Chân Linh Cửu Biến

Chương 247: Dẫn sát bí thuật


1 năm

trướctiếp

Lâm sư đệ gật đầu một cái, quay đầu lại quát về phía sau lưng của Vương Nhất Mộc, xoay người nói với Mã sư huynh rằng:

- Mã sư huynh cực khổ rồi. Côn Sơn chân nhân nhất định đối với sư huynh có sự tưởng thưởng, nói không chừng cái danh ngạch cuối cùng này sẽ là của sư huynh rồi.

Mã sư huynh mừng rỡ nói:

- Đến lúc đó kính xin Lâm sư đệ ở trước mặt của Côn Sơn chân nhân nói tốt vài câu dùm.

Lâm sư đệ gật đầu đáp ứng, xoay người bước vào trong động.

- Chư vị quả thật là quá đáng rồi!

Vương Nhất Mộc nhìn tu sĩ của Thủy Tinh cung ở trước mặt có ý hay vô ý ngăn cản hắn lại khiến cho Lâm sư đệ đi vào trước, rốt cục đã có chút giận dữ nói:

- Tại hạ là phụng mệnh của Vương Hoa chân nhân đến đây trước. Chư vị hết lần này tới lần khác làm khó, đây là vì ý gì?

Mã sư huynh cùng mọi người hiện rõ nét mặt giễu cợt nhìn Vương Nhất Mộc một cái, rồi nói:

- Làm khó? Sư huynh đệ bọn ta cũng không nói là có để cho ngươi vào Bách hoa chi đệ hay không. Coi như là làm khó ngươi đi chăng nữa, thì cũng đừng quên rằng đây là địa giới của Thủy Tinh cung ta. Vương gia nhà ngươi được Thủy Tinh ta đối xử tốt như vậy, không những không cảm ân mà còn lại được voi đòi tiên hay sao?

Vương Nhất Mộc biết đối phương là cố ý làm khó mình, lập tức nín nhịn một hơi, rồi từ tay của Mã sư huynh nhận lấy ngọc bài, bước vào bên trong động, không quay đầu nhìn lại cái nào. Mã sư huynh dùng cái giọng âm dương quái khí ở phía sau lưng nhẹ nhàng đưa tới.

- Sau khi đi vào thì nhớ đi vào góc tây nam. Nơi đó mới chính là địa phương mà đệ tử Vương gia các ngươi ngưng luyện sát khí.

Vương Nhất Mộc bực tức xoay người cả giận nói:

- Các hạ hiếp người quá đáng. Đường huynh Vương Nhất Hằng của ta lần trước luyện sát khí chính là ở góc tây nam. Nơi đó sát khí tất nhiên là đã mỏng manh. Vì sao có thể ngưng luyện sát khí nơi này được nữa?

Mã sư huynh gương mặt trào phúng trả lời:

- Muốn đi hay không thì tùy. Xem ra tu sĩ của Vương gia nhà ngươi chưa ngưng luyện sát khí còn rất nhiều. À, cũng đừng trách là ta không nhắc nhở ngươi, nếu là đi lầm vị trí cẩn thận các sư huynh tuần tra ở bên trong đuổi ra đấy!

Vương Nhất Mộc có lòng muốn quay về chỗ trú địa của mình, hướng Vương Hóa chân nhân nói rõ tình huống. Nhưng đột nhiên nhớ tới lúc tới đây, Vương Hóa chân nhân đã ra ám kỳ cùng với sự ghen tức biểu lộ của mấy vị huynh đệ của mình, lập tức gườm gườm trợn mắt nhìn Mã sư huynh một cái rồi xoay người bước vào bên trong động phủ. Mã sư huynh cùng mọi người nhìn nhau cười lạnh. Một tu sĩ ở sau đó hướng bóng lưng của Vương Nhất Mộc nhắc nhở:

- Tiểu tử, thời giờ của ngươi chỉ có ba ngày. Ba ngày sau bất kể là ngươi có ngưng luyện thành sát khí hay không thì cũng phải rời khỏi Bách hoa chi địa. Nếu không chúng ta chỉ đành phải đuổi ngươi ra ngoài mà thôi.

Vương Nhất Mộc thân ảnh ngừng lại một chút, tiếp theo đó vội bước vào bên trong động. Nhưng mọi người không phát một điều là khi bọn họ ở cửa động giằng co, trong khoảng thời gian này, một đạo thân ảnh màu u lam đã sớm núp ở phía trên cửa động ở trên sườn núi đá. Sau đó, từ trong linh thú đại thả ra một con linh thú màu xám tro mập mạp. Cái thân ảnh màu lam này cưỡi lên trên đó rồi một người một thú quỷ dị từ trên sườn núi đá trầm xuống.

Thạch độn không thể so với thổ độn mặc dù hai cái này có bản chất giống nhau nhưng thạch độn có độ khó nhiều hơn so với thổ độn. Cho nên Đại Bảo sau khi mang Lục Bình đến Bách hoa chi địa thì một lần nữa linh quang hao tổn hết linh lực, nằm ngửa ra trên mặt đất giả chết.

Bách hoa chi địa vẫn như cũ, sương mù dày đặc.

Nhưng màu sắc của sương mù lúc này đã từ màu hồng chuyển sang màu xám tro nhàn nhạt. Đây là bởi vì đại lượng Bách hoa sát bên trong đó đã bị tu sĩ sử dụng để ngưng luyện vào trong hộ thân cương khí, chỉ còn lại có Bách hoa chướng khí màu đen tích chứa ở trong sương mù. Cho nên mới nhìn qua thì sương mù đã mang một màu xám đen nhàn nhạt.

Thần thức của Lục Bình vừa động, nhất thời bao phủ ra một phạm vi lớn của Bách hoa chi địa. Hắn xảo diệu tránh khỏi sự tuần tra của mấy tu sĩ Thủy Tinh cung, chậm rãi đi vào chỗ sâu bên trong của Bách hoa chi địa.

Vào lúc này một cỗ thần thức tùy ý hướng Bách hoa chi địa quét ngang qua. Lục Bình trong lòng cả kinh, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra hai khối thạch bản to bằng một trượng, một tả một hữu kẹp mình vào giữa.

Thần thức quét qua thân hình của Lục Bình nhưng không phát hiện bất cứ vấn đề gì, ngay sau đó liền thu trở về. Xem ra chẳng những có tu sĩ tuần tra mà còn có tu sĩ không định kỳ dùng thần thức cẩn thận điều tra. Thủy Tinh cung tu sĩ đối với địa điểm này xem ra rất là xem trọng.

Lục Bình tiếp tục hướng Bách hoa chi địa đi sâu vào bên trong. Mỗi qua mười mấy trượng thì gặp ba tên Thủy Tinh cung tu sĩ đi tuần tra khám sát. Đồng thời vì để tránh bị sương mù dày đặc che mắt, thỉnh thoảng còn dùng thần thức dò xét những khu vực chung quanh.

Chân mày của Lục Bình dần dần nhíu cả lại. Một khối Bách hoa chi địa đã mất đi Hoa vương tại sao lại khiến cho Thủy Tinh cung tu sĩ coi trọng đến như vậy, lại sai phái nhiều tu sĩ đến như vậy tuần tra ở bên trong này. Nếu nói đó là vì Bách hoa sát khí thì Lục Bình ngàn vạn lần không thể tin. Sát khí nơi này trải qua Lục Bình cùng Tề sư thu thập thì còn dư lại là đã cực kỳ mong manh. Thủy Tinh cung chắc sẽ không vì một khối Bách hoa chi địa như thế này mà phí quá nhiều công sức.

Huống chi Thủy Tinh cung tu sĩ rõ ràng cho thấy là ở bên ngoài thả lỏng nhưng ở bên trong rất là khẩn trương. Bốn tu sĩ trông chừng cửa động, ngoại trừ Mã sư huynh cầm đầu ra thì ba người kia tu vi đều vô cùng bình thường. Trong khi đó ở bên trong động, Thủy Tinh cung tu sĩ thì nếu không có dung huyết điên phong thì cũng có dung huyết tầng tám, cả người trên dưới dung khí đều rạo rực, hiển nhiên là những tu sĩ có cơ sở cực kỳ ổn cố.

Hai khối thạch bản ở hai tay của Lục Bình chính là lấy ở từ chỗ cửa động xuống, chẳng những có thể tránh né được thần thức của tu sĩ dò xét, hơn nữa còn có thể ẩn tàng đi pháp lực ba động. Thần thức của Lục Bình chợt động. Thiên Chung túc từ trong nhẫn trữ vật bay ra, ở trên đỉnh đầu của Lục Bình từ từ mở ra hơn hai trăm con Tử Tinh phong ào ạt bay ra.

Trong khoảnh khắc tứ tán mỗi một con hướng về phía của hoa tươi ở bên Bách hoa chi địa mà đi.

Tử Tinh phong xuất hiện rất nhanh liền bị những tu sĩ tuần tra chú ý. Nhưng Bách hoa chi địa rất rộng lớn, hơn hai trăm con Tử Tinh phong này xuất hiện chỉ là bị tu sĩ tình cờ phát hiện được mấy con, cũng không khiến họ cảnh giác gì. Tu sĩ phát hiện Tử Tinh phong cũng không ngờ rằng những con ong mật mang màu tím này lại là Tử Tinh phong - đại danh đỉnh đỉnh ở trong tu luyện giới. Bởi vì, Tử Tinh phong thỉnh thoảng bay về phía tổ ong ở chỗ Lục Bình. Lục Bình cũng không muốn dẫn tới sự cảnh giác của Thủy Tinh cung tu sĩ, chỉ đành ở trong Bách hoa chi địa đi loanh hoanh khắp nơi, dựa vào hai khối thần miếu thạch bản vượt qua thần thức dò xét của những người bên cạnh, không sợ bị tu sĩ Thủy Tinh cung 
phát giác.

Đang vào lúc này, thần thức của Lục Bình đột nhiên phát hiện sương mù của Bách hoa chi địa chậm rãi lưu động. Bên trong sương mù ẩn chứa Bách hoa sát khí đạm bạc cũng theo sương mù lưu động về phương hướng tây nam. Nếu thần thức của hắn không khác hẳn so với người thường sợ rằng cũng không phát hiện loại khuynh hướng lưu động như thế này.

Phương hướng tây nam đó chẳng phải là con em của Vương gia ngưng luyện sát khí hay sao? Xem ra trên người của kẻ này còn có một bí thuật có thể hội tụ được sát khí.

Bách hoa sát khí ở trong Bách hoa chi địa mặc dù đã rất mỏng manh nhưng nếu có thể đem những sát khí tích chứa ở bên trong, dùng bí thuật hội tụ lại thì có thể đủ cho một tên dung huyết hậu kỳ tu sĩ, đem hộ thân cương khí của bản thân ngưng luyện cho đến viên mãn. Lục Bình cũng lơ đễnh theo bản năng tránh qua tên đệ tử của Vương gia này, hướng những địa phương khác mà đi tới.

Hai hôm sau, Tử Tinh phong đã thu thập và chế ra không ít mật ong. Hơn hai trăm con Tử Tinh phong này toàn bộ đã thăng cấp lên luyện huyết một tầng. Có hai mươi con tu luyện hơi mau hơn một chút, đã đạt tới luyện huyết tầng một điên phong, tin tưởng là mấy ngày kế tiếp sẽ tiến cấp lên luyện huyết tầng hai.

Bầy Tử Tinh phong này chỉ có thể toàn bộ đạt tới luyện huyết tầng ba thì có thể mới ra đời được phong vương. Đến lúc đó, bầy ong của Lục Bình mới có thể mở rộng số lượng và mới có được Tử Tinh phong vương tương chế tạo ra. Chẳng qua là không biết cái Bách hoa chi địa này trong hàng ngàn vạn đóa hoa tươi còn có thể cung cấp cho Tử Tinh phong thu hái được bao nhiêu lâu.

Vào lúc này Bách hoa sát khí quanh người của Lục Bình đột nhiên hướng về phía tây nam hội tụ, xem ra là Vương gia tu sĩ vận dụng bí thuật dẫn động Bách hoa sát khí đã đem hộ thân cương khí ngưng luyện xong. Nhưng mà ngay sau đó, Vương gia tu sĩ này đột nhiên biến mất ở trong thần thức cảm ứng của Lục Bình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp