Ỷ Niệm đan khiến cho Lục Bình ở trong thần niệm của mình triệt để cảm được thần thông pháp lực của một vị đoán đan chân nhân cần phải có. Ở trong thần niệm, hắn cảm nhận được hết thảy, phảng phất vì tương lai thành tựu kim đan mà chỉ rõ phương hướng, tiêu trừ sự mê mang trong tu luyện của Lục Bình.
Sau khi cảm nhận được “Hải nạp bách xuyên kiếm quyết” ngập trời thần thông, Lục Bình đột nhiên nhớ tới một bộ pháp quyết khác mà mình chưa nắm bắt. Hắn thổi ra một hớp chân khí, Kim Lân - Thủy U hai kiếm bay múa trên bầu trời nhất thời biến mất, không thấy đâu nữa.
Ngay sau đó liền thấy Lục Bình hai tay giơ lên, vạn thiên kiếm khí bị “Hải nạp bách xuyên kiếm quyết” hội tụ đến đột nhiên dính hợp lại chung một chỗ, trong chốc lát liền biến thành một mảnh kiếm hồ ba đào khởi phục. Lục Bình tín niệm vừa động, kiếm hồ ba đào dâng lên ngàn tầng sóng lớp, tầng tầng lớp lớp hướng vào bờ hồ như cọ rửa bờ đá đâu đó, trong nháy mắt liền đem kích thước kiếm hồ hướng ra phía ngoài khuếch trương gấp đôi.
Lục Bình hai tay nhấn một cái, tiếng ầm ầm trầm muộn từ chỗ sâu dưới đất truyền lên. Một tòa đảo nhỏ chậm rãi vạch nước hiện lên, ở giữa kiếm hồ từ từ tạo thành một tòa đảo nhỏ giữa hồ. Toàn bộ địa thế theo đảo giữa hồ tạo thành mà sửa đổi. Lục Bình toàn lực xuất thủ, kiếm hồ đột nhiên hóa thành đại dương vô tận sóng biếc. Sóng lên sóng xuống, đợt này cuốn đợt khác, cái đảo trong đại dương cũng lên xuống phập phồng theo. Chỗ giao giới giữa lục địa cùng đại dương tiến thối dài ra ngắn lại, phảng phất như một lần súc ảnh của thời gian hàng trăm vạn năm.
"Thương hải tang điền quyết!"
Đây mới là một loại thần thông chân chính đúng với cái danh phiên giang đảo hải. Đúng vậy, đây là một loại thần thông.
Lục Bình hăng hái lên, ở trong thần niệm hư cấu, mười hai viên Nguyên thần châu đã thành tựu hóa thành mười hai đạo pháp bảo ngũ sắc hào quang, tạo thành nguyên thần đại trận ở trên trời. Toàn bộ trận pháp ở trời không vô biên trên biển lộ ra sự nhỏ nhoi vô cùng. Tại thời điểm mười hai viên Nguyên thần châu vừa rơi xuống mặt biển, đại dương bao la bỗng nhiên yên tĩnh, phảng phất như đông kết lại. Mặt biển như một tấm gương mênh mông tĩnh lặng.
Sau đó, mười hai đóa ngũ sắc hào quang lại chuyển một cái, tại kiếm khí hình thành đại dương không ngờ lại tạo thành một đạo nước xoáy vực sâu thâm thúy. Nước biển ào ạt chảy vào trong vùng nước xoáy, nhưng lại vĩnh viễn không cách nào lấp đầy được cái vực sâu không đáy này. Tất cả các đảo lớn, nhỏ trong đại dương vào giờ khắc này toàn bộ phân băng chia rẽ. Trong lúc mười hai viên minh châu ở trên trời ngừng chuyển động, cả bầu trời và mặt đất tựa hồ lại trở về trạng thái như cũ, hết thảy những sự thay đổi cực lớn bởi do Lục Bình diễn pháp mà hình thành hoàn toàn biến mất.
Đang lúc này, một cỗ vô danh hấp lực đột nhiên truyền tới. Trong đầu óc Lục Bình bỗng dưng cảm giác từng trận khó chịu như muốn hôn mê. Hắn ngay tức khắc mở mắt ra trong tu luyện thất, trong hai mắt đều hiện vẻ mê mang. Chốc lát sau, hai mắt của Lục Bình từ từ trở nên thanh minh. Lúc này, hắn phát giác những gì mình mới vừa trải qua bất quá đều giấc mộng Nam kha. Nhưng hết thảy những gì diễn hóa ở trong thần niệm giống như sự thật diễn ra trước mắt, ấn tượng thật sâu. Mỗi lần hồi tưởng, hắn đều có một cảm giác thông suốt sáng sủa, khiến cho lòng tin về thành tựu kim đan trong Lục Bình tăng lên nhiều.
Lẳng lặng ngồi xếp bằng ở một chỗ, Lục Bình đột nhiên đưa tay trái ra, một thanh phi kiếm như ẩn như hiện xuất hiện ở trước mặt của Lục Bình. Tay trái của hắn huy một cái, chưởng theo sát vung lên, một thanh Thủy U kiếm phảng phất bị mở quạt ra. Một ngàn hai trăm chín mươi sáu đạo kiếm quang rậm rạp và chằng chịt xếp hàng chung một chỗ, tạo thành một mặt quạt do ba trăm hai mươi bốn đạo thông linh kiếm quang tạo thành.
"Luyện kiếm thành phồn" đã đại thành!
Ỷ Niệm đan quả nhiên không tầm thường!
Lúc Lục Bình cúi đầu nhìn, thì phát hiện ba viên Ỷ Niệm đan còn lại trong tay mà hắn đã sớm không thấy đâu nữa. Trong lòng Lục Bình cảm thấy cổ quái, hắn bấm ngón tay tính toán, mới hay là đã mười hai ngày trôi qua rồi.
Một viên Ỷ Niệm đan có thể ở trong thần thức hoặc thần niệm diễn hóa quá trình tu sĩ thành tựu đoán đan kỳ khoảng ba ngày. Bốn viên vừa đúng kéo dài mười hai ngày, Lục Bình cũng ở trong trạng thái vô tri vô giác, dùng thần niệm diễn hóa, và vô tình nuốt luôn ba viên Ỷ Niệm đan còn thừa này.
Lục Bình vận chuyển pháp lực trong cơ thể, lập tức nhận ra được pháp lực trong cơ thể không ngờ lại dày lên và thuần khiết hơn không ít. Thần niệm xâm nhập tâm hạch không gian điều tra, lại phát hiện không biết từ lúc nào, trong tâm hạch không gian của hắn, chín viên thạc đại dung huyết châu đã tự phát làm thành liễu một cái vòng tròn. Mười hai viên Nguyên thần châu ở bên ngoài chín viên dung huyết châu lần nữa tạo thành một hình tròn lớn hơn, đem chín viên dung huyết châu này đoàn đoàn vây lại. Đồng thời, chúng chậm rãi xoay tròn, đem linh lực quanh người Lục Bình hội tụ lại, thông qua pháp quyết trong cơ thể vận hành và luyện hóa, lại bị Nguyên thần châu phun ra nuốt vào, cuối cùng chuyển hóa thành thuần hậu pháp lực tinh hoa ngưng tụ ở trong chín viên dung huyết châu.
“Cửu châu củng vệ”! Đây là dấu hiệu biểu thị kim đan sắp tạo thành. Một khi Lục Bình quyết định ngưng kết kim đan, huyết mạch pháp lực cuồn cuộn không ngừng đem chín viên dung huyết châu hội tụ ở trung ương, đồng thời ngưng kết thành một quả kim đan, chín viên dung huyết châu cũng biến mất.
Nửa bước đoán đan, Lục Bình ở khoảng cách ngưng tụ kim đan chỉ thiếu chút nữa mà thôi.
Lục Bình xuất quan, nhìn thấy Ngô Nham giống như một con kiến đang ở trên chảo nóng đang không ngừng di chuyển trước cửa phòng tu luyện của Lục Bình.
Thấy Lục Bình đi ra, Ngô Nham như được đại xá, liền vội vàng tiến lên, nói:
- Thiếu chủ, bây giờ Bắc Minh đan hội khánh điển đã bắt đầu. Ngày mai chính là thời điểm mà các luyện đan sư giác trục thắng bại của các thế lực ở Bắc Minh. Lý gia đã liên tục cử người tới thúc giục, Hồng Ưng một mực viện lý do Thiếu chủ bế quan để từ chối. Cho đến ngày hôm nay, lại có thêm hai vị đoán đan chân nhân trực tiếp đến viếng thăm. Hơn nữa hai vị chân nhân phảng phất đối với Thiếu chủ giờ phút này mà còn đi bế quan có từ ngữ không hay. Nếu không phải là nữ tử... nữ tử đó biết người mới đến là ai, ra tay cố ngăn, Hồng Ưng sợ rằng họ đã sớm xông vào nơi này, mình chiêu giá không được.
Lục Bình nghe vậy tự nhiên biết người tới là người nào, cũng biết Xích Luyện Anh đã cản hai người lại. Nhưng hai người này không ngờ ý đồ xông vào nơi hắn bế quan tu luyện. Sắc mặt của Lục Bình lập tức liền âm trầm xuống.
Ỷ Niệm đan dược tính kéo dài thời gian càng dài, đối với đoán đan kỳ hiểu được càng sâu khắc. Hơn nữa càng về sau, đối với tự thân áp đáy rương bản lĩnh mới càng hiểu được sâu nhất. Thời khắc hai người kia muốn xông quan, chính là lúc Lục Bình hiểu được mấu chốt của bản mệnh nguyên thần đại trận. Nếu như lúc đó mà bị hai người quấy rầy, sau khi Lục Bình thành tựu kim đan xong, không biết phải tốn bao nhiêu thời gian mới có thể nghiên cứu và hiểu được đến ý cảnh hiện ra nhờ sử dụng Ỷ Niệm đan.
Tu luyện giới thù oán lớn nhất thường thường không phải là sinh tử đánh giết, mà là ngăn trở người ta thành đạo. Sinh tử đánh giết chẳng qua là định ra phân biệt sinh tử mà thôi, còn ngăn trở người thành đạo đó chính là khiến người ta thần hồn câu diệt.
Nếu như Lục Bình sau này lên cấp đoán đan kỳ, cũng bởi vì thiếu hụt ý cảnh do hôm nay bị xông quan quấy rầy rồi bị mất đi cơ hội thành tựu kim đan hoặc là kim đan chất lượng thấp, Lục Bình coi như cùng Sở Đình cùng Lý Tu Trúc hai người không chết không thôi rồi.
Lục Bình một đường đi ra sát khí đằng đằng. Hắn đi tới phòng tiếp khách trong động phủ. Ngô Nham thận trọng đi theo ở phía sau, toàn thân của hắn bị ý âm lãnh trên người Lục Bình toát ra làm cho cả người run bắn.
Xa xa đã nghe được những lời nói nhỏ nhẹ, nũng nịu trong phòng tiếp khách. Ba nữ nhân sớm đã đùa giỡn thành một đài. Vậy mà sau khi nghe tiếng bước chân của Lục Bình truyền tới, trong phòng tiếp khách bỗng nhiên không còn một tiếng vang nào nữa.
Lúc này, Lục Bình sát khí ngất trời, mơ hồ còn lộ ra một cỗ sát ý. Bốn người trong phòng tiếp khách đương nhiên có thể cảm giác được điều đó. Hơn nữa, để có thể phát ra khí thế như vậy, ở trong động phủ này cũng chỉ có một người mà thôi. Đó chính là Lục Bình. Lẽ đương nhiên, mọi người trong phòng khách đã ý thức được điều gì.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT