là thứ rất khẩn khuyết, cho dù trong phòng tu luyện có hai vị luyện đan đại sư, nhưng phụ nữ có giỏi cách mấy cũng nấu cháo mà không có gạo. Đan dược này nhường cho Hồng Ưng cùng Loan Ngọc phân chia, hai người này là tu vi thấp nhất trong bọn họ.

Lục Bình còn phát hiện một tờ đan phương cho món đan dược tên là Đông Lâm đan. Đây là một loại đan dược đoán đan trung kỳ mới có thể dùng để tu luyện được. Nhưng đó cũng là một phần vui mừng bất ngờ rồi. Lục Bình bây giờ thiếu hụt chính là đoán đan kỳ đan phương. Bên trong còn có gần năm mươi vạn linh thạch, Lục Bình đã từng cướp sạch một cái tu mạch trong một cái trung hình linh mạnh, được ba triệu linh thạch. Những năm này mặc dù hắn xuất thủ rộng rãi, tiêu hết cũng không ít, nhưng cũng còn không đem năm mươi vạn linh thạch này để ở trong mắt. Hắn chẳng qua là phân chia mấy viên thượng phẩm linh thạch trong đó với Loan Ngọc, còn dư lại liền giao cho Ngô Nham xử lý.

Ngày thứ ba, Lạc Giang Thụy tìm tới Lục Bình.

- Ngươi thật quyết định muốn làm như thế?

Lục Bình có chút chần chờ nhìn Lạc Giang Thụy mặt bình tĩnh trước mắt:

- Không sai, khoảng thời gian này ta dùng thử mấy loại phương pháp, vô luận là Thác Nguyên đan, Nhận Mạch đan, Thuần Huyết đan, hay là Thất Bộ văn đan, Ỷ Niệm đan, hay hoặc giả là những thứ khác do ta nắm giữ có thể phát triển căn cơ, có thể giúp đột phá đoán đan kỳ đan dược... nhưng tu vi của ta đều không có một chút cải biến. Nếu không dùng phương pháp như thế, chỉ sợ ta cũng sẽ cùng với sư phụ của ta vậy, chỉ có thể chờ đợi thọ nguyên dùng hết mà tọa hóa, kiếp này không có hy vọng thành tựu luyện đan đại sư.

Lục Bình thần sắc có chút ngưng trọng nói:

- Tu luyện giới đan phương vô số, kỳ nhân dị sĩ đếm không xuể, có lẽ là có đan dược hoặc là những phương thức khác có cải thiện việc ngươi tu hành sai lầm cũng nói không chừng. Nếu là dùng bí thuật như vậy, ngươi tuy có thể bước vào đoán đan kỳ, và lấy thuật luyện đan của ngươi trở thành luyện đan đại sư cũng dễ dàng, nhưng tu vi cuối cùng không phải là của chính ngươi, chẳng những thực lực giảm thấp xuống, mà cả đời tu vi cũng không có thể tiến hơn một bước nào nữa.

- Ta là một luyện đan sư vốn là thực lực đã thấp rồi, có làm kẻ lót chân trong số đoán đan chân nhân thì đã làm sao. Huống chi còn nhiều hơn hai ba trăm năm tuổi thọ, không phải là hay hơn sao?

Lục Bình thấy Lạc Giang Thụy đã hạ quyết tâm, biết mình khuyên nữa cũng vô dụng, vì vậy từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một hộp ngọc bị Lục Bình dùng cấm chế thuật bao phủ ở bên trong. Sau khi mở ra bên trong là một viên đan hoàn màu vàng mặt ngoài khắc vẽ bốn văn lộ, chính là kim đan của Vương Hoa chân nhân.

Lạc Giang Thụy thấy Lục Bình còn có chút chần chờ, liền trực tiếp từ trong tay hắn tiếp lấy hộp ngọc, cười nói:

- Xem ngươi cũng không phải một người nhỏ mọn. Thế nào, bây giờ ngược lại không bỏ được nó rồi sao? Yên tâm, cùng lắm thì ta làm thủ hạ cho ngươi thêm mười năm nữa, dùng một viên đoán đan bốn tầng kim đan đổi một vị luyện đan đại sư làm thủ hạ mười năm, tính thế nào ngươi đều rất lời.

Lục Bình cười khổ lắc đầu một cái, Lạc Giang Thụy đã bước nhanh đi vào trong một động phủ khác, bắt đầu bế quan tu luyện.

Lạc Giang Thụy năm đó bởi vì tiếp nhận luyện đan truyền thừa cùng với tự thân tu luyện xuất hiện sự sai lầm, khiến cho tu vi của lão khi đạt tới dung huyết điên phong, liền không có một chút tiến bộ nào nữa. Đây cũng là nguyên nhân Lạc Giang Thụy trở nên lòng dạ nhỏ mọn, không dung cho bất cứ ưu tú dung huyết kỳ đan sư nào, cuối cùng bởi vì "Ước hẹn Đập lò" mà bại dưới tay Lục Bình, làm đầy tớ mười năm.

Nói cho cùng, chuyện năm đó bất quá là Lục Bình cùng Lạc Giang Thụy ý khí tranh nhau mà thôi. Lục Bình cuối cùng cũng hiểm thắng, hiện ở hồi tưởng lại, hắn lúc ấy cũng quá mức kiêu ngạo, ít đi chút lòng khiêm tốn cẩn trọng.

Lạc Giang Thụy sử dụng bí thuật gọi là "Giá đan bí thuật", chính là dùng kim đan của một vị đoán đan kỳ tu sĩ làm vật mượn tạm đem dụng hợp vào trong tâm hạch không gian của mình, khiến cho tu vi của kẻ mượn kim đan chi lực đạt tới đoán đan kỳ.

Đây là một loại phương pháp thủ xảo, tuy là nhanh chóng, nhưng tu sĩ sẽ tuyệt đi hy vọng tiến hơn một bước trong tu vi. Bất luận tu sĩ sử dụng kim đan có độ cao tới cấp cỡ nào, thì tu vi cả đời của tu sĩ cũng chỉ có thể bồi hồi ở đoán đan sơ kỳ. Hơn nữa bởi vì kim đan không phải là do tự thân chân nguyên pháp lực ngưng kết, khi gặp địch đấu pháp, thực lực khó có thể phát huy một phần mười, thực sự là kẻ kém nhất đáng làm thứ lót đường cho các đoán đan chân nhân. Đây chính là phương pháp khi dung huyết kỳ tu sĩ ở thọ nguyên dùng hết, không còn hy vọng dòm ngó đoán đan kỳ nữa, mới tiến hành hành động bất đắc dĩ này.

Lục Bình thở dài, đem việc này ném ra sau ót. Dưới mắt hắn còn có hai chuyện phải làm, một là luyện chế ra một nhóm đoán đan kỳ đan dược. Đây là Lục Bình cùng "Khuê các" giao dịch, linh thảo được Sở Đình hôm đó đưa tới hộ đảo đại trận trận bàn, cùng lúc đó đã giao cho Lục Bình.

Lấy "Khuê thế lực khổng lồ và bí mật như vậy, tự thân làm như thế nào lại không có luyện đan sư. Không nói chi khác, vị Mai chân nhân kia cùng với Chân Linh bổn phái dường như có mối quan hệ rất lớn chính là một vị luyện đan tông sư. Nhưng vị Mai tông sư này tựa hồ cũng đến thời khắc mấu chốt thành tựu pháp tướng kỳ, tự nhiên sẽ không xuất thủ. Thậm chí Lương Huyền Phong chân nhân ở Ngân Kiếm đảo vội vã rời đi, tựa hồ cũng cùng chuyện này có liên quan.

Chẳng lẽ là đi làm hộ pháp cho vị Mai chân nhân này?

Nhưng "Khuê các" là thế lực lớn như vậy, vị Mai chân nhân này vì sao chỉ tin tưởng một mình Lương Huyền Phong sư thúc? Chẳng lẽ bà ta ngay cả thế lực của mình cũng không tin, mà thà đi tin tưởng ngoại nhân?

Hay hoặc là "Khuê các" ở trong Đông Hải có thế lực khổng lồ tiềm tàng như vậy, bên trong nội bộ thật ra là cũng hệ phái nặng nề, khiến cho vị Mai chân nhân này không thể không mượn ngoại lực?

Muốn cùng nhớ lại trong Trọng Huyền động phủ, khi "Khuê các" tu sĩ mai phục Thủy Tinh Cung tu sĩ, trong đó một vị Tương chân nhân tựa hồ đối với Sở Đình cùng vị Mai chân nhân kia rất có ý kiến, trong lòng Lục Bình càng thêm đốc định ý này.

Nếu là như vậy, Sở Đình mượn tay mình luyện chế đan dược liền có thể giải thích suông rồi, nàng đây là đang lôi kéo và bồi dưỡng thực lực hệ phái của mình!

Tuy nói Sở Đình cũng là luyện đan đại sư, nhưng vị đại sư này là Các chủ cái gì đó trong hai mươi bốn các của "Khuê các", không chỉ có sự vật phồn mang, trong tối còn không biết có bao nhiêu con mắt quan sát theo dõi. Đem chuyện luyện đan giao cho một ngoại nhân, sau đó thần không biết quỷ không hay tăng cường thế lực của mình. Dĩ nhiên, trọng yếu nhất là, thuật luyện đan của Lục Bình vượt xa ở trên nàng.

Điều cần chuẩn bị thứ hai, chính là cần phải phòng bị Vương gia tu sĩ phản pháo. Vương Hoa chân nhân là một trong ba vị đoán đan trung kỳ tu sĩ của Vương gia. Khi lão vẫn lạc, tin chắc rằng Tam gia đảo Vương gia cũng đã biết.

Nhưng Vẫn Lạc bí cảnh khoảng cách Tam gia đảo với lộ trình khá xa. Mặc dù một vị đoán đan kỳ tu sĩ toàn lực phi độn tới cũng muốn ba năm ngày. Huống chi Vương gia tu sĩ nếu là bình thường, tuyệt đối sẽ không mạo hiểm như vậy chạy tới Vẫn Lạc bí cảnh. Đối phương có thể giết một đoán đan trung kỳ tu sĩ, tự nhiên có thể giết người thứ hai người thứ ba.

Một khi Vương gia không làm cho rõ ràng rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra ở trong Vẫn Lạc bí cảnh, Vương gia tuyệt đối sẽ không chọn lựa hành động kế tiếp. Bất quá chờ cho Vương gia làm rõ ràng mọi chuyện lúc, tin tưởng là biện pháp kềm chế đến từ Bắc Minh cùng "Khuê các" cũng sẽ khiến cho Thủy Tinh Cung ở sau lưng Vương gia cực kỳ ngại chuyện ném chuột vỡ đồ.

Huống chi Lục Bình bây giờ đã đem hộ đảo đại trận lần nữa bố trí xong. Có bộ bảo vệ đại trận do Lục Bình tỉ mỉ chọn lựa này ngăn cản, ngay cả hai vị đoán đan trung kỳ tu sĩ của Vương gia đồng loạt xuất thủ, Lục Bình cùng mọi người tự tin cũng có thể ngăn cản.

Nói trắng ra là Lục Bình cũng đang đánh cuộc. Bất quá hắn chỉ thò chân tới Đông Hải, cho dù thất bại cũng sẽ không tổn thất cái gì nhiều. Còn nếu như thành công, hắn càng lập được mình một mảnh căn cơ. Dĩ nhiên, khối cơ nghiệp này cũng vẫn còn giao cho đám Hồng Ưng ba người xử lý. Lục Bình dù sao cũng không phải là xuất thân Đông Hải, ngày sau hắn tất nhiên còn phải trở về Bắc Hải, chỉ có thể ẩn thân phía sau màn thao túng mà thôi.

Huống chi Sở Đình, Chu Huyền Mộng cũng biết một ít lai lịch của Lục Bình. Tuy nói lão sư của hai người là vị thần bí Mai chân nhân kia cùng Chân Linh phái có thiên ty vạn lũ quan hệ, nhưng Lục Bình cũng không đem hy vọng ký thác vào người khác sẽ vì mình bảo thủ bí mật. Huống chi cùng Chân Linh phái quan hệ mật thiết chính là vị Mai chân nhân kia, chứ không phải là đệ tử của nàng. Ít nhất Sở Đình cũng đang vì “Khuê các” mà cùng tính kế với Lục Bình, cố hết sức khả năng lôi kéo Lục Bình.

Lục Bình đem linh thảo do Sở Đình đưa tới phân cho Loan Ngọc một phần, xem ra Loan Ngọc cũng không kịp chờ đợi, muốn nghiệm chứng một phen thuật luyện đan của mình sau khi lên cấp đoán đan kỳ.

Linh thảo viên trong Hoàng Kim ốc không gian mặc dù đã bị Lục Bình giao cho Loan Ngọc xử lý, nhưng tiểu cô sơn vẫn là cấm địa của hắn. Lục Bình trên người có quá nhiều bí mật, Loan Ngọc quyết định muốn đi theo hắn, hơn nữa là xuất phát từ nhu cầu quản lý linh thảo viên, Lục Bình mới đem rất nhiều bí mật trong Hoàng Kim ốc hướng Loan Ngọc công khai.

Nhưng đây không có nghĩa là Lục Bình phải đem tất cả bí mật của mình công khai ra hết. Ít nhất những chuyện giống như Nạp Xuyên đỉnh, mười hai nguyên thần châu, Huyền Nguyên Trọng Thủy cùng cửu phẩm Bạch Ngọc liên là những loại bảo vật như vậy, trừ bản thân Lục Bình, người nào cũng không thể nói cho biết.

Lục Bình tu vi đạt tới đoán đan tầng hai xong, mọi mặt đều có đề cao rõ rệt, thuật luyện đan tự nhiên cũng nhận được sự đề thăng tương ứng.

Bởi vì là luyện đan cho người khác, Lục Bình tự nhiên không bỏ Tử Tinh Phong Vương tương là loại thiên tài địa bảo này cùng Thượng phẩm linh thạch thi triển Bạo Linh quyết hành động xa xỉ gì, cũng không lấy nhị đẳng mộc chúc tính biến dị linh tài làm gỗ than sử dụng để thúc giục Lam Linh hỏa.

Bất quá cho dù như thế, Lục Bình dù sao cũng từng có kinh nghiệm luyện chế Chung Đỉnh đan là loại nửa bước pháp tướng kỳ đan dược, tuy nói là may mắn thành công, tự bản thân hắn cũng thiếu chút nữa bị đan dược làm cho mệt chết, mấy năm tích góp thậm chí bị hủy trong chốc lát, nhưng kinh nghiệm này đối với một tên đan sư mà nói không thể nghi ngờ gì là cực kỳ quý báu.

Khi Lục Bình đang luyện chế dung huyết kỳ đan dược, rất dễ dàng đạt tới mười tầng thành đan tỷ suất. Cho dù luyện chế đoán đan sơ kỳ đan dược, hắn vẫn rất dễ dàng đem thành đan suất cố định ở chừng năm tầng. Đây chính là thành đan suất mà Lục Bình khi mới vừa mới tiến cấp đoán đan kỳ, đem hết thảy thủ đoạn dùng hết, mới luyện chế Kim Tủy đan đạt tới tiêu chuẩn này.

Bất quá Lục Bình vẫn đem hết khả năng có thể của mình để đề thăng thuật luyện đan. Dù sao tu vi của hắn đã đạt đến đoán đan tầng hai, đúng thời điểm phát huy tác dụng của Đoán Tâm đan. Nhưng mà Đoán Tâm đan so với Chung Đỉnh đan còn là nửa bước pháp tướng kỳ đan dược cao hơn một cấp. Trong khi đó, loại đan dược này Lục Bình lại không nhờ tay người khác luyện chế dùm.

Đoán Tâm đan ở trong mắt của bất kỳ một thế lực nào đều là cũng một loại nghịch thiên cấp bậc tồn tại. Loại đan dược này nếu để tiết lộ tin tức, tu luyện giới không thể thiếu một trận tinh phong huyết vũ. Lục Bình là kẻ đầu tiên và là người thứ nhất nhận cái xui xẻo này.

Đây cũng là nguyên nhân tại sao Bắc Hải Liêu gia không dám đem tin tức Đoán Tâm đan tiết lộ ra, cũng giải thích tại sao Liêu Hổ ở trong Thất Tinh thiên liều chết tiến vào Lạc Kim thung lũng tìm kiếm di hài của tổ phụ là Liêu Đỉnh chân nhân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play