Vương Hoa chân nhân đem Huyền Mộc thuẫn treo ở trước người, quanh người đột nhiên sáng lên một đạo cương khí, chính là Vương Hoa chân nhân hộ thân tiểu thần thông: Sâm La Bích.
Hộ thân thần thông cùng Huyền Mộc thuẫn hợp lực, đem Kim Lân kiếm liên tục công kích toàn bộ chặn. Nhưng Huyền Mộc thuẫn của Vương Hoa chân nhân cũng không ngừng rung động, không dám để cho hơn một ngàn đạo thông linh kiếm quang toàn bộ rơi vào cùng một vị trí trên Huyền Mộc thuẫn.
Mặc dù như thế, một kiếm này của Lục Bình còn đem Vương Hoa chân nhân ở trên mặt biển đánh lui mười mấy trượng. Hộ thân thần thông của lão chập chờn cơ hồ sắp bị phá vỡ.
Vương Hoa chân nhân bị Lục Bình một kiếm này hù dọa xuất mồ hôi lạnh cả người. Huyền Mộc thuẫn thu nhỏ lại thành chừng bàn tay, rơi vào trong tay Vương Hoa chân nhân, chỉ thấy phía trên lỗ chỗ oa oa, tất cả đều bị một kiếm này của Lục Bình đâm ra gây tổn thương.
Vương Hoa chân nhân nhìn mình món pháp bảo này mà cảm thấy đau lòng. Chính là mới vừa rồi "Mộc Trung Hỏa" của Loan Ngọc cũng không đối với Huyền Mộc thuẫn này tạo thành tổn thương lớn như vậy. Lần này sau khi trở về, mình còn không biết phải hao phí bao nhiêu thời gian uẩn dưỡng, mới có thể đem Huyền Mộc thuẫn lần nữa khôi phục uy lực vốn có.
Kim Lân kiếm đã ngưng tụ đạo bảo cấm thứ hai sau khi toàn lực phát ra một kích, ở trên trời đánh một vòng, sau đó bị một đôi tay cầm lấy. Một tu sĩ trẻ tuổi hơn hai mươi tuổi đứng ở trên một đóa mây trắng, chậm rãi hướng Vương Hoa chân nhân đáp xuống, không phải là Lục Bình thì còn là ai!?
Đang khi Lục Bình một kiếm đem truyền âm kiếm mà Vương Hoa chân nhân thả ra đánh tan, thì một đạo truyền âm kiếm bay về phía mặt đông đang bay được mấy dặm, cũng ở trên mặt biển biến mất không giải thích được.
Đứng ở trên mây trắng, Lục Bình hướng mặt đông liếc mắt nhìn, trong hai mắt trong trẻo chợt lóe lên ánh sáng lạnh lùng. Khóe miệng Lục Bình hướng lên trên khẽ nhếch, lộ ra một cái mỉm cười giễu cợt.
- Là ngươi!
Vương Hoa chân nhân làm như thế nào cũng không quên Lục Bình này ở trên Bắc Minh đan hội. Hắn chẳng những đem đan sư Trương Vương hai nhà đánh bại, thậm chí chiến thắng những dung huyết kỳ đan sư tu sĩ của tam đại phái khác của Đông Hải.
- Sớm nghe nói Lục Cửu có thuật luyện đan cao minh, không ngờ kiếm thuật cũng sắc bén như vậy. Luyện kiếm thành phồn, kiếm quang thông linh đại viên mãn, chỉ cần đem thông linh kiếm quang hợp lại làm một, thành tựu luyện kiếm hợp nhất cảnh giới, các hạ kiếm thuật lực công kích lập tức không hề dưới một loại tiểu thần thông!
Lục Bình mỉm cười nói:
- Vương Hoa chân nhân quá khen!
- Sớm nghe nói đan sư Lục Cửu lên cấp đoán đan kỳ xong sau đó liền đã trở thành luyện đan đại sư cấp nhân vật. Lục đại sư lần này duyên cớ gì muốn cùng Vương gia ta trở mặt?
Vương Hoa chân nhân khi nhìn thấy Lục Bình xuất hiện, liền biết chuyện lần này sợ rằng khó có thể yên ổn rồi. Không đơn thuần chỉ bởi vì Lục Bình có luyện đan sư thân phận, sau khi lên cấp đoán đan kỳ, Lục Bình trở thành luyện đan đại sư sớm đã không phải là bí mật gì nữa. Nhưng chân chính khiến cho Vương Hoa chân nhân kiêng kỵ là, vị Lục đại sư này ở trên giao dịch hội của Liệt Thiên Kiếm phái xuất hiện, bên người đã từng có một vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ đi theo.
Một vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ, nếu là Thủy Tinh Cung không ra mặt, thì Vương gia vô luận như thế nào cũng sẽ không đi đắc tội một vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ.
- Hồng Ưng đảo chủ không phải đã nói rồi sao, bọn ta tự lập môn hộ luôn luôn cần một chỗ để lập căn cơ. Vương gia gia đại nghiệp đại, cớ gì tất phải cùng tán tu chúng ta cướp điểm địa bàn này!
Vương Hoa chân nhân tự sẽ không ở vấn đề này cùng Lục Bình tốn nhiều miệng lưỡi, mà chỉ nói:
- Chuyện hôm nay sợ là Trương Lý hai nhà đều có tham dự, nếu không bọn ngươi cũng sẽ không đúng dịp đem tại hạ ngăn ở chỗ này như vậy!
Lục Bình thầm than những người sống trên trăm năm này đều quái vật nhân tinh hết rồi, hơi một chút suy tư là có thể đem chuyện tiền nhân hậu quả hiểu thông suốt hết. Nhưng Lục Bình cũng sẽ không ngụ đi trực tiếp thừa nhận những chuyện này. Có một số việc đã là như thế, mọi người trong lòng biết rõ ràng là được, không thể bày ra chỗ sáng.
Vương Hoa chân nhân thấy Lục Bình mỉm cười không nói, biết chuyện ngày hôm nay sợ rằng khó có thể hòa thiện, vì vậy cười lạnh nói:
- Nếu như không có Trương Lý hai nhà ra mặt, ngươi có nắm chắc có thể đem bản chân nhân lưu lại chỗ này? Bản chân nhân thừa nhận các hạ kiếm thuật cao minh, nhưng chỉ dựa vào ngươi đoán đan tầng hai tu sĩ, bản chân nhân còn không để vào mắt.
Đây cũng nguyên nhân vì sao ban đầu Lục Bình cự tuyệt "Khuê các" trợ giúp. Nếu như có thế lực bên ngoài nhúng tay vào trong phân tranh lần này cùng Vương gia, thì Thủy Tinh Cung tự nhiên sẽ có cớ tham gia. Đến lúc đó Bắc Minh cũng không cách nào nói gì. Lục Bình kinh doanh thế lực này sẽ trở thành thứ làm tiền phong cho "Khuê các" dùng để đối kháng cùng Thủy Tinh Cung, hoặc là nói trắng ra là con chốt thí.
Cứ như vậy, Lục Bình càng không thể rời bỏ sự trợ giúp của "Khuê các", và như vậy phen này Lục Bình kinh doanh thế lực cuối cùng vẫn sẽ bị "Khuê các" thao túng nơi tay, làm giá y cho họ.
Do đó, Lục Bình quyết định lần này một mình hoàn thành việc khu trục đối với Vương gia ra khỏi Vẫn Lạc bí cảnh. Đây là việc tuân theo quy tắc các gia thế lực dưới quyền Bắc Minh khởi lạc chìm nổi, chẳng những Thủy Tinh Cung không có cớ nhúng tay chuyện nhà của Bắc Minh, mà ngay cả Bắc Minh cũng hy vọng mượn tay Lục Bình đem con cờ mà Thủy Tinh Cung đánh vào trong Bắc Minh xóa sạch đi, hoặc là làm suy yếu tác dụng của nó. Mặc dù Thủy Tinh Cung muốn có thủ đoạn đối phó Lục Bình, Bắc Minh từ đại nghĩa vẫn phải ra mặt che chở, nếu không Bắc Minh tự mình chế định quy tắc sẽ mất đi hiệu dụng, làm gì còn có thể dùng để ước thúc những thế lực khác.
Tuy nhiên, hết thảy những cái này có thể thành lập cơ sở, chính là Lục Bình thật có thể đủ thực lực dựa vào sự cố gắng của mình đem Vương gia đuổi ra khỏi Vẫn Lạc bí cảnh hay không.
Lục Bình nhìn Vương Hoa chân nhân trương cuồng trước mắt, cười nói:
- Không thử một chút làm sao biết không được!
- Cái gì?
Vương Hoa chân nhân đơn giản không tin lỗ tai của mình:
- Chỉ bằng mấy người các ngươi tiểu tu mới lên cấp đoán đan kỳ chưa tới năm năm, là đã muốn đem bản chân nhân lưu lại ở chỗ này?
- Đơn giản chính là chuyện nực cười! Cũng được, hôm nay phải khiến cho tiểu bối các ngươi hiểu tu sĩ đoán dong xong thiên địa linh vật chân chính cường đại ở chỗ nào!
- Vạn mộc sâm la!
Huyền Mộc thuẫn từ từ dâng lên, lên tới giữa không trung đột nhiên không thấy bóng dáng, từng đạo thanh quang từ trong bầu trời rũ xuống, trong lúc đám người Xích Luyện Anh kinh ngạc, thì chỉ nghe Lục Bình ngưng giọng nói:
- Cẩn thận!
Chỉ thấy Kim Lân kiếm liên tiếp biến đổi ra năm đạo kiếm quang, hướng mặt biển dưới chân mọi người chém vớt đi.
Đang lúc này, đáy biển liên tiếp nổi lên vô số hải thảo, hướng dưới chân mọi người quấn quanh. Kim Lân kiếm chém ngang mà qua, hải thảo nổi lên đua nhau bị chém đứt.
Nhưng cái này chỉ bất quá là sự bắt đầu, Kim Lân kiếm kiếm quang thoáng qua, đáy biển lại nổi lên hải thảo. Hải tảo càng ngày càng nhiều, một cổ não hướng mọi người quấn quanh tới.
Đám người Xích Luyện Anh rối rít tránh thoát, lúc này mới phát hiện thân hình mình phảng phất bị trói buộc vậy. Quanh người họ, Huyền Mộc thuẫn biến thành thanh quang phảng phất tạo thành từng đạo vách tường, đem mọi người ngăn cách vào bên trong không gian nhất định. Bất đắc dĩ, mọi người không thể làm gì khác hơn là sử xuất thủ đoạn của bản thân, đem những thứ hải thảo thủy thảo hướng mình chen chúc mà đến ngăn cản ở trước người.
Những thứ thủy thảo này ngăn chặn lại mặc dù dễ dàng, nhưng chúng lại phảng phất hết lớp trước lại tới lớp sau, vĩnh viễn không ngừng nghỉ vậy. Mọi người tiêu diệt một đợt, thì lại có nhiều hải thảo hơn từ trong nước biển dâng lên.
Vương Hoa chân nhân cười đắc ý, cất giọng bảo:
- Bọn ngươi ngay cả một đạo thần thông của bản chân nhân đều không thể ngăn cản, còn toan tính đem bản chân nhân lưu lại, đơn giản chính là chuyện tiếu, nói không chừng bản chân nhân hôm nay phải đem mấy người các ngươi toàn bộ lưu lại ở chỗ này cho cá ăn!
Vương Hoa chân nhân vỗ tay một cái vào Huyền Mộc xích trong tay, hét lớn một tiếng:
- Đi!
Huyền Mộc xích xông vào trong nước biển, không thấy bóng dáng đâu. Sắc mặt của Xích Luyện đột nhiên biến đổi, một đôi thủy tụ đột nhiên ở trước người thắt thành một tụ tường, chỉ nghe "Phanh" một tiếng nổ trầm, từ trong hải thảo chen chúc đột nhiên thoát ra một đoạn cự mộc, hung hăng nện ở trên tụ tường của Xích Luyện Anh.
Xích Luyện Anh mặc dù chặn lại cự mộc đánh bất ngờ, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch, hiển nhiên đây là một đạo công kích do Huyền Mộc xích biến thành. Xích Luyện Anh hiển nhiên không cách nào một thân một mình chống lại Vương Hoa chân nhân công kích.
"Phanh!" Lại là một tiếng trầm muộn truyền tới. Đảo dược xừ trong tay Hồng Ưng bị Huyền Mộc xích biến thành cự mộc đánh bay. Hồng Ưng một ngụm máu tươi liền phun ra ngoài, sắc mặt biến thành màu tím. Một kích này đã làm dao động kim đan bổn nguyên mà Hồng Ưng mới vừa ngưng kết thành.
Lục Bình thấy Hồng Ưng bị thương nặng, dao động căn cơ, sắc mặt lập tức biến đổi, trong hai mắt thanh quang lóe lên, nhìn thấu xuống đáy biển, sau đó liền giống như bắt được cái gì, thanh quang trong hai mắt vừa thu lại, khôi phục nguyên trạng.
Lục Bình hừ lạnh một tiếng. Kim Lân kiếm ý tùy tâm sử dụng, ở giữa không trung rung lên, một kiếm đánh bay một viên cự mộc đánh về phía Kiều Vĩ Anh, rồi sau đó ở giữa không trung quay một cái vòng tròn, một ngàn chín trăm hai mươi sáu đạo thông linh kiếm quang từ trong vòng kiếm tranh nhau bay ra. Kim Lân kiếm dựng lên, kiếm quang còn lại rối rít cúi người mà lên, một con độc giác kiếm giao chợt thành hình, ở trên trời lắc đầu vẫy đuôi, lung linh huyền ảo vô cùng.
Lục Bình hướng đáy biển chỉ một cái, độc giác kiếm giao há mồm đột nhiên phát ra một một loại trường ngâm như tiếng kim thiết chạm nhau, sau đó một con liền đâm vào trong biển.
Theo kiếm giao đâm ghim vào đáy biển, nước biển lập tức bắt đầu rung chuyển bất an. Hải tảo thủy thảo thò ra mặt biển rối rít hướng đáy biển lần nữa lùi về, quấn quanh kiếm giao chui vào đáy biển. Trong chốc lát, trên mặt biển liền phủ kín tầng hải thảo thật dày.
Đang lúc này, Vương Hoa chân nhân đang lăm le chờ đợi chợt mặt liền biến sắc. Lão ta chợt nghe từ trong đáy biển đột nhiên truyền ra tiếng va chạm. Kiếm giao xông phá hải thảo quấn quanh không ngờ lại dễ dàng tìm được bản thể của Huyền Mộc xích, rồi trực tiếp hướng Huyền Mộc xích phát khởi công kích.
Vương Hoa chân nhân trong tay liên tiếp bấm mấy đạo ấn quyết, Huyền Mộc xích vạch nước bay ra, quanh bản thể có hộ thể linh quang đã bị thông linh kiếm giao cắn xé bể rách tan tành.
Vương Hoa chân nhân rất là đau lòng không còn kịp sửa chữa nữa, thì chỉ thấy một độc giác kiếm giao ít đi cái đuôi, trên người bị đập vỡ mười mấy chỗ kiếm lân xông hướng ra khỏi mặt biển, lần nữa hướng Huyền Mộc xích đánh tới.
Vương Hoa chân nhân bất chấp thu hồi Huyền Mộc xích, trong miệng gấp gáp quát một tiếng:
- Phân!
Huyền Mộc xích liên tiếp hóa thành mười tám cây cự mộc, hướng kiếm giao vỗ đầu che mặt đập tới. Lại thấy thân thể kiếm giao đột nhiên băng giải, lần nữa hóa thành thông linh kiếm quang. Trên trăm đạo kiếm quang trước đó bị Huyền Mộc xích đập tan lần nữa từ trong Kim Lân kiếm phân hóa đi ra, rồi sau đó một ngàn hai trăm chín mươi sáu đạo thông linh kiếm quang này lấy Kim Lân kiếm làm chủ thể, rối rít phụ lên trên đó. Kim Lân kiết ở trên trời đột nhiên hóa thành một thanh thông thiên cự kiếm dài chừng chín mươi chín trượng, bề rộng chừng chín thước chín tấc.
- Luyện kiếm hợp nhất!
Vương Hoa chân nhân thất thanh kêu lên.
- Kiếm thuật thần thông, làm sao có thể!
Cách mấy dặm bên ngoài, Trương Phong cùng Lý Mậu Lâm hai vị chân nhân lần nữa liếc mắt nhìn lẫn nhau, từ trong mắt của nhau có thể nhìn ra vẻ sợ hãi của đối phương.
Vương Hoa chân nhân vội vàng thu hồi Huyền Mộc xích, nhưng làm gì còn kịp nữa. Cự kiếm chém ngang, mười tám cây cự mộc nhất tề đoạn chiết. Huyền Mộc xích ai minh một tiếng, thân trên của thước đã xuất hiện một miệng rộng thật là lớn, không có mấy năm uẩn dưỡng cùng sử dụng quý trọng linh tài tu bổ, sợ là khó phục hồi như cũ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT