Lục Bình lúc này đã không có thời gian suy nghĩ Cẩm Lễ chân nhân là thế nào phát hiện thân phận của hắn. Khối hoằng kiếm quang đã bổ xuống đỉnh đầu của Lục Bình. Lục Bình không thể không dừng dòng suy nghĩ của mình lại, tập trung chống đỡ.

Cái thần niệm phong tỏa chết tiệt này! Lục Bình muốn tránh cũng không có chỗ tránh.

- Hiếp người quá đáng!

Một tiếng gầm truyền tới, đó chính là Vương Hoa chân nhân. Hiển nhiên đối với Cẩm Lễ chân nhân đang cùng ông ta đấu pháp còn có thể dành công phu xuất thủ đối với một dung huyết tu sĩ, Vương Hoa chân nhân cảm giác bị miệt thị cực độ.

Chỉ thấy trên thượng không của đảo nhỏ đã bị làm cho một đoàn hỏng bét, lần nữa lại tỏa ra một vòng hỏa xà, hướng đạo kiếm khí khổng lồ do Cẩm Lễ chân nhân phát ra kia đuổi theo một bộ. Toàn bộ kiếm khí bị mãng xà quấn lấy như quấn một con mồi vậy. Kiếm khí đột nhiên vỡ vụn ra, hóa thành một ngàn hai trăm chín mươi sáu đạo kiếm quang, giống như một tổ ong, tiếp tục đâm xuống Lục Bình.

Không ngờ rằng chỉ trong hai năm, kiếm thuật của Cẩm Lễ chân nhân đã tiến thêm một bước, đạt đến tầng cao nhất của "Luyện kiếm thành phồn", mà một đạo khôi hoằng kiếm quang mới vừa rồi kia cũng có thể thấy Cẩm Lễ chân nhân thậm chí ở trong cảnh giới "Luyện kiếm hợp nhất" đã đạt đến mức đăng đường nhập thất, chẳng qua là bị Vương Hóa chân nhân ngăn cản nên mới miễn cưỡng cho kiếm quang hợp nhất này bị hỏa hoàn phân tán ra.

Đối mặt với kiếm quang phô thiên cái địa ép tới, Lục Bình đem Thanh Hàm kiếm tế lên trên không trung, thi triển "Kinh đào phách ngạn kiếm quyết". Hắn đem Thanh Hàm kiếm phân hóa thành ba trăm hai mươi bốn đạo kiếm quang. Tám mươi mốt đạo kiếm quang từ trong đó dẫn lĩnh, miễn cưỡng sắp hàng thành cửu cung trận thế, tổng cộng chín đạo kiếm trận bao quanh thủ hộ Lục Bình.

Hai cỗ kiếm thuật hồng lưu ầm ầm chạm vào nhau, kích thích kiếm mang tinh quang bay đầy trời. Tiếng va chạm kim thiết chói tai cho dù là lỗ tai hay thần thức cực mạnh của tu sĩ cũng cảm thấy ê răng sưng lưỡi.

Chín tòa kiếm trận của Lục Bình trong nháy mắt bị đánh nát. Thanh Hàm kiếm rít lên một tiếng, bay trở về trong tay của Lục Bình.

Kiếm thuật hồng lưu của Cẩm Lễ chân nhân mặc dù bị Lục Bình thừa dịp yếu thế phản công, đã triệt tiêu hơn hai trăm đạo kiếm quang, nhưng vẫn không dừng lại giây phút nào, cứ tiếp tục đánh tới người hắn.

Lục Bình cố hết sức bay ngược về phía sau, "Âm thiên" đã khó có thể chịu đựng thêm, Vạn độc Vẫn nguyên cương ứng tiếng cũng bị phá, kiếm thuật hồng lưu rốt cục bị tước giảm đến một nửa, mắt thấy sẽ phải đánh vào đến trên người Lục Bình.

Vào lúc này, chợt một thanh Đảo dược xừ đột nhiên từ trong tay của Lục Bình bay ra, ở trên trời phồng lớn thành một thanh pháp bảo dài khoảng mười trượng, hướng kiếm quang hồng lưu còn dư lại hung hăng đập tới một cái.

"Di!" Lần này là Vương Hóa chân nhân thốt lên tiếng hô bất ngờ, hiển nhiên Lục Bình có thể sử dụng pháp bảo đã khiến cho ông ta kinh ngạc!

Lại một lần nữa kiếm quang bay ra, kiếm thuật hồng lưu chỉ còn lại có hơn hai trăm đạo kiếm quang, nhưng đây lại là hơn hai trăm đạo phát ra từ phi kiếm đã thành tựu pháp bảo, phát ra từ đoán đan chân nhân, đã trở thành thông linh kiếm quang, trong khi đó Lục Bình đã không còn kịp ngự sử pháp bảo lần nào nữa.

Trong Thủy tinh Lưu ly bát lại lao ra một đạo thủy lưu, tạo thành một nước xoáy chặn ở phía trước Lục Bình, ba mươi sáu đạo kiếm quang lập tức bị cuốn nát.

Lục Bình bình tĩnh ứng phó, vung tay lên vẫu ra mười mấy món trung đê giai pháp khí. Mấy tiếng "leng keng" kêu loạn lên. Có mấy chục đạo kiếm quang lại bị đụng nát, nhưng mười mấy món pháp khí này cũng bị dính nhiều vết thương sắp hỏng đến nơi, khó có thể sử dụng lại được nữa.

Còn thừa lại hơn một trăm đạo kiếm quang rốt cũng đâm rồi quậy Lục Bình đến nát bấy thân hình, xé rách thân hắn tung tóe ra bốn phía, nhưng thứ tràn ra ngoài không phải là máu tươi, mà là nước.

- Man Thiên Quá Hải Quyết!

Lục Bình dùng một thủy nhân lừa gạt mấy chục đạo kiếm quang, lần nữa tạo cho mình thêm được chút thời gian, kiếm quang còn dư lại đã không đáng để lo. Thanh Hàm kiếm được hắn nỗ lực tế lên, hộ thân cương khí cũng lần nữa chống ra, mặc dù màu hoàng kim rực rỡ lúc ban đầu giờ đây đã nhạt hơn một chút.

Lục Bình âm thầm đem tay trái thò vào nhẫn trữ vật nắm chặt phòng thủ phù bảo còn lại hai cơ hội sử dụng. Hắn đưa tay triệu hồi Thanh Hàm kiếm trở lại, nghiêng đầu chạy về phía một đảo nhỏ vô danh ở bên ngoài.

Cẩm Lễ chân nhân muốn ngăn trở một lần nữa. Vương Hóa chân nhân đã sớm ngờ tới y sẽ làm như vậy, đột nhiên gia tăng lực độ phản kích, đánh cho Cẩm Lễ chân nhân tay chân luống cuống. Y đành phải để mặc cho Lục Bình rời đi.

Lục Bình cũng không biết Vương Hóa chân nhân tại sao lại xuất thủ giúp hắn ngăn cản Cẩm Lễ chân nhân, nhưng chuyển niệm vừa nghĩ, hắn nhất thời hiểu được, chỉ sợ Vương Hóa chân nhân tưởng rằng mình là người của Thủy Tinh cung.

Trên thực tế cũng đúng là như thế. Hơn nữa Vương Hóa chân nhân lúc ấy đang đấu pháp cũng không kịp ngẫm nghĩ gì nhiều. Ông ta lại không biết được Thủy Tinh cung tu sĩ, chỉ biết là con cháu nhà mình cùng Thủy Tinh cung tu sĩ đã đi đến trên đảo, nên có lòng phòng hờ xảy ra tình huống vạn nhất nào đó.

Nếu Thủy Tinh cung tu sĩ chết ở đây, Vương gia dù có giải thích cũng thật là phiền toái. Nếu là người nọ lại đúng lúc là đệ tử đắc ý của Côn Sơn đại sư, thì Vương gia toan tính dựa lưng vào Thủy Tinh cung e rằng chẳng những thất bại, thậm chí còn có thể cùng Thủy Tinh cung trở mặt. Vì vậy, Vương Hóa chân nhân không dám đánh cuộc.

Đặc biệt khi trông thấy Lục Bình sau một kiếm đã ngăn chặn được Cẩm Lễ chân nhân, Vương Hóa chân nhân càng thêm khẳng định Lục Bình chính là đệ tử của Thủy Tinh cung. Bởi vì chỉ siêu cấp môn phái như Thủy Tinh cung mới có nuôi dưỡng đào tạo được loại dung huyết kỳ tu sĩ ở dưới đoán đan chân nhân toàn lực đánh một đòn mà còn có thể sống sót.

Vì vậy, khi Cẩm Lễ chân nhân chuẩn bị xuất thủ lần nữa, Vương Hóa chân nhân mới hết sức xuất thủ phản kích, kéo Cẩm Lễ chân nhân lại.

Lục Bình giờ phút này cười thầm, nhưng dưới chân lại một chút cũng không chậm. Hắn biết chuyện này lừa gạt không được bao lâu. Vì vậy sau khi chạy ra khỏi đảo nhỏ, hắn liền đâm đầu vào trong nước biển.

Nước biển đối với thần niệm có tác dụng trở ngại nhất định. Lục Bình ở đáy biển chỉ huy ba dòng nước quấn trên người Tam linh. Sau đó, hắn và Tam linh cùng nhau phát động thủy độn thuật. Trong phút chốc, ba con rắn và một con người đã không còn thấy bóng dáng đâu nữa.

Phía xa xa, cách hòn đảo nhỏ này khoảng mấy dặm, phía dưới có một tòa san hô. Lục Bình lặng lẽ từ đáy biển nổi lên, thi triển man thiên quá hải quyết sau khi dùng vô hình kiếm quyết cải lương qua, đem bản thân mình ẩn giấu hẳn. Sau đó, hắn ở xa xa nhìn về phía trận đấu pháp với thanh thế thật lớn cách đó mấy dặm bên ngoài đảo nhỏ của hai vị đoán đan chân nhân.

Xem ra loại thanh thế này sẽ tiếp tục không được bao lâu, vì sẽ hấp dẫn những chân nhân khác tới nơi này. Như vậy, nơi này xem ra cũng không nên ở lâu.

Lục Bình đang muốn trở về Thính Đào đảo của mình, thì lại thấy từ phía tây của cái đảo nhỏ đột nhiên bay tới một đạo độn quang như là một ngọn lửa vậy, hướng về phía chiến đoàn cực lớn giữa hai bên mà bay thẳng tới.

Lại một vị chân nhân tới nữa, Cẩm Lễ chân nhân thảm rồi! Lục Bình biết ở khu vực chịu sự khống chế của nhân tộc tu sĩ lại xuất hiện một vị yêu tộc chân nhân, hiển nhiên là sẽ có ý vị như thế nào.

Lục Bình đang muốn xoay người giá khởi Tường Vân đẩu rời đi, lại thấy khoảng không trên hòn đảo nhỏ sau lưng, một cái bồ phiến đột nhiên bay lên từ trong chiến đoàn hỗn độn. Bồ phiến đảo lộn hai cái, toàn bộ hóa thành cái phong bàn, quạt mạnh một cái, một cỗ hỏa diễm màu vàng rực vọt tới chỗ của Cẩm Lễ chân nhân. Ngay sau đó, một tiếng rống giận dữ của Cẩm Lễ chân nhân liền truyền tới.

Đấy là thiên địa linh hỏa!

Lục Bình nhìn đạo hỏa diễm vàng rực sáng choang ở phía chân trời trong giây lát. Hắn không dám dừng lại chút nào, liền bay vội hướng ra ngoài bí cảnh.

Lục Bình một đường tiềm hành, cố làm chậm lại tốc độ, lặng yên không tiếng động xuyên qua bí cảnh trung tầng. Khi tới chỗ giao giới giữa trung tầng và ngoại tầng bí cảnh, gặp một nơi có một tòa vi hình đảo tự, chính là Hà Quang đảo - một trong 27 đảo thuộc phạm vị quản hạt của Tam gia liên minh. Phía trên đảo này tụ tập mười mấy tên dung huyết kỳ tu sĩ, hợp thành thế lực một nhà.

Người cầm đầu có tu vi chỉ dung huyết tầng tám, nhưng lại có năm tên thủ hạ kết nghĩa huynh đệ. Năm tên thủ hạ đều là dung huyết tầng bảy tu sĩ. Huynh đệ sáu người đồng tâm hiệp lực, những thế lực khác cũng không dám đến trêu chọc.

Tới nơi đây cũng coi như đã thoát khỏi phạm vi khống chế của Tam gia liên minh, Lục Bình không cần lo lắng bị Tam gia liên minh tu sĩ phát hiện đưa tới họa sát thân nữa. Hắn yên lòng đáp xuống trên một bãi san hô, nuốt một viên Phục Linh đan, nắm linh thạch trong tay, bắt đầu khôi phục lại pháp lực trong cơ thể.

Linh khí trong Vẫn Lạc bí cảnh so với bên ngoài thật sự là dày đặc lên không ít, tốc độ khôi phục cũng mau hơn. Khi Lục Bình mới vừa khôi phục xong pháp lực, chuẩn bị trở về Thính Đào đảo, thì trên bầu trời ở phía sau hắn đột nhiên xuất hiện một đạo huyết quang chói mắt.

Huyết Độn thuật!

Ngay tức khắc, Lục Bình phát giác thấy chuyện không ổn. Trong khi hắn đang đảo mắt nhìn, thì huyết quang đã rơi xuống trước mặt Lục Bình, phi độn mang tới luồng phong áp cũng tiếng vang do ma sát với không khí ép tới mãnh liệt. Huyết quang rơi xuống mặt biển, hồi lâu mới nghe tiếng rít do phi độn gây ra truyền tới.

Lục Bình thầm mắng một tiếng, một khi đã xui xẻo thì cái xui xẻo cứ bám theo mình mãi, hắn nhìn người sử dụng Huyết Độn thuật dừng lại trước mắt mà không khỏi thở dài!

Cẩm Lễ chân nhân với vẻ mặt cổ quái nhìn Lục Bình trước mắt. Giờ phút này, Cẩm Lễ chân nhân lộ ra vẻ thảm hại hơn rất nhiều. Toàn thân áo quần hiện kim quang đã sớm rách nát không chịu nổi, phía trên có nhiều chỗ bị đốt trụi, còn bốc ra khói trắng. Sắc mặt của y tái nhợt thật đáng sợ, đây là sau khi phát động Huyết Độn thuật, trong cơ thể mất đi một lượng máu rất lớn, gây ra hiện tượng trên. Khóe miệng đang ứa máu, cho thấy Cẩm Lễ chân nhân bị nội thương không nhẹ.

Xem ra Cẩm Lễ chân nhân dưới sự vây công của hai vị nhân tộc chân nhân đã chịu thua thiệt rất nhiều, bất đắc dĩ đã phải phát động Huyết Độn thuật nhằm trốn thoát.

- Tiểu tử, oan gia ngõ hẹp a!

Cẩm Lễ chân nhân sắc mặt tái nhợt lộ ra vẻ dữ tợn thật đáng sợ.

Lục Bình cười khổ, nói:

- A a, thật đúng là như vậy!

- Im ngay! Ngươi muốn chết như thế nào?

Cẩm Lễ chân nhân mặt âm lệ nhìn tu sĩ trẻ tuổi trước mắt mình. Bản thân y buộc phải từ Bắc Hải lạc lỏng tới Đông Hải, chịu hết thảy những cảnh ngộ thảm thiết, đều là kẻ trước mắt đây gây nên. Y cảm thấy nếu có bầm thây Lục Bình ra thành trăm ngàn mảnh, cũng khó mà tiêu tan được mối hận trong lòng.

- Ngươi khẳng định ngươi bây giờ có năng lực giết ta? Hay hoặc là ngươi có thể trước khi các chân nhân khác đuổi tới, đem ta đánh chết?

Lục Bình cuối cùng đã tự làm cho mình bình tĩnh lại, nhìn Cẩm Lễ chân nhân trước mắt, tỉnh táo hỏi. Cẩm Lễ chân nhân sững sờ một chút, nhân tộc tu sĩ trước mắt cũng không ra vẻ kinh hoảng thất thố như trong tưởng tượng của y. Cẩm Lễ chân nhân gầm gừ cười nhạo, nói:

- Chuyện nực cười! Bản chân nhân giết một dung huyết tiểu tu còn cần băn khoăn cái gì? Ngươi cho rằng bản chân nhân bị thương nặng thì liền cảm thấy có cơ hội có thể thừa dịp sao?

Cẩm Lễ chân nhân vừa dứt lời, Lục Bình đã bạo phát ra đòn công kích. Thanh Hàm kiếm hóa thành vô số đạo kiếm quang, trên không trung tạo thành một con giao long thuần túy hình thành từ kiếm quang hình hài quái mô quái dạng, đỉnh đầu có cắm Thanh Hàm kiếm làm thành cái độc giác, hướng Cẩm Lễ chân nhân vỗ đánh tới, đồng thời miệng hắn hung tợn quát lên:

- Vậy ngươi hãy đi chết đi!

Lúc này không ra tay trước để chiếm lợi thế thì còn đợi đến khi nào?!

Hai người lúc này trong lòng đều nín nhịn một ngọn lửa vô danh. Cẩm Lễ chân nhân tự nhiên không cần phải nói, còn Lục Bình lúc này cũng bị vận khí xui rủi đến trình độ như vậy của mình mà thẹn quá hóa giận.

Lục Bình biết lúc này nhiều lời vô ích, thời khắc sinh tử tồn vong, không liều mạng không được!

Cẩm Lễ chân nhân không thèm nhìn cái vỗ đánh tới của kiếm giao, mà cười lạnh nói:

- Hôm nay phải khiến cho ngươi biết sự khác nhau về thực chất của đoán đan kỳ và dung huyết kỳ tu sĩ là ở chỗ nào. Chân nhân bị thương vẫn là chân nhân, vĩnh viễn không phải là loại kiến hôi như ngươi có thể si tâm vọng tưởng rằng mình có thể chuyển bại thành thắng.

Cẩm Lễ chân nhân xuất thủ, pháp bảo phi kiếm trong tay chỉ một kích đã chém xuống con kiếm giao của Lục Bình, nói:

- Bản chân nhân ở Đông Hải đã ở ẩn hai năm, chữa thương luyện kiếm. Tu vi của ta tuy không gia tăng tới "Luyện kiếm thành phồn" viên mãn cảnh giới, chỉ thiếu chút nữa là được thành tựu "Luyện kiếm hợp nhất" chân chính. Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết thế nào là kiếm thuật chân chánh.

Đoán đan chân nhân khí thế không ngừng lên cao, nhưng thần thức nhạy bén của Lục Bình cũng từ trong đó phát giác ra Cẩm Lễ chân nhân đã suy yếu.

Xem ra sau khi cùng hai vị đoán đan chân nhân đại chiến một trận, Cẩm Lễ chân nhân quả thật bị trọng thương, đến ngay cả thần niệm cũng không thể che giấu sự suy yếu.

Hơn một ngàn đạo kim sắc kiếm quang ở dưới dư huy của mặt trời lặn, tản ra ánh sáng chập chờn. Lần này, Cẩm Lễ chân nhân cũng không mạnh mẽ ngưng tụ kiếm quang, mà là trực tiếp đem một đạo kiếm quang hồng lưu đánh tới Lục Bình.

Lục Bình dùng Thanh Hàm kiếm hết sức ngăn cản, đồng thời giơ tay lấy ra ngọc phù cầm trong lòng bàn tay. Ba đạo hào quang đột nhiên khoác vào trên người của Lục Bình, kiếm quang xông tới và phá được sự ngăn chặn của Thanh Hàm kiếm, nhưng nhất thời bị ba đạo hộ thể hào quang này chặn đứng ở bên ngoài. Tuy vậy, Lục Bình bị cỗ cự lực này cứng rắn đánh văng mười mấy trượng, ở trên mặt biển vạch ra một vết màu trắng thật dài.

Cẩm Lễ chân nhân tiến lên trước một bước, chỉ một ngón tay vào phi kiếm phía trước. Phi kiếm lập tức một hóa hai, hai hóa bốn, bốn hóa tám... Lại một lần nữa trong nháy mắt hóa thành hơn một ngàn kiếm quang, rồi sau đó hợp thành một con cá lý ngư cực lớn có màu vàng ở trên không trung. Con cá chép to lớn này lắc đầu, vẫy đuôi, miệng mở, tai phe phẩy. Toàn thân của nó trên dưới chứa đầy kim quang óng ánh, lộ ra một cỗ tinh linh chi khí, so với con lý ngư mà Lục Bình đã từng nhìn thấy ở trong Thất Tinh thiên không biết kỳ diệu gấp bao nhiêu lần.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play