Trong một gian đỉnh viện u tĩnh, Trịnh Hạo Thiên ngồi ngay ngắn trong đó. Ở trước mặt, Vương Vũ đang kể lại cho hắn tất cả những chuyện xảy ra trong một năm hắn rời khỏi Vạn Kiếm tông.

Vương Vũ trước kia là một tán tu, sau khi tu luyện tới cảnh giới linh khí sư tứ giai, vẫn một mực không thể đột phá.

Điều này cũng không phải là do thiên phú của hắn kém, mà là vì tư nguyên của tán tu không cách nào so sánh với một siêu cấp đại môn phái như Vạn Kiếm Tông được.

Nhưng mà, từ khi đi theo Trịnh Hạo Thiên, vận mệnh của hắn đã có sự biến đổi to lớn. Tuy bởi vì hắn không phải là đệ tử Vạn Kiếm Tông, cho nên không thể nào được tới Phiêu Miễu vân Hải, nhưng giờ đây được cung ứng đan dược đầy đủ, tu vi của hắn đột nhiên tăng mạnh, bây giờ đã đạt tới cảnh giới lục giai linh khí sư.

Mà trong đoạn thời gian này, hắn cũng rất tận tâm làm việc, bất cứ lúc nào cũng chú ý các tin tức trong Vạn Kiếm Tông. Hắn đối nhân xử thế cực kỳ khéo léo, thủ đoạn cực kỳ cao mình, rất thích hợp để làm tai mắt cho Trịnh Hạo Thiên.

Nửa ngày sau, Vương Vũ mang theo vẻ mặt tươi rói ra khỏi phòng. Trước khi hắn đi, Trịnh Hạo Thiên đã đưa cho hắn một lượng lớn đan dược cùng một vài phù lục đặc thù, đủ để cho tu vi hắn tăng tiến một bước. Điều này cũng làm cho hắn càng quyết tâm đi theo Trịnh Hạo Thiên.

Trịnh Hạo Thiên cũng lập tức bắt đầu bế quan tu luyện, hắn muốn trong thời gian ngắn nhất khiến cho linh lực đột phá thất giai, đạt tới cảnh giới bát giai.

Cũng chỉ có như thế, dưới tình huống không sử dụng ngụy pháp khí cùng yêu hóa biến thân, hắn mới có thể quang minh chính đại đánh bại những thập giai cường giả kia.

Dù sao, đối thủ sắp của hắn không thể nào so sánh với những đệ tử hạch tâm ở trung phong như Văn Nhân Băng Oánh, mà chỉ là một số phong bài danh áp chót trong nhóm hạ phong mà thôi.

Đối phó với những thập giai cường giả như vậy, cho dù hắn không sử dụng toàn lực thì cũng có thể chiến thắng.

Thật ra thời gian mà hắn tấn chức thất giai cường giả không hề dài, theo lẽ thường mà nói, dù cho hắn có thiên tư cao, tư nguyên trong tay phong phú thì trong vòng một năm cũng rất khó tấn chức một lần nữa. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Nhưng mà, thí luyện lần này hắn có thể cùng với An An hợp thể đồng tu. Không chỉ An An tấn chức thành công, mà ngay cả linh lực cùng linh khí của bản thân hắn cũng thu được nhiều điều tốt. Tuy không thể ngay lập tức tăng lên một bậc, nhưng cũng đạt tới cảnh giới điên phong, chỉ cần có cơ hội là có thể phá tan cửa ải, đạt tới cảnh giới tiếp theo.

Thần mục của Vân thái thượng trưởng lão như điện, chỉ cần liếc qua đã nhận ra, nếu không lão cũng không cỗ vũ Trịnh Hạo Thiên tham gia đại bỉ ba tháng sau.

Lúc này, trong não vực của Trịnh Hạo Thiên, một cỗ linh lực khổng lồ bắt đầu dũng động, mỗi đạo đều mãnh liệt như cương phong, khiến bảy mươi khí xoáy điên cuồng chuyển động, rất nhanh đạt tới tốc độ hạn.

Nếu như ở tình huống bình thường, Trịnh Hạo Thiên nhất định là tạm dừng xoay tròn, nhưng lúc này thì hắn mặc kệ, ngược lại càng thúc dục linh lực, khiến cho vận tốc của khí xoáy cố gắng đề cao thêm một bậc.

Nhưng mà, sức người có hạn, tuy rằng Trịnh Hạo Thiên đã đốc hết toàn lực, thậm chí còn không giữ lại chút sức lực nào, nhưng vận tốc của khí xoáy sau khi đạt tới mức độ này. vẫn như trước không thể đột phá.

Hắn hiểu rằng, tốc độ như vậy, đã là cực hạn của thất giai linh khí rồi. Nếu như vận tốc của khí xoáy có thể nhanh hơn một chút, vậy tức là tu vi của hắn đã đột phá cực hạn của thất giai, có thể sinh ra phản ứng dây chuyển và tấn cấp bát giai, nhưng, chỉ vì một chút hạn chế nhỏ đó, lại chính là khác nhau như thiên và địa, làm cho người ta có kêu trời gọi đất cũng không thể làm gì được.

Hồi lâu sau, Trịnh Hạo Thiên thở một hơi thật dài. Hắn tự hỏi lòng, phải chăng bản thân quá mức nóng lòng.

Nếu như tu luyện tích súc trước một tháng, thì có thể nhất cử phá tan cửa ải ở thất giai đạt tới bát giai.

Đang lúc hắn định thu liễm linh thực, thì trong đầu chợt lóe lên linh quang, chân khi trong đan điền lập tức từ từ tràn ngập, hơn nữa hướng về phía não vực kéo tới.

Nếu như là trước kia, chân khí là chân khí, mà linh lực chính là linh lực, hắn căn bản không thể cho chúng dung hợp lẫn nhau.

Nhưng mà bây giờ hắn nắm giữ trong tay phương pháp khiến cho linh lực và chân khí tương dung, dưới tình huống linh lực bị tiêu hao hết, tất nhiên có thể sử dụng chân khí để thử.

Nhưng mà, chân khí dù sao cũng không phải là linh lực, trước kia hắn cũng từng vận dụng chân khí khi đối chiến với địch nhân và bồi dưỡng khí xoáy, nhưng mà như hôm nay, dưới tình huống để cho lực lương chân khí thay thế cho linh lực thôi động khí xoáy, hắn chưa từng sử dụng qua.

Cho nên, hắn cũng phải cực kỳ cẩn thận, không có chút chủ quan khinh thường nào.

Chân khí dưới sự điều khiển của hắn tiến nhập vào trong não vực, hơn nữa tiếp xúc cùng với linh lực đang dần dần suy yếu.

Sau một khắc, nhưng nhân khí cùng linh lực này lập tức đã xảy ra biến hóa vi diệu.

Hai loại lục lượng này vốn thuộc hai hệ thống khác nhau, hoàn tòan không có khả năng thay thế lẫn nhau, cho dù có thể sử dụng bí pháp nào đó dung hợp làm một, cũng không có tác dụng thay thế lẫn nhau.

Nhưng mà, đan điền của Trịnh Hạo Thiên cùng với khí xoáy lại có đạo lý huyền điệu, trước khi đi vào thế giới này chúng vốn tương dung cùng một chỗ, bản chất cũng không có gì khác biệt.

Cho nên, sau khi chân khí và linh lực tương dung, linh lực vốn đã cạn kiệt lập tức sôi trào lên, hơn nữa còn giống như gió lốc cuốn về phía bảy mươi cái khí xoáy.

Vận tốc xoay tròn của bảy mươi khí xoáy vốn là đang từ từ chậm lại, nhưng mà lúc này đột nhiên có được sự thôi động cường đại của ngoại lục, lập tức tốc độ lại tăng lên rất nhiều.

Hơn nữa lúc này gần như không thể kiếm soát, vận tốc càng lúc càng nhanh, không thể nào ngừng lại.

"Ầm". Trong não vực đột ngột vang lên ầm một tiếng nổ.

Mặc dù ở bên ngoài không có bất kỳ âm thanh nào, nhưng mà trong đầu của Trịnh Hạo Thiên, âm thanh này lại vang lên như sấm sét.

Vận tốc của bảy mươi luồng khí xoáy cuối cùng cũng đột phá cực hạn của thất giai tu luyện giả, mà một khi đã vượt qua ngưỡng cửa này, vận tốc của luồng khí xoáy trở nên khó có thể khống chế.

Giờ này khắc này, dù là Trịnh Hạo Thiên muốn cho luồng khí xoáy đừng lại thì cũng không có cách nào.

"Ầm! Ầm ! Ầm!.." Liên tiếp những tiếng nổ ầm ầm vang lên, mỗi lần một tiếng nổ vang lên thì có một luồng khí xoáy nổ tung.

Ngay sau đó một lát, bảy mươi luồng khí xoáy trong não vực đã bạo liệt hết, mà vào thời khác này trong khí xoáy Mộng Yểm đã sớm mang theo Hắc Ám Tỏa Liên, cùng với Huyết Quang thoát ra bên ngoài thân thể của hắn. Trong quá trình này, Mộng Yểm không thể giúp đỡ được bất kỳ điều gì, chỉ có thể giương mắt nhìn.

Nhưng mà, kiếm quang trong những luồng khí xoáy cũng không có rời đi, mà theo sự bạo liệt của những luồng khí xoáy mà biến thành từng đoàn năng lượng tinh túy toàn ngập khắp não vực.

Sau một khắc, chân khí linh lực khổng lồ và lực lượng cũng bắt đầu ngưng tụ lại.

Chúng hướng về trung tâm tụ tập lại, biến thành một điểm nhỏ như là một hắc động.

Khi lực lượng ngưng tụ tới cực hạn, cái hắc động này nổ tung, phần thành tám mươi đoàn năng lượng phân tán trong não vực. Mỗi một đoàn năng lượng phảng phất như là một thể giói, chúng nó không ngừng như động, xoay tròn theo một quy tắc tổ hợp nhất định.

Mỗi một đoàn nàng lượng phảng phất như là một cá thể hoàn toàn độc lập, nhưng mà giữa chúng lại có một sự liên hệ vô cùng chặt chẽ. Lực lượng của chúng liên thông với nhau, tùy ý để cho chân khí linh lực xuyên qua.

Chân khi cùng linh lực vào thời khắc này dung hợp cực kỳ hoàn mỹ. quả thực là so với thế giới Vô Tận Kiếm Hải kia còn hoàn mỹ hơn nhiều. Cũng không biết qua bao lảu, cuối cùng có một đoàn năng lượng thành công ngưng tự thành hình.

Đó là một khí xoáy không ngừng xoay tròn theo phương hướng thuận kim đồng hồ. Khi nó ngưng tụ được một lúc, thì giống như là một loại tin hiệu, bảy mươi chín đoàn năng lượng còn lại cơ hả cùng một lúc ngưng tụ thành hình.

Cả tám mươi luồng khí xoáy ở trong não vực của Trịnh Hạo Thiên sau khi thành hình bắt đầu sắp xếp, đầu cuối nối vào nhau, liên kết như một thể.

Theo sự đề cao của đẳng giai, khí xoáy tăng thêm, sự điều phối của linh lực lại càng vô cùng hòa hợp. Điều này tuy có liên quan tới luồng khí xoáy, nhưng cũng có sự liên quan rất lớn đối với phương thức sắp xếp của những tụ khí.

Trịnh Hạo Thiên thở ra một hơi thật dài, thần niệm của hắn hướng về luồng khí xoáy thăm dò.

Những luồng khí xoáy này không chỉ có quang ám lực lượng, mà đồng thời còn dung hợp cùng chân khí bát giai của hắn và năng lượng của ngàn vạn đạo kiếm quang, mức độ cường đại của nó đã sớm vượt qua bất cứ thời điểm nào trong quá khứ.

Khi thần niệm của Trịnh Hạo Thiên thăm dò ở trong đó, mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn bị đọa cho nhảy dựng lên.

Tụ khí của hắn rộng lớn không tới mức độ không thể tưởng tượng nổi. Dựa theo tính toán sơ bộ của hắn, khí xoáy bát giai tuy có mở rộng nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể là ba bốn lần thôi, nhưng không ngờ chính là, giờ đây dưới sự cảm ứng của hắn, phạm vi lúc này rộng lớn của nó so với khí xoáy lúc thất giai là hơn mười lần.

Trong lòng hắn vô vui mừng không cách nào có thể hình dung. Diện tích của tụ khí xoáy rộng gấp mười, đủ cho hắn bồi dưỡng toàn bộ một tỷ kiếm quang thành kiếm quang hạch tâm.

Kiếm quang hạch tâm cùng với kiếm quang đơn thuần uy lực chênh lệch một trời một vực, sở dĩ Trịnh Hạo Thiên với cảnh giới thất giai có thể cùng với cao thủ cao hơn hai giai đối kháng mà không rơi thế hạ phong. Tất nhiên là do tư chất của hắn vượt trội, hơn nữa cũng có quan hệ tới lĩnh ngộ quang ám thể giới cùng chân khí tương dung, nhưng cũng có một phần rất lớn là do toàn bộ kiếm quang của hắn đều là kiếm quang hạch tâm.

Nếu như hắn điều khiển kiếm quang bình thường, vậy thì chưa hắn đã có thể khiêu chiến đối thủ cao hơn hai giai.

Vào thời khắc này, trong lòng hắn hiện lên dung nhan mỹ lệ cùng thân hình vô cùng mỹ diệu của An An, chính là nhờ nàng cho nên hắn mới có một phen cảm ngộ thần kỳ đó, trong nội tâm tự nhiên có chút vướng víu.

"Ngươi đã tiến giai rồi". Một âm thanh xuất hiện làm cắt đứt hồi ức của hắn.

"Có người ở bên ngoài chờ ngươi, mau ra xem".

''Ai?'' Trịnh Hạo Thiên thu liễm tâm thần, trầm giọng hỏi.

Nếu như Mộng Yểm chủ động làm phiền hắn, thì hắn là người bên ngoài không phải kẻ bình thường.

"Là một gia hỏa tên là Lỗ đại sư, ta thấy những phong đầu các ngươi đối với hắn rất kính trọng, hắn không phải là một nhân vật đơn giản".

Trịnh Hạo Thiên rất là kinh ngạc: Lỗ đại sư, vị này là thủ tịch luyện khí đại sư trong Vạn Kiếm Tông thân phận tôn quý vậy mà lại tới chỗ này, hơn nữa rõ ràng là vì Trịnh Hạo Thiên mà đến...

Trong lòng hắn thầm giật mình, lập tức mở đôi mắt, bỗng nhiên đứng lên đẩy cửa ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play