Không cần Lục Bình lần nữa chỉ huy, Đại Bảo tiến lên và từ trong mười sáu chi mạch chưa khai thác khác tuyển một cái nó cho là có chất lượng thượng thừa nhất, sau đó vùi đầu độn vào bên trong đó.

Đang khi hai tên Thủy Tinh cung tu sĩ ngoài động sắp trở về lúc, Đại Bảo cuối cùng từ trong quáng mạch chui ra, sau đó mang theo Lục Bình lần nữa biến mất ở trước quáng mạch.

- Người bên ngoài thật là bọn thùng cơm ăn hại, không ngờ lại khiến cho một tu sĩ đi tới cửa động mới phát giác, lúc này linh thạch quáng mạch mặc dù không bại lộ, nhưng cái tin tức Thủy Tinh cung ta ở trong Tam gia liên minh khu vực trên đảo nhỏ này có trọng đại phát hiện sợ là trong khoảnh khắc sẽ truyền khắp toàn bộ Vẫn Lạc bí cảnh.

Văn sư huynh sắc mặt thật không tốt càu nhàu nói.

- Vương gia chúng thật là to gan, lại dám đối với chúng Thủy Tinh cung ta bày ra kế này nọ, không sợ bị diệt tộc sao?

Điền sư huynh hung tợn mắng.

- Vương gia chưa chắc có lá gan đó, cái Vương gia tử đệ này xem ra là hành vi cá nhân, dĩ nhiên cũng không loại bỏ khả năng có người giả mạo.

Văn sư huynh suy nghĩ một chút, tỉnh táo phân tích.

Đang lúc này, một cái truyền âm phù bay tới trước mặt của Văn sư huynh. Hắn kéo phù lục vào tay, đặt ở bên tai nghe một hồi, mặt liền biến sắc, hừ lạnh một tiếng, đem truyền âm phù đưa cho Điền sư huynh bên cạnh.

Điền sư huynh nghe truyền âm phù trung phát ra tin tức, lẩm bẩm nói:

- Làm sao có thể để cho người chạy rồi, mặc dù đối phương có một người tiếp ứng, nhưng nhiều sư huynh đệ như vậy lại không cản được hai người sao?

Văn sư huynh lạnh lùng nói:

- Hai người trở ra Vô Danh tiểu đảo cũng không trở về Vương gia sở trú Nguyệt Xương đảo, mà là hướng phương hướng bên ngoài hai mươi bảy đảo bỏ chạy, đã có sư đệ đuổi theo. Mã sư huynh chịu trách nhiệm phía trên đã nhanh chóng báo cho Côn Sơn chân nhân biết. Xem ra chân nhân chốc lát sẽ tới đây, một khi bắt hai người kia lại, hãy coi xem Vương gia sẽ giải thích như thế nào?!

Điền sư huynh có chút hả hê nói:

- Lần này Mã sư huynh có thể bị thảm rồi, chẳng những cho gian tế đi vào, cuối cùng còn không ngăn lại được. Nghe nói hắn sớm có ý với bốn danh ngạch ngưng luyện Bách hoa sát, Côn Sơn chân nhân cũng đang cân nhắc. Lần này đừng nói danh ngạch nữa, ít nhất cũng phải diện bích mười năm. Nếu là tin tức trên đảo nhỏ có trung hình Linh thạch quáng để lộ ra ngoài, hắn chỉ có chết!

Đại Bảo không hổ là cao thủ đào động, trong một khắc thời gian này, nó ở trong quáng mạch giúp Lục Bình đào ra một chỗ có thể ngồi chồm hổm. Mặc dù có vách đá trở cách, Lục Bình thần thức bị làm suy yếu mạnh, nhưng hắn vẫn đem lời của Văn sư huynh cùng Điền sư huynh hai người đối thoại nghe rất rõ ràng.

Bất quá Lục Bình bây giờ đã không thèm để ý những thứ này nữa. Bởi vì toàn bộ tinh thần của hắn đều đã đặt vào linh thạch quáng mạch trước mắt.

Trung hình Linh thạch quáng là nơi sản xuất hạ phẩm cùng trung phẩm linh thạch hỗn hợp lại với nhau. Nhưng quan trọng hơn chính là, trong trung hình Linh thạch quáng thỉnh thoảng sẽ hỗn tạp một ít thượng phẩm linh thạch xuất hiện, mặc dù tỷ lệ rất nhỏ.

Tu sĩ xuất phát từ cân nhắc lợi ích lâu dài, thường phần nhiều là đem Linh thạch quáng hoạch định làm năm trăm năm chu kỳ, sau đó lấy thời gian này để xác định Linh thạch quáng sản lượng rốt cuộc là vi hình, trung hình hay là đại hình. Nhưng đây cũng không có nghĩa là Linh thạch quáng có thể quá độ khai thác.

Ngược lại, một khi quá độ khai thác, một cái tiểu hình Linh thạch quáng rất dễ dàng trong thời gian ngắn khai thác ra sản lượng tương đương đại hình linh quáng, nhưng hậu quả chính là rất có thể mấy chục năm sau, cái linh quáng này sẽ khô kiệt đi.

Điều Lục Bình bây giờ muốn làm chính là làm cạn kiệt loại tài nguyên này. Lý do rất đơn giản, ở trong cuộc tranh đấu của các thế lực ở Đông hải, trong danh sách người làm chủ cái linh mạch này không thể nào có tên của hắn.

Nếu không phải của ta, còn để ý đến chuyện bảo quản nó làm cái gì?

Tâm tư của Lục Bình rất đơn giản, hắn cho Đại Bảo dọc theo linh mạch liên tục đánh ra mấy huyệt động không gian, sau đó cho thủ hạ sủng vật chui ra đủ hết ra trận, ở mỗi không gian đều có hai con linh thú chia nhau từ hai phương hướng ngược hướng cùng đào móc linh thạch. Như vậy tốc độ nhanh hơn, thu hoạch lớn hơn, tiết tiết kiệm thời gian hơn.

Thủ hạ tổng cộng có sáu con yêu thú hơn nữa có thêm Lục Bình tổng cộng có bảy tên lao lực, ở trong quáng mạch này mỗi ngày trừ tu luyện chính là một khắc cũng không ngừng đào móc linh thạch.

Vì để không dẫn tới sự cảnh giác của Thủy Tinh cung tu sĩ, Lục Bình cố ý khiến cho Đại Bảo kéo dài đến chỗ sâu trong quáng mạch liên tục đào ra mấy cái động sâu. Như vậy cho dù có đoán đan chân nhân dò xét, Lục Bình cũng không sợ sẽ bị phát giác.

Lục Bình đem Thiên Chung túc mở ra, khiến cho thủ hạ yêu thú có thể tự do xuất nhập vào cái không gian pháp khí này. Sau đó linh thạch cuồn cuộn không ngừng được đưa vào Thiên Chung túc, bị chất chồng ở trong một góc của pháp khí.

Bất quá Lục Bình còn cố ý dặn dò, một khi phát hiện thượng phẩm linh thạch thì phải đơn độc giao cho hắn. Lục Bình đem linh thạch này cất giấu ở trong nhẫn trữ vật của mình. Thượng phẩm linh thạch có rất nhiều cách dùng, hầu hết là vượt xa giá trị linh khí của nó.

Thoáng chốc đã hơn nửa năm trôi qua, trên mặt đất đột nhiên truyền tới tiếng long long chấn động, hơn nữa một cỗ lực lượng kỳ dị đang dọc theo linh mạch truyền tới, dường như muốn đem khu vực của toàn bộ linh quáng mạch hoàn toàn cấm cố lại vậy.

- Không xong, đây là “Trấn mạch khóa linh đại trận”, đối phương rốt cục bố trí xong rồi sao?

Lục Bình không chút nghĩ ngợi, đưa tay đem Thiên Chung túc thu hồi, sau đó đem tất cả năm con linh thú đều cuốn vào trong linh thú đại, còn bản thân hắn thì cưỡi lên người Đại Bảo còn dư lại, hướng lên trên mặt đất độn lên.

"Trấn mạch khóa linh đại trận" là thứ trận pháp dùng tới cấm cố địa mạch. Về đối nội nó tận lực phòng ngừa linh khí tán thất, về đối ngoại nó phòng ngừa trộm đạo phá hư linh quáng. Đây là một loại đại trận mà các đại môn phái thường hay dùng để cấm cố linh quáng hoặc là lựa chọn linh mạch. Một khi sử dụng loại đại trận này, trên căn bản coi như là tuyên bố quyền sở hữu của linh quáng hoặc là linh mạch bị cấm cố.

Lục Bình tự nhiên biết một tòa trung hình Linh thạch quáng đối với một môn phái có trình độ trọng yếu như thế nào. Vì thế, môn phái đó nhất định sẽ dùng tới tòa đại trận này để tuyên bố quyền sở hữu.

Nhưng "Trấn mạch khóa linh đại trận" bố trí thực tế có rất nhiều phức tạp và tinh tế, hơn nữa sử dụng vật bày trận phần nhiều là cao phẩm cấp tài liệu. Hơn nữa, trú địa của Thủy Tinh cung có khoảng cách so với Vẫn Lạc Bí Cảnh xa xôi như vậy, ở trong mắt Lục Bình xem ra, chờ cho tòa đại trận này bố trí xong, thì thế nào cũng mất một năm sau. Đến lúc đó, hắn tự nhiên có thể thần không biết quỷ không hay rời đi trước khỏi chỗ này.

Lục Bình đúng là vẫn xem thường thực lực của Thủy Tinh cung là kẻ cự phách ở Đông hải này!

Lục Bình vừa thoát khỏi đại trận trói buộc, vừa âm thầm lo lắng, bởi vì loại đại trận này muốn bố trí cần phải dùng đến đoán đan chân nhân. Lỡ như bị đoán đan chân nhân phát hiện, Lục Bình e rằng sẽ vẫn lạc ở chỗ này rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play