Chân Linh Cửu Biến

Chương 323: Độc hỏa hàn băng


1 năm

trướctiếp

Tu luyện giới nguyên bản cũng không có cái xưng là “Tiểu thần thông” này. Ở các tu sĩ tiền bối xem ra, thần thông là một thứ do tu sĩ dựa vào tu vi tự thân, pháp thuật, trí khôn, cảnh giới, lĩnh ngộ hết thảy tổng hợp yếu tố mà sáng tạo ra một loại pháp thuật có uy lực mạnh tuyệt và ảo diệu vô cùng. Loại pháp thuật này khởi nguyên hết thảy từ tự thân tu sĩ, chứ không phải mượn từ ngoại lực.

Khi tu sĩ phát giác lợi dụng thiên địa kỳ vật cũng có thể tu luyện thành một ít thần thông tuy uy lực không theo kịp, nhưng độ khó tu luyện lại không bằng thần thông khó có thể thành tựu như vậy, liền đem loại pháp thuật dựa vào ngoại lực tu luyện mà thành này xưng là "Tiểu thần thông". Còn thần thông chân chính dựa vào tự thân thành tựu thì bị gọi là "Đại thần thông".

Nhưng đến gần trăm năm nay trong tu luyện giới, tiểu thần thông đã không giới hạn ở phương thức đặc thù lợi dụng ngoại lực này, vì càng ngày càng nhiều tu sĩ đem một ít "Ý cảnh" pháp thuật cùng tiểu thần thông có uy lực tương đương cũng thống xưng là "Tiểu thần thông". Giống như trong kiếm thuật có "Luyện kiếm hợp nhất", trong pháp thuật có "Thiên nhân hợp nhất" vậy.

Chân nguyên nhất khí kiếm quyết!

Đây là một loại kiếm thuật chỉ khi đạt tới "Luyện kiếm hợp nhất" mới có thể đem uy lực phát huy đến uy lực lớn nhất.

Mà khi Lục Bình ngự sử Kim Lân kiếm đồng thời tạo ra một ngàn hai trăm chín mươi sáu đạo thông linh kiếm quang hợp lại làm một, chẳng những Vương Hoa chân nhân sợ hãi chồng chất, ngay cả Trương Phong, Lý Mậu Lâm hai vị chân nhân núp ở bên ngoài mấy dặm để xem náo nhiệt cũng không khỏi khiếp sợ.

Đây là kiếm thuật có thể đạt tới thành tựu cao nhất ở trong phạm vi "Ý cảnh", thường thường được gọi là cảnh giới "Luyện kiếm hợp nhất", là một kiếm thuật tiểu thần thông, không ngờ lại xuất hiện trên người của một đoán đan tầng hai tu sĩ. Ngay cả ở trong Liệt Thiên Kiếm phái là Đông Hải đệ nhất kiếm tu đại phái, tu sĩ cùng cấp cũng hiếm có người đạt tới thành tựu như thế này.

“Luyện kiếm hợp nhất”, khoảng cách thành tựu kiếm thuật đại thần thông còn sót lại khoảng cách chỉ một bước, trong tu luyện giới đan kỳ thành tựu đại thần thông có thể có mấy người?

Mà mỗi một đoán đan kỳ tu sĩ thành tựu đại thần thông, không ai không phải là kẻ danh chấn nhất phương, sau này thậm chí thành tông thành tổ của thiên hạ?

Kiếm tu lấy công kích mạnh mẽ mà vang danh trong tu luyện giới. Trong tu sĩ cùng cấp, kiếm tu có lẽ thực lực không phải là mạnh nhất, nhưng lực công phá tuyệt đối đứng hàng thứ nhất. Đây cũng là nguyên nhân Liệt Thiên Kiếm phái ở Đông Hải trở thành ngũ đại môn phái, là chỗ dựa lớn nhất mà ngay cả Thủy Tinh cung cũng không nguyện dễ dàng trêu chọc vào.

Lục Bình một kiếm này xuất kỳ bất ý, Vương Hoa chân nhân dù thế nào cũng sẽ không nghĩ đến, tên Đông Hải luyện đan tu sĩ trước mắt này không ngờ lại có thể có thành tựu về kiếm thuật như vậy.

Lão dựa vào hai món pháp bảo thi triển tiểu thần thông "Vạn mộc sâm la", ở dưới sự công kích của kiếm thuật tiểu thần thông "Chân nguyên nhất khí kiếm" của Lục Bình, nhất thời tan rã, ngay cả bản thể của Huyền Mộc xích cũng bị tổn thương nặng.

Lục Bình ngự sử Kim Lân kiếm chém ngang, ý đồ đem thanh quang từ Huyên Mộc thuẫn biến ảo mà thành rồi đem đám người Xích Luyện Anh giam cầm trảm phá đi.

Vương Hoa chân nhân trong bụng cả kinh, bất chấp đau lòng xót tiếc pháp bảo trong tay, đưa tay chiêu ra, thanh quang đầy trời nhất thời ngưng tụ, lần nữa hóa thành Huyền Mộc thuẫn.

Đang khi thanh quang giam cầm mọi người vừa biến mất, "Mộc trung hỏa" của Loan Ngọc ngay sau đó liền đánh tới. Mới vừa rồi trong lúc ngăn cản “Vạn mộc sâm la” thần thông của Vương Hoa chân nhân thì Loan Ngọc có "Mộc trung hỏa" tiểu thần thông cảm thấy dễ dàng nhất. Nhưng "Mộc trung hỏa" tiểu thần thông của Loan Ngọc cần tới ba dạng hỏa chủng, trong đó một dạng đan hỏa vốn cũng không phải là thiên địa kỳ vật. Mà hai loại hỏa diễm khác tuy là thiên địa kỳ vật, nhưng uy lực cũng không cường đại. Vì vậy, lúc đối mặt với tiểu thần thông của Vương Hoa chân nhân có tu vi xa cao hơn hắn, "Mộc Trung hỏa" của Loan Ngọc chỉ có thể tự vệ, không cách nào phá được "Vạn mộc sâm la" tiểu thần thông của

Nhưng sau khi Lục Bình đem "Vạn mộc sâm la" phá trừ đi, Loan Ngọc lại là người thứ nhất khôi phục như cũ, hướng Vương Hoa chân nhân phát khởi công kích.

Lúc này Vương Hoa chân nhân bởi vì bổn mệnh pháp bảo bị tổn thương nặng mà tâm thần dao động, chân nguyên rung chuyển. "Mộc trung hỏa" của Loan Ngọc đánh tới, Vương Hoa chân nhân bất đắc dĩ đành phải lần nữa đem Huyền Mộc thuẫn tế lên, đem "Mộc trung hỏa" ngăn cản ở bên ngoài.

Vương Hoa chân nhân chưa kịp cổ động chân nguyên chấn thoát "Mộc trung hỏa" của Loan Ngọc, Kiều Vĩ Anh đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Vương Hoa chân nhân. Hai cây chủy thủ chiếu vào sau lưng lão liều mạng đâm xuống.

Một tầng thanh quang màu thủy lục lóe lên, Vương Hoa chân nhân lần nữa kích thích hộ thân tiểu thần thông "Sâm la bích", đem hai thanh pháp bảo chủy thủ của Kiều Vĩ Anh ngăn cản ở bên ngoài.

Khi Vương Hoa chân nhân ngăn cản cú đánh bất ngờ của Kiều Vĩ Anh, chân nguyên rung chuyển mới vừa bình phục trong cơ thể, sắc mặt cũng đột nhiên biến hẳn. Chỉ thấy hộ thân tiểu thần thông vốn bị hai cây chủy thủ của Kiều Vĩ Anh đánh chuyển thành màu xanh nhạt đột nhiên "Xùy xùy" một tiếng bị xé rách ra.

Vương Hoa chân nhân theo bản năng cảm giác được có điều không ổn, độn quang dưới chân chợt lóe lên, muốn rời khỏi chỗ này, nhưng mà vẫn còn chậm một bước. Một vòi máu bắn tung ra, hông của Vương Hoa đã bị phá khai một lỗ dài chừng nửa thước.

Một bóng kiếm màu u lam chợt lóe lên rồi biến mất.

- Ẩn hình kiếm thuật?!

Vương Hoa chân nhân giật mình nhìn Lục Bình đứng cách đó không xa. Chẳng những là Vương Hoa chân nhân, chính là Trương Phong cùng Lý Mậu Lâm hai vị chân nhân ở nơi xa kia cũng gương mặt ngưng trọng. Lục Bình mang đến cho bọn họ những chấn hám thực sự quá lớn rồi.

Lục Bình có chút tiếc nuối lắc đầu một cái, Thủy U kiếm dù sao chẳng qua là đỉnh cấp pháp khí, mặc dù ở dưới "Vô hình thủy" cùng “Vô hình kiếm quyết” đồng thời gia trì, hơn nữa dưới kiếm thuật thành tựu của Lục Bình, uy lực của Thủy U kiếm tăng lên gấp bội, nhất cử đánh cho Hoa chân nhân bị thương. Nhưng Thủy U kiếm nếu là một thanh pháp bảo phi kiếm, mới vừa rồi một kích kia, Lục Bình nắm chắc khiến cho Vương Hoa chân nhân bị thương nặng.

Đáng tiếc Thủy U kiếm chẳng qua là đỉnh cấp pháp khí bình thường, nếu muốn có căn cơ lên cấp pháp bảo, không thể thiếu chuyện Lục Bình phải tìm một ít vật tốt ít nhất là Thủy chúc tính nhị đẳng linh tài trở lên để lần nữa tiến hành đoán tạo trở lại một phen mới được.

- Được, được, không ngờ tới mấy tiểu tu các ngươi lại có thể đem bản chân nhân ép đến độ như vậy. Khó trách dám nửa đường vây giết bản chân nhân. Chính xác là ta coi thường bọn ngươi, nhưng bọn ngươi nếu cho là như vậy thì có thể đem bản chân nhân lưu lại nơi này, còn kém quá xa!

Vương Hoa chân nhân tiện tay bấm pháp quyết cầm máu vết thương bên hông, đồng thời ngăn cản Lục Bình, Kiều Vĩ Anh, Loan Ngọc ba người thay nhau công kích, gương mặt đầy vẻ âm ngoan nhìn về phía đám người Lục Bình.

Hồng Ưng bị "Vạn mộc sâm la" tiểu thần thông của Vương Hoa chân nhân công kích, đã bị thương nặng, cơ hồ căn bản đã bị tổn thương. Nếu không phải trên người có đan dược chữa thương do Lạc Giang Thụy cùng Lục Bình luyện chế, chỉ sợ đã bị đánh rơi đoán đan ky tu vi. Xích Luyện Anh tuy nói không như Hồng Ưng bị thương nghiêm trọng, nhưng một kích kia cũng khiến cho nàng bị thương nặng, cùng Hồng Ưng thối lui ra khỏi phạm vi đấu pháp.

Lục Bình, Loan Ngọc, Kiều Vĩ Anh ba người vây quanh Vương Hoa chân nhân một phen loạn đấu. Vương Hoa này tự tin tu vi thâm hậu, tự nhiên không sợ tiêu hao chiến. Nhưng sau đó Vương Hoa liền thấy Kiều Vĩ Anh đưa tay lấy ra một viên đan dược như bạch ngọc nuốt vào trong miệng. Trôi qua chốc lát, Loan Ngọc cũng làm như thế. Chỉ có Lục Bình chân nguyên thâm hậu, cho dù thi triển "Chân nguyên nhất khí kiếm" có uy lực kiếm thuật cường đại như vậy, vẫn y như cũ không sợ chân nguyên trong cơ thể tiêu hao.

Vương Hoa chân nhân lúc này mới nhớ tới Lục Bình trước mắt đây là một vị luyện đan đại sư. Sinh tử chém giết như vậy, trên tay của đối thủ làm sao không có đan dược khôi phục chân nguyên chứ?

Vương Hoa chân nhân nhất thời như nuốt một con ruồi ghê tởm vậy. Trên người của lão mặc dù cũng có một hai viên đoán đan kỳ đan dược dùng để khôi phục chân nguyên. Nhưng những thứ này là vật dùng để bảo vệ tánh mạng cuối cùng, làm gì giống như trước mắt ba người này, quyết định chủ ý sẵn là phải dùng những thứ đan dược quý trọng này để khôi phục chân nguyên cùng lão đánh trận chiến tiêu hao.

Thật ra thì Vương Hoa chân nhân không biết là, trước mắt của lão cũng không phải chỉ có Lục Bình là một vị luyện đan đại sư. Loan Ngọc ở dung huyết kỳ, thuật luyện đan còn ở trên Lục Bình. Sau khi lên cấp đoán đan kỳ, đương nhiên gã cũng đã trở thành luyện đan đại sư. Nhưng do sau khi Loan Ngọc lên cấp đoán đan kỳ, lần nữa hóa hình, hình tượng bây giờ so với hình ảnh thiếu niên cổ dài trước đó đã có sự khác biệt quá lớn, Vương Hoa chân nhân không thể nào nhận ra.

Vương Hoa chân nhân càng đánh càng tự nhủ không ổn. Nếu cứ như vậy, kẻ bị hao hết pháp lực là vị đoán đan trung kỳ tu sĩ lão ta. Cũng không biết Lục Cửu này là từ đâu tìm tới mấy tu sĩ này, rõ ràng chỉ có đoán đan một tầng tu vi, trừ Hồng Ưng, ba người kia đều có thực lực vượt xa tu sĩ cùng cấp. Tên Lục Cửu đó lại càng yêu nghiệt hơn, vì hơn phân nửa công kích của lão đều bị người này đón nhận, thực lực chân thật tựa hồ cũng đủ chống đỡ cùng lão. Điều này làm sao có thể chứ?

Vương Hoa chân nhân căn bản không nguyện tin, nhưng cảm giác của bản thân cũng rõ ràng báo cho lão rằng, Lục Cửu này thậm chí còn chưa đem ra hết toàn lực, trên
trên người của hắn còn có thủ đoạn gì đó ẩn giấu đi.

Sự sợ hãi vừa sinh, ý bỏ đi liền định!

Thôi vậy, hôm nay nếu như không làm gì được mấy tên tiểu tu bọn ngươi, bản chân nhân liền trước hết lui đi. Ngày sau Vương gia tam đại đoán đan trung kỳ cao thủ tề tụ, nhất định sẽ quét sạch bọn ngươi.

Còn có Trương gia cùng Lý gia! Chuyện hôm nay, hai nhà này nhất định có tham dự bên trong. Thủy Tinh cung hoặc là ngại Bắc Minh không trực tiếp nhúng tay vào, nhưng trừng trị loại tiểu hình gia tộc giống như Trương Lý hai nhà này, thủ đoạn của Thủy Tinh cung rất là nhiều.

Vương Hoa chân nhân chủ ý đã quyết, Huyền Mộc thuẫn đột nhiên phồng lớn, đem lão vững vàng chụp vào bên trong, hướng Kiều Vĩ Anh thẳng tắp phóng tới. Huyền Mộc xích liên tiếp đánh ra ba kích, công hướng ba người Lục Bình, điệu bộ như muốn liều mạng, ép Kiều Vĩ Anh liên tiếp lui về phía sau. Lục Bình cùng Loan Ngọc hai người vội vàng tiến lên hợp lực ngăn cản.

Ngay vào lúc này, Vương Hoa chân nhân cũng đột nhiên rút người ra lui về phía sau, dưới chân độn quang chợt lóe, chính là muốn chạy trốn.

- Không xong, hắn muốn chạy trốn!

Kiều Vĩ Anh đối với công kích của Vương Hoa chân nhân không né không kịp, hai tay vung lên, hai cây chủy thủ rời tay bay đi, ở giữa không trung vẽ một nửa vòng tròn, vừa đúng ngăn trên đường lui của Vương Hoa chân nhân.

Hộ thân cương khí của Kiều Vĩ Anh chưa thành tựu tiểu thần thông, bị Vương Hoa chân nhân một kích trọng thương hộc máu. Hai cây chủy thủ cũng bị Huyền Mộc thuẫn đánh bay, nhưng cuối cùng cũng ngăn cản Vương Hoa chân nhân một bước.

Liền ở trong nháy mắt đó, trong tay Lục Bình đột nhiên bay ra hai cái ngọc hoàn trong suốt long lanh.

Hai cái ngọc hoàn trên không trung đuổi theo thân hình phi độn của Vương Hoa chân nhân, sau đó nhanh chóng phồng lớn, hướng Vương Hoa chân nhân chụp và trồng xuống.

Vương Hoa chân nhân đem Huyền Mộc thuẫn tế ở trên đỉnh đầu. Huyền Mộc xích từ phía dưới dựng lên, một mảnh rừng rậm nhanh chóng xuất hiện trên biển. Vương Hoa chân nhân chợt lách người vào trong rừng rậm đó, không thấy tung tích đâu.

Lục Bình chỉ một ngón tay, một cái ngọc hoàn lần nữa lớn lên, đem toàn bộ rừng rậm bao ở trong đó. Một cỗ hỏa diễm màu đen đột nhiên đem ngọc hoàn bao ở bên trong. Cả tòa rừng rậm lập tức bị biển lửa bao vây, hóa thành tro bụi.

- Đây là, Hắc ngục độc hỏa?

Loan Ngọc vừa nhìn một cái liền nhận ra loại hỏa diễm này, không cố kỵ gì lộ ra vẻ hâm mộ.

Trong biển lửa đột nhiên sáng lên một đạo thanh quang, trực tiếp lao ra khỏi rừng rậm, hướng ra phía ngoài trốn.

Lục Bình cười lạnh một tiếng. Một cái ngọc hoàn khác đột nhiên tranh tranh cất tiếng, một bức tường băng đột nhiên xuất hiện, thanh quang đánh vỡ tường băng. Mặt ngoài lại bị một tầng hàn băng bao phủ, tốc độ không thể không chậm lại. Hỏa hoàn lần nữa đuổi theo, độc hỏa hừng hực đem thanh quang bao vòng ở trong.

Thanh quang đột nhiên phồng ra, một tầng băng giáp bao bên ngoài thanh quang phồng nứt ra, tốc độ phi độn lần nữa tăng nhanh. Nhưng Lục Bình không cho lão cơ hội nữa, băng hoàn đã sớm xuất hiện ở dưới chân thanh quang.

Hàn băng lần leo lên trên, độc hỏa phun trào từ trên xuống, hai người chợt gặp nhau, bốn phía ầm ầm nổ. Độn quang màu xanh rốt cục bị hàn băng độc hỏa này phá vỡ. Vương Hoa chân nhân lảo đảo người xuất hiện, băng hoàn hỏa hoàn kịch liệt thu nhỏ lại, hướng trên người Vương Hoa chân nhân tròng tới.

Vương Hoa chân nhân sắc mặt kịch biến, tử tử đem Huyền Mộc thuẫn chống chịu trên đỉnh đầu, Huyền Mộc xích liền hướng ngọc hoàn mà đánh.

Một đạo u lam kiếm ảnh lần nữa xuất hiện, đem Huyền Mộc xích đánh bay, nhưng tự thân Thủy U kiếm cũng một trận rúng động. Huyền Mộc xích dù sao cũng là pháp bảo ngưng tụ ba bảo cấm. Thủy U kiếm mặc dù xuất kỳ bất ý, nhưng thân kiếm vẫn lộ ra vết nứt ban bác.

Băng hỏa song hoàn nhân cơ hội đó rơi xuống, đem Vương Hoa chân nhân bắt dính tròng ở trung gian, ngay sau đó bắt đầu kịch liệt súc khẩn.

Vương Hoa chân nhân sắc tiếp tục biến, Huyền Mộc thuẫn rũ xuống, thanh quang đột nhiên tăng lên, liều chết đem Băng Hỏa song hoàn ngăn cản.

Vương Hoa chân nhân đúng là vẫn còn xem thường uy lực của Băng Hỏa song hoàn. Băng Hỏa song hoàn mỗi một vòng chỉ ngưng luyện một cái bảo cấm, vậy mà song hoàn hợp nhất, uy lực không dưới một món pháp bảo ngưng tụ ba bảo cấm. Huống chi Lục Bình vì để khiến Băng Hỏa song hoàn ở trong tay của hắn hoàn toàn phát huy uy lực, đã đem hai món thiên địa kỳ vật: Hắc Ngục Độc Hỏa cùng Hàn Băng Chân Thủy ngưng luyện vào trong Băng Hỏa song hoàn, khiến cho song hoàn uy lực lại tăng.

Song hoàn súc khẩn, thanh quang của Huyền Mộc cố sức chống đỡ ra bên ngoài, một loạt tiếng két két vang lên. Hai người không ngờ lại giằng co qua lại, cho dù điều này đối với Băng Hỏa song hoàn rất có diệu dụng. Nhưng chân nguyên của Lục Cửu thì như thế nào có thể cùng đoán đan bốn tầng tu vi hùng hậu chống đỡ được?

Nhưng trên thực tế, Lục Bình chính là cứng rắn cùng Vương Hoa chân nhân cầm cự được, như thế làm sao có thể khiến cho Vương Hoa chân nhân tin là sự thật được!

Và cho tới bây giờ, Vương Hoa chân nhân rốt cục tin tưởng, Lục Bình cùng mọi người dám ở nửa đường phục giết một vị tu sĩ tu vi vượt xa mình, cũng không phải là dị tưởng thiên khai. Bọn họ thật sự có thực lực này!

Vương Hoa chân nhân lúc này rốt cục luống cuống!

Vương Hoa chân nhân há mồm phun ra một ngụm máu tươi, đồng thời trong tay với tốc độ cực nhanh bấm ra mấy đạo pháp quyết. Huyền Mộc thuẫn bị trói buộc rốt cục thanh quang tái thịnh, chậm rãi đem Băng Hỏa song hoàn nới ra.

Lục Bình cũng không hốt hoảng, chỉ thấy hai tay hắn mỗi tay bấm ra một đạo pháp quyết không giống nhau. Băng Hỏa song hoàn nhất thời một cái dấy lên ngọn lửa màu đen, một cái tản mát ra mông mông bạch khí, từ từ chặn thanh quang khuếch trương.

Vương Hoa chân nhân đột nhiên cảm giác một trận nóng bỏng trực tiếp đem thanh quang của Huyền Mộc thuẫn đốt thành hư vô. Chân nguyên của lão phảng phất trực tiếp biến thành nhiên liệu để Hắc Ngục Độc Hỏa thiêu đốt. Đồng thời, một loại cảm giác già cả suy yếu xuyên thấu qua chân nguyên lão trực tiếp tác dụng ở trên thân thể.

Không xong, ngọn lửa màu đen này có độc!

Vương Hoa chân nhân thần sắc kinh hãi, chân nguyên trong cơ thể chấn động, muốn tống ra bên ngoài cơ thể một đoàn chân nguyên bị ảnh hưởng của Hắc Ngục Độc Hỏa này. Nhưng Vương Hoa chân nhân lần nữa lại tuyệt vọng. Một cỗ hàn khí lạnh như băng thấu vào phế phủ, chân nguyên trong cơ thể phảng phất vào giờ khắc này bị đông cứng rồi. Mặc cho Vương Hoa chân nhân thúc giục như thế nào, chân nguyên giống như lão nhân mệt mỏi kiệt lực, di chuyển chậm chạp giống như một loại ốc sên vậy.

Chỉ trong chốc lát như vậy, trong ánh mắt tuyệt vọng của Vương Hoa chân nhân, Hắc Ngục Độc Hỏa theo chân nguyên trong cơ thể Vương Hoa chân nhân trực tiếp thấu vào tâm hạch không gian. Mà Hàn Băng Chân Thủy lại đem Vương Hoa chân nhân từ bên ngoài vào đến bên trong đông lại thành một người băng.

Thanh quang của Huyền Mộc thuẫn bị Băng Hỏa song hoàn siết phá. Ngay sau đó thân thể Vương Hoa chân nhân cũng bị song hoàn siết thành mảnh băng vụn đầy đất.

Một cái đan hoàn mặt ngoài kết thành bốn đạo phù văn màu vàng kim từ trong mảnh vụn băng thoát ra. Chưa chờ nó bay ra khoảng cách mười trượng, trên mặt biển đột nhiên dâng lên một bàn tay bằng nước to lớn, đem cái kim đan này bắt lại. Thần niệm của Lục Bình phảng phất như một đạo hồng lưu, trong nháy mắt xông vào trong kim đan, tồi khô lạp hủ đem thần niệm của Vương Hoa chân nhân ẩn chứa trong kim đan tiêu diệt sạch.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp