An An dùng một ánh mắt như nhìn thấy quỷ, nhìn về phía Trịnh Hạo Thiên, trong con ngươi chớp động tinh mang kỳ dị, khiến trong lòng hắn hơi sợ hãi.
"An An, ngươi làm sao vậy?" Hắn cẩn thận hỏi.
Đối với thiếu nữ xinh đẹp đã từng có duyên hợp thể, Trịnh Hạo Thiên trong lòng thủy chung vẫn có chút áy náy.
Ngay cả là khi ở cùng với Cừu Hinh Dư, hắn vẫn chưa bao giờ quên thân ảnh đã lưu lại ấn tượng sâu sắc trong lòng hắn này.
An An hít một hơi thật sâu, giống như đang chậm bình phục tâm cảnh dậy sóng. Nàng chậm rãi nói: "Ta tin rồi."
"Ngươi tin cái gì?" Trịnh Hạo Thiên càng lúc càng nghi hoặc, hỏi.
"Ta tin đủ loại truyền thuyết về ngươi. Quả nhiên không có chút nào phóng đại cả." An An cảm khái vô cùng, nói.
Một linh giả vừa tấn chức, sau khi tiến vào chiến trường linh giả hiểm ác này, thường thường sẽ cần những tiền bối cao thủ có thanh danh lâu năm trợ giúp một chút.
Bởi vậy, đối với người mới là nói, thời gian nguy hiểm nhất kỳ thật chính là một tháng đầu.
Nếu có thể sống sót qua một tháng này, thì khả năng sinh tồn của bọn họ sẽ lớn hơn rất nhiều.
Đương nhiên, không phải tất cả mọi linh giả đều có thể mời được cường giả đáng tin cậy hộ pháp. Cho nên, bọn họ thường thường sẽ tìm vài người cùng chí hướng, kết thành đội, cùng tiến cùng thoái, như vậy mới tránh được nguy cơ mất mạng quá sớm.
Nhưng còn Trịnh Hạo Thiên thì sao...
Sau khi tiến vào chiến trường linh giả lần đầu tiên, chẳng những một mình độc hành, mà còn trong mười ngày thời gian ngắn ngủi đã giết chết ít nhất mười vị linh giả dị tộc.
An An tiến vào nơi đây đã được một năm rưỡi thời gian, nhưng cho dù nàng có cố gắng hết sức, cũng chỉ đạt tới cấp bậc ba sao mà thôi.
Đây là vị công pháp nàng tu luyện rất đặc thù, chuyên ẩn nấp ám sát, cho nên thường thường sẽ có kết quả ngư ông đắc lợi.
Nếu để nàng quang minh chính đại giao thủ với đám linh gải dị tộc ba sao, thì thật không biết ai mới là người sống sót cuối cùng nữa.
Cho tới nay, đối với thành tựu của mình, nàng vẫn khá hài lòng.
Tuy tốc độ tấn cấp như vậy, trong mấy vạn năm lịch sử của Hoang Vu thần điện không phải là nhanh nhất, nhưng ít nhất cũng được xếp hàng trước một trăm.
Chỉ là vào giờ khắc này, nàng chỉ cảm thấy, thứ mình vẫn lấy làm kiêu ngạo không ngờ đã bị người ta đạp tan thành từng mảnh nhỏ trong nháy mắt.
Mười ngày, một sao!
Cái tên quái thái này, rốt cuộc là làm thế nào vậy? Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn
Trịnh Hạo Thiên cười ha hả. Tuy hắn không thể nhìn thấu suy nghĩ trong lòng An An, nhưng cũng hiểu được, nàng thật sự khiếp sợ mình rồi.
Có thể khiến cho vị đại mỹ nữ tiến vào cảnh giới linh thể sớm hơn mình một bước này khiếp sợ như thế, trong lòng hắn đương nhiên cũng có chút kiêu ngạo và tự mãn.
"An An, kỳ thật, ta còn có thể nhanh hơn." Trịnh Hạo Thiên mỉm cười nói.
Hắn cũng không hề nói dối. Với thực lực của hắn lúc này, nếu thật sự phóng tay phóng thân, quả thật có thể dễ dàng hoàn thành mục tiêu.
An An khẽ lắc lắc đầu, nói: "Hạo Thiên, ta biết thực lực ngươi rất mạnh. Nhưng ngươi chớ quên, nơi này là nơi nào. Nơi này...." Nàng chỉ xuống dưới đất, nói: "Nơi này là chiến trường linh giả hung hiểm nhất. Chém giết ở nơi này không phải chỉ là linh giả bình thường, mà còn có những tồn tại cường đại hơn. Nếu ngươi gặp phải linh giả bảy sao, tám sao, thậm chí là chín sao, liệu ngươi còn cảm thấy như vậy nữa không?"
Trịnh Hạo Thiên trong lòng rùng mình, sắc mặt dần dần trở nên ngưng trọng.
An An nói không sao, từ sau khi giết chết đại xà linh giả ba sao và luyện hóa được linh thể Huyết Quang kích, niềm tin của hắn lập tức đại tăng, không ngờ lại có suy nghĩ ngờ nghệch, không đặt chiến trường linh giả vào trong mắt.
Chỉ là, đúng như lời An An, nói, đối thủ hắn gặp phải, không thể nào vĩnh viễn đều là linh giả ba sao, hoặc là dưới ba sao được.
Nếu như đụng phải linh giả năm sao, thậm chí là cao hơn...
Gật đầu một cái, Trịnh Hạo Thiên thành thật nói: "An An, đa tạ."
Khóe miệng An An khẽ nhếch lên, trên môi nở một nười phảng phất như trăm hoa đua nở.
Trịnh Hạo Thiên có thể tiếp nhận góp ý của nàng, đương nhiên là khiến nàng cảm thấy rất vui vẻ.
Đột nhiên, sắc mặt An An hơi đổi, nàng vươn bàn tay mềm mại, khẽ điểm một chỉ vào hư không, Một đạo kiếm quang tinh xảo chợp lóe lên, lập tức rơi vào trong ngọc thủ của nàng.
Chân mày Trịnh Hạo Thiên khẽ nhướng lên, nhưng vì tôn trọng đối phương, cho nên vẫn rời ánh mát đi chỗ khác.
Đây là một đạo phi kiếm truyền thư, chính là phương thức thông tin lẫn nhau giữa các tu luyện giả cấp bậc linh thể.
Bất quá, phi kiếm truyền thư cũng có đủ loại hạn chế, người có thực lực càng mạnh thì hạn chế sẽ càng nhỏ, mà khí tức cường đại tỏa ra từ đạo kiếm uang, lại khiến hắn trong lòng có chút kiêng kỵ.
Đôi mi thanh tú của An An khẽ nhíu lại, nói: "Hạo Thiên, thần điện hạ mệnh lệnh, ta phải đi một chuyến rồi."
Trịnh Hạo Thiên do dự một chút, cuối cùng vẫn nói: "Có thể cho ta biết, đó là mệnh lệnh gì không?"
"Thần điện hạ lệnh, bảo ta đi ám sát ba vị linh giả chỉ định trên chiến trường." An An bình tĩnh nói.
Trịnh Hạo Thiên trong lòng cả kinh, nói: "Hoang Vu thần điện rốt cuộc là nơi nào? Chẳng lẽ trong đó đều là sát thủ hay sao?"
Hắn gặp được An An, kỳ thật cũng là vì An An muốn ám sát hắn. hiện giờ An An thi hành mệnh lệnh của thần điện, lại đi ám sát một vịi linh giả khác, đương nhiên khiến hắn trong lòng không thoải mái.
An An áy náy nhìn hắn một cái, nói: "Cường giả trong Hoang Vu thần điện luôn tu luyện không ngừng. Lịch đại tổ sư vì để môn hạ lúc nào cũng bảo trì ý chí chiến đấu và thực lực cường đại, cho nên mới lập ra môn quy. Chỉ cần có người trả đủ giá, thì thần điện sẽ xuất thủ vì bọn họ một lần."
Trịnh Hạo Thiên đương nhiên hiểu được, xuất thủ một lần chính là đi ám sát.
Bất quá, cái thần điện chết tiệt này không ngờ lại lập nhiều quy định cổ quái, chẳng hợp nhân tình như thế quả thực là khiến người ta cảm thấy khó tin.
"Được rồi, người ngươi phải ám sát là linh giả chủng tộc nào, hiện đang ở đâu?" Trịnh Hạo Thiên chậm rãi nói.
An an khẽ chớp chớp đôi mắt đẹp, hỏi lại: "Ngươi hỏi cái này làm gì?"
"Ta lo lắng cho ngươi, cho nên muốn cùng đi với ngươi." Trịnh Hạo Thiên nói như đó là chuyện dĩ nhiên: "Dù sao ta cũng muốn liệp sát dị tộc linh giả, thuận tay giúp ngươi một lần."
An An bật cười, tuy Trịnh Hạo Thiên hiện giờ chỉ là một sao, mà nàng lại là cấp bậc ba sao.
Nhưng nàng không hề cảm thấy lời nói của Trịnh Hạo Thiên khoa trương chút nào.
Một thiên tài chỉ trong mười ngày ngắn ngủi đã trở thành linh giả một sao, nếu như nói hắn chỉ có thực lực cấp bậc sao, thì chẳng có ai dám tin đâu.
"Cũng được. Ba nhiệm vụ này, ta chỉ cần hoàn thành một cái là được. Nhưng nếu có ngươi trợ giúp, có lẽ ta có thể hoàn thành toàn bộ rồi." An An cười quyến rũ, nói: "Để ta xem trộm một chút, nhân vật thiên tài kiệt xuất nhất trên Phiêu Miễu đại lục, rốt cuộc là có bao nhiêu năng lực."
Trịnh Hạo Thiên hai mắt sáng ngời, cất tiếng cười dài, nói: "An An, ngươi cứ chờ xem. Ta nhất định sẽ không khiến ngươi thất vọng đâu."
Hai người vội vàng thu thập một chút, thu lấy tinh cấp trên người hai con dị thú, sau đó thu thi thể vào túi không gian.
Loại linh giả dị thú này toàn thân để là bảo vật, đặc biệt là đối với luyện đan sư và linh khí sư nhân loại mà nói, loại tài liệu này tuyệt đối là bảo vật không thể thiếu.
Cho nên, bọn họ đương nhiên sẽ không lãng phí của trời.
Sau khi thu thập thỏa đáng, hai người bọn hóa thành hai đạo bạch quang, cấp tốc bay về phương xa.
Trong phi kiếm truyền thư mà An An nhận được, có một tấm bản đồ rõ ràng, nhưng lại không có tọa độ truyền tống cụ thể.
Hai người bọn họ cho dù có to gan lớn mật hơn nữa, cuãng không dám xé rách không gian, trực tiếp đi tới mục tiêu.
Nếu như bọn hắn thật sự có thể làm được điều này, thì bọn họ đã không còn là linh giả bình thường nữa, mà là tông sư mất rồi.
Cho nên, bọn họ cũng chỉ có thể dựa theo tin tức nhận được, chậm rãi mò mẫm mà đi.
Sau khi lên đường được nửa ngày, An An đột nhiên ngừng lại, nàng lặng lẽ cảm ứng phía trước, nói: "Vị linh giả đầu tiên hẳn là ở chỗ này."
Trịnh Hạo Thiên ngưng thần nhìn lại, phía trước là một sơn cốc sâu thẳm, mà ở trong trong sơn cốc lại là một rừng cây rậm rạp, u ám.
Ở trong hoàn cảnh này, không thể nghi ngờ sẽ giúp An An chiếm được ưu thế và phát huy thực lực lớn nhất. Bởi vậy có thể thấy được, người phi kiếm truyền thư cũng không phải là sai khiến bừa bãi.
Chỉ là, linh giả có thể bố trí sào huyệt ở chỗ này, đương nhiên cũng là cường giả am hiểu tác chiến ở chỗ này. ĐIểm này tuyệt đối không thể khinh thường.
"An An, người kia rốt cuộc là ai."
"Đây là một vị hắc ám ma vương, linh giả ba sao địa ma tộc." An An mỉm cười, nói: "Nghe nói vị địa ma ma vương này có huyết thống hoàng tộc, thập phần khó đối phó đó."
Trịnh Hạo Thiên bật cười, nói: "Linh giả ba sao...." Hắn nhấc chân, đi về phía sơn cốc.
An An sắc mặt khẽ biến, vội vàng túm lấy cánh tay hắn, nói: "Ngươi định làm gì?"
Trịnh Hạo Thiên ù ù cạc cạc nhìn nàng, nói: "Đương nhiên là làm thịt nó."
"Ngươi cứ như vậy đi vào?"
"Ừm, có gì không ổn sao?"
"Con ma vương này chính là linh giả ba sao, hơn nữa còn là địa ma có huyết mạch vương tộc đó."
"Ta biết. Nhưng cái này thì có liên quan gì."
An An hít sâu một hơi, bất đắc dĩ nói: "Hạo Thiên, linh giả ba sao hoàn toàn khác với linh giả không sao bình thường. Ít nhất cũng phải có mấy chục linh giả chết trong tay nó, hơn nữa trong đó còn có mười tên cường giả hai sao trở lên." Nàng hơi dừng lại một chút, nói: "Phi kiêm truyền thư của trưởng lão bổn môn có nói rõ, tên ma vương này ngay cả đứng trong hàng ngũ linh giả ba sao cũng thuộc vào nhân vật đỉnh cấp. Muốn giết hắn, tuyệt đối không thể lỗ mãng như vậy."
Trịnh Hạo Thiên mấp máy miệng. Hắn rất muốn nói cho vị nữ tử xinh đẹp này biết.
Mười tên linh giả dị tộc thắp sáng ngôi sao trên tay mình, kỳ thật cũng có linh giả ba sao, hơn nữa còn không chỉ có một tên.
Nhưng câu khoe khoang này vừa lên tới họng, lại không thể nào nói ra được.
Hắn ho khan một tiếng, nói: "Vậy ngươi nói phải làm sao bây giờ."
"Lẻn vào trong đó, chờ đợi thời cơ." An An nghiêm mặt nói: "Muốn đối phó với cường giả như vậy, tuyệt đối không thể hành động lõ mãng. Cho dù chờ đợi một năm, nửa năm cũng không thành vấn đề."
Trịnh Hạo Thiên trợn mắt líu lưỡi một hồi lâu, nói: "Vì một ma vương ba sao, ngươi phải chờ ở đây một năm?"
"Ừ." An An nói như chém đinh chặt sắt,: "Nếu chút kiên nhẫn này cũng không có, thì sao có thể trở thành sát thủ cường đại nhất thế giới này."
Cơ nhục trên mặt Trịnh Hạo Thiên khẽ run rẩy, nói: "An An, ta biết ngươi muốn trở thành sát thủ cao cấp nhất, nhưng ngươi không phải thấy làm vậy thì rất phiền phức sao?" Hắn thấp giọng nói: "Kỳ thật ta còn có một cách, có thể nhanh chóng giải quyết việc này."
"Biện pháp gì?" An An nghi hoặc hỏi.
Trịnh Hạo Thiên cười với nàng một cái thật tươi, tiếp đó thân hình hắn thối lui về phía sau như bay.
An An khẽ ngây người, còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe thấy tiếng gào thét như ầm ầm như sấm động của Trịnh Hạo Thiên vang vọng khắp thiên địa.
"Ma vương chết dẫm, mau lăn ra đây chịu chết cho ta...."