Đại bỉ vạn phong mười năm một lần của Vạn Kiếm tông mỗi ngày diễn ra một vòng. Sau khi cuộc so đấu trong ngày chấm dứt, trên mộc bài trong tay mỗi vị phong chủ phong vô danh thắng lợi đều sẽ hiện lên tên đối thủ và số sân thi đấu trận kế tiếp.
Khiến mấy người Truyện Cảnh Thụy vui mừng chính là, trong lượt thứ hai này, Bạch Thảo phong nhận được một đối thủ rất mềm. Trong phong đối thủ cũng không có cường giả thập giai. Mà càng khiến bọn họ bất ngờ chính là, sau khi đối phương biết đối thủ của mình là Bạch Thảo phong, không ngờ không hề phái ra đội hình mạnh nhất, mà phái ra hai tên đệ tử hạch tâm và một đệ tử chân truyền lục giai.
Có lẽ bởi trong trận chiến hôm qua, Lâm Đình và Dư Uy Hoa thể hiện ra thực lực quá cường đại, khiến cho chính bọn họ cũng cảm thấy không nắm chắc phần thắng, cho nên mới ban cho Bạch Thảo phong một cái nhân tình không lớn không nhỏ.
Đương nhiên, cho ba gã đệ tử xuất chiến cũng là có ý định rèn luyện cho bọn hắn. Rõ ràng bọn họ đã đặt hy vọng lên đại bỉ mười năm sau rồi.
Một trận so tài này, thậm chí ngay cả Dư Uy Hoa cũng không phải xuất thủ, chi bằng một mình Lâm Đình cũng giải quyết nhanh chóng cả ba đối thủ.
Bất quá, Lâm Đình tính tình chu đáo hơn cái tên ngốc mà to xác Dư Uy Hoa kia nhiều. Hắn hóa thân thành chim đại bàng xong, nhưng vẫn dây dưa với đối phương một hồi lâu, sau đó mới dùng thần mục chi quang của chim đại bàng thủ thắng.
Kéo dài thời gian chiến đấu như vậy, vừa cho đối phương mặt mũi, vừa khiến Bạch Thảo phong tranh thủ được hảo cảm của các phong khác.
Hiện giờ địa vị của Bạch Thảo phong trong Vạn Kiếm tông đã khác xa lúc trước, trong hạ phong và trung phong đều có người tới kết giao, mà ở trong hơn vạn phong vô danh lại càng như vậy. Đặc biệt là những phong không có thực lực tranh đoạt mười một danh ngạch kia, tranh nhau tới chào hỏi.
Tình hình như vậy, so với đại bỉ mười năm trước, đã là thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Vòng thứ ba, mấy người Truyện Cảnh Thụy lại càng cười toe toét. Vận may rốt cuộc lại mỉm cười với bọn họ.
Bọn họ không ngờ lại bốc được vòng trống. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Tuy nói trên lý thuyết, mỗi một tổ đều có vòng trống, nhưng số phong chân chính bắt được vòng trống lại liêu xiêu không có mấy. Có thể bắt được mấy vòng trống này, không thể không nói là cực kỳ may mắn.
Cứ như vậy, bọn họ đã vững vàng bước vào vòng so đấu thứ tư. Mà cho tới tận lúc này, Trịnh Hạo Thiên thậm chí còn chưa phải xuất thủ một lần.
Bất quá, đến vòng thứ tư, vận may của bọn hắn tựa hồ đã phải phải dừng lại rồi.
Bời vì, bọn họ ngẫu nhiên bốc phải Hồng Diệp phong.
Hồng Diệp phong ở trong vạn phong vô danh, tuy không tính là loại đình cấp, nhưng cũng là phong có cường giả thập giai, thực lực có thể bài danh ờ tầng trên.
Lần này, Hồng Diệp phong chủ Thi Lang tự mình dẫn đội, cùng nhi tử Thi Nguyên và một vị trưởng lão cửu giai Hoa Gia Lộc trong phong xuất chiến.
Ba người bọn họ liên thủ lại, khó khăn lắm mới xông qua được vòng thứ ba, đương nhiên sẽ không dễ dàng buông tay rồi.
Ngày thứ tư, cũng trong một cái quang cầu khổng lồ, Lâm Đình cùng Thi Nguyên đại chiến một hồi lâu, cuối cùng dựa vào một thân trang bị hoàn hảo, tốc độ không gì sánh nổi của chim đại bàng, cùng sự lăng lệ của công pháp Kim Quang Thần Mục mới giành được thắng lợi, đánh cho Thi Nguyên tu vi bát giai bị thương nhẹ.
Thi Nguyên mặc dù sắc mặt không được dễ coi lắm, nhưng vẫn sảng khoái nhận thua.
Người xuất chiến tiếp theo chính là trường lão Hoa Gia Lộc. Vị cường giả cửu giai này xuất thủ cực kỳ vững vàng, ổn định, không tham công lao.
Ở trên người hắn không ngờ còn có một tấm bảo khí thuẫn bài phòng ngự: đồng thời sau khi sử dụng nó liên tiếp chống đỡ ba đạo Kim Quang thần mục của Lâm Đình, mới đột nhiên xuất thủ, thiếu chút nữa đánh cho Lâm Đình tối tăm mặt mũi.
Cũng may sau khi hóa thân thành chim đại bàng, tốc độ Lâm Đình là cực nhanh: tuy không bằng Trịnh Hạo Thiên nhưng cũng hơn xa tu luyện giả bình thường, trong thời điểm ngàn cản treo sợi tóc tránh thoát được một chiêu.