Trên vô tận thiên không, có một đám sương mù dày đặc phảng phất như quanh năm không tiêu tán.
Bên trong đám sương mù này, là một ngọn núi khổng lồ đang phiêu phù giữa không trung.
Đây chính là thượng phong duy nhất, đồng thời cũng là cường đại nhất Vạn Kiếm tông - Phi Thiên phong.
Trong phạm vi trăm dặm, ngọn núi này tuyệt đối là một trong những ngọn núi lớn nhất. Cho dù một nửa đã huyền phù trên không trung, nhưng một nửa chân núi nó lưu lại bên dưới vẫn cao ngất tận mây, tiếu ngạo bát phương. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nơi này, hiện giờ đang tụ tập rất nhiều cường giả linh thể trong tông môn.
Bọn họ mỗi người chiếm một chiếc ghế, ngồi ngay ngắn trong đại sảnh, cho dù không có bản thể xuất hiện thì cũng phái một cái linh thể đến.
Lúc này, bọn họ không nói lời nào, cũng không hề sử dụng thần niệm tra quét, mà im lặng chờ đợi.
Mà ngồi trên thủ vị đại sảnh, lại là một trung niên nam tử mặc đạo bào. Hắn anh tuấn tiêu sái, mặt như quan ngọc, khí độ vạn thiên. Mặc dù đang im lặng ngồi trên ghế, nhưng trên người lại có một cỗ mị lực và phong độ không cách nào hình dung được. Không ngờ ẩn ước còn có một cảm giác Định Hải thần châm, đè ép tất cả phong thái của mọi người đang ngồi xuống.
Sau một hồi lâu, hắn mở hai mắt, tựa hồ đang trầm ngâm điều gì đó.
Một vị lão giả râu tóc bạc phơ, nói: "Chưởng giáo chân nhân, lần này chúng ta thu được bao nhiêu?"
Chưởng giáo chân nhân than nhẹ một tiếng, cuối cùng nói: "Bổn tọa cùng Vân thái trượng trưởng lão đã thu thập đủ toàn bộ mảnh vụn thi thể Ma vương, bất quá...." Hắn hơi dừng lại một chút, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc cực kỳ hiếm thấy: "Thu hoạch lần này có chút vượt ngoài dự kiến của mọi người. Những mảnh vụn thu được, không ngờ không đến mười vạn."
"Không thể nào...." Mấy tiếng kinh hô không hẹn mà cùng vang lên.
Có thể lên tiếng nghi ngờ ở chỗ này, tuyệt đối là những người cao cấp nhất trong môn phái.
Chưởng giáo chân nhân lộ ra một tia khó chịu, lãnh đạm nói: "Chẳng lẽ các vị nghi ngờ bổn tọa và Vân thái thượng trưởng lão?"
Tất các cả cường giả linh thể lập tức im lặng trở lại.
Một thế lực khổng lồ như Vạn Kiếm tông, mặc dù trên vấn đề đối ngoại, mọi người có thể bảo trì sự nhất trí. Nhưng nếu là trong nội bộ môn phái, vẫn không thể nào tránh khỏi một chút va chạm và tranh chấp.
Đây là vì tranh giành, cướp đoạt tài nguyên tu luyện và không gian sinh tồn, bất cứ môn phái nào cũng không tránh được.
Bất quá, hai hệ phái mà chưởng giáo chân nhân và Vân thái thượng trưởng lão đại biểu, không thể nghi ngờ chính là hai hệ phái cường đại nhất tông môn. Những người này cho dù có ăn no rỗi việc, cũng quyết không dám đi khiêu chiến quyền uy của hai vị này.
Một người đứng lên, hơi chắp tay nói: "Chưởng giáo chân nhân nói quá lời rồi. Chúng ta kết giao đã hơn mấy trăm - một ngàn năm, chẳng lẽ lại không biết chưởng giáo chân nhân và Vân thái thượng trưởng lão là người thế nào ư. Nếu có kẻ nào dám nghi ngờ hai vị, lão phu là người đầu tiên không tha cho hắn."
Người này thân hình cao lớn, vừa mở miệng thanh âm vang dội lập tức ầm âm chấn động, tựa hồ văng vẳng trong đại điện không ngừng.
Nếu mấy người Trịnh Hạo Thiên nghe được, nhất định có thể nhận ra, người này chính là Hứa thái trượng trưởng lão - kẻ đã từng lên tiếng khi Bạch Thảo phong và Hoa Lộ phong tranh đoạt ngôi vị hạ phong.
Mọi người đều gật đầu, cho dù là mấy vị thái trượng trưởng lão vừa chất vấn cũng vậy.
Hứa thái trượng trưởng lão trầm giọng nói: "Chưởng giáo chân nhân, các vị thái trượng trưởng lão không phải hoài nghi năng lực và tư cách các ngươi, mà là đang kỳ quái, tại sao thu hoạch hài cốt Ma vương lần này lại ít ỏi như vậy, chẳng lẽ đã phát sinh biến cố gì đó mà chúng ta không biết sao?"
Lúc này, toàn bộ đại sảnh lại một lần nữa trở nên yên lặng, mọi người chậm rãi gật đầu, vẻ mặt như đang suy nghĩ điều gì đó.
Mảnh vụn thi thể Ma vương đối với bọn hắn mà nói, tuyệt đối là một kiện bảo bối tràn đầy sức hấp dẫn, cực kỳ hữu dụng giúp bọn hắn chống đỡ lôi khiếp và tâm ma sau này.
Nhưng chưởng giáo chân nhân và Vân thái thượng trưởng lão có thân phận bậc nào chứ? Nói hai vị này liên thủ lừa gạt mọi người thì...
Đúng như lời Hứa thái trượng trưởng lão nói, có người tin mới là lạ.
Chưởng giáo chân nhân chậm rãi gật đầu một cái, nói: "Tính toán theo kinh nghiệm từ xưa tới nay. Tổng số lượng mảnh vụn thi thể Ma vương hẳn là trên dưới ba mươi vạn. Có lẽ... là đám môn hạ đệ tử gặp cơ duyên, nên thu thập được nhiều hơn một chút."
Hứa thái trượng trưởng lão trầm ngâm nói: "Chưởng giáo chân nhân, đệ tử tông môn tuy nhiều, nhưng từ trước tới nay, trong một ngày sưu tầm được một nửa số lượng đã là cực hạn rồi. Chẳng lẽ lần này, bọn hắn có thể thu thập được hai mươi vạn mảnh ư?"
Chưởng giáo chân nhân chậm rãi lắc đầu, nói: "Việc này bổn tọa cũng không biết, bất quá chúng ta cứ đợi thêm mấy ngày, tất có môn hạ đệ tử mang mảnh vụn thi thể Ma vương tới chủ phong đổi, sau đó có thể suy đoán ra đại khái số lượng cụ thể."
Vạn Kiếm tông làm thế này cũng không phải lần đầu tiên. Gần như mỗi một lần khi chủ phong tích tụ được đủ lực lượng, bọn họ đều dụ dỗ ma đầu hàng lâm, đồng thời sử dụng phương pháp này đánh chết.
Trải qua nhiều lần như vậy, bọn họ đã có thể ước đoán được tương đối chính xác. Cho nên khi vừa nhìn thấy thân hình khổng lồ do hơn mười con Ma vương ngưng tụ lại, họ lập tức đoán được đại khái số lượng mảnh vụn.
Chỉ là, số lượng thu được thực tế lại chênh lệch rất lớn so với số lượng suy đoán, đương nhiên khiến cho mọi người cảm thấy khó hiểu.
Tất cả các thái trượng trưởng lão quay sang nhìn nhau, sau một lâu, một người chậm rãi nói: "Chưởng giáo chân nhân, hy vọng này chỉ sợ khó mà thực hiện được, lão phu nghi ngờ... có kẻ đang cố tình đánh cắp chúng."
Những lời này vừa nói ra, toàn bộ đại sảnh lập tức im ắng không một tiếng động, đến một tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy được. Lịch đại tổ huấn, giết chết Ma vương, đoạt mảnh vụn thi thể, tuy mục đích cuối cùng là thu thập tài liệu trân quý cho các vị trưởng lão, nhưng cũng có một phần là muốn tặng cho đám môn hạ đệ tử một lần kỳ ngộ.
Cho nên, trong quá trình thu thập mảnh vụn, bất cứ cường giả linh thể nào cũng không được sử dụng thần niệm để rà quét và giám sát. Nếu không chắc chắn sẽ khiến mọi người vây công, nghiêm trọng thậm chí còn bị môn phái giết chết.
Nhưng, sau khi số lượng mảnh vụn ít đi đến mức này, bất cứ kẻ nào cũng không tránh được có suy nghĩ này.
Trong một ngày, có thể qua mắt bao nhiêu cường giả linh thể ở đây, và thu thập được số lượng mảnh vụn thi thể Ma vương nhiều đến vậy, e rằng cũng chỉ có cường giả linh thể mà thôi.
Chưởng giáo chân nhân sắc mặt âm trầm, nói: "Bổn tọa cũng hoài nghi như vậy, nhưng các trận đồ giám thị lại không hề phát hiện dao động thần niệm của cường giả linh thể."
Người nọ không chút sợ hãi, đón nhận ánh mắt của chưởng giáo chân nhân, cao giọng nói: "Lão phu đương nhiên biết việc này, nhưng thần công mật nghệ trên thế này này vô số, có lẽ trong bổn tông xuất hiện một ngoại lệ cũng không biết chừng."
Tất cả mọi người trong lòng đều khẽ động, ngay cả chưởng giáo chân nhân cũng bắt đầu do dự.
Đúng như người này nói, thần công mật nghệ trong thiên hạ vô cùng vô tận.
Trên thế gian này có bao nhiêu siêu cấp cường giả? Chỉ sợ không một ai có thể thống kê được hết.
Cho dù hiện giờ không ai có thể sáng tạo ra mật thuật tránh né sự tra xét của trận pháp, nhưng không ai dám bảo đảm, ngày mai lại không có người sáng tạo ra mật thuật này.
Chưởng giáo chân nhân chậm rãi gật đầu, nói: "Theo ý kiến của ngươi, phải làm như thế nào?"
Người nọ trầm giọng, nói: "Tổn thất lần này chỉ sợ không thể thu hồi được. Nhưng chúng ta có thể tiến hành dự phòng. Khi tiến hành vây giết Ma vương, xin mời chưởng giáo chân nhân và Vân thái thượng trưởng lão đích thân tọa trấn trận đồ, giám sát thông môn."
Tất cả thái trượng trưởng lão đều trầm ngâm, sau một hồi lâu, một người nói: "Lão phu tán thành."
"Đồng ý...."
"Đồng ý...."
Chưởng giáo chân nhân khẽ cau mày, hắn than nhẹ một tiếng, nói: "Được rồi. Nếu xuất hiện chuyện thế này, chúng ta sẽ thành lập đội duy trì trật tự. Rút thăm mười danh ngạch trong các vị thái trượng trưởng lão. Bất quá...." Ngữ khí của hắn đột nhiên phát lạnh, nói: "Chúng ta chỉ phụ trách cảm ứng có thần niệm cường giả linh thể xuất hiện hay không, mà không được phép tác động bất cứ một đệ tử nào. Nếu không đừng trách bổn tọa dùng môn quy xử trí."
"Vâng, tuân pháp chỉ chưởng giáo chân nhân."
Mọi người nghiêm nghị tuân lệnh. Cho dù là mấy vị cường giả linh thể cường đại, vào lúc này cũng không dám làm trái ý chưởng giáo chân nhân.
Từ đầu tới cuối, những cường giả linh thể này đều đưa ánh mắt hoài nghi nhìn những vị cường giả linh thể khác, mà không ai nghĩ tới việc này lại có liên quan tới Trịnh Hạo Thiên.
Bởi vì ngay cả bọn họ cũng không biết, Mộng Yểm lại có được năng lực thần kỳ, có thể cảm ứng được mảnh vụn thi thể đồng loại.
Trường hợp Mộng Yểm xuất hiện trên Phiêu Miễu đại lục đồng thời kết bạn với nhân loại, trong toàn bộ lịch sử cũng chỉ có một lần mà thôi.
Đối với loại sinh vật cường đại này, nhân loại vẫn còn biết quá ít.
Cho nên, cho dù biết trên người Trịnh Hạo Thiên còn có át chủ bài chưa lật, nhưng không ai lại đem hoài nghi đặt lên người hắn cả.
Mà lúc này, kẻ được tất cả các vị cường giả linh thể "nhớ thương" lại đang cười ha ha trong phòng, kiểm kê lại chiến quả của mình.
Bên trong Ôn Dưỡng hồ lô, có ước chừng mười vạn mảnh vụn thi thể Ma vương đang trôi nổi không ngừng.
Nếu để chưởng giáo chân nhân và các vị thái trượng trưởng lão biết trong tay Trịnh Hạo Thiên lại có nhiều mảnh vụn thi thể Ma vương như vậy, bọn họ nhất định sẽ hâm mộ, đố ký đến chết. Cho dù thân phận của Trịnh Hạo Thiên có cao quý thế nào đi nữa, cũng quyết không thể bảo toàn đống tài phú này.
Lúc này, ở trong không gian của Ôn Dưỡng hồ lô, những chiên châu hắc sắc này dung hợp với nhau thành một thể, tạo thành một khối hắc sắc to lớn, hoàn toàn tách xa những thứ còn lại. Mà bên trong những mảnh vụn này, lại có thêm một thanh loan đao hắc sắc tràn đầy sát khí và khí tức hung lệ.
Khiến Trịnh Hạo Thiên cảm thấy kinh ngạc chính là, hắn thậm chí còn không xác định được phẩm cấp thanh loan đao này.
Bất quá, hắn vẫn có thể xác định một điều, phẩm chất thanh loan đao này tuyệt đối cực cao, có lẽ chẳng thua kém gì ngụy pháp khí.
Bởi vì sau khi thanh loan đao này xuất hiện trong Ôn Dưỡng hồ lô, phạm vi bảo khí trường kiếm chi quang bao phủ lập tức lại thu nhỏ đi. Mà Thương Long thiền trượng đang ngủ say, tựa hồ bị cái gì đó kích thích, tốc hấp thụ lực lượng lại càng nhanh hơn một chút.
Loại tình huống này cũng giống như phản ứng của đám dã thú cường đại trong thế giới tự nhiên, khi gặp phải đối thủ thực lực tương xứng xâm phạm địa bàn của mình.
Thanh loan đao không có khí linh này, không ngờ lại gây cho Thương Long thiền trượng cảm giác áp bách cường đại đến thế, quả thật khiến Trịnh Hạo Thiên rất bất ngờ.
Hắn thu hồi thần niệm, trước khi tìm được biện pháp lợi dụng những viên châu này, cứ để cho chúng ở chỗ này là tốt nhất.
Bởi vì hắn ẩn ước có một loại cảm giác, những mảnh vụn này tuyệt đối không phải thi thể Ma vương bình thường có thể so sánh được. Ngày sau nhất định sẽ có tác dụng quan trọng, cho nên lúc này tuyệt đối không thể lãng phí.
Thu liễm tâm thần, hắn nán lại trong phòng mười ngày, đem cảm ngộ hôm đó sát nhập vào trong kiếm trận của bản thân.
Mười ngày sau, trong khoảnh khắc khi hắn đẩy cửa bước ra ngoài, trong ánh nắng rực rỡ của mặt trời, trong lòng hắn bỗng nhiên hiện lên hình ảnh của phụ thân.
Bây giờ, cũng nên trở về nhà rồi...