Mấy trăm năm sau đó, thái tử Kỳ suất lĩnh Thiên Đình thập vệ tạo phản làm loạn, trong Thiên Đình hỗn loạn tưng bừng, lại có rất nhiều Cổ Thần cũng đi theo tạo phản làm loạn. Lần này họa lên hậu cung, thái tử Kỳ - vị Bán Thần cường đại nhất này có được huyết mạch Đế Hậu cùng Thiên Đế, cũng đã trưởng thành, hắn là nhân vật đáng sợ nhất trong Bán Thần. Chiến lực của hắn sâu không lường được, thậm chí ở
trên xa xa so với Lang Hiên Thần Hoàng cùng Tổ Thần Vương.
Hắn tạo thành hỗn loạn cũng không thể coi thường, bởi vì trận phản loạn này không chỉ có Bán Thần cùng Cổ Thần đi theo hắn, đồng dạng cũng có Đế Hậu ở sau lưng của hắn. Khi thái tử Kỳ thi triển ra Quy Khư thần thông, thôn phệ Thiên Đình, cho dù là Cổ Thần cũng theo đó run rẩy. Nhưng mà thái tử Kỳ vẫn bại, ở trước mặt Cổ Thần Thiên Đế không có đi qua một chiêu liền bị trấn áp, thiên địa đem hắn đánh vào chỗ sâu nhất U Đô Ngọc Tỏa quan.
Một thanh âm cao xa thẳng tới U Đô, ngữ khí băng lãnh:
- Kể từ hôm nay, tước đoạt họ của ngươi, chỉ để lại tội ác, kể từ hôm nay, ngươi sẽ vĩnh viễn trầm luân, dày vò ở trong Nghiệp Hỏa! Kể từ hôm nay, ngươi là..
- Tà Vô Kỳ ——
Trận này chiến loạn, Thiên Đình tử thương thảm trọng, tuyệt đối còn phía trên việc A Sửu làm loạn khi trước, thậm chí ngay cả Đế Hậu nương nương cũng bị bởi vậy mà bị đày vào lãnh cung.
Thiên Đình thập vệ cơ hồ toàn bộ bị áp lên Trảm Thần Đài mới xây, Trảm Thần Đài chặt liên tiếp trăm ngày, chém đứt không biết bao nhiêu đầu. Thanh thần đao chém đầu mới xây này hung ác không gì sánh được, hai đạo sát khí bị luyện đến không gì không phá, chém Nguyên Thần diệt nhục thân, như cắt dưa chặt đồ ăn.
Thiên Đế tuyển bạt cường giả các tộc mới, bổ sung Thiên Đình thập vệ, tinh nhuệ các tộc cơ hồ bị tuyển bạt trống không. Lúc trước Thiên Đình thập vệ đều là Bán Thần cường đại, mà bây giờ Thiên Đình thập vệ
thì đều là thần chỉ các tộc tu luyện tới Ngọc Kinh cảnh giới.
Thế lực Thiên Đình liền bất tri bất giác chuyển hóa như thế. Trải qua A Sửu Thổ Bá chi loạn cùng Tà Vô Kỳ chi loạn, Thiên Đình cũ thế lực đã suy yếu đến điểm đóng băng, thời đại mới, cứ như vậy trong bất tri bất giác đến. Thần Tàng Thiên Cung hệ thống như vậy thay thế huyết thống hệ thống, trở thành chủ lưu trong tất cả chủng tộc Chư Thiên.
Trước đó, huyết thống quyết định địa vị, quyết định lực lượng. Mà hiện tại, tu vi quyết định địa vị, quyết định lực lượng. Cổ Thần có thể thống trị thế gian, dựa vào là huyết thống của bọn họ, mà hai đại sự này trải qua, Thần Tàng Thiên Cung hệ thống toàn diện quật khởi!
Đây là cách mạng Long Hán thời đại, được đầu ngón tay Cổ Thần Thiên Đế như có như không kích thích phía dưới, lặng yên hoàn thành. Lực lượng cản trở Cổ Thần Thiên Đế chính là các Cổ Thần khác, hiện tại, Thiên Đế mượn nhờ Hậu Thiên chủng tộc cùng Bán Thần lực lượng đem những Cổ Thần có công này cùng hậu đại của bọn họ chèn ép xuống tới. Cổ Thần bị suy yếu, mà hắn không có. Sự thống trị của hắn trở nên vững chắc không gì sánh được.
Trên quỷ thuyền, Tần Mục lấy ra quả trứng tròn trộm ra từ trong Chiêu Dương điện kia, cùng Ngụy Tùy Phong cùng nhau nghiên cứu quả trứng tròn này.
Ngụy Tùy Phong gõ gõ trứng tròn, bên trong truyền ra thanh âm lại là đạo âm, tựa hồ có người ở bên trong nói chuyện, nhưng mà ngôn ngữ tối nghĩa, để cho người ta khó mà nghe hiểu.
Ngụy Tùy Phong nghiên cứu một lát, lấy các loại thần nhãn thần thông hướng trong trứng nhìn lại, lại nhìn không ra trong trứng tròn rốt cuộc là thứ gì, suy đoán nói:
- Nếu như là Cổ Thần, theo lý mà nói, Cổ Thần đã toàn bộ xuất sinh, không có khả năng lại có Cổ Thần mới, trừ phi là long mạch hoặc là sơn tinh biến thành Tự Nhiên Chi Thần. Chẳng lẽ trong trứng chính là Bán Thần?
Hắn nằm nhoài trên trứng tròn nghe ngóng, bên trong truyền đến đạo âm rất kỳ dị, loại tiếng tim đập kia cũng phi thường kỳ lạ, nghe cực kỳ xa xôi.
- Có thể mở ra hay không?
Ngụy Tùy Phong hỏi.
Tần Mục suy tư nói:
- Ta dùng trứng tròn đỡ được công kích của Vân Thiên Tôn cùng Hạo Thiên Tôn, trứng cũng không vỡ.
Cảnh giới Vân Thiên Tôn đã là Đế Tọa, Hạo Thiên Tôn mặc dù là Lăng Tiêu, nhưng huyết mạch lực lượng rất mạnh, sắp trưởng thành.
- Ngươi đi thời đại kia, thực lực Vân Thiên Tôn cùng Hạo Thiên Tôn còn chưa đủ mạnh, không bằng hiện tại ta…!
Ngụy Tùy Phong quát tháo một tiếng, đỉnh đầu sáng chói vô số tinh quang, điên cuồng xoay tròn, như
một vùng trời!
Trong lòng Tần Mục khẽ nhúc nhích, chiến lực vị đại sư huynh của mình này so với Tiều Phu Thánh Nhân muốn cao minh hơn không biết bao nhiêu lần!
Thiên khung xoay tròn, có Thiên Hà vờn quanh thiên khung vận chuyển, tạo thành dị tượng trong Thiên Hà từ Thiên Đấu treo lơ lửng xuống!
Đại Thiên Hà Thiên Đấu!
Đây là dị tượng hậu thế không cách nào nhìn thấy, chỉ ở trong những năm Long Hán cùng càng thêm xa xưa niên đại mới có thể nhìn thấy Huyền Đô toàn cảnh chân chính. Hiển nhiên, Ngụy Tùy Phong năm đó xuyên qua đến Long Hán thời đại trở thành thủ lĩnh Vũ Lâm quân, thấy được Huyền Đô chân chính, tìm hiểu ra công pháp cùng thần thông của mình!
Ngụy Tùy Phong nâng tay phải lên, chỉ thấy lực lượng Đại Thiên Hà Thiên Đấu dung nhập vào trong lòng bàn tay hắn, Ngụy Tùy Phong lấy tay làm đao, dùng sức chém xuống, bổ vào trên trứng tròn. Chiến lực của hắn, hoàn toàn mạnh hơn Vân Thiên Tôn Hạo Thiên Tôn thời đại kia rất nhiều!
Ngụy Tùy Phong đánh xuống một đao này, trứng tròn tỏa sáng hào quang, bỗng nhiên trên quỷ thuyền, vô luận Tần Mục, Ngụy Tùy Phong, hay những tướng sĩ Vũ Lâm quân kia, bên tai đều truyền đến tiếng vang hồng chung đại lữ, giống như thanh âm lúc vũ trụ mở ra bắn ra!
Vô số hoa văn đại đạo hoa mỹ từ trong trứng tròn bay ra, để quỷ thuyền như ngâm trong quang mang nồng đậm đạo văn!
Trong nháy mắt này, Tần Mục cùng Ngụy Tùy Phong vậy mà cảm giác được quỷ thuyền thoát khỏi trạng thái vật chất không đổi, lâm vào trong một loại trạng thái Âm Dương hợp nhất, hữu hình vô chất, cuồn cuộn mịt mờ. Cùng lúc đó, các loại đạo âm phức tạp vang lên, to điếc tai, phảng phất như ngàn vạn Cổ
Thần đồng thời niệm tụng đạo ngữ, lại như chúng sinh đang kêu gọi cùng một cái danh tự, quỷ dị mà thần thánh!
Rất nhanh, những đạo âm hùng vĩ kia biến mất, hoa văn đại đạo phi tốc thu nhập trong trứng tròn, quỷ
thuyền lại lần nữa tiến vào trong trạng thái vật chất không đổi.
Khóe mắt Ngụy Tùy Phong run lên, tay phải rũ xuống, bàn tay không ngừng run rẩy.
- Nát?
Ánh mắt Tần Mục rơi vào trên trứng tròn đạo văn bốn phía dần dần tiêu tán, sắc mặt ngưng trọng, cũng không quay đầu lại hỏi.
- Ừm.
Cái trán Ngụy Tùy Phong đau ra mồ hôi lạnh, nói:
- Đầu ngón tay gãy mất ba cây, xương ngón út nát. Quả trứng này, quá cứng!.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT